Nhà chồng sắp cưới từng bắt tôi phá thai
Tôi là cô gái trong bài “Qua đêm với tình online dù đã đính hôn” , có một điểm ở chồng sắp cưới là anh ấy hay đánh tôi.
Vâng, tôi là người đã gửi tâm sự trong bài viết “Qua đêm với tình online dù đã đính hôn”. Chồng tương lai của tôi đang có một điều kiện mà phải nói rằng rất nhiều cô gái muốn lấy anh ấy. Nhưng trong khoảng 5 năm trước thì khác. Tôi gặp anh trong khi anh thất nghiệp, dù trước đó anh cũng có công việc rất tốt với mức lương cao. Anh đến với tôi là một người rỗng túi. Chính vì điều đó, tôi đã không thể nào từ bỏ anh được. Tôi thương cho hoàn cảnh của anh, vừa thất nghiệp, vừa bị chính cha mẹ của anh bỏ rơi vì anh không làm ra đồng nào. Nhưng các bạn biết không, tôi tuy không phải con nhà giàu nhưng ít nhất tôi cũng được mọi người gọi là cô tiểu thư.
Tôi cố gắng cùng anh ấy vượt qua những khó khăn đó nhưng có một điểm là anh ấy hay đánh tôi. Anh ấy từng nhiều lần đánh tôi giữa nơi công cộng, tôi chỉ biết khóc và chịu đựng. Sau hai năm quen anh ấy, cả hai bên gia đình điều biết tôi có thai. Sau khi hai bên gia đình thống nhất sẽ tổ chức lễ cưới thì mẹ của anh ấy đã đưa anh đến nhà tôi để thông báo sẽ từ bỏ tôi, từ bỏ con của anh ấy và từ bỏ cháu của họ. Anh ấy chỉ biết đi theo sau lưng và không nói lời nào. Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì?
Tôi chỉ biết khóc và bỏ cái thai đó đi. Sau đó, tôi còn biết được mẹ của anh ấy nói với anh rằng nếu chúng tôi tự tổ chức đám cưới thì bà cũng sẽ không tham dự. Tôi không hiểu tôi làm sai điều gì. Vì tôi đã cố gắng cùng anh ấy trải qua những khó khăn hiện tại hay tôi đã có con với anh ấy mà họ đối với tôi như thế?
Nhưng rồi anh ấy lại đến xin tôi, xin gia đình tôi cho anh ấy một cơ hội để làm lại. Lúc này đây, tôi hiểu được rằng tôi không thể yêu anh ấy nhưng tôi vẫn chấp nhận cho anh ấy một cơ hội vì tình thương. Tôi và anh cố gắng tìm cho anh một công việc thật tốt. Tôi luôn động viên anh phải cố gắng vượt qua, rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Nhưng có một lần vì liên lạc với anh không được nên tôi đã gọi về nhà anh ấy. Tôi gặp mẹ của anh ấy. Câu đầu tiên bà ấy nói tôi đừng rủ rê con bà ấy đi chơi nữa, hãy để con bà ấy lo làm ăn. Tôi thật không hiểu trong khi tôi cố dành dụm từng đồng để cho con bà ấy đi phỏng vấn, cố tìm kiếm công việc tốt nhất cho con bà vì bà không quan tâm gì đến con mà bà ấy lại có thể thốt lên câu đó.
Anh cũng chẳng an ủi tôi. Anh chỉ biết im lặng dù thật sự anh ấy rất quan tâm, chăm sóc tôi, vẫn rất thương tôi. Tôi không hề bác bỏ điều đó! Có khi anh ấy đã thốt lên với tôi rằng đừng bao giờ nhắc đến gia đình anh ấy nữa và dường như lúc đó với anh tôi là số 1. Tôi tuy không làm được gì nhiều nhưng tôi có thể khẳng định rằng nếu không có tôi, anh không thể nào có công việc như hiện nay. Cơ hội tôi cho anh là lễ đính hôn, dù trong lòng tôi thật sự chưa muốn và tôi cũng biết, tôi không yêu anh kể cả tôi đang rất toàn tâm toàn ý với anh.
Sau lễ đính hôn, khi mà tôi một lòng hướng về anh thì anh đã có người phụ nữ khác rồi. Chính anh cũng đã thừa nhận. Vậy là tôi sai sao? Và hơn thế nữa, trước khi tôi gặp người tôi yêu (người tình online) thì cha mẹ anh lại đến nhà tôi, đổ cho tôi những cái tội ở trên trời rơi xuống, bác bỏ mọi nỗ lực tôi làm. Anh, chồng sắp cưới của tôi chỉ biết hùa theo mà không bảo vệ tôi. Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì và có phải tôi sai không? Tôi cũng đã nhiều lần nói kết thúc, nhiều lần khuyên anh đi tìm người con gái khác có thể cho anh hạnh phúc trước khi tôi trao trái tim cho người khác kia. Nhưng anh không đồng ý.
Video đang HOT
Không lẽ chỉ có tình dục mới là của nhau sao? Tầm thường thế? Tôi và anh (người tình online) nằm chung một giường, gối chung một gối và thức trắng đêm trò chuyện cùng nhau. Như thế còn hơn là đã thuộc về nhau kia. Tôi biết anh có vợ và bất đắc dĩ, anh lừa dối chỉ để níu kéo tình cảm của tôi. Nhưng tôi có đòi hỏi gì đâu. Tôi khuyên anh nên về với vợ vì con của anh cần có cha. Như thế là tôi ich kỷ quá sao? Tôi nói tôi yêu anh nhưng không cần có anh bên cạnh. Tôi mong anh hãy là người có trách nhiệm, người sống có tình, có nghĩa. Tôi cũng khuyên anh không nên nói cho vợ anh biết, như thế sẽ làm cho chị ấy tổn thương.
Nhưng ngay sau đó, tất cả mọi người trong gia đình anh điều biết. Anh không muốn tiếp tục như thế vì bao năm qua anh đã làm vợ anh khổ rồi. Anh muốn giải thoát cho chị ấy. Tôi lại sai à? Tôi còn khuyên anh rằng cuộc sống không chỉ có tình yêu, khuyên anh phải biết lo cho tương lai, khuyên anh nếu muốn chuyển mình thì phải trau dồi thêm kiến thức. Còn anh thì nói rằng tôi bây giờ mới là người cho anh nguồn động lực. Vợ anh khi biết chuyện cũng đã rất sốc, phải nhập viện. Anh bối rối và một lần nữa, tôi khuyên anh hãy ở bên vợ, lo cho chị ấy.
Tôi và anh quả là hư hỏng, ích kỷ thật, đã vội vàng trao trái tim mình cho nhau nhưng không đến nỗi ham muốn của lạ đâu các bạn ạ. Tôi bế tắc vì trái tim tôi chỉ dừng lại ở tình cảm của tôi dành cho anh nhưng tuyệt nhiên tôi không mộng mơ. Tôi luôn khẳng định với chồng chưa cưới và cả với anh rằng tôi không đủ mạnh mẽ để bước một mình nhưng cũng không quá yếu đuối để dựa dẫm một ai trên con đường đời. Tôi vẫn đang cố gắng cho tương lai của tôi, cố gắng nhất trong khả năng của tôi.
Tôi đã cố gắng kiếm tìm vù it nhất điều tôi nhận ra hiểu được cảm giác yêu một người như thế nào. Vậy các bạn cho tôi biết, tôi bắt đầu sai khi nào? Tôi đang sai ở mức độ nào? Tôi phải làm gì cho đúng đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sắp cưới, anh vẫn tòm tem "bắt cá 3 tay"
Sắp đám cưới, anh vẫn lén dành tình cảm đắm say cho em gái nhỏ, cho người yêu cũ của anh như thể tôi không hề tồn tại.
Đã bao ngày qua, tôi vẫn sống trong luẩn quẩn. Nhiều đêm 2 giờ sáng tôi giật mình thức dậy, trằn trọc và tự hỏi "Tôi đã làm gì sai?". Những lúc ấy, tôi lại tự dằn vặt "Tại sao anh nỡ làm thế với tôi?".
Anh đến với tôi tình cờ như định mệnh. Ngày đầu mới yêu anh, tôi hay nói với anh thế. Tình cảm của hai đứa cứ thế trôi qua. Tính anh hiền lành, nhường nhịn, tôi có chành chọe, giận dỗi, anh lúc nào cũng dỗ dành. Cộng thêm sự ủng hộ của 2 bên gia đình, tôi đã tự thầm nhủ tôi thật hạnh phúc khi có anh.
Khoảng thời gian gần đây, tôi thấy anh có chút thay đổi. Thời gian của anh như bị chia sẻ và anh không còn dành tất cả cho tôi nữa, những quan tâm cũng nhạt dần. Tôi hỏi, anh chỉ cười xòa rồi bảo tình yêu bao giờ chẳng có giai đoạn này giai đoạn nọ. Chỉ cần tình cảm chúng tôi thăng bằng là được. Tôi yên tâm và tin tưởng vào những điều anh nói.
Sau ngày chạm ngõ, những cãi vã giữa hai đứa liên tục xảy ra. Những quan tâm ngày càng nhạt dần, có chăng cũng chỉ là gượng gạo, mờ nhạt. Tôi lại tự an ủi mình với cái triết lý tình yêu nào cũng có giai đoạn, tự yên tâm và tự tin tưởng.
Nhưng có những điều chẳng thể ngờ được... Thời gian trước, vô tình tôi phát hiện anh thường xuyên liên lạc qua lại với một cô gái - người anh luôn nói với tôi là con bạn thân của mẹ anh, anh chỉ coi nó như em. Giữa anh và cô gái đó không có gì cả, có chăng cũng chỉ xuất phát từ phía cô gái kia thôi. Tôi im lặng nhưng trong lòng vẫn lăn tăn nghi hoặc.
Và rồi, cái gì cần biết tôi cũng được biết, những nghi ngờ cũng được sáng tỏ nhưng sự thật lại chua chát quá.
Hóa ra giữa hai người họ không chỉ tồn tại mối quan hệ anh em thông thường. Anh đã trao cho "em gái" những từ ngữ âu yếm, những cái ôm nồng nàn và cả những nụ hôn ấm áp. Những cử chỉ thân mật này giống hệt như khi anh dành cho tôi - vợ sắp cưới của anh.
Nhưng đấy cũng không phải là tất cả. Cũng trong khoảng thời gian mối quan hệ của chúng tôi khủng hoảng, nhạt nhòa nhất anh vừa đang say nắng "em gái 13 năm mới gặp lại" của mình và đồng thời cũng vừa quay lại với người yêu cũ của anh.
Những buổi Hà Nội mưa trắng trời, anh xin nghỉ làm sớm đi đón đưa cô ấy. Những ngày anh nói với tôi điện thoại mất nguồn, bận bịu công việc thì anh và cô ấy đi café. Họ cũng trao cho nhau cái ôm ấm áp. Anh còn hứa hẹn rằng sẽ mang đến hạnh phúc cho cô ấy, sẽ chăm sóc cô ấy. Những lời này cũng hệt như anh đã nói với tôi.
Còn tôi những ngày đó, tôi không hề tồn tại. Tôi không tồn tại với "em gái nhỏ của anh", không tồn tại với "người yêu cũ của anh", tất nhiên càng không tồn tại với anh. Có những thứ tôi và anh cùng đi mua thì anh nói với 2 người con gái ấy là anh tự sắm hay bạn tăng. Những hôm đưa tôi đi chơi, anh nói dối 2 cô gái ấy là anh đi cùng mẹ mình... Giờ tôi mới biết cả khoảng thời gian dài đó, tôi không tồn tại với anh.
Những sự thật này được phơi bày có lẽ cũng là do duyên số vì chúng tự đập vào mặt tôi mà không cần phải mất thời gian tìm hiểu. Tôi bỗng thấy mình sao quá ngờ nghệch vì đã luôn phải tự an ủi, tự phải nghĩ rằng anh vẫn rất yêu tôi. Tôi đau lắm.
Anh khóc bảo với tôi rằng anh đã kết thúc tất cả với những người con gái kia rồi, giờ anh chỉ có mình tôi thôi. Anh nói anh với những người kia chỉ là say nắng, chỉ là nhất thời. Thậm chí anh khẳng định anh và những người con gái đó chưa đi quá giới hạn.
Vết thương của tôi vẫn nhức nhối, vẫn đau đớn và nó vẫn luôn nhắc nhở tôi rằng, mình đã từng bị lừa dối bởi chính người đã trao yêu thương - người 6 tháng nữa sẽ thành chồng tôi.
Hiện, phòng cưới đã đặt, họ hàng hai bên cũng đã rục rịch chuẩn bị cho ngày vui của hai đứa, tôi nên làm gì? Tôi vẫn yêu anh. Nhưng những ngày này nhìn anh tiều tụy, lòng tôi xót xa lắm. Tôi thương bố mẹ tôi, thương cả mẹ anh - bà thật sự yêu thương tôi như con gái của mình. Nếu bây giờ tôi hủy đám cưới, bố mẹ tôi và mẹ anh sẽ thế nào?
Nhưng tôi sợ lắm. Nhiều đêm giật mình tỉnh dậy, nước mắt đẫm gối vì tôi mơ thấy anh đang ôm ấp người con gái khác, họ quấn lấy nhau ngay trên giường cưới của tôi. Tình yêu còn sót lại của tôi liệu có đủ để quên được những phản bội nơi anh hay chỉ là những dằn vặt, những chì chiết. Nếu thế cuộc hôn nhân này sẽ là địa ngục. Và anh sẽ chăm lo cho gia đình bé nhỏ hay sẽ vập mình bên mối tình khác?
Ngày qua ngày, ban ngày tôi vẫn đi làm, vẫn mỉm cười hớn hở. Chiều về tôi tự giam mình trên phòng với bao dằn vặt, nước mắt. Cứ nhìn những địa chỉ wedding studio hai đứa đã qua, cứ nhớ lại nụ cười hạnh phúc của mình khi thử váy cưới, lòng tôi thắt lại.
Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi nên hủy đám cưới hay lại tha thứ cho anh thêm một lần cuối cùng?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có thai, sắp cưới người yêu lại thay đổi Em có thai, chúng em chuẩn bị cưới nhưng anh ấy lại nói rằng tình cảm dành cho em không còn như trước nữa. Em phải làm sao đây? Em năm nay 25 tuổi. Em và người yêu yêu nhau được gần 4 năm. Thời gian yêu nhau chúng em cũng thường hay cãi vã nhưng nhanh chóng làm lành. Chúng em cũng...