Nhà chồng sắp cưới đã từng bắt tôi đi phá thai
Tôi là cô gái trong bài ‘Qua đêm với tình online dù đã đính hôn’, có một điểm ở chồng sắp cưới là anh ấy hay đánh tôi.
ảnh minh họa
Trước hết, rất cám ơn Báo và mọi người đã quan tâm đến câu chuyện của tôi. Tôi thật sự cảm thấy được giải tỏa vì có nhiều người cùng chia sẻ với tôi. Nhưng tôi cũng có nhiều bức xúc nên hôm nay tôi xin kể tiếp câu chuyện của tôi với hy vọng Báo và mọi người phán xét xem tôi sai ở mức độ nào và tôi sai bắt đầu từ đâu.
Vâng, tôi là người đã gửi tâm sự trong bài viết “Qua đêm với tình online dù đã đính hôn”. Chồng tương lai của tôi đang có một điều kiện mà phải nói rằng rất nhiều cô gái muốn lấy anh ấy. Nhưng trong khoảng 5 năm trước thì khác. Tôi gặp anh trong khi anh thất nghiệp, dù trước đó anh cũng có công việc rất tốt với mức lương cao. Anh đến với tôi là một người rỗng túi. Chính vì điều đó, tôi đã không thể nào từ bỏ anh được. Tôi thương cho hoàn cảnh của anh, vừa thất nghiệp, vừa bị chính cha mẹ của anh bỏ rơi vì anh không làm ra đồng nào. Nhưng các bạn biết không, tôi tuy không phải con nhà giàu nhưng ít nhất tôi cũng được mọi người gọi là cô tiểu thư.
Tôi cố gắng cùng anh ấy vượt qua những khó khăn đó nhưng có một điểm là anh ấy hay đánh tôi. Anh ấy từng nhiều lần đánh tôi giữa nơi công cộng, tôi chỉ biết khóc và chịu đựng. Sau hai năm quen anh ấy, cả hai bên gia đình điều biết tôi có thai. Sau khi hai bên gia đình thống nhất sẽ tổ chức lễ cưới thì mẹ của anh ấy đã đưa anh đến nhà tôi để thông báo sẽ từ bỏ tôi, từ bỏ con của anh ấy và từ bỏ cháu của họ. Anh ấy chỉ biết đi theo sau lưng và không nói lời nào. Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì?
Tôi chỉ biết khóc và bỏ cái thai đó đi. Sau đó, tôi còn biết được mẹ của anh ấy nói với anh rằng nếu chúng tôi tự tổ chức đám cưới thì bà cũng sẽ không tham dự. Tôi không hiểu tôi làm sai điều gì. Vì tôi đã cố gắng cùng anh ấy trải qua những khó khăn hiện tại hay tôi đã có con với anh ấy mà họ đối với tôi như thế?
Nhưng rồi anh ấy lại đến xin tôi, xin gia đình tôi cho anh ấy một cơ hội để làm lại. Lúc này đây, tôi hiểu được rằng tôi không thể yêu anh ấy nhưng tôi vẫn chấp nhận cho anh ấy một cơ hội vì tình thương. Tôi và anh cố gắng tìm cho anh một công việc thật tốt. Tôi luôn động viên anh phải cố gắng vượt qua, rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Nhưng có một lần vì liên lạc với anh không được nên tôi đã gọi về nhà anh ấy. Tôi gặp mẹ của anh ấy. Câu đầu tiên bà ấy nói tôi đừng rủ rê con bà ấy đi chơi nữa, hãy để con bà ấy lo làm ăn. Tôi thật không hiểu trong khi tôi cố dành dụm từng đồng để cho con bà ấy đi phỏng vấn, cố tìm kiếm công việc tốt nhất cho con bà vì bà không quan tâm gì đến con mà bà ấy lại có thể thốt lên câu đó.
Video đang HOT
Anh cũng chẳng an ủi tôi. Anh chỉ biết im lặng dù thật sự anh ấy rất quan tâm, chăm sóc tôi, vẫn rất thương tôi. Tôi không hề bác bỏ điều đó! Có khi anh ấy đã thốt lên với tôi rằng đừng bao giờ nhắc đến gia đình anh ấy nữa và dường như lúc đó với anh tôi là số 1. Tôi tuy không làm được gì nhiều nhưng tôi có thể khẳng định rằng nếu không có tôi, anh không thể nào có công việc như hiện nay. Cơ hội tôi cho anh là lễ đính hôn, dù trong lòng tôi thật sự chưa muốn và tôi cũng biết, tôi không yêu anh kể cả tôi đang rất toàn tâm toàn ý với anh.
Sau lễ đính hôn, khi mà tôi một lòng hướng về anh thì anh đã có người phụ nữ khác rồi. Chính anh cũng đã thừa nhận. Vậy là tôi sai sao? Và hơn thế nữa, trước khi tôi gặp người tôi yêu (người tình online) thì cha mẹ anh lại đến nhà tôi, đổ cho tôi những cái tội ở trên trời rơi xuống, bác bỏ mọi nỗ lực tôi làm. Anh, chồng sắp cưới của tôi chỉ biết hùa theo mà không bảo vệ tôi. Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì và có phải tôi sai không? Tôi cũng đã nhiều lần nói kết thúc, nhiều lần khuyên anh đi tìm người con gái khác có thể cho anh hạnh phúc trước khi tôi trao trái tim cho người khác kia. Nhưng anh không đồng ý.
Không lẽ chỉ có tình dục mới là của nhau sao? Tầm thường thế? Tôi và anh (người tình online) nằm chung một giường, gối chung một gối và thức trắng đêm trò chuyện cùng nhau. Như thế còn hơn là đã thuộc về nhau kia. Tôi biết anh có vợ và bất đắc dĩ, anh lừa dối chỉ để níu kéo tình cảm của tôi. Nhưng tôi có đòi hỏi gì đâu. Tôi khuyên anh nên về với vợ vì con của anh cần có cha. Như thế là tôi ich kỷ quá sao? Tôi nói tôi yêu anh nhưng không cần có anh bên cạnh. Tôi mong anh hãy là người có trách nhiệm, người sống có tình, có nghĩa. Tôi cũng khuyên anh không nên nói cho vợ anh biết, như thế sẽ làm cho chị ấy tổn thương.
Nhưng ngay sau đó, tất cả mọi người trong gia đình anh điều biết. Anh không muốn tiếp tục như thế vì bao năm qua anh đã làm vợ anh khổ rồi. Anh muốn giải thoát cho chị ấy. Tôi lại sai à? Tôi còn khuyên anh rằng cuộc sống không chỉ có tình yêu, khuyên anh phải biết lo cho tương lai, khuyên anh nếu muốn chuyển mình thì phải trau dồi thêm kiến thức. Còn anh thì nói rằng tôi bây giờ mới là người cho anh nguồn động lực. Vợ anh khi biết chuyện cũng đã rất sốc, phải nhập viện. Anh bối rối và một lần nữa, tôi khuyên anh hãy ở bên vợ, lo cho chị ấy.
Tôi và anh quả là hư hỏng, ích kỷ thật, đã vội vàng trao trái tim mình cho nhau nhưng không đến nỗi ham muốn của lạ đâu các bạn ạ. Tôi bế tắc vì trái tim tôi chỉ dừng lại ở tình cảm của tôi dành cho anh nhưng tuyệt nhiên tôi không mộng mơ. Tôi luôn khẳng định với chồng chưa cưới và cả với anh rằng tôi không đủ mạnh mẽ để bước một mình nhưng cũng không quá yếu đuối để dựa dẫm một ai trên con đường đời. Tôi vẫn đang cố gắng cho tương lai của tôi, cố gắng nhất trong khả năng của tôi.
Tôi đã cố gắng kiếm tìm vù it nhất điều tôi nhận ra hiểu được cảm giác yêu một người như thế nào. Vậy các bạn cho tôi biết, tôi bắt đầu sai khi nào? Tôi đang sai ở mức độ nào? Tôi phải làm gì cho đúng đây?
Theo VNE
Sống thử với tôi, anh vẫn yêu người khác
Khi ôm tôi trong vòng tay, anh vẫn kể chuyện ân ái với người con gái khác.
Tôi và anh đã yêu nhau được 4 năm nay. Anh sinh năm 1983, còn tôi sinh năm 1990. Anh làm kế toán trong một công ty nhỏ, còn tôi mới học xong chưa tìm được công việc ổn định.
Nếu không yêu anh thì khi ra trường, tôi đã xin được một việc làm ổn định ở quê nhưng vì yêu anh, tôi đã từ bỏ công việc đó để theo anh lên Hà Nội chung sống với anh như vợ chồng.
Sống với nhau được một thời gian, anh ngỏ lời muốn cưới tôi làm vợ. Nhưng vì bố mẹ tôi lo lắng khi hai đứa chưa có công ăn việc làm ổn định, sợ tôi sau này sẽ vất vả nên tôi chưa đồng ý và bảo anh:"Đợi em thêm một thời gian nữa, khi nào hai đứa ổn định công việc thì sẽ làm đám cưới".
Tôi thực lòng rất yêu anh nên không muốn anh vất vả nuôi vợ con, trong khi tiền lương của anh cũng không được cao lắm. Vì thế nên tôi luôn động viên anh chăm chỉ làm ăn, kiếm chút vốn liếng để sau này tiêu pha cho cuộc sống gia đình.
4 năm trôi qua, anh lại hỏi cưới tôi một lần nữa. Lần này tôi bàn với gia đình nhưng mẹ tôi vẫn chưa đồng ý vì đến bây giờ, hai đứa vẫn chưa có gì trong tay. Năm nay tôi cũng đã sang tuổi 24, còn anh cũng đã sang tuổi 31, cả hai đều không còn trẻ nên tôi đã nói chuyện cho mẹ hiểu tình cảnh của tôi bây giờ.
Sau lần chuyện trò đó, mẹ tôi cũng đã đồng ý vào bảo rằng, sang năm 2014 này sẽ cho hai đứa tổ chức đám cưới.
Tôi rất yêu anh nhưng vẫn băn khoăn không biết anh có yêu tôi thật lòng hay không? (Ảnh minh họa)
Thế nhưng thời gian gần đây, tôi cảm thấy anh thay đổi rất nhiều về tính cách, cũng như không còn quan tâm tôi nhiều như trước đây nữa. Mỗi lần đi làm, anh không còn gọi điện hỏi han tôi thường xuyên như trước. Có những lúc tôi gọi điện hỏi thăm anh thì anh còn lắp bắp tìm cách nói dối tôi đi đây, đi đó... Mỗi lúc anh đi ra ngoài, tôi có hỏi anh đi đâu, làm gì thì anh vẫn nhất mực không chịu nói.
Nhiều lần tôi gọi điện cho anh thì anh không nghe máy, tôi nhắn tin muốn nói chuyện với anh thì anh bảo: "Không muốn nói chuyện với em nữa". Thấy anh thay đổi hẳn, tôi đã thẳng thắn hỏi: "Vì sao anh lại đối xử với em như vậy?" thì anh bảo rằng, thời gian này, anh đang đi gặp gỡ bạn gái mới và bây giờ, anh không còn thời gian dành cho em nữa.
Tôi thực sự rất buồn khi chính tai mình nghe được những điều đó. Tôi đã nói với anh rằng: "Hay bây giờ mình có em bé đi, để đầu năm sau mình cưới luôn" nhưng anh không đồng ý. Anh bảo rằng: "Hiện tại, anh đang có bạn gái khác. Anh và cô ấy cũng đã có em bé rồi. Chúng anh định đầu năm sau cưới luôn. Anh yêu cô ấy nên không muốn cô ấy buồn vì mình nữa".
Và đau đớn thay, khi anh đang ôm tôi trong vòng tay thì anh kể cho tôi nghe về chuyện hai người quen nhau, anh và cô ấy đã quan hệ với nhau như thế nào. Tôi cảm thấy bất ngờ và vô cùng sốc trước những câu nói từ anh.
Kể từ hôm ấy trở đi, anh dường như không còn tình cảm với tôi nữa, cũng không thường xuyên gọi điện, nhắn tin cho tôi như trước. Anh hờ hững, vô tâm với tôi như người xa lạ. Không những thế, anh nói rằng, "Anh không muốn ở cùng em nữa. Anh sẽ chuyển đến nơi khác ở một mình".
Sau khi chia tay anh được hai hôm, tôi lại thấy nhớ anh, lại muốn được ở bên cạnh anh. Và lúc đó, tôi đã chủ động gọi cho anh và đến tìm anh như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Thế nhưng, khi ở trong vòng tay anh, tôi lại không có được cảm giác bình yên như trước nữa. Sau đó, tôi lại dứt khoát nói lời chia tay thì anh bảo với tôi rằng: "Từ trước đến giờ anh nói dối em đấy! Anh chưa hề yêu một người con gái nào khác ngoài em đâu". Rồi anh thề sống thề chết với tôi: "Xin hãy tin anh! Hãy cho anh cơ hội. Anh không hề phản bội em đâu!".
Các bạn ạ! Bây giờ thực sự tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi rất yêu anh nhưng vẫn băn khoăn không biết anh có yêu tôi thật lòng hay không? Tôi muốn níu kéo anh ở lại bên mình nhưng trong tôi bỗng cảm thấy tình yêu của mình sẽ không có được kết quả tốt đẹp.
Theo VNE
Em tìm được người thay thế anh Em đã tìm được người đàn ông mới cho đời mình, hãy sống cho cuộc đời mình đi anh nhé. Anh à! Vậy là cuối cùng ngày mà em chờ đợi bao năm qua cũng sắp tới. Không còn bao lâu nữa, giấc mơ ngày bé của em, được khoác lên mình chiếc váy trắng, nắm tay người đàn ông của đời mình...