Nhà có giỗ nhưng cả chị dâu lẫn chị chồng đều ngồi chơi, em chẳng cần ra mặt cũng khiến cả 2 phải xấu hổ
Đúng là được cái này mất cái kia, bố mẹ chồng em hiền lành, tốt bụng bao nhiêu thì chị dâu và chị chồng khó chịu bấy nhiêu.
Vợ chồng em lấy nhau được hơn 1 năm nay và chưa con cái gì. Chồng em là con út trong gia đình có 3 anh chị em. Lúc bọn em kết hôn, các anh chị chồng đều đã có gia đình và ra riêng nên vợ chồng em được giao ở cùng bố mẹ chồng để tiện chăm sóc ông bà.
Không giống như nhiều nàng dâu khác, bố mẹ chồng em hiền lành với tốt bụng nên cuộc sống làm dâu của em khá thoải mái. Ông bà thương con dâu đến mức có lúc em còn cảm thấy còn dễ chịu hơn ở nhà. Thế nhưng đúng là ông trời không cho ai tất cả, bố mẹ chồng tốt bao nhiêu thì chị dâu và chị chồng lại khó chịu bấy nhiêu.
(Ảnh minh họa)
Cả hơn 1 năm nay, hễ nhà có công việc gì gia đình các anh chị lại tập trung về ăn uống. Nhà của bố mẹ nên em không có ý kiến gì nhưng điều khó chịu là cứ đến sát giờ ăn, mọi người mới tập trung đến, để một mình em xoay xở cỗ bàn hết. Không chỉ có thế, ăn xong cả chị dâu lẫn chị chồng đều ngồi chơi, uống nước và để mặc kệ em dâu muốn làm gì thì làm.
Tất nhiên mẹ chồng em cũng có nhắc nhở nhưng bà hiền lành nên chỉ nói cho có. Hơn nữa các chị còn viện cớ con nhỏ còn em vừa làm dâu lại chưa con cái gì nên việc em phải làm từ A – Z giống như là hiển nhiên vậy.
Hôm qua nhà chồng em lại có giỗ. Vì không phải cuối tuần nên em còn phải nghỉ làm để ở nhà chuẩn bị cỗ bàn cho bố mẹ chồng hương khói. Các chị đương nhiên không ai chịu nghỉ việc sang giúp nên chỉ có mình em quay cuồng cả sáng và thỉnh thoảng có mẹ chồng giúp lặt vặt.
Đến lúc ăn xong, y như bao lần khác, không một ai đứng lên dọn dẹp cùng em. Bao nhiêu lần như thế rồi, em vẫn nhẫn nhịn nhưng hôm nay em còn đang bị ốm nên mới gọi chồng xuống rửa bát hộ. Lúc này anh ấy mới hỏi:
Video đang HOT
- Các chị đâu? Sao không ai rửa cùng với em à?
- Anh ở trong nhà mà cứ như người trên trời rơi xuống vậy? Từ ngày em về làm dâu đến nay, lúc nào chả một mình em làm hết từ đầu đến cuối.
(Ảnh minh họa)
Được cái chồng em cũng thương và biết chia sẻ với vợ nên anh ấy xăm xăm đi lên nhà và nói với các chị với giọng điệu rất vui vẻ:
- Ơ. Các chị xuống hộ nhà em 1 tay với. Từ sáng đến giờ cô ấy nấu nướng không ngơi tay mà hôm nay còn bị ốm nữa.
- Cậu thương vợ quá!
- Đúng đấy! Chả bù cho anh chú một chút nhưng chú thím ở trong nhà thì thế là đúng còn gì.
Nghe các chị hùa nhau nói như vậy, chồng em bực mình lắm. Anh ấy mới đổi luôn thái độ, từ vui vẻ chuyện sang giọng “cứng” ngay:
- Chuyện bọn em ở trong nhà, bọn em có trách nhiệm nhiều hơn là đúng. Nhưng các chị là người trong nhà, cũng phải có ý thức chứ cứ ỷ lại vào vợ em mãi được à? Còn cứ cái tình hình này, em sẽ bảo bố mẹ lần sau đừng bày vẽ gì nữa, thắp hương ông bà bằng hoa quả thôi.
Chồng em nói đến đây, cả 2 chị im lặng luôn mà không nói được gì nữa. Mẹ chồng em thấy căng thẳng liền chạy ra can rồi trông cháu cho các chị xuống dọn cùng con dâu út còn em thì hả hê trong lòng lắm. Đúng là nhà chồng ra sao không biết nhưng cứ phải gặp được anh chồng hiểu và thương vợ thế này là sướng rồi các chị ạ!
Theo Afamily
Giận tím người khi chị chồng làm thế này với con gái tôi, dù có c.hết tôi cũng thề đời này kiếp này không bỏ qua cho chị
Tôi không thể tin được người chị chồng của mình, một giáo viên loại giỏi cấp thành phố, mà lại có thể làm thế này với trẻ con.
Tôi và chồng yêu nhau được 2 năm thì cưới. Đám cưới tuy chẳng được sự ủng hộ nhiều lắm từ phía nhà chồng, nhưng nhìn chung là mọi chuyện diễn ra khá êm xuôi. Vì không muốn phải giáp mặt nhiều với người nhà chồng, nên tôi và chồng ra ngoài ở riêng.
Bố mẹ chồng tôi là giáo viên, nhiều khi không vừa ý các cụ là các cụ lại c.hửi mắng ầm ĩ, rồi bắt chúng tôi phải thế này thế kia. Tôi cũng nhiều lần nín nhịn vì thực sự không muốn làm to chuyện, dù sao mình cũng chỉ là phận làm dâu. Nhưng, vấn đề không phải nằm ở bố mẹ chồng mà là ở người chị chồng kia. Chị chồng tôi cũng là giáo viên, năm nay gần 40 t.uổi rồi, nhưng chị chưa có chồng, hiện giờ vẫn sống cùng với bố mẹ. Chị ấy là người khó tính nhất trong nhà, và cũng là người ghét tôi nhất trong nhà. Lý do vì sao thì tôi chịu, tôi chẳng hiểu được.
Tôi bầu trước khi cưới nên khoảng nửa năm sau ngày cưới là con gái tôi ra đời. Trong một lần họp mặt gia đình, chị dâu tôi m.ỉa m.ai tôi là đứa "ăn cơm trước kẻng", không biết giữ gìn. Tôi nghe vậy nhưng không nói năng gì, vì nghĩ là mỗi người thêm một câu thì chuyện lại càng đi xa hơn, chồng tôi lại khó xử.
Tôi được biết chị chồng tôi cũng có nhiều mối, nhưng ai chị cũng chê. Hồi chị 30 t.uổi, yêu một anh giáo cùng trường, nhưng vì sau đó anh nhận đi công tác miền núi 3 năm, vì yêu xa nên mối tình của chị dừng lại ở đó. Nghe nói anh giáo ấy sau đó lên miền núi thì gặp một cô gái dân tộc và ở lại đó luôn, không về xuôi nữa. Chị chồng đau khổ nên từ đó nhất định không chịu yêu thêm ai và quyết định ở một mình đến giờ.
Có lẽ vì chỉ có một thân một mình, lại chẳng có chồng con, nên tính khí chị mới như thế. Tôi dù nhiều lúc cũng giận chị, nhưng lại cũng thương chị, nên dù chị có nói tôi thế nào tôi cũng im lặng cho qua. Nhưng rồi tức nước thì phải vỡ bờ thôi. Chị chồng thấy tôi nín nhịn nhiều lại tưởng tôi hiền lành nên càng lấn tới thì phải.
Con gái tôi lúc này đã được 6 t.uổi, đang bắt đầu đi học lớp 1. Hôm đó nhà chồng có giỗ nên tôi đón con từ trường về thẳng nhà ông bà nội. Cả nhà có mỗi đứa cháu gái nên ai cũng thương nó, quý nó và chiều chuộng nó, nhưng riêng chị chồng tôi thì không. Trong lúc tôi đang ở dưới bếp để chuẩn bị đồ cúng giỗ, thì tôi có nhờ chị chồng dạy kèm cháu làm bài tập về nhà. Đúng lúc tôi đi lên lầu để đặt cỗ lên ban thờ, thì đi ngang phòng chị tôi nghe thấy chị đang thủ thỉ với con gái tôi thế này.
- Mẹ con có bao giờ đ.ánh c.on không?
- Không ạ. Những lúc con không nghe lời thì mẹ chỉ mắng con thôi ạ.
- Thế thì bác phải thay mẹ con dạy con thôi. Sao có mỗi bài toán dễ thế này mà con giải mãi cũng sai thế hả?
Rồi sau đó tôi nghe thấy tiếng con gái mình khóc nức nở. Tôi định xông vào ngăn cản thì lại nghe thấy tiếng chị chồng thầm thì.
- Nếu mà nói cho bố mẹ biết bác đ.ánh thì lần sau bác còn đ.ánh đau hơn thế này đấy, biết chưa? Giờ thì nín!
Thấy vậy tôi liền la lên, lao vào phòng bế con ra ngoài. Tôi không thể tin được người chị chồng của mình, một giáo viên loại giỏi cấp thành phố, mà lại có thể ra tay đ.ánh trẻ em không thương tiếc thế này. Chị chồng tôi dù có ghét tôi thế nào cũng không nên làm như vậy với một đ.ứa t.rẻ con chứ? Rồi với cháu ruột của chị còn thế này, thì không biết những đ.ứa t.rẻ mà chị đang dạy sẽ phải chịu đựng những gì?
Tôi ấm ức nhìn thấy tay con mình đỏ lên vì bị đ.ánh bằng thước kẻ. Cả đời tôi chưa từng động tay động chân với con gái mình, thế mà chị chồng lại khiến con tôi phải đ.au đ.ớn thế này. Tôi ngay lập tức đưa con về nhà, bỏ lại cả đám giỗ, và thề rằng dù đến c.hết tôi cũng sẽ không tha thứ cho chị chồng. Chị ấy có thể nói tôi thế nào cũng được, đối xử với tôi thế nào cũng được, tôi đều có thể bỏ qua, nhưng nếu chị ấy động đến con tôi, dù chỉ một lần, thì mãi mãi tôi sẽ không bao giờ bỏ qua.
Theo afamily.vn
Em chồng không chịu làm việc nhà còn vênh mặt thách thức, chị dâu liền đưa ra đề nghị khiến cô ta chối không được Vì bị nghén khá nặng, Hoài mới nhờ em chồng rửa bát giúp. Tuy nhiên con bé không những từ chối không làm mà còn vênh mặt lên m.ỉa m.ai, chê trách cô nặng nề. Hoài về làm dâu nhà Trung hứng đủ "combo" mẹ chồng và em chồng. Mẹ chồng cô thì kỹ tính và ghê gớm có tiếng, em chồng thì...