Nhà có 4 người, tháng nào tôi cũng đưa 10 triệu chi tiêu, vậy mà sắp Tết vợ lại còn ngửa tay xin tiền
Nhà có 4 người, mỗi tháng vợ tôi đưa cho mẹ chồng 6 triệu tiền ăn mà lúc nào cũng kêu nhiều kêu ít…
Đàn ông con trai mang chuyện nhà lên kể thật sự không hay ho chút nào. Nhưng tôi vẫn thấy tức quá. Giận vợ vì cô ấy quá lãng phí, nói ra cô ấy lại bảo đàn ông mà hẹp hòi, không biết thông cảm cho vợ.
Lúc nãy vợ tôi còn đùng đùng nổi giận rồi vơ hết đồ bỏ về nhà mẹ đẻ. Tôi ngồi nghĩ mãi, thấy người đáng lẽ ra phải bực dọc là mình chứ không phải vợ. Vì thế, tôi kệ cho cô ấy thích đi đâu thì đi. Dù sao người vợ không biết vun vén cho gia đình mới là người đáng trách.
Nhà tôi là gia đình truyền thống. Sau khi kết hôn, chúng tôi vẫn sống cùng bố mẹ vì mẹ tôi muốn như thế. Bà bảo con cái lập gia đình không có nghĩa là tách riêng ra khỏi bố mẹ. Tôi thấy có lý nên điều kiện tiên quyết để kết hôn là dù có điều kiện vẫn không được ra riêng.
Lúc đưa cho vợ, tôi cũng nói thẳng là phải định liệu mà chi tiêu. Vì chúng tôi không giàu có gì. Ảnh minh họa: Internet
Trước đây tiền tôi làm ra thì tự quản lý. Từ ngày kết hôn, tôi chỉ giữ lại 5 triệu cho riêng mình. Còn 10 triệu thì đưa vợ giữ. Lúc đưa cho vợ, tôi cũng nói thẳng là phải định liệu mà chi tiêu. Vì chúng tôi không giàu có gì. Cuộc sống lại có nhiều biến cố mà chẳng bao giờ có thể lường trước được.
Video đang HOT
Vậy mà vợ tôi chẳng quan tâm. Cô ấy chi tiêu rất phung phí. Nhà có 4 người, mỗi tháng vợ tôi đưa cho mẹ chồng 6 triệu tiền ăn mà lúc nào cũng kêu nhiều kêu ít. Thế nhưng với mẹ vợ tôi thì hoàn toàn ngược lại. Vào ngày sinh nhật của mẹ vợ, cô ấy tặng cho bà cái dây chuyền 2 chỉ. Hồi đó vàng vẫn đang ở đỉnh điểm. Vậy mà không đâu cũng mất cả chục triệu bạc chỉ để lấy lòng mẹ vợ.
Hôm ấy về nhà, tôi cũng đã chỉnh đốn lại vợ. Nhưng vợ tôi không biết tiếp thu tí nào. Đã thế còn nói tôi không công bằng, vì ngày sinh nhật mẹ chồng, cô ấy hào phóng bỏ phong bì 20 triệu. Bản thân tôi thấy chuyện này quá khác biệt.
Cuối cùng thì những lời nói đó cũng chỉ là ngụy biện cho sự phung phí của vợ tôi thôi. Ảnh minh họa: Internet
Hàng ngày vợ tôi ăn cơm mẹ chồng nấu, mặc quần áo mẹ chồng giặt. Dĩ nhiên cô ấy phải ăn ở với mẹ tôi tốt hơn rồi. Cuối cùng thì những lời nói đó cũng chỉ là ngụy biện cho sự phung phí của vợ tôi thôi.
Đỉnh điểm là hôm nay, vợ tôi đưa cho tôi một cuốn sổ chi tiêu rồi nói tôi đưa cho cô ấy 20 triệu tiền mua sắm, chuẩn bị cho Tết. Tôi nghe không rõ, còn phải hỏi lại. Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay cũng được 8 tháng rồi, thế mà cô ấy bảo không có xu nào để mua chút quà biếu bố mẹ là sao? Chưa kể hàng ngày đi làm, cô ấy vẫn quần là áo lượt, nước hoa thơm phức. Theo mọi người, có phải vợ tôi đang có người khác hay cô ấy giấu tiền riêng cho mình?
Ngọc Thạch (Tp. HCM)
Theo phunusuckhoe.vn
Sau tuần trăng mật, ai cũng kinh ngạc khi thấy tôi nộp đơn ly hôn và nằng nặc không chịu hòa giải, biết lý do, mọi người đều gật gù tán đồng
Tôi nhất quyết ly hôn dù chồng có trách mắng hay gây sức ép thế nào đi nữa. Bởi trong quan niệm của tôi, không có chuyện là phụ nữ thì phải nhịn chồng dù bị chồng tát.
Tôi không thể hiểu được tại sao người đàn ông khi yêu và khi cưới lại thay đổi khủng khiếp như vậy? Hay tại số tôi đen đủi nên mới gặp phải một người đàn ông thay đổi còn nhanh hơn lật bánh tráng nhỉ?
Chồng tôi trước đây tâm lý, dịu dàng, chu đáo lắm. Tôi bệnh, anh quan tâm hỏi han từng chút một. Thậm chí có lần còn mua thuốc đến tận nhà tôi dù trời mưa tầm tã. Hay những chiều anh đợi tôi trước cổng công ty chỉ để đưa tôi áo mưa, ly sinh tố, hộp cơm trưa. Đồng nghiệp còn bảo tôi may mắn khi có anh chàng người yêu chuẩn tuyệt như vậy.
Ấy thế mà cưới nhau xong, chồng tôi cứ như "tháo mặt nạ", thay đổi nhanh chóng, dứt khoát đến đáng sợ. Và chỉ sau khi đi hưởng tuần trăng mật thôi, tôi đã phải vội vã nộp đơn ly hôn vì quá sợ hãi.
Tôi sững sờ, lặng cứng cả người. (Ảnh minh họa)
Khi đi chơi, tôi chuẩn bị đủ thứ đồ đạc lỉnh kỉnh thì chồng bảo tôi "rách việc, đến đó thiếu gì mua đó là được". Ừ thì tôi cũng nghe theo nên bỏ đồ ở nhà hết, chỉ đem theo những gì cần thiết nhất thôi. Nhưng đến nơi, tôi bảo chồng dẫn đi mua váy áo thì anh lớn giọng mắng mỏ tôi phung phí, tại sao không đem theo đồ đạc mà lại mua mới!!?
Tôi cứng họng, có cảm giác bị anh cho ăn một "vố lừa" nặng nề. Cuối cùng, chồng dẫn tôi vào một cửa hàng đang sale và lựa cho tôi mấy bộ đồ "bà thím" với giá rẻ bèo. Tôi nhìn đống đồ ấy mà chẳng còn thiết tha chuyện đi chơi, chụp ảnh gì nữa.
Lúc đi tham quan mấy khu du lịch, tôi mỏi chân quá, bảo chồng ghé vào một quán cà phê ngồi trò chuyện, nghỉ ngơi, nhấm nháp ly cà phê cho thư giãn. Và anh nói với tôi thế này: "Cô biết giá cà phê ở đây bao nhiêu một ly không? Về tới nhà nghỉ, tôi pha cho cô một ấm, tha hồ mà uống". Tôi sững người, uất ức trào lên tận cổ mà vẫn phải cố nén lại.
Chưa hết, tôi lên mạng, thấy có một nhà hàng mới khai trương, đang giảm giá nên rủ chồng đi. Anh vui vẻ lắm, đi ngay mà chẳng hỏi han gì. Không ngờ ăn xong, tính tiền cả thức ăn lẫn dịch vụ này nọ lên tới con số 2 triệu. Cầm hóa đơn, mặt chồng tôi sầm lại, tối thui như ăn phải dấm chua.
Phụ nữ nếu không yêu mình thì ai sẽ yêu mình đây? (Ảnh minh họa)
Vừa ra khỏi nhà hàng, anh giáng hẳn một bạt tai vào má phải tôi. Tôi sững sờ, lặng cứng cả người. Anh gằn giọng bảo vô phúc khi cưới phải một cô vợ phung phí tiền bạc như tôi rồi hầm hầm bỏ đi trước. Đêm đó, tôi tự thuê khách sạn riêng để ở và mua một loạt quà cáp mà không có chồng bên cạnh. Chồng tôi gọi điện, nhắn tin mắng mỏ tôi vì tiền trong tài khoản cứ báo giảm đi liên tục. Tôi kệ.
Hôm sau, tôi mua vé máy bay khác rồi bay về nhà trước. Sau khi phát quà cho mọi người, tôi đưa luôn đơn ly hôn cho mẹ chồng, bảo anh về thì đưa anh kí rồi đi thẳng. Chồng tôi về, nghe đâu làm ầm ĩ bên ấy, còn cấm cửa tôi về nhà chồng. Ừ thì tôi cũng có cần về nữa đâu.
Hiện tại, chúng tôi sắp gặp nhau trong phiên hòa giải lần 2. Không hiểu sao khi ra tòa, chồng lại xin lỗi rồi mong có cơ hội hàn gắn. Còn tôi, tôi vẫn kiên quyết ly hôn. Tôi không thể sống chung với một người xem thường vợ, hà khắc, keo kiệt như vậy cả đời. Phụ nữ nếu không yêu mình thì ai sẽ yêu mình đây? Tôi quyết định đúng phải không cả nhà?.
Theo N.T.M.H/Helino
Cà phê chủ nhật: Tình yêu đến khi 60 xuân Mỗi lần nghĩ đến câu chuyện của chị Tiến, người chị họ mà tôi luôn có dịp gần gũi, là tôi lại không thể nào buồn được. Ảnh minh họa. Tôi cứ nghĩ, cuộc đời này vẫn còn những điều sao mà kỳ diệu đến thế. Bất kể lúc nào, ta cũng có thể yêu thương, có thể sống vui vẻ và tràn...