Nguy cơ tan vỡ gia đình bởi chồng chê con trai yếu đuối
Chồng tôi làm bộ đội. Anh không thích nhìn con mình, nhất là con trai lại dễ khóc. Vì vậy giữa cháu và bố thường xuyên căng thẳng.
Con trai tôi 17 tuổi, sắp thi đại học. Từ nhỏ cháu đã ngoan, chỉn chu, hoàn toàn trái ngược với cô em gái nghịch ngợm cá tính. Con trai sống rất nghệ sĩ, thích để tóc dài, sáng tác nhạc và ít quan tâm đến cuộc sống thực. Đôi khi cháu cứ sống như trên mây, ngại giao tiếp với mọi người. Cháu chỉ thích nói chuyện với ai đó nếu cảm thấy hợp, còn bố mẹ cháu cũng hạn chế trò chuyện.
Chồng tôi rất buồn lòng, anh không thích con trai quá mềm mại yếu đuối. Nói con không được, anh lại mắng tôi là chiều con không đúng. Tôi thì ủng hộ con miễn là con ngoan và không làm gì sai trái. Còn anh, niềm hy vọng về đứa con trai nối nghiệp bố đang dần tan biến nên anh thất vọng và đổ mọi tội lỗi lên đầu tôi. Nhiều lần anh còn bóng gió muốn ly dị vì bảo không chịu nổi trong nhà có mình anh là đàn ông và ba người phụ nữ. Anh lúc nào cũng mỉa mai con trai là như con gái. Tôi rất mệt mỏi với chồng. Tôi phải làm sao đây?(Hà Xuân)
Ảnh minh họa: M.nymetroparents.com.
Trả lời
Chào chị,
Video đang HOT
Làm cha mẹ, bất cứ ai cũng mong muốn con cái khỏe mạnh giỏi giang. Thật tiếc rằng việc đặt kỳ vọng vào con theo những suy nghĩ khác nhau nên đã xảy ra mâu thuẫn.
Chồng chị cũng như rất nhiều người khác quan niệm rằng đã là nam giới thì cần lựa chọn những công việc nam tính mạnh mẽ, hoặc cách sống cũng cần phải tỏ ra khoáng đạt cứng rắn. Sự kỳ vọng này đã dẫn tới sự áp đặt của các bậc cha mẹ lên con cái và tạo cho chúng áp lực sau này lớn lên cũng cần phải gánh trách nhiệm nặng nề, đó là làm trụ cột gia đình và luôn phải cứng rắn trong bất kỳ tình huống nào. Thậm chí có những người mẹ sẵn sàng ủng hộ con như chị cũng bị chỉ trích lây rằng quá nuông chiều con và không làm tròn trách nhiệm dạy dỗ. Nhưng với xã hội ngày nay, những định kiến đó cần được thay đổi, bất cứ ngành nghề nào cũng cần được tôn trọng nếu như đó là những công việc phù hợp, được luật pháp thừa nhận.
Chồng chị cũng là người yêu thương con và mong muốn con thành đạt. Tiếc rằng anh có tính cách khá khuôn mẫu khi yêu cầu con phải có tính cách mạnh mẽ hoặc nối nghiệp bố mà không quan tâm đến cảm xúc và mong muốn của con. Những kỳ vọng của anh đã khiến cho con trai bị áp lực, cảm thấy mệt mỏi và có thể dẫn tới hành vi chống đối hoặc không tin tưởng tâm sự với bố mẹ.
Hiện nay có rất nhiều nam giới tài năng trong lĩnh vực mà nhiều người vẫn quy định đó là lĩnh vực của phụ nữ như múa hay nấu ăn. Nữ giới cũng có nhiều người làm các công việc mà nam giới thường nắm giữ như phi công, lái xe hay lãnh đạo… Chị cũng nhận thấy con trai là người ngoan ngoãn và vì vậy việc chị ủng hộ con là điều hoàn toàn đúng đắn.
Trong lúc này, chị cần sự rõ ràng thẳng thắn để trao đổi với anh ấy những suy nghĩ của mình. Chị nên tìm sự tác động của người thân hay bạn bè để nói chuyện với anh ấy. Anh ấy cần phải hiểu rằng, sự bảo thủ và định kiến của mình có thể làm mất dần đi tình cảm giữa các thành viên với nhau. Ngoài ra, chị cũng nên động viên con trai chủ động nói rõ quan điểm của mình với bố mẹ, tránh việc tự hành động một mình. Chị hãy cùng con bàn bạc kỹ về những dự định rủi ro và thành công của cháu để quyết định.
Còn nếu chồng chị vẫn cố tình đưa việc ly dị ra để đe dọa cuộc sống của mẹ con, thì chị nên thảo luận kỹ càng với cháu để có thêm sự hưởng ứng và tự quyết định tương lai của mình.
Chúc chị mọi điều tốt lành.
Chuyên viên tư vấn Vũ Ánh Tuyết
Trung tâm tư vấn tình cảm Linh Tâm
Theo VNE
6 cái tết lo chu toàn vẫn bị mẹ chồng chê
Chồng tôi chia sẻ với vợ nhiều chuyện trong cuộc sống nhưng những chuyện lễ tết ở quê, anh ấy rất gia trưởng. Anh ấy quyết như thế nào là tôi phải nghe, không được làm khác dù chỉ một chút. Nếu tôi có thở than là tôi sẽ nhận được những lời trách mắng thậm tệ.
Lấy chồng được 6 năm, phải nói năm nào về quê ăn tết với tôi cũng là một gánh nặng kinh khủng. Tôi trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc từ ấm ức, lo lắng đến stress nặng nề. Tôi không tìm được ai sẻ chia cả.
Chị em có ai vất vả và áp lực như tôi không? Ở quê, gia đình chồng tôi rất khó khăn. Bố mẹ anh đều lớn tuổi, trong độ tuổi lao động ông bà đều làm nông nghiệp nên về quê không có lương hưu. Nay ông bà lớn tuổi, chỉ trông vào những đồng tiền con cái gửi về, không có thu nhập khác nên cuộc sống rất chật vật. Tết nào cũng vậy, chồng tôi thu xếp cho tôi và các con về nhà từ 28 tết, hai vợ chồng phải è cổ ra sắm tết.
Ảnh minh họa
Tôi thấy mọi gánh nặng dường như dồn hết về phía mình. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại hay chê. Chúng tôi mua những thứ đồ các con tôi thích ăn thì bà bĩu môi nói là lãng phí, mua những thứ đồ truyền thống bà lại bảo "chẳng có cái gì mới" và trách tôi không biết lo toan, sáng tạo. Nhiều khi tôn trọng bà, tôi phải cầm sổ bút đến hỏi mẹ cần mua những gì để ra chợ mua... Bà đọc cho tôi danh sách những thứ cần mua nhưng khi tôi mua về lại chê chất lượng kém. Nói thật, chỉ riêng chuyện đi chợ đã làm tôi rất đau đầu.
Năm ngoái vợ chồng tôi đã ki cóp mua cho ông bà một bộ bếp ga Nhật rất an toàn. Nhưng mẹ chồng tôi vẫn chê và lo bình ga bị nổ nên không chịu dùng. Bà vẫn giữ thói quen cũ là đun bằng bếp chấu hoặc bếp than tổ ong. Tôi nhớ cái cảnh năm ngoái, trời rét căm căm bà cứ ngồi ngoài trời trông bếp. Tính mẹ tôi hay tự ái, nếu tôi không ngồi bên cạnh để trông cùng bà thì bà giận, còn nếu tôi ngồi thì tôi rất sợ. Cái cảnh đêm đêm trông một siêu nước, một nồi thịt làm tôi rất hãi hũng.
Ở quê chồng tôi, những ngày tết họ hàng đến thăm nhau thường chè rượu rất linh đình. Tôi rất mỏi với việc nấu món ăn và rửa bát. Với việc nấu món ăn, khi họ hàng sang, tôi phải chuẩn bị hết mâm này đến mâm khác. Tôi để ý thấy, họ hàng thường ăn hết các món ăn tôi nấu. Tuy nhiên họ thường không tế nhị, thấy cái gì phật lòng là phán luôn. Mỗi người tìm một khía cạnh để chê, chê bai thế làm tôi rất nản lòng. Còn việc rửa bát, cũng chỉ có mình tôi. Tôi có mua nước rửa bát về rửa...thế nhưng mẹ cũng không chịu dùng. Bà bảo nếu tôi rửa bát bằng nước này, gà của bà vào nhặt hạt cơm trong khi tôi rửa bát, gà ăn sẽ ốm và chết. Bà nghiêm cấm tôi dùng nước rửa bát.
Năm ngoái, chán những thói quen cũ kĩ và mỏi mệt của gia đình chồng. Tôi lên facebook kể và nêu cảm nghĩ của mình. Dù đã không để chồng xem nhưng chồng tôi nghe bạn bè nói nên anh cũng biết. Chồng tôi chưa bao giờ giận dữ như vậy. Anh chỉ vào mặt tôi rồi nói những lời xúc phạm nặng nề. Tôi có muốn anh chia sẻ cũng khó.
Nói chung tôi cảm thấy mình đơn độc trong áp lực ngày tết. Tôi không biết mình sẽ phải tiếp tục chịu áp lực này đến bao giờ? Trước đây, tôi sống với bố mẹ, tôi thích làm gì thì làm. Cái tết cũng qua loa, tết là nghỉ ngơi và hưởng thụ chứ không phải chịu đựng. Có nàng dâu nào phải ăn tết như tôi không? Những cái tết ở nhà chồng làm tôi ứa nước mắt nghĩ về những cái tết tôi được ăn tết tại nhà bố mẹ mình. Buồn và nản lắm!
Theo Vietnamnet
Khóc lóc vì 3 năm chồng không cho về ngoại ăn Tết Anh chồng chị gia trưởng vô cùng, cứ mỗi ngày nghỉ dài là nhất định bắt vợ về nhà chồng. Anh ta bảo, đã lấy chồng thì phải theo chồng, phải phục vụ nhà chồng, không có chuyện thích đi đâu thì đi. Không hiểu sao, đến bây giờ vẫn còn nhiều người đau đầu về chuyện ăn Tết nhà nội hay nhà...