Nhà chồng cấm tôi đến thăm con
Ngày đó, vì con tôi còn nhỏ, vả lại, gia đình cũng không có điều kiện, tôi cũng không đi làm nên không có thu nhập nuôi con, tôi đành nhường quyền nuôi con lại cho chồng.
Vì nghĩ, dù sao thì cũng là con của mình nên anh sẽ không đối xử tệ bạc với con. Về sống cùng với mẹ, sợ con tôi sẽ khổ.
Sau tôi xin đi làm công nhân, lương vài đồng, cũng đủ chi tiêu. Tôi luôn nghĩ, khi có thu nhập rồi sẽ mua quần áo, sữa cho con, để con có thể được chút an ủi từ mẹ ruột. Dù quá thương con nhưng tôi không còn cách nào khác. Tôi phải từ bỏ tình yêu của mình, nếu không thì cả tôi và con cùng khổ.
Nhưng khi tôi có thu nhập rồi thì gia đình chồng lại không cho tôi đến gần con. Mấy lần tôi vào thăm, chồng tôi đều bảo con không có nhà, bà nội bế đi chơi. Nhưng lúc sau, tôi lại nghe thấy tiếng khóc của con ở trong nhà. Tôi uất ức nghẹn cổ.
Bây giờ, cả nhà đó coi tôi không ra gì, như người dưng nước lã. Mà tôi có làm gì sai?
Video đang HOT
Ngày anh nói yêu tôi, muốn cưới làm vợ, tôi cũng chỉ làm công nhân bình thường. Nhưng khi mang bầu, sinh con, tôi nghỉ hẳn việc ở nhà. Anh đi làm được vài đồng, nảy sinh cờ bạc, rượu chè rồi về gây sự với tôi. Cộng thêm cái sự vợ không đi làm, anh cau có, khó chịu, anh cho rằng, tôi chính là nguồn cơn của mọi việc.
Thế là, đã 2 năm kể từ ngày tôi và con xa nhau. Tôi có đến đón con, gia đình ấy cũng không cho. Họ còn nói, sợ về nhà ngoại, gia đình tôi sẽ dạy con thói hư tật xấu, nói xấu nhà họ. (ảnh minh họa)
Anh luôn tìm chuyện để bắt bẻ tôi. Anh bảo tôi là loại phụ nữ vô dụng, không đi làm, chỉ ăn bám chồng thì không được phép nói gì anh. Nên chuyện anh nhậu nhẹt thâu đêm với bạn bè tôi cũng không được gọi điện về. Chuyện anh cờ bạc, tôi cũng không được nhắc, vì theo anh thì anh làm gì cũng là tiền của anh, tôi không đưa cho anh tiêu thì đừng nói anh câu nào hết.
Tôi thực sự hoang mang vì không biết tại sao anh lại đổ đốn như vậy, đối xử tàn nhẫn với tôi. Tôi có nói với mẹ chồng thì mẹ cũng bênh con trai mình, vì bản thân tôi không đi làm, làm gì có tiếng nói chứ. Cuộc sống gia đình nảy sinh nhiều mâu thuẫn, càng ngày càng tích tụ. Tôi không chịu được tính khí thất thường và sự vô tâm, lạnh nhạt của chồng. Chúng tôi mâu thuẫn nhiều và nảy sinh đánh nhau.
Anh đánh tôi chảy cả máu mũi, máu mồm. Tôi sợ quá hôm sau phải chạy về nhà mẹ đẻ. Và thế là, anh không cho tôi về luôn, anh bảo li dị. Bố mẹ tôi cũng không cho tôi về nhà đó, vì họ sợ, anh sẽ đánh chết con gái họ. Tôi cũng chán lắm rồi, không muốn sống gần người chồng đê tiện như vậy. Và chúng tôi chia tay nhau, tôi để lại quyền nuôi con cho anh ta.
Thế là, đã 2 năm kể từ ngày tôi và con xa nhau. Tôi có đến đón con, gia đình ấy cũng không cho. Họ còn nói, sợ về nhà ngoại, gia đình tôi sẽ dạy con thói hư tật xấu, nói xấu nhà họ. giờ thực tình tôi không biết phải làm sao. Cứ đòi thăm con thì anh ta lại đuổi đánh tôi. Tôi chỉ sợ, nếu tiếp tục thế này, con sẽ không biết tôi là mẹ cháu. Tôi thật ân hận vì đã bỏ rơi con. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Bạn gái lả lơi với nhiều đàn ông
Em dám ngồi trước mặt tôi nói những lời ngọt ngào, dễ nghe với bất kỳ người con trai nào gọi điện tới.
Tôi 23 tuổi, chưa mảnh tình vắt vai, gặp em tôi yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi ngỏ lời và em đồng ý. Biết em không còn trong trắng tôi không quan tâm, chấp nhận và yêu em, thậm chí yêu em hơn cả bản thân mình, vậy mà em coi tôi chẳng bằng bạn bè.
Ảnh minh họa: HH
Tôi lo lắng, chiều chuộng, em lại dối tôi đi công việc rồi lát sau lại nói "Em đang đi chơi với trai rồi, không về đâu". Tôi vẫn bỏ qua, yêu em nhiều hơn, đổi lại em toàn lừa dối, yêu nhau chưa được một năm em đòi chia tay không biết bao nhiêu lần. Lý do chỉ là em không thích, em nghe người khác kể chuyện bị bồ đá rồi trút giận lên tôi và nói câu chia tay. Mỗi lần như vậy tôi lại dẹp hết cái tôi và sĩ diện của một người đàn ông đi xin lỗi, làm hòa với em.
Em vẫn tiếp tục lối sống buông thả, dễ dãi trong chuyện tình cảm. Em dám ngồi trước mặt tôi nói những lời ngọt ngào, dễ nghe với bất kỳ người con trai nào gọi điện tới. Em không cần để ý tới cảm giác của tôi, có góp ý em chỉ nói "Anh hiểu tính em mà". Em không bao giờ chịu chia sẻ với tôi bất cứ điều gì, hỏi em cũng chỉ trả lời "Không sao" rồi lại đâu vào đó.
Rồi em lại đòi chia tay, em gặp người tốt không sao, gặp phải Sở Khanh sẽ khổ cả đời nên tôi quyết định nói ra bí mật rằng em không còn trong trắng và chuyện chúng tôi quan hệ với nhau cho chị gái em biết. Có lẽ chị ấy sẽ giúp em thay đổi hoặc ít ra là quản lý em tốt hơn để không buông thả như vậy nữa. Tôi không biết mình làm vậy đúng hay sai nữa? Hãy cho tôi xin lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Rối bời khi mang thai với người đàn ông có vợ Với người yêu cũ tôi đã độc ác bỏ đi hai đứa bé. Giờ tôi đang mang thai với anh nhưng anh không đồng ý với lý do sức khỏe. Tôi 24 tuổi, đang làm tại một doanh nghiệp tư nhân ở Hà Nội. Công việc không quá vất vả nhưng đòi hỏi tôi phải đi công tác thường xuyên, có những tháng...