Nhà chồng vô tâm, tôi có nên vô tình lại
Lúc khốn khổ, nhà chồng bỏ mặc tôi tự lèo lái. Sau này tôi nghĩ không việc gì phải lo lại, thậm chí coi như không có bên chồng.
Tôi 32 tuổ.i, chồng 33 tuổ.i, cưới được 3 năm. Ba mẹ chồng tôi có 4 người con trai, lập gia đình hết, trên chồng tôi còn hai người anh và dưới là em trai út. Ông bà có một mảnh đất, chia làm 4 nền nhà kế nhau, trong đó hai người anh chồng và chồng tôi mỗi người một nền (ông bà vẫn còn đứng tên), riêng em út ở chung với ông bà. Ba mẹ chồng làm nghề cò đất, tự kiếm được tiề.n, chưa cần đến con cái chu cấp. Chồng tôi kinh doanh tự do.
Về gia cảnh bên tôi, ba mẹ đã qua đời, tôi có một người chị gái. Ba mẹ để lại cho tôi một mảnh đất, còn chục công ruộng ở quê thì hai chị em đứng tên chung. Trước khi kết hôn, tôi tự mua được một mảnh đất và có một khoản tiết kiệm nhỏ gửi ngân hàng. Tôi làm văn phòng, cộng thêm kiêm nhiệm các thứ, lương hơn chục triệu mỗi tháng.
Tôi và chồng quen nhau 8 tháng thì cưới, khá thuận lợi, gia đình hai bên cũng dễ tính, kiểu con cái quen đâu thì cưới gả đó, không đòi hỏi hay xét nét gì.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi ở bên nhà ba mẹ chồng cho (có tu sửa lại gần trăm triệu, vợ chồng tự bỏ tiề.n ra làm). Chúng tôi đi làm suốt ngày nên qua ăn cơm chung với ba mẹ chồng, mỗi tháng tôi gửi tiề.n chợ cho mẹ, biếu ba mẹ tiề.n cà phê, ăn quà bánh, lễ lộc thì lì xì thêm; cuối tuần nghỉ làm vợ chồng tôi tự đi chợ mua đồ ăn thêm về để tủ lạnh. Khi rảnh, chúng tôi mời ba mẹ, anh em và các cháu đi ăn ở ngoài, vợ chồng tôi chi trả hết.
Tuy nhiên, ít lâu sau đó tôi nghe mẹ chồng và các chị em bạn dâu xầm xì bàn tán, bảo tôi ăn chung mà không làm gì, rằng mẹ cưới tôi về “làm dâu cho tôi “chứ không phải tôi làm dâu cho mẹ. Đúng là tôi không làm gì thật, sáng đi làm, chiều về ăn cơm, tắm rửa, bỏ đồ vô máy giặt xong đem ra phơi, sau đó nghỉ ngơi chứ không nấu cơm hay lau dọn nhà cửa gì cho ba mẹ hết. Hơn nữa, mới cưới 2 tháng, tôi mang bầu bị động thai, chồng còn phải mang cơm vào tận phòng. Vài tháng sau tôi với chồng sắp xếp ra nấu ăn riêng.
Dạo đó, sẵn có ít tiề.n mừng cưới, tôi nói với chồng bán vàng cưới rồi vay thêm ít nữa mua miếng đất, sau đó trả dần hàng tháng, anh đồng ý. Xin nói thêm, tiề.n mừng cưới là chị tôi cho, còn bên chồng không cho đồng nào. Cưới xong ba mẹ chồng ôm thùng tiề.n vô cất, chúng tôi còn không biết tiề.n mừng được bao nhiêu nữa. Mua đất xong tôi mới hay mình mang bầu.
Vừa trả tiề.n ngân hàng, vừa mang bầu nên tôi chi tiêu cũng dè xẻn, lại phải dành dụm sinh nở, dù thế tới ngày lễ Tết hay 8/3 tôi cũng biếu mẹ một ít. Vậy mà mẹ chồng nửa đùa nửa thật nói với tôi là hồi mới cưới về thì biếu nhiều, rồi càng ngày càng ít lại. Tôi buồn nhưng cũng giả lả không nói gì.
Video đang HOT
Tôi sinh con được 2 tháng thì chồng làm ăn gặp trục trặc, kinh doanh lỡ dở, mang nợ nần, rồi thất nghiệp. Không còn khả năng trả ngân hàng mỗi tháng, cộng thêm tiề.n nợ phải trả, tôi đành bán mảnh đất mới mua sau cưới.
Mảnh đất đó phần lớn là tiề.n vay, hơn nữa đang cần tiề.n gấp nên bán tháo chẳng được bao nhiêu. Suốt mấy tháng trời, gia đình tôi không có thu nhập, sống dựa vào tiề.n thai sản của tôi và khoản tiết kiệm tôi dành để phòng thân khi trước. Từ ăn uống, điện nước, tiề.n lãi, tới sữa tã cho con, rồi tiề.n khám khi con bệnh…, tuyệt nhiên tôi không hề nhận được bất cứ sự hỗ trợ nào từ bên chồng cho dù nhà ở sát vách.
Tôi không dám nói với bên nhà đẻ, nhưng lần nào về chị tôi cũng tự đưa tiề.n mua sữa cho cháu, còn chú bác của con tôi thì chưa hề dù chỉ một lần. Trái lại, họ còn chê cười chồng tôi ngu, khi có tiề.n bỏ ra mời anh em ăn hàng ăn quán, mỗi lần mấy triệu. Thậm chí anh chồng mượn tiề.n chồng tôi lúc trước, nay chúng tôi khó khăn hỏi lại còn không chịu trả.
Cầm cự được vài tháng, chồng tôi vẫn chưa có việc, thêm tôi đổ bệnh phải tốn thêm khoản chi phí để mổ, chồng mới đòi bán căn nhà đang ở để trả nợ rồi còn dư lại tìm chỗ khác rẻ hơn. Tôi thấy cũng tiếc vì đất chỗ nhà chồng đang có dự án làm lộ, tôi bàn với chồng hay là nói với mẹ, nếu đã có ý định cho miếng đất đang ở thì sang tên hẳn cho chồng tôi luôn.
Rồi chúng tôi sẽ lấy giấy đất đó, cộng với giấy đất của tôi mua trước khi cưới đi vay, nếu xoay xở được thì không cần bán, khi lên giá bán sẽ lợi. Khi nói với mẹ chồng như vậy, bà không đồng ý sang tên. Chồng tôi nhất quyết đòi bán nên mẹ chồng bảo muốn thì bà bán cho (bà đang đứng tên), nhưng tôi thấy rõ ràng bà không muốn bán.
Mẹ chồng ra giá căn nhà ngất ngưởng trên mây, bảo giá đó mới bán, còn không thì thôi. Lúc có mặt vợ chồng tôi, bà nói cho bán, còn không có mặt vợ chồng tôi thì khác. Mẹ chồng nói với các anh chị em khác trong nhà là tôi không cho bán (trong khi tôi thì có quyền hạn gì mà cho hay không cho).
Rồi có lần mẹ chồng lại bảo tôi có tiề.n nhiều lắm, không muốn trả nợ thôi chứ đâu phải không có, đất đai bên nhà tôi cho mà bán đi có mà bạc tỷ (cái này do tôi ở sát vách nên tình cờ nghe lỏm được). Khi có người xem nhà, dù mẹ chồng ở gần đó nhưng gọi điện bà về lấy giấy tờ cho khách xem bà không về.
Khi chủ nợ ra tận nhà kiếm thì bà nói kiếm vợ chồng tôi, bà không biết gì hết (hàng xóm sát bên nhà nói lại). Ba chồng tôi không nói năng gì, gặp mặt tôi chỉ hỏi gọn lỏn: “Trả nợ cho nó chưa”, tôi nói chưa rồi thôi. Họ hàng bên chồng thay phiên nhau gọi cho vợ chồng tôi chất vấn vụ bán nhà, như thể tôi xúi giục chồng bán vậy.
Cuối cùng cấp bách quá, tôi kêu bán luôn mảnh đất của tôi, may mà được giá nên lời cũng kha khá. Lúc đó, chị tôi bàn bạc là đất đai của ba mẹ để lại giờ chia ra, của ai nấy tự đứng tên, chia ra phần của tôi được tầm 6 công đất.
Tiề.n bán đất, tôi trả dứt nợ, còn lại về cải tạo tu bổ vào mảnh ruộng bên nhà tôi cho và cất một căn nhà nho nhỏ. Nền nhà của ba mẹ chồng dĩ nhiên vẫn còn nằm yên ở đó, không bán, cũng không sang tên. Giờ chồng tôi chuyển sang làm nông, trồng cây ăn trái, trồng rau sạch thu hoạch, chăm sóc vườn tược, tôi vẫn đi làm chỗ cũ. Cuộc sống ổn định lại nhưng nói thật tôi chẳng còn thiết tha gì với bên nhà chồng.
Tôi đi làm ngang nhà ba mẹ chồng mỗi ngày nhưng không muốn ghé thăm hay gì nữa, lâu lâu có ghé mà ông bà kêu ăn cơm tôi cũng không ăn. Người ta nói tôi ngu, lấy chồng mà không lấy được gì ở bên chồng, ra đi tay trắng. Tôi nghĩ thôi thà vậy cho khỏe, đã vô tâm với tôi thì tôi vô tình lại. Như vậy liệu tôi có vô tình vô nghĩa quá không?
Chồng 'nghiệ.n nặng' vì màn 'nhổ tóc sâu giải rượu' của gái quán
Chồng ấp úng thú nhận lâu nay anh luôn tìm đến quán vì 'phê' khi ở đây sau nhậu lại có màn nhổ tóc sâu 'giải rượu' của nhân viên nữ. Không lẽ chỉ 'nhổ tóc sâu' mà anh nghiệ.n đến đây như vậy?
Ảnh minh họa: Internet
Tôi quen anh trong dịp chúng tôi cùng dự lớp tập huấn ngắn ngày do huyện tổ chức cho các cán bộ được chọn thí điểm trồng rau sạch cho một doanh nghiệp trên thành phố. Cứ tưởng nghề trồng rau đã quá quen với chúng tôi khi mà từ khi 7, 8 tuổ.i trẻ con làng tôi đã biết theo người lớn ra đồng trồng rau rồi thu hoạch để mẹ mang ra chợ bán. Vậy mà bây giờ có dự lớp học này mới thấy có được cây rau là sản phẩm sạch theo đúng tiêu chuẩn doanh nghiệp đưa ra đâu phải dễ.
Sau một tuần chung lớp, chung tổ, rồi chung nhóm thảo luận chúng tôi đã phải lòng nhau. Anh 25 tuổ.i, dáng to cao, nét mặt hơi lạnh nhưng khi tiếp xúc mới thấy anh rất hiền lành và chân thành.
Còn tôi thua anh 5 tuổ.i, bạn bè thường khen tôi có nước da trắng như gái phố, eo thon và khuôn mặt ưa nhìn nên tôi biết mình khá xinh. Làng anh là nơi bắt đầu, còn làng tôi là nơi tận cùng của xã, nên cùng một làng mà nếu anh không có chiếc xe máy cũ thì lâu lâu chúng tôi mới được gặp nhau vì đi bộ để vượt từng ấy đường đất đâu có phải đơn giản.
Yêu nhau hơn một năm thì bố, mẹ đôi bên đồng lòng tổ chức đám cưới cho tôi và anh. Đất nhà anh rộng, anh lại là trưởng nam nên bố mẹ đã xây cho anh một căn nhà riêng biệt rộng rãi trước khi anh lấy tôi vì vậy cuộc sống của chúng tôi thực sự thoải mái.
Về nhà chồng, tôi vẫn làm công việc cũ là trồng rau sạch cho doanh nghiệp trên phố đã đặt sẵn. Vợ, chồng tôi được đào tạo bài bản lại nhanh chóng áp dụng kĩ thuật nên rau chúng tôi làm đến đâu doanh nghiệp tiêu thụ đến đấy. Mùa nào rau đấy, kinh tế gia đình tôi thuộc diện dư giả so với những cặp vợ chồng trẻ trong làng.
Rồi chắc để tiện việc thu mua rau, doanh nghiệp về làng mua đất xây kho, làm bãi đỗ ô tô và thu hút nhân công rỗi rãi trong làng sơ chế rau ngay khi vừa thu hoạch. Nhà kho, nhà nghỉ cho công nhân, cho lái xe làm đến đâu là có đường bê tông đến đó.
Có đường rồi thế là không biết người ở đâu cứ ùn ùn kéo tới, họ tranh nhau mua đất cặp má đường để mở quán, mở nhà nghỉ khiến đất làng vốn xưa nay không ai ngó tới thành ra cây, lượng vàng mà giá cứ hôm sau cao hơn hôm trước làm người làng có đất trót bán trước nhìn người bán sau nâng giá mà tiếc hùi hụi.
Bố mẹ chồng có 2 lô đất nằm hơi xa mặt đường nhưng cũng bán được giá hời cho một ông chủ to béo để ông mở quán nhậu. Chồng có nhận một khoản tiề.n lớn của bố mẹ anh chia cho nhưng anh lẳng lặng đi gửi tiết kiệm nên tôi cũng không dám hỏi.
Đất của nhà, chồng lại có tí chữ nghĩa nên người mua đất cứ bám riết lấy chồng để anh hoàn thành việc sang tên, đổi chủ. Tới khi quán nhậu khai trương, chồng đã là khách mời thân thiết của ông chủ béo.
Quán của ông chủ không thuê gái làng ở đây mà tuyển ở nơi khác về, dàn nữ phục vụ của ông chắc tầm tuổ.i 17, 18 nhưng ăn mặc cũn cỡn, khêu gợi như gái vũ trường. Từ ngày có quán nhậu của ông chủ béo, vợ chồng tôi trở nên xa mặt cách lòng bởi chồng tôi thích nhậu ở quán hơn ăn ở nhà.
Nhiều hôm tôi nấu cơm xong chồng mới báo là có bạn nhậu mời ra quán, thành ra thức ăn thừa phải đổ để nuôi lợn, còn tôi cũng thấy bữa ăn chẳng có chút ngon miệng vì phải thui thủi một mình, một mâm, một bát.
Thỉnh thoảng chồng lại phóng xe máy ra ngân hàng ở huyện rút tiề.n tiết kiệm, không sắm gì, tiêu gì cho nhà nhưng vì chồng không nói nên tôi cũng chẳng dám tò mò. Rau đang vào vụ, doanh nghiệp giục thu mua, một mình làm không xuể, tôi đán.h bạo đi gọi chồng.
Chắc thấy tôi mồ hôi, mồ kê nhễ nhại giữa trưa hè đi tìm chồng, một chị dọn dẹp ở quán khẽ bảo tôi vòng ra sau chứ đừng vào cổng chính, thế nào cũng gặp chồng tôi trong đó. Nghe có tiếng rì rầm, rúc rích, tôi nhón gót ghé mắt nhìn qua khe hở cửa sổ thấy chồng tôi gối đầu lên đùi cô gái phục vụ ở quán, mắt lim dim đầy vẻ hưởng thụ khi cô gái lần tìm nhổ tóc sâu cho anh.
Không choáng vì nắng mà xây xẩm mặt mày vì chứng kiến cảnh chồng như vậy. Chiều muộn chồng về nhà tôi vừa khóc vừa tả lại để anh biết không cần chối tội nữa. Chồng ấp úng thú nhận lâu nay anh luôn tìm đến quán vì "phê" khi ở đây sau nhậu lại có màn nhổ tóc sâu "giải rượu" của nhân viên nữ. Không lẽ chỉ 'nhổ tóc sâu' mà anh nghiệ.n đến đây như vậy?
ư
Bạn trai muốn chia tiề.n mua nhẫn cưới Tôi và anh yêu nhau hơn một năm. Anh ở Hà Nội, tôi quê Bắc Ninh, anh 30 tuổ.i, tôi 25 tuổ.i. Chúng tôi đang lên kế hoạch chuẩn bị cho đám cưới vào cuối năm. Hôm trước anh có nói chuyện với tôi về kế hoạch và những chi phí phải lo cho đám cưới: Chụp ảnh cưới (trang phục ngày cưới,...