Nguy cơ mất vợ vì không thể có con
Tôi giấu kín bí mật chuyện mình không thể có con. Và giờ bố mẹ bắt tôi bỏ vợ vì nghĩ cô ấy vô sinh.
Ảnh minh họa
Tôi và vợ lấy nhau đến giờ cũng được gần 5 năm. Nhưng chúng tôi chưa có con. Đó cũng là nỗi đau khổ của vợ chồng tôi. Nguyên nhân là do tôi bị yếu. Vợ tôi cũng không được biết điều này do tôi nhờ bác sĩ giấu giếm. Cô ấy cũng rất buồn không hiểu được sự tình.
Tôi không có ý định làm khổ vợ nhưng thực tâm tôi mong điều may mắn sẽ đến với hai vợ chồng. Tôi là con trai độc nhất trong nhà, tôi cũng không muốn bỏ vợ vì vậy mà tôi cố giấu kín bí mật đó với tất cả mọi người, kể cả vợ.
Vợ tôi trước đây cũng không đến nỗi nào nhưng sau gần 5 năm chung sống không có con, cô ấy sinh ra bực dọc. Vợ và mẹ tôi cãi nhau suốt ngày khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Và rồi đỉnh điểm là gần đây, cả gia đình tôi họp lại yêu cầu tôi ly hôn với vợ vì vợ tôi chẳng những không sinh được con mà còn hỗn láo với bố mẹ chồng. Điều này khiến tôi khó xử vô cùng.
Video đang HOT
Nguyên nhân là do tôi bị yếu. Vợ tôi cũng không được biết điều này do tôi nhờ bác sĩ giấu giếm. Cô ấy cũng rất buồn không hiểu được sự tình. (Ảnh minh họa)
Đúng là vợ tôi có những thiếu sót nhưng cô ấy cũng vì hoàn cảnh mà sinh ra như vậy. Trước cả gia đình tôi không thể nói nguyên nhân không có con là vì mình. Nhưng nếu tôi im lặng thì bố mẹ tôi nhất quyết bắt tôi bỏ vợ. Tôi không biết phải làm thế nào nữa. Tôi mong mọi người cho tôi một lời khuyên! Tôi cảm ơn! (Bạn đọc)
Theo Eva
Bấn loạn khi sắp mất vợ vì chồng... lỡ lời
Vì đang nóng giận nên tôi to tiếng và lỡ lời với vợ. Tôi không ngờ những lời ấy lại tổn thương vợ đến thế.
Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông, còn em sinh ra trong một gia đình gia giáo với bố mẹ đều là giáo viên. Chúng tôi yêu nhau được 7 năm thì cưới và đến giờ cũng đã được 12 năm chung sống với một bé trai 4 tuổi.
Tôi là người có tính tự lập cao và cố gắng làm mọi việc để vợ con tôi không thấy thiếu thốn. 6 năm lập nghiệp ở Hà Nội, vợ chồng tôi tích góp mua được một căn chung cư và một mảnh đất nhỏ. Bố mẹ, anh chị em đều hãnh diện về chúng tôi nhiều lắm.
Thời gian trước, vì tin bạn bè, tôi đã giấu vợ làm ăn và thua lỗ, nhà cửa và đất đai bán hết để trả nợ. Ngày mà người ta đến đòi nợ, vợ tôi không hề biết chuyện, cô ấy ngờ ngàng và khóc rất nhiều. Tôi biết mình đã sai rất nhiều và giờ làm khổ đến vợ con. Gần nửa năm trời tôi làm lụng vất vả để trả nợ nhưng cũng không thấm đâu vào khoản nợ bây giờ. Vợ tôi thì một mình bươn chải để nuôi gia đình, chạy vạy vay mượn để trả nợ cho tôi.
Trong lúc nóng giận, tôi đã lỡ lời để giờ sắp mất vợ. (Ảnh minh họa)
Trong thâm tâm tôi luôn thầm biết ơn vợ đã hy sinh và cùng tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này. Ngày xưa cô ấy mùa váy áo giày dép và đi mua săm với bạn bè hàng tuần. Nhưng hơn một năm nay cố ấy không hề mua lấy một cái áo nào cho mình mà tất cả đều dành cho chồng con. Khi cả nhà đi chơi, nhìn những cửa hàng quần áo giày dép cô ấy đều khen đẹp nhưng không hề xuống xem và bảo em chỉ ngắm thôi cũng được.
Nhưng mấy ngày gần đây gia đình tôi căng thẳng và bí bức quá. Chuyện là vợ tôi có nhờ chị gái tôi vay hộ cho tôi một số tiền để trả khoản nợ đến hạn. Vợ tôi đi làm trang trải cuộc sống nên ngay từ đầu cô ấy bảo là vay hộ tôi, còn tôi phải có trách nhiệm trả chứ cố ấy không kham nổi nữa.
Chị gái tôi đã buông những lời xúc phạm cô ấy ghê gớm. Biết chuyện, tôi đã gọi nói chuyện với chị tôi. Chị tôi bảo trong lúc nóng giận thì nói thế và xin lỗi tôi.
Vợ tôi không chịu, cô ấy nói, chị anh chửi tôi nhưng đi xin lỗi anh là thế nào? Vợ tôi tức giận bảo, cô ấy cảm thấy nhục nhã vì từ trước tới giờ chưa ai dám xúc phạm cô ấy như thế. Vợ tôi còn hỏi: "Chị là chị gái anh, còn vợ là vợ anh, khi anh xảy ra chuyện thì ai là người lo lắng và chia sẻ với anh? Đúng là lúc khó khăn mới biết anh em như nào!".
Tôi vì đang nóng tính cũng to tiếng với vợ tôi và lỡ lời rằng, dù có thế nào cũng chỉ bỏ vợ chứ không bỏ anh chị em. Vợ tôi vừa nghe xong đã gào lên bảo tôi là đi mà sống với anh chị em tôi ấy!
Tôi biết tôi sai rồi nhưng không biết nói thế nào cho vợ tôi hiểu cả. (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy đi làm về tôi thấy vợ tôi để giấy lại. Cô ấy bảo 12 năm chung sống trải qua bao khó khăn mà giờ tôi nói vậy cô ấy cũng thật không ngờ. Vợ tôi bảo hi sinh cho chồng con nhiều. Đến khi khó khăn, anh chị em tôi không muốn liên lụy. Còn cô ấy phải còng lưng ra trả nợ. Vậy mà giờ tôi lại nói là bỏ cô ấy chứ không bỏ anh em.
Nói thật là khi nóng tính thì tôi nói vậy chứ thật tình tôi trân trọng những gì vợ tôi làm cho tôi lắm. Tôi biết lúc tôi khó khăn, anh chị em không ai giúp gì cho tôi được. Đây cũng là khoản tiền cô ấy vay cho tôi trả nợ. Vợ tôi con nhà giáo nên lòng tự trọng tự ái rất cao, Việc gì khó, cô ấy cũng đều tự giải quyết chứ không hề dựa dẫm hay nhờ vả ai cả.
Tôi biết tôi sai rồi nhưng tôi không biết nói thế nào cho vợ tôi hiểu cả. Ngày hôm qua cô ấy đưa đơn ly hôn rồi!
Theo Blogtamsu
Đừng trách tôi cướp mất vợ anh Tôi đã từng mất cô ấy cũng chỉ vì ham danh vọng trước mắt. Nếu anh không giữ vợ anh lại thì tôi sẽ đem cô ấy đi thật. Chị cô đơn trong căn nhà thiếu vắng hơi ấm của người chồng. Anh chị đã kết hôn 7 năm và có một đứa con gái xinh xắn thông minh. Sau bao nhiêu năm...