Người yêu vô sinh, bỏ hay cưới?
Tôi muốn được có những đứa con mà điều đó cô ấy không thể mang lại. Tôi tình cờ đọc được tâm sự của chị Hà Ngọc (Hải Phòng) trong bài viết Anh bắt tôi chửa trước rồi mới cưới và lại chạnh lòng khi nghĩ tới tình cảm của mình.
Quả thực giờ đây tôi bị giằng xé dữ dội khi không biết phải tiếp tục hay chấm dứt tình cảm với người con gái đã nặng lòng yêu thương mình suốt bao nhiêu năm qua khi mà cô ấy bị vô sinh.
Tôi không muốn đ.ánh giá chuyện quan hệ t.ình d.ục hoặc có con trước hôn nhân là đúng hay sai vì cái đó còn tùy vào suy nghĩ, quan điểm riêng của mỗi người. Bởi vậy, câu chuyện mà tôi chia sẻ chỉ để mong mọi người cho tôi một lời khuyên mà thôi.
Tôi và cô ấy quen nhau được hơn 3 năm. Sau khoảng 8 tháng yêu nhau, cô ấy dọn về phòng trọ của tôi để ở cùng. Tôi cần khẳng định đó là điều do chính cô ấy gợi ý và chủ động chứ tôi không hề dụ dỗ và lôi kéo cô ấy. Về sống cùng nhau như vợ chồng, chúng tôi rất hạnh phúc. Dù chưa làm đám cưới nhưng tôi luôn coi cô ấy như người vợ thực sự của mình, chẳng qua vì điều kiện kinh tế chưa cho phép nên chúng tôi chưa thể làm đám cưới được mà thôi. Trong thâm tâm tôi chưa từng nghĩ sẽ phụ bạc cô ấy. Kể từ ngày về sống cùng nhau, tôi đã luôn xác định sẽ lấy cô ấy làm vợ.
Sai lầm khi sống thử khiến bạn gái tôi bị vô sinh (Ảnh minh họa)
Tất nhiên, chuyện chúng tôi sống cùng nhau không phải là một việc nên để cho gia đình biết. Tôi đã đưa cô ấy về giới thiệu với bố mẹ, gia đình tôi cũng rất ưng cô ấy nhưng chúng tôi vẫn phải giấu nhẹm chuyện mình sống thử với nhau. Suốt quãng thời gian sống như vợ chồng, chuyện t.ình d.ục tất nhiên là không thể tránh khỏi. Vì không muốn mang bầu nên chúng tôi đã dùng các biện pháp tránh thai. Khoảng thời gian đầu phần vì thiếu hiểu biết, phần vì muốn tận hưởng mọi cảm giác hạnh phúc nên chúng tôi không dùng b.ao c.ao s.u, thay vào đó, mỗi lần “yêu” xong, cô ấy đều uống thuốc tránh thai khẩn cấp. Chuyện đó diễn ra cho tới hơn một năm, sau đó chúng tôi mới nhận thức được vấn đề và thay đổi phương pháp tránh thai.
Video đang HOT
Tôi không mảy may nghĩ tới điều vô sinh cho tới nửa năm trở lại đây. Không hiểu vì sao bố mẹ tôi lại đưa ra đề nghị “tậu trâu phải có luôn nghé” vì ông bà mong có cháu bế, cháu bồng lắm rồi. Hơn nữa, ông bà tính năm, tính t.uổi nhất quyết muốn có một đứa cháu vào năm nay vì như thế tương lai của bé chẳng những phát đạt mà gia đình cũng đại cát, đại lợi. Có thể với nhiều người, việc bắt có con trước khi cưới là khó chấp nhận nhưng với hai chúng tôi, điều đó thực sự rất đơn giản. Cô ấy cũng không quá nặng nề chuyện đó vì điều quan trọng là hai bên gia đình đều đồng thuận và chúng tôi hạnh phúc khi bên nhau.
Vậy là từ khi bố mẹ ban hành chính sách đó, chúng tôi thoải mái hơn trong “chuyện ấy”. Cả tôi và cô ấy để mọi chuyện “thuận theo tự nhiên” mà không dùng bất cứ một biện pháp tránh thai nào cả. Vậy mà hơn 4 tháng trôi qua cô ấy cũng không có một triệu chứng gì bất thường. Lúc này, cả tôi và cô ấy đều thực sự rất lo lắng. Vì không muốn làm cô ấy buồn, tôi lẳng lặng đi làm xét nghiệm một mình. Kết quả cho biết, khả năng sinh sản của tôi hoàn toàn bình thường. Một nỗi hoài nghi trong tôi về việc cô ấy không có khả năng sinh con bắt đầu nảy sinh.
Tôi đau khổ khi không biết nên dứt tình cảm hay tiếp tục cưới cô ấy – một người phụ nữ không thể sinh con (Ảnh minh họa)
Tôi gắng chờ đợi thêm 2 tháng nữa nhưng mọi chuyện vẫn không có gì thay đổi. Không còn cách nào khác, tôi đành đưa cô ấy đi khám. Thật đau đớn khi kết quả cho thấy cô ấy không có khả năng làm mẹ nữa do uống quá nhiều thuốc tránh thai khẩn cấp trong một thời gian dài. Từ khi biết tin đó, cô ấy như người mất hồn. Cô ấy thờ thẫn cả người không nói năng điều gì. Chúng tôi sống bên nhau như một cái bóng, cô ấy đau khổ còn tôi cũng không sung sướng gì. Bi kịch ngày hôm nay xảy ra có một phần lỗi lớn ở tôi. Cô ấy khuyên tôi nên đi lấy người khác, những người phụ nữ có thể sinh cho tôi con cái bình thường. Nhưng làm sao tôi có thể làm như vậy với cô ấy.
Gia đình tôi mỗi lúc một gây sức ép và muốn tôi cưới vợ. Tôi chưa nói điều đó với bố mẹ mà muốn tìm cách trì hoãn. Cô ấy nói rằng một là bây giờ tôi bỏ cô ấy để lấy người khác, cô ấy chấp nhận nỗi đau đó chứ không bao giờ chấp nhận chuyện lấy nhau rồi tôi lại đi gửi đứa con ở một nơi nào đó. Cô ấy chẳng thà không có tôi chứ không thể có mà phải san sẻ. Tôi thực sự bế tắc hoàn toàn, tôi không thể bỏ cô ấy, để cô ấy bơ vơ khi mà lỗi lầm không phải chỉ do cô ấy, cô ấy đã vì tôi quá nhiều. Nhưng tôi cũng là một người con, tôi cần phải có trách nhiệm với gia đình, với dòng họ, tôi muốn được làm bố như bao người đàn ông khác chứ không phải là xin con nuôi. Và nếu như lấy cô ấy – một người vô sinh, tất cả những điều đó tôi không thể có được. Giờ đây tôi phải làm gì cho trọn nghĩa, vẹn tình?
Theo Eva
Anh bắt tôi chửa trước rồi mới cưới
Anh muốn tôi chửa trước mới cưới, khác nào anh coi tôi là cái máy đẻ cần "thử" trước. Mặt anh đỏ văng lên, giọng gằn xuống khi nói điều đó với tôi: "Em muốn nghĩ như thế nào cũng được nhưng nhất quyết phải có con trước thì anh mới cưới. Yêu nhau là một chuyện nhưng lấy nhau về mà không có con thì c.hết dở. Tốt nhất là cứ phải có con trước cho chắc ăn". Nghe xong, tôi bàng hoàng hết người và thấy tai mình như ù đi khi anh yêu cầu có con trước khi cưới. Tôi chẳng còn nghĩ được điều gì cho ra hồn.
Tôi và anh yêu nhau tới giờ đã 4 năm. Trong suốt quãng thời gian đó, cả tôi và anh đều giữ gìn cho nhau. Anh tốt và chăm sóc tôi hết sức chu đáo. Tình yêu đẹp như vậy chỉ còn đợi đám cưới là có một kết thúc có hậu. Tôi cữ ngỡ anh giữ gìn cho mình như vậy là để dành tới ngày hai đứa chính thức thuộc về nhau. Tôi đâu ngờ, hôm nay, anh lại đưa ra một lời đề nghị khiến tôi sốc tới vậy.
Có lẽ câu chuyện của mấy anh bạn lấy vợ cả 3 năm nay mà vợ vẫn "chưa có động tĩnh gì" trở thành một nỗi ám ảnh với anh ấy. Anh nói với tôi: "Cả dòng họ nhà anh chỉ có mình anh là con độc nhất, anh không thể bất hiếu với tổ tiên, gia đình nếu không có con. Hơn nữa, có trước có sau gì cũng vậy mà thôi. Nếu lấy nhau về mà em không có con lúc đó bỏ thì thương, vương thì tội. Vậy nên một là có con trước, hai là giải tán". Chưa bao giờ tôi thấy anh tàn nhẫn đến thế. Lẽ nào tình nghĩa bao năm anh sẽ sẵn sàng vứt bỏ chỉ vì một viễn cảnh không biết có xảy ra hay không?
Anh quá tàn nhẫn và ích kỉ khi nói: "Một là có con trước khi cưới, hai là giải tán" (Ảnh minh họa)
Anh không chỉ nhẫn tâm mà còn quá ích kỉ. Anh chỉ nghĩ đến anh, đến gia đình anh mà không hề nghĩ cho tôi. Tôi là một cán bộ, là một người có địa vị trong xã hội, gia đình tôi cũng là một gia đình gia giáo, tôi không muốn cảnh vác cái bụng bầu to tướng về nhà chồng để rồi làm trò cười cho thiên hạ. Hơn nữa, tôi nghĩ mình là người sống nghiêm túc, không buông thả, chuyện "hàng tháng" con gái của tôi cũng rất đều đặn nên khả năng vô sinh của tôi hẳn là không cao. Mà ngay cả nỗi lo sợ của anh không phải là vô căn cớ đi chăng nữa anh cũng không nên ép buộc, thậm chí thách thức tôi bằng câu nói: "Nếu không chửa trước thì giải tán".
Tôi biết xã hội bây giờ không thiếu gì cảnh "ăn cơm trước kẻng" nhưng mỗi người một quan điểm sống, một suy nghĩ khác nhau. Với tôi, chuyện có con trước hôn nhân là điều không thể chấp nhận được. Cuộc sống không phải lúc nào cũng xuôi chèo mát mái, khi bình yên không sao nhưng lúc mất lòng, không vừa ý, biết đâu đấy tôi sẽ lại trở thành tâm điểm cho người nhà anh đay nghiến, rằng con bé đó là đồ hư hỏng, mất nết, ngày cưới mà vác cái bụng to bằng cái rổ...Mà một người như tôi sao lại phải chịu điều tiếng không hay đó khi mà tôi là người sống khuôn phép, biết giữ gìn.
Tôi cũng nói với anh rằng, thứ nhất, nguy cơ vô sinh hay không không thể nói trước. Nhưng nếu ai cũng dùng cách thử này để quyết định lấy vợ thì phụ nữ chúng tôi khác nào chỉ là cái máy đẻ. Cái máy nào trơn tru, vận hành tốt thì được "tậu" về, còn cái máy nào "hỏng hóc" thì bị sa thải ngay tức khắc. Anh ấy định "kiểm hàng" tới bao giờ tìm được người biết đẻ thì thôi, vậy còn những cô gái đã qua tay anh, nhưng lại mang cái tội không đẻ được thì cuộc đời họ sẽ đi về đâu? Lẽ nào đàn ông lấy vợ chỉ là lấy người biết đẻ con và phũ phàng vất bỏ tình nghĩa bao năm như đáp ra ngoài một thứ rẻ rách vô giá trị khi người phụ nữ mà trước đó họ từng thề thốt yêu thương không may không thể có được diễm phúc làm mẹ.
Phải chăng vợ với anh chỉ là người biết đẻ ? (Ảnh minh họa)
Cái lí do của anh quá ích kỉ và tàn nhẫn nên không đời nào tôi chấp nhận. Rồi đây sẽ như thế nào nếu tôi đồng ý trở thành "con chuột bạch" thí nghiệm cho sự duy trì nòi giống của dòng họ nhà anh. Phải chăng là anh sẽ lên giường cùng tôi với bao sự yêu thương ân ái. Rồi anh chờ đợi cái ngày bụng tôi to lên vì một sinh linh bé bỏng được hình thành và hân hoan đón tôi về rinh. Còn nếu không, anh sẽ sẵn sàng vứt bỏ tôi, vất bỏ một tình yêu 4 năm mặn nồng để tiếp tục đi tìm người phụ nữ biết đẻ con cho anh? Sau đó, đời tôi rồi sẽ đi về đâu?
Nếu như vậy, sao ngày từ đầu anh không nói rõ quan điểm anh chỉ cần một người vợ biết để chứ không cần một người mình có tình cảm và yêu thương? Như thế, chẳng phải là sẽ không phí hoài 4 năm yêu nhau, không làm tổn thương người khác hay sao?
Tôi đã khuyên nhủ anh rất nhiều nhưng dường như anh không chịu thay đổi quan điểm cần phải cócon trước khi cưới. Quả thực, tôi cảm thấy tức giận trước lời đề nghị đó của anh nhưng cũng nuối tiếc tình nghĩa bao năm qua của mình. Tôi không biết có nên tiến tới hôn nhân với người đàn ông coi trọng vợ chỉ vì cô ấy biết để con như anh ấy hay không? Tôi phải làm gì lúc này, xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Eva
Chồng tôi chỉ biết thu vén cho mình Chồng đã đứng tên hết tài sản, giờ tôi ly hôn thì coi như ra đi tay trắng. Kính gửi chị Hạnh Dung! Vợ chồng tôi cưới nhau đã hơn 10 năm, có hai con. Sống cùng nhà nội, t.iền bạc không phải lo lắng nhiều, nên có chút ít dành dụm tôi đều gửi ngân hàng, sổ tiết kiệm do chồng tôi...