Nhà có Osin, tôi được ‘khuyến mại’ thêm 1 mẹ chồng
Dường như chị cũng biết được trong cái nhà này, tôi chỉ là “công dân hạng bét” nên càng ngày càng quá đáng với tôi.
ảnh minh họa
Chị 40 tuổi, to cao đẫy đà, nước da đen sạm. Lúc cu Tí 6 tháng, mẹ phải đi làm lại, nên chị được mẹ chồng về quê tuyển chọn kỹ lưỡng. Theo bà, chị không chồng, không con nên không vướng bận, đi ở được quanh năm.
Mấy ngày đầu chị rất biết điều. Nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ. Tôi đi làm về đã thấy cu con được tắm, trắng trẻo và sạch sẽ vô cùng. Mẹ chồng tôi là người khó tính, cả khu phố này ai cũng biết, thế mà chị cũng khéo chiều lòng cụ. Lúc cơm nước xong, chị vào phòng bà, đấm bóp tay chân, và cùng bà xem cải lương. Tôi thầm khen mẹ chồng có mắt nhìn người. Thời giờ, tìm người giúp việc ưng ý như chị có đâu dễ dàng.
Thế nhưng, dường như chị cũng biết được trong cái nhà này, tôi chỉ là “công dân hạng bét” nên càng ngày càng quá đáng với tôi. Tôi nhờ việc gì chị cũng chần chừ không muốn làm. Có hôm đang bận 1 đống việc của cơ quan, lại nhớ ra, cái áo chống nắng lúc chiều rơi xuống vũng nước mà quên giặt nên tôi nhờ chị giúp. Chị bảo để mai. Mẹ chồng tôi thì quát lên “mày tưởng có giúp việc là không phải làm gì nữa à? Tự giặt đi một chút thì có sao. Định làm bà hoàng chắc”. Bỏ dở công việc và đứa con nhỏ đang ngủ, tôi cầm áo đi giặt, nước mắt lăn dài vì câu nói quá đay nghiến của mẹ chồng.
Mẹ chồng tôi thích buôn chuyện nhà người khác. Từ lúc có chị, thói xấu của mẹ chồng càng được thể phát huy. Hôm nọ, đang ăn cơm, chị kể “Lúc sáng, con lên tầng 2 nhà ông An phơi nhờ cái chăn. Đi qua phòng chú Trung thấy hai vợ chồng chú ấy quần nhau trên giường, trắng hếu như hai con lợn cạo”. Mẹ chồng trố mắt “Thế hả? Bọn ấy mở cửa phòng à?”. Chị hồn nhiên “Đâu ạ! Cửa khép nhưng hở ra 1 lỗ nho nhỏ”.
Tôi thấy bực bội vì cái tính tọc mạch của chị nên ngứa mồm chen vào “Vậy là chị đã ghé vào nhìn trộm sao? Lần sau chị đừng làm vậy, họ biết được không hay đâu”. Chị thản nhiên và cơm, còn mẹ chồng tôi thì nói như quát “Có làm sao. Có làm chuyện bậy bạ thì đóng kín cửa vào chứ. Khép vậy thì ai chả nhìn”. Rồi hai bà con lại tiếp tục câu chuyện bỏ dở, những bàn tán tiếp theo, nào chú Trung là người thế này, cô ấy là người như kia… Những lời thô tục cứ bay vào tai, tôi nuốt vội nuốt vàng bát cơm rồi về phòng mong thoát khỏi sự trơ trẽn ấy.
Video đang HOT
Chồng đi công tác về, chị chạy ra, đon đả một em hai anh ngọt xớt. Chiều hôm ấy, chị cầm giỏ đi chợ, mua về toàn những món quê nội vẫn ăn. Chồng đi quanh năm, sơn hào hải vị, món nào cũng được nếm, nhưng những món dân dã của tuổi thơ thì ít khi anh mới được thưởng thức. Trong bữa ăn chị nói, món quê mình mới ngon chứ cái kiểu ăn uống của bọn Bắc chẳng ra cái vẹo gì. Chồng và mẹ chồng cười hả hê. Tôi ngồi đắng mặt.
Tôi thích các loại mùi thơm dịu nhẹ của dầu xả quần áo nhưng chị lại ghê sợ những thứ mùi ấy. Chị nói thẳng vào mặt tôi: “Cô mà dùng nước xả dầu thơm lên quần áo thì phải tự giặt giũ, bế cu Tý đi. Có mấy mùi khó ngửi đó tôi cũng không bế nổi”. Mẹ chồng tôi cũng vào hùa bênh vực: “Mày tưởng cứ cho quần áo của thằng cu con vào nước xả là tốt à? Toàn hóa chất. Cứ giặt bằng nước lạnh, phơi lên là sạch hết”. Tôi cũng đã sắm những thứ xà phòng và nước xả chuyên dụng cho trẻ sơ sinh. Cu Tý đang bú mẹ, lại hay nôn trớ, làm sao giặt tay mà hết mùi được nhưng đành chấp nhận. Nhiều bữa ôm con thấy mùi tanh khó chịu mà không thể làm gì.
Mẹ chồng khó tính nên tôi chỉ thoải mái được một chút nếu ngày cuối tuần bà sang nhà con gái chơi. Thế nhưng, từ ngày có chị, tôi trong vòng kiểm soát chặt chẽ 24/7. Cuối tuần vừa rồi, có bạn đến nhà chơi, tôi nhờ chị bế cu Tý giúp để cùng nấu cơm với bạn. Chị bực tức, vùng vằng, đi vào nhà gọi điện cho mẹ tôi. Sở dĩ tôi biết là vì, chỉ một chút sau, mẹ tôi về, liếc đứa này, lườm nguýt đứa kia, khiến bạn tôi sợ mất vía mà phải tìm lý do rồi rút quân. Họ về, mẹ chồng tôi gay gắt, cấm tôi từ sau không đưa khách về nhà. Bà bảo, tốn thời giờ lắm. Đi làm cả tuần được ngày nghỉ để thời gian mà chơi với con. Phận đàn bà có chồng con, quan hệ rộng, đàn đúm làm gì.
Tôi nói với chồng thì anh bảo “Em suy nghĩ nhiều làm gì. Sống với người khác, mỗi người một tính. Như em thì có mà sống một mình. Mà anh thấy chị giúp việc cũng được đấy chứ, chăm lo cho mẹ, cho con mình rất chu đáo”. Tôi nghẹn lời không nói nổi. Thì cũng đúng, với mọi người, chị là người rất tốt, chỉ trừ tôi – một kẻ luôn luôn là “công dân hạng bét” trong nhà.
Từ ngày có chị, tôi có được hai bà mẹ chồng, người này soi lỗi này, người kia soi lỗi kia. Chẳng biết tôi có thể chịu đựng được đến khi nào nữa?
Theo Motthegioi
Sợ sex, tôi đã nuôi osin để "phục vụ" chồng
Tôi đã phải khóc lóc, quỳ gối van xin chồng &'quan hệ' với chị ấy nhưng rồi tôi lại bị chính chuyện này ám ảnh. T ôi không bao giờ có thể tưởng tượng được mình lại có thể "tiếp tay" cho chồng làm chuyện tội lỗi đó
Tôi và Tuấn quen nhau được 3 năm thì cưới. Anh là một người đàn ông chuẩn mực mà cô gái nào cũng mơ ước. Anh mở một công ty tư nhân nhỏ, làm ăn cũng lời lãi. Gia đình anh lại căn bản, bố mẹ đều là nhân viên nhà nước. Anh là một người yêu, một người chồng tuyệt vời. Anh dịu dàng và thấu hiểu phụ nữ. Thời gian 3 năm yêu nhau, đã có những lúc anh đòi hỏi "quan hệ" nhưng vì tôi nói muốn giữ trọn đến ngày cưới nên anh tôn trọng và không nhắc lại việc ấy nữa.
Đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên tôi trải nghiệm "chuyện đó". Tất cả đối với tôi như một cơn ác mộng, chẳng có gì lãng mạn hay sung sướng như mọi người vẫn kháo nhau. Nỗi đau đớn tột cùng khi thực hành "chuyện ấy" vẫn tiếp diễn trong nhiều ngày sau đó. Thế mà khi anh hỏi, tôi vẫn phải trả lời cảm giác rất tốt. Tôi biết anh rất cố gắng và coi trọng chuyện hòa hợp về mặt thể xác giữa hai vợ chồng. Tôi không muốn làm anh buồn.
Nhưng càng thấy vẻ mặt "giả vờ thích thú" của tôi, anh càng lấy đó làm hài lòng và tăng cường "chuyện ấy". Tôi không hiểu sao anh có sức lực để sex nhiều đến vậy. Trong khi mỗi lần nghĩ đến đêm nay phải làm "chuyện ấy" là tôi rùng mình sợ hãi. Chồng tôi lên mạng lùng tìm đủ thứ bí quyết, rồi tải nhiều phim sex về để chúng tôi học tập và làm theo. Quả thực suốt thời gian chiều theo những sở thích ấy của anh, đối với tôi, không khác gì địa ngục. Chưa bao giờ tôi cảm thấy thỏa mãn khi quan hệ với chồng.
Tôi chưa bao giờ cảm thấy hứng thú khi ở bên cạnh chồng
Đến một ngày, tôi không thể chịu nổi nữa và kể hết cho anh nghe cảm giác của mình, rằng tôi rất sợ sex với anh. Anh rất sốc khi biết được sự sợ hãi của tôi. Lúc đầu, anh cố gắng đưa tôi đi điều trị tâm lý nhưng không tác dụng. Tôi vẫn ghét cảm giác phải chung đụng cơ thể với anh mỗi đêm. Cuối cùng, anh bỏ cuộc. Việc sex giữa chúng tôi ngừng hẳn. Anh thường xuyên phải tự giải quyết. Thỉnh thoảng khó chịu quá, không nhịn được, tôi cũng chiều anh. Thế nhưng, khi thấy tôi co rúm lại căng thẳng, anh lại bị mất hứng.
Trong sinh hoạt thường ngày, chúng tôi vẫn là cặp vợ chồng hạnh phúc. Sáng sáng, chúng tôi vẫn cùng nhau chạy bộ, anh vẫn đều đặn đưa đón tôi đi làm. Tôi vẫn luôn nấu những bữa ăn ngon miệng cho chồng. Dù tất cả mọi thứ khác đều hòa hợp nhưng việc không có sex tạo nên bức tường vô hình giữa chúng tôi.
Từ ngày biết sự thật về tôi, anh trầm lặng hơn hẳn. Tôi từng bắt gặp nhiều lần anh hút thuốc trầm tư ở ngoài ban công. Một lần, anh uống rượu say mèm trở về nhà, khi tôi đỡ anh vào phòng, anh ngồi gục đầu và khóc. Anh tự trách mình là thằng đàn ông tồi tệ đã không quan tâm đến tôi ngay từ đầu để sự việc đến mức này. Anh nói cuộc hôn nhân này quá lập dị, quá căng thẳng so với sức chịu đựng của anh.
Ngày hôm sau, quên hết mọi chuyện, anh trở lại là người chồng hoàn mỹ của tôi. Nhưng tôi hiểu trong lòng anh khổ sở vô cùng. Tôi đem chuyện này về kể với mẹ. Bà rất ngạc nhiên. Mẹ tôi lo lắng anh sẽ ra ngoài để tìm người nhằm thỏa mãn dục vọng. Lỡ như anh tìm đến gái làng chơi sẽ rước bệnh vào người. Còn anh nuôi bồ nhí bên ngoài thì càng nguy hiểm, sớm muộn gì tôi cũng mất chồng.
Cuối cùng, tôi và mẹ nghĩ ra một kế sách. Đó là về quê tìm một người phụ nữ để nuôi trong nhà như người giúp việc nhưng thật ra là phục vụ sinh lý cho anh. Lúc đầu, khi nói với chồng ý định này, anh nhất quyết không đồng ý và mắng tôi một trận. Nhưng sau khi tôi quỳ xuống khóc, van xin hãy để tôi bù đắp cho anh, anh miễn cưỡng đồng ý phương án tôi đưa ra.
Tôi và mẹ về quê, tìm được một người chị họ xa góa bụa và nghèo khổ. Chị ấy gửi con lại cho bố mẹ và theo tôi lên thành phố "làm việc". Mọi người trong nhà và hàng xóm ngỡ ngàng khi thấy một người đảm đang, vốn không thích có người lạ trong nhà như tôi lại thuê người giúp việc.
Nhưng thực chất, tôi vẫn làm tất cả việc nhà. Việc của chị là khi nào chồng tôi có hứng thì phục vụ. Chị ấy ngủ phòng riêng, ăn riêng, rất hiếm khi chung đụng với vợ chồng tôi. Cuối tháng thì nhận tiền và cũng có ngày nghỉ như những người giúp việc khác.
Những ngày đầu, anh còn ngại. Tôi phải thuyết phục rất nhiều anh mới sang phòng bên kia để giải tỏa. Xong việc, anh lại quay về phòng chúng tôi ngủ. Lúc nào anh cũng ôm tôi và thì thào lời xin lỗi. Đã hai tháng từ ngày tôi mang chị họ kia lên, anh cũng đã dạn dĩ hơn trong việc chăn gối với chị ấy. Việc đó trở thành một thói quen rất thường ngày của anh. Anh vui vẻ, tươi tỉnh lên rất nhiều. Anh hoạt bát hơn, cười nói nhiều hơn.
Cảm giác bất lực và dằn vặt khi hàng ngày khi tôi chứng kiến chồng mình âu yếm với người khác
Đổi lại, tôi luôn cảm thấy dằn vặt, tội lỗi . Mỗi lần anh ở căn phòng bên, tôi có thể nghe rõ những tiếng động nhạy cảm họ đang làm gì. Tôi chỉ biết ngồi bó gối, bịt tai lại khóc một mình. Tôi rất hận mình yếu sinh lý, phải dâng chồng cho kẻ khác. Mỗi khi anh trở về giường và ôm tôi ngủ, tôi lại thấy ghê tởm anh. Mùi nồng nồng của cuộc ái ân, mùi của người phụ nữ khác ám trên cơ thể anh làm tôi thấy buồn nôn. Nghĩ đến cảnh anh và chị họ xa ân ái, tôi không khỏi ghen tị, buồn chán.
Tôi bây giờ đang lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu tiếp tục để người phụ nữ kia ở lại nhà phục vụ chồng, tinh thần của tôi rất suy sụp. Nếu đưa chị về, tôi tiếp tục phục vụ chồng thì sẽ không chịu nổi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cái hố do chính mình đào ra bây giờ?
Theo Afamily
Đau xót nhìn chồng đối xử với mẹ vợ như... ôsin "Cái này mẹ có làm được không? Không biết làm thì cứ để đấy, động vào cái gì là hỏng cái đấy"."Mẹ mà cứ lôi thôi, bẩn thỉu thế này thì cả nhà mắc bệnh". Cách nói chuyện, sai việc của chồng tôi với mẹ nhiều lúc chẳng khác ông chủ và osin là mấy. ảnh minh họa Tôi gặp và yêu anh...