Ngượng chín mặt với bố chồng họ “trần” và ăn nói quá v.ô duyê.n
Có lần hai ông cháu ngồi xem ti vi ở ghế salon. Con gái gần 3 tuổ.i của tôi cứ cúi xuống chân ông, rồi tìm cái gì đó. Tôi phát hoảng khi ở trong bếp nhìn thấy cảnh ông mặc quần đùi khá thông thoáng nên lúc ngồi, nó mở rộng ra và cháu thì tò mò nhìn!!!
Từ ngày đi lấy chồng, người làm tôi “bối rối” nhất không phải là mẹ chồng như bạn mà chính là bố chồng. Đi làm thì chớ, về đến nhà, ông chỉ mặc có mỗi chiếc quần đùi, ở trần, đi lại hồn nhiên khiến tôi nhiều phen… hú vía.
Nhà chồng có 3 chị em, hai chị đều đi lấy chồng. Chồng tôi là con trai duy nhất nên sau khi lấy vợ, bố mẹ anh tuyên bố dù thế nào, anh vẫn phải ở chung cùng bố mẹ để lo việc gia đình. Tôi và anh rất thoải mái, không hề khó chịu bởi chúng tôi đã xác định rõ tư tưởng trước khi cưới.
Bố mẹ anh đều công chức và sắp về hưu. Ban ngày họ vẫn đi làm, cả tôi và anh cũng vậy. Chúng tôi chỉ gặp nhau vào buổi tối. Dù “va chạm” nhau rất ít nhưng bố chồng tôi để lại khá nhiều phen cười ra nước mắt.
Ảnh minh họa – Nguồn: inmagine
Bố chồng ngoài 50 tuổ.i, tướng mạo ông đĩnh đạc, cao ráo và có chút da thịt. Ai cũng bảo cái tuổ.i đó mà da dẻ hồng hào như vậy thì thật hiếm. Ông rất tự hào về hình thức của mình.
Trời mùa hè, chồng tôi mặc quần đùi, cởi trần đã đành, bố chồng tôi cũng “ăn theo”. Có khi ông mặc quần đùi còn ngắn hơn chồng tôi đang mặc. Quần của ông còn hoa hòe hoa sói trông quá bắt mắt.
Dịp các chị em cơ quan tới nhà thăm tôi sinh cháu, mẹ chồng đang làm dở con gà nên không tiện tiếp khách, bố chồng tôi thế chỗ. Ông ngực trần, quần đùi ngồi tiếp nước.
Mấy chị em cơ quan tỏ ra ái ngại, tôi thấy họ tỏ thái độ e dè khi nói chuyện. Tôi biết điều đó nhưng không biết cách xử lý như thế nào. Không những thế, khi ngồi, ông còn “ sáng tạo” nhiều tư thế mà nếu để ý kỹ, có thể phát hiện sắp “l.ộ hàn.g” đến nơi.
Ngày tôi đi làm, mấy chị em kể lại và bàn tán xôn xao. Họ trách tôi sao không góp ý với ông nhưng tôi biết nói với ai bây giờ. Tôi giải thích là bình thường ông toàn thế, ông quen như thế nên mong mọi người thông cảm. Một số đồng nghiệp cứ chê trách sao ông là cán bộ mà suồng sã, thật mất lịch sự.
Có lần hai ông cháu ngồi xem ti vi ở giường, con gái gần 3 tuổ.i của tôi cứ cúi xuống chân ông, rồi cứ tìm tìm cái gì đó. Tôi phát hoảng khi ở trong bếp nhìn thấy cảnh ông mặc quần đùi khá thông thoáng nên khi ngồi, nó mở rộng ra và con tôi thì rất tò mò muốn khám phá xem là cái gì!!!
Video đang HOT
Hàng ngày, tôi rất ngại đứng gần với ông. Cái cảnh tượng bố chồng mặc quần đùi, ở trần khiến tôi ái ngại. Nhà tôi rộng rãi, có phòng hẳn hoi. Nhưng buổi trưa, ông toàn nằm trần ở bộ salon phòng khách. Tôi chẳng dám bén mảng “khu vực” đó, phải cần kíp lắm tôi mới “tự tin” đi qua rồi cố gắng thoát hiểm.
Không chỉ “cẩu thả” trong ăn mặc, bố chồng tôi rất “ v.ô duyê.n” trong giao tiếp với con cháu hàng ngày. Ông chẳng mấy khi nói năng nhẹ nhàng hay tình cảm với vợ, với con. Nói câu đầu, sang câu thứ 2 y rằng ông sẽ văng tục hoặc cáu gắt. Tôi biết mẹ chồng cũng khổ sở với ông nhiều.
Vào những ngày ông lấy lương, lúc cả nhà quây quần ở phòng khách xem ti vi, mẹ chồng tôi lúc nào cũng hào hứng “gợi ý” ông nội phát tiề.n quà vặt cho cháu. Chẳng những không nói được câu nào hay ho, ông còn lập tức buột miệng: “Cho cái (…) của ông ý”. Tôi hoảng hồn, đỏ hết cả mặt. Cả nhà im lặng.
Ảnh minh họa – Nguồn: inmagine
Tôi dọn dẹp nhà cửa, nhờ ông trông cháu giúp. Lâu lâu chưa thấy xong, ông nói: “Con mẹ mày làm (…) gì dưới bếp mà chưa lên trông con”. Có lần mẹ chồng tôi tức quá, cáu gắt: “Bây giờ có con dâu, có cháu rồi, ông ăn nói ý tứ một tí”. Thế là bố chồng tôi quật lại: “Ý tứ với người ngoài, con cháu trong nhà cần (…) gì mà ý với chả tứ”.
Có mấy lần tôi trao đổi với chồng nhưng anh cũng gạt phắt đi. Anh còn bảo: “Tính bố vậy, từ xưa tới nay vẫn thế. Bố nói vậy nhưng lòng không nghĩ gì đâu”.
Giờ con tôi cũng đã lớn, nó đang tuổ.i học ăn học nói mà ở cùng ông như vậy, tôi lo lắng con sẽ học nói v.ô duyê.n theo. Ra ở riêng thì vợ chồng tôi không thể.
Với lại, tôi là con dâu, tôi rất ngại mỗi khi chạm mặt bố chồng ngày nào cũng chỉ độc diễn mỗi chiếc quần đùi. Tôi phải làm thế nào để ông bớt suồng sã trong ăn mặc và nói năng hàng ngày?
Theo VNE
Chế.t cười chuyện "tiếng rên"
Hãi hùng hơn nữa khi cụ thấy những tiếng kêu ấy ngày một to và dồn dập, lúc thì tiếng rên rỉ như bị nghẹn họng, lúc thì kêu la thậm chí là phát ra tiếng cầu cứu: "Tha cho em ... Em xin anh!". Không nghi ngờ gì nữa, đúng là có trộm rồi!
Cứ mỗi lần nhắc đến sự kiện có 1 không 2 liên quan đến "tiếng rên" đó, cả khu tập thể nhà chị Mai (Thanh Xuân, Hà Nội) lại được phen cười nghiêng cười ngả.
Chả là hôm đó, ban ngày ban mặt, mọi nhà đều đi làm hết. Nhưng có cặp vợ chồng nhà Tuyết và Thành , sau khi đi nghỉ tuần trăng mật về vẫn chưa phải đi làm. Buổi trưa, hai vợ chồng ở nhà, cảm hứng lên cao liền đóng cửa "chiến đấu". Cứ nghĩ cả khu đi làm hết, vắng vẻ chả có ai nên 2 vợ chồng thoải mái còn hơn ở khách sạn hôm đi du lịch.
Nhà chị Mai sát vách nhà Tuyết, có mẹ chồng chị - bà Nhâm mới ở quê lên trông cháu cho anh chị đi làm. Hôm đó, cụ vừa dỗ cháu ngủ trưa xong thì bỗng nhiên nghe thấy những âm thanh lạ, khi to khi nhỏ, khi gần khi xa, mà hình như phát ra từ chính nhà hàng xóm.
Bà Nhâm giật mình đán.h thót, rón rén mở cửa ra ngoài để nghe ngóng. Hãi hùng hơn nữa khi cụ thấy những tiếng kêu ấy ngày một to và dồn dập, lúc thì rên rỉ như bị nghẹn họng, lúc thì kêu la thậm chí là phát ra tiếng cầu cứu: "Tha cho em ... Em xin anh...!". Không nghi ngờ gì nữa, bà nghĩ đúng là có trộm rồi!
Bác bảo vệ thì vẫn chẳng hay biết gì, hùng hổ xông đến đậ.p cửa, kêu gọi tên trộm ra đầu thú và phân phó đám thanh niên dàn hàng bắt sống trộm (Ảnh minh họa)
Bà Nhâm nhanh trí, không hề tri hô để "trộm" nhân thời cơ lẻn đi mất. Bà rón rén chạy ra bảo vệ khu tập thể, hổn hển kể lại sự tình: "Nhà con bé Tuyết có trộm, nó bị bó.p c.ổ trong nhà sắp chế.t rồi!".
Bác bảo vệ nghe thấy cũng sợ hãi, vội huy động thanh niên trai tráng xung quanh, chuẩn bị cả dao, cả gậy, vả dây thừng đi bắt trộm. Bác còn hò hét cả người đến công an phường báo cáo, sợ tên trộm đầu gấu manh động.
Cả đám đông vũ trang đầy đủ, nhẹ nhàng tiến đến hiện trường gây án. Những âm thanh trong phòng vẫn đều đều phát ra, không hề biết bên ngoài đang nhốn nháo thành đàn vì mình.
Đến lúc này thì đám thanh niên đã hiểu ra sự tình, nhìn nhau cười xấu hổ. Nhưng bà Nhâm và bác bảo vệ thì vẫn chẳng hay biết gì, hùng hổ xông đến đậ.p cửa, kêu gọi tên trộm ra đầu thú và phân phó đám thanh niên dàn hàng bắt sống trộm.
Kết quả, chả thấy trộm đâu, chỉ có vợ chồng nhà Tuyết áo quần hơi xộc xệch, tóc tai rối bù và khuôn mặt đỏ như gấc ra mở cửa. Sau đó, mỗi lần câu chuyện được thành viên trong xóm kể lại đều kèm theo một câu kết luận: "Đúng là các cụ già chả biết &'rên rỉ' là gì!".
Nhà chồng Lệ (Quận 6, TP HCM) có 2 anh em trai. Chồng cô - Nghiêm là con cả, 2 người ở với bố mẹ chồng. Em trai Nghiêm cũng đã lập gia đình và ra riêng. Vì vợ chồng em trai chồng thường xuyên về nhà chơi nên ở nhà chồng vẫn dành 1 phòng riêng cho 2 người mỗi khi muốn ngủ lại.
Hôm đó, buổi trưa thứ bẩy, ăn cơm xong, Nghiêm đưa bố mẹ chồng đi có việc. Nhà chỉ còn mỗi Lệ và vợ chồng chú em. Đang thiu thiu ngủ trưa thì bỗng nhiên Lệ nghe thấy tiếng thét thất thanh từ tầng trên vọng xuống.
Cô sợ quá, bao nhiêu suy nghĩ nhảy nhót trong đầu. Chả lẽ em dâu bị chồng đán.h? Trước giờ cô đâu có nghe ai nói chú hai có tính vũ phu đâu cơ chứ? Hay 2 người họ cãi nhau? Cô có nên lên can không? Nhỡ xảy ra cơ sự gì, bố mẹ chồng và Nghiêm về lại trách cô, làm chị mà để 2 em xảy ra chuyện mà không can thiệp?
Lệ vùng dậy, định bụng lén lên ngó xem có chuyện gì. Sau khi xác định nặng nhẹ thì mới quyết định có nên xông vào hay không. Nhưng cô vừa thò mặt lên gần đến cửa phòng em trai thì cửa phòng bật mở he hé. Em dâu mặc bộ quần áo ngủ không thể mỏng và hở hơn bước ra, có lẽ em định vào nhà tắm.
Qua khe cửa, Lệ loáng thoáng nhìn thấy em trai chồng trong trạng thái không mảnh vải che thân đang nằm trên giường. Sự việc quá mức bất ngờ, Lệ đứng như trời chồng, lắp bắp nói ra một câu "ngố" không thể tả: "Không phải em bị chú hai đán.h à?".
Em dâu nghe thấy vậy, hiểu ra mọi chuyện, cười cười vẻ xấu hổ với Lệ. Lệ chẳng làm gì thế mà mặt đỏ tía tai chạy vụt về phòng, đóng thật chặt cửa lại.
Chưa hết, sau đó vẫn có một phen động trời hơn thế nữa, cũng liên quan đến tiếng rên của em dâu. Lần đó là lúc Lệ mang thai gần sinh đến nơi. Vợ chồng chú hai đến chơi và cũng ngủ lại.
Đêm muộn, cả nhà đang ngủ ngon thì bỗng đâu cứ nghe thấy những tiếng rên rỉ vang vọng lại. Đêm khuya thanh vắng, những âm thanh như thế không khỏi khiến cho mọi người tỉnh giấc, mà đầu tiên là những người già thính ngủ như bố mẹ chồng Lệ.
Nghe thấy tiếng thét thất thanh từ tầng trên vọng xuống, sợ quá Lệ định bụng lén lên ngó xem có chuyện gì (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng giật nảy mình: "Chế.t rồi! Ai bị làm sao ấy nhỉ? Hay là cái Lệ đau đẻ? Sao đau mà không gọi ai thế chứ? Thằng Nghiêm đâu không biết?". Bà lay mạnh chồng dậy, 2 ông bà vừa lật chăn ra thì lại nghe thấy riếng rên ngày một to, biến thành những tiếng kêu gào, la hét lẫn cầu cứu.
Hai ông bà sợ quá, không kịp khoác thêm áo, tức tốc chạy sang gõ cửa phòng Lệ ầm ầm. Khi vợ chồng Lệ ngái ngủ ra mở cửa thì ông bà cũng vừa kịp nhận ra, tiếng kêu hình như không phát ra từ phòng Lệ mà từ trên tầng 2.
Lệ vừa nghe tiếng kêu liền biết ngay chuyện gì xảy ra nhưng chẳng biết giải thích sao với bố mẹ chồng. Trong lúc ấy ông bà đã kịp phi lên gõ cửa phòng em chồng để hỏi thăm tình hình.
Kết quả là một màn vừa xấu hổ vừa buồn cười. Bố chồng Lệ lắc đầu quay đi. Mẹ chồng thì giận tím mặt nhìn con dâu thứ vì nghĩ con dâu là đồ hư hỏng, mất nết lắm.
Lệ và chồng nhìn nhau, chẳng phải mình là nhân vật chính nhưng cũng ngượng chín cả mặt. Còn vợ chồng em chú, chắc tởn đến già, chẳng bao giờ dám ngủ lại nhà nữa, có ngủ lại thì chắc cũng nằm yên chứ sao dám "ho he" gì.
Theo VNE
Mẹ chồng ngượng chín mặt vì con dâu v.ô duyê.n Năm nào bà Loan, 65 tuổ.i (Thường Tín, Hà Nội) cũng là người phụ nữ chính trong nhà tất bật lo sửa soạn chuẩn bị Tết chu đáo. Chồng bà đã mất mấy năm trước, nhà bà Loan chỉ có 1 con trai đã cưới vợ song vì bận công việc nên vợ chồng con trai ở trên Hà Nội. Ở nhà chỉ...