Người yêu trăng hoa mà vẫn yêu mù quáng
Tôi ghê tởm anh nhưng trong lòng lại đau vô cùng vì biết đã lún quá sâu vào cuộc tình này.
Khi chưa yêu ai tôi không có mấy cái nhìn thiện cảm đối với đám con trai chỉ biết yêu đương, ăn chơi, đua đòi. Tôi thường gọi bọn họ là những gã trai “đú đởn, ăn bám, dựa hơi” và gọi những cô gái ăn chơi, sành điệu luôn bám theo những cậu con trai đó là “những đứa con gái không có lòng tự trọng”. Vậy mà cuối cùng, tôi lại yêu một người bạn trai “thay người yêu như thay áo”, không có chút chung thủy nào.
Tôi còn nhớ ngày hôm đó tôi đi ăn ăn cưới một người bạn thân. Trời mưa tầm tã, tôi không mang ô, không áo mưa vì vậy không thể về được nhà. Anh có ô tô, anh chủ động đưa tôi về. Giây phút gặp anh, vẻ bảnh bao, cộng thêm cách ăn nói nhẹ nhàng, tế nhị và rất tình cảm đã khiến tôi có chút say. Sau một vài lời từ chối lịch sự của tôi, anh hiểu ý, và ngay lúc đó cô bạn thân của tôi chạy tới: “Bạn của hai vợ chồng mình đấy, yên tâm tuyệt đối nhé!”. Tối hôm đó, lần đầu tiên hai chúng tôi chạm mặt, cũng là lần đầu tiên tôi trái tim tôi rung động trước anh. Ngồi trên xe, anh đi rất chậm, như thể anh muốn làm quãng đường đưa tôi về nhà được dài hơn. Anh hỏi về công việc của tôi, hỏi tôi và Hằng (cô bạn thân của tôi) quen biết nhau như thế nào, rồi anh trêu tôi đủ trò hài hước khiến tôi bật cười khúc khích trên xe. Chẳng mấy chốc, anh đã đưa tôi về nhà và không quên xin số điện thoại của tôi.
Từ lúc tôi cho anh số điện thoại, chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau nhiều hơn. Anh hẹn tôi đi uống nước, đi ăn, đi xem phim, thậm chí cả đi dã ngoại. Lần nào anh cũng rất nhẹ nhàng, tình cảm, muốn nắm tay tôi, muốn khoác vai tôi, ôm tôi từ phía sau. Anh đã khiến tôi chìm đắm trong cuộc tình chẳng cần nghĩ đến mọi thứ xung quanh, nhưng bản thân tôi vẫn luôn tự nhắc mình không được vượt qua mọi giới hạn.
Những lần đi chơi tôi bắt đầu để ý anh có nhiều cuộc điện thoại, thậm chí anh còn dùng tới ba máy điện thoại. Lý do là anh phải giải quyết nhiều công việc nên tôi cũng không mấy bận tâm. Hôm đó, chúng tôi có một chuyến đi dã ngoại lên vườn quốc gia Ba Vì. Dưới khung cảnh lãng mạn của rừng thông, anh dựa đầu vào vai tôi và nhắm mắt ngủ thư giãn sau quãng đường dài lái xe. Thấy có tin nhắn, tôi hơi tò mò, nhẹ nhàng đọc trộm tin của anh dù biết rằng mình làm như vậy là không đúng. Mở từng tin nhắn, từng tin nhắn một, tôi như người bị sét đánh ngang tai, không thể nói gì, chỉ có những giọt nước mắt lã chã rơi.
Tại sao có những lúc tôi lại mủi lòng vì một kẻ không xứng đáng nhận được tình yêu chân thành của tôi? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Những dòng tin đã khiến tôi giật mình vì người ngồi bên tôi và người nhắn tin hoàn toàn khác nhau. Một anh của tôi nhẹ nhàng, chung thủy, ngoan ngoãn bên cạnh tôi, còn một người trăng hoa, sa đọa trong những dòng tin: “Anh yêu em nhiều lắm! Tối hẹn em ở A Hotel nhé”. Điều mà tôi vô cùng sốc là đối với cô gái nào, anh cũng chọn điểm đến là khách sạn, nhà nghỉ và rồi sau khi đạt được dục vọng, anh hất bỏ người ta như thay áo. Cũng bởi anh chưa làm gì được tôi, bị tôi từ chối sau một vài lần đòi hỏi nên phải chăng anh chưa hất cẳng tôi như dễ dàng rũ bỏ những cô gái khác.
Tôi chỉ còn biết ghê tởm anh, nhưng trong lòng lại đau vô cùng vì tôi biết rằng mình đã lún quá sâu vào cuộc tình này. Anh thức dậy khi tiếng nấc nghẹn của tôi lớn dần. Khuôn mặt anh hoảng hốt, sững sờ bởi anh không ngờ tôi đã đọc hết những dòng tin đó. Tôi đã cãi nhau với anh một trận thật lớn, tát anh một cái bởi sự dối trá, lừa lọc tôi bấy lâu nay. Tôi hỏi anh: “Vì chưa đạt được em nên anh vẫn đang dụ em như dụ một con cọp trong hang đúng không? Săn em rồi, anh sẽ lại đá em như những cô gái này? Chúng ta chia tay đi, tôi thực sự ghê tởm con người anh rồi!”. Anh giải thích: “Không hẳn như em nghĩ đâu, em thực sự khác những cô gái mà anh đã từng yêu. Em không dễ dàng, em chín chắn, em là một người biết suy nghĩ. Anh yêu em để giữ em làm cô gái của cuộc đời anh, không phải là chuyện qua đường như những người con gái khác, em hiểu không? Xin em hãy cho anh một cơ hội. Anh sai rồi”. Tôi khóc rất nhiều trên xe, và không nói với anh một lời nào, mặc cho anh van xin. Tại sao tôi lại yếu đuối đến như vậy, tại sao có những lúc tôi lại mủi lòng vì một kẻ không xứng đáng nhận được tình yêu chân thành của tôi?
Sau hai ngày suy nghĩ, tôi đã gửi đến anh lời chia tay không hối tiếc: “Những ngày qua, anh như tia nắng mặt trời xóa tan không gian ảm đạm trong lòng em. Hiện tại, mọi thứ đã quay trở về theo đúng như những gì nó nên có. Cảm ơn anh dù yêu hay không yêu em thật lòng, ít ra em đã được biết thế nào là tình yêu. Thế nhưng, em không thể trao trái tim cho một người đàn ông trăng hoa. Bởi đến một lúc nào đó, người ấy cũng sẽ bỏ rơi em, chạy theo cái mới. Em mong anh hạnh phúc và tìm được một cô gái đủ để níu giữ trái tim anh”.
Tôi thấy lòng thanh thản, bình yên, bởi tôi biết rằng lời chia tay ấy sẽ làm cho tôi đau lòng nhưng tôi thấy mình có trách nhiệm với bản thân, với tương lai của mình hơn.
Theo VNE
Mẹ chồng cách ly 'chuyện ấy' và bắt phá thai
Tôi yêu anh không phải vì gia đình anh giàu có mà vì anh là người đĩnh đạc và có chí tiến thủ. Gia đình anh chấp nhận tôi cũng vì tin tưởng con trai mình và vì tuổi của tôi và anh khá hợp nhau.
Nhưng khi cả hai đứa đều muốn lập gia đình thì mẹ anh nói thầy bói bảo khi tôi 25 tuổi chúng tôi mới được kết hôn, nếu không chúng tôi sẽ bỏ nhau. Mẹ anh là một người rất mê tín, từ trước đến giờ khi nhà có việc lớn đều do mẹ anh quyết định. Vì vậy, anh nói đành phải nghe theo mẹ. Chúng tôi đành hoãn ý định kết hôn lại nửa năm nữa.
Nửa năm mong chờ và chuẩn bị cho ngày cưới, ngỡ tưởng đêm tân hôn của chúng tôi sẽ rất tuyệt vời và sống trọn cho nhau. Nhưng chúng tôi vỡ mộng khi biết món quà hồi môn của mẹ chồng là 1 đống bao cao su với đủ màu sắc, còn có cả thuốc tránh thai nữa. Mẹ còn viết tờ giấy để lại. Mẹ nói: "Các con yêu quý! Mẹ biết như vậy là hơi vô duyên nhưng mẹ mong các con có thể nghe mẹ lần này. 8 tháng nữa các con hãy sinh con. Như vậy mới tốt cho đứa con sau này! Phải nghe mẹ thì mới có được cuộc sống hạnh phúc. Chúc các con vui vẻ!"
"Vừa cười vừa khóc", tôi và anh không biết phải làm thế nào với của hồi môn này.
Tuần đầu tiên ở nhà chồng kết thúc một cách hết sức tẻ nhạt. Mỗi buổi sáng mẹ không quên gọi chúng tôi dậy từ rất sớm. Tối đến mẹ cũng không quên nhắc chúng tôi chú ý về "chuyện ấy". Mẹ nói vì sách dạy nên phải thực hiện đúng như vậy. Vợ chồng tôi khốn đốn vì lịch sinh hoạt mà mẹ dựng nên. Cuộc sống mới với những quy tắc "sặc mùi mê tín" khiến cả tôi và anh ấy đều hết sức mệt mỏi.
Một hôm, có hai người bạn của chồng tôi đến chơi. Hôm đó, tôi và mẹ chồng cùng sắp cơm. Mẹ lại "nhắc nhở" tôi về chuyện ấy. Hôm ấy, anh đã uống rất nhiều.
Mẹ chồng cấm đoán "chuyện ấy" (Ảnh minh họa)
Tối đến, mẹ bảo tối nay tôi không được gần gũi với chồng để phòng trừ chuyện xấu. Mẹ bắt tôi ngủ ở phòng khách. Tôi không thể chịu nổi cái lý do ấy, tôi cãi lại mẹ:
- Mẹ...! Như vậy quá vô lý! Mẹ hãy cho chúng con tự do được không?
- Tự do. Tự do để cho anh chị phá hỏng hết kế hoạch ah? Tôi làm tất cả chỉ vì cái gia đình này thôi! Chị là phận dâu nên không được nhiều lời!
Từ đó trở đi, biết tính mẹ như vậy, tôi không dám cãi lại mẹ nửa lời. Đã 4 tháng trời lấy nhau, không chỉ vợ chồng tôi mà cả gia đình đều phải sống với cái nội quy "kỳ quặc" đây. Chúng tôi đi đâu, làm gì mẹ đều xem ngày, xem giờ.
Cho đến một dịp nghỉ lễ, công ty tôi có chuyến nghỉ mát trong 2 ngày. Cả hai vợ chồng tôi rất vui mừng vì cuối cùng cũng có dịp được đi chơi, giảm căng thẳng. Nhưng không ngờ rằng mẹ nhất quyết không cho chúng tôi đi. Mẹ bảo nếu đi chắc chắn sẽ có chuyện. Thấy vậy, chồng tôi rất khó chịu. Anh và mẹ đã tranh cãi rất gay gắt. Cuối cùng, dù đã chấp nhận để chúng tôi đi, nhưng bà vẫn dặn dò và chuẩn bị rất "kĩ lưỡng" để đưa cho tôi.
Kỳ nghỉ đầu tiên kể từ khi kết hôn dù ngắn ngủi nhưng tôi cảm giác tình yêu của chúng tôi như trẻ lại, chúng tôi được thỏa sức "yêu nhau" không hề nghĩ ngợi. Tôi nhận thấy ánh mắt hạnh phúc từ anh, nhìn anh hạnh phúc, trong tôi lóe lên một hi vọng về một gia đình nhỏ bé có anh, có tôi và một đàn con. Chưa bao giờ tôi lại khao khát đến chảy bỏng như vậy.
Sau lần ấy, thật không thể ngờ rằng tôi đã có thai. Sự vui mừng, hạnh phúc đã khiến chúng tôi quên đi lời "cảnh báo" của mẹ. Nhưng niềm hạnh phúc ấy bỗng vụt tắt khi mẹ biết tin tôi có thai.
Tôi không thể ngờ được rằng mẹ lại bắt tôi phá thai. Cái thai mà chúng tôi cố gắng lắm để có được. Mẹ nói đứa con sinh ra sẽ dị tật, khiếm khuyết và khó nuôi. Mẹ còn nói không được nói với ai chuyện này, đến khi phá thai xong thì hãy nói bị sảy thai. Tôi không hiểu tại sao mẹ có thể nói như thế. Mẹ đã quá mù quáng, cuồng tín mà quên đi cái thai đó chính là cháu nội của mình.
Gờ đây, tôi không biết phải làm thế nào. Rõ ràng mẹ đang đẩy tôi vào đường cùng. Mẹ đã lấy đi sự tự do của tôi nhưng sao lại lấy đi cả con của tôi? Cái thai là hi vọng lớn nhất của tôi, không thể vì lời bói toán đó mà tôi nỡ bỏ đứa con đi được. Tôi có nên nói chuyện này với chồng tôi không?
Theo VNE
Vì ghen tuông mù quáng, anh dẫn gái về nhà ngủ Ngỡ tưởng anh sẽ ngồi chờ tôi, sẽ hối hận vì đã tát tôi, nhưng về đến nhà, cảnh tượng đập vào mắt là anh và một cô gái đang ôm ấp nhau trong phòng ngủ của tôi. Tôi và anh yêu nhau được 7 năm thì kết hôn. Mọi người đều ngưỡng mộ tình yêu bằng tuổi của chúng tôi. Vì yêu...