Người yêu tôi là tên Sở Khanh
Tôi nói anh chọn tôi hoặc người đó. Anh bảo không chọn ai cả. Đối với tôi thì anh có lỗi, đối với người ta thì anh có tình cảm. Anh không thể bỏ cô ta.
Tôi sinh ra và lớn lên tại miền đất mà người ta vẫn gọi là đất võ. Đó cũng là một miền quê nghèo, người dân quanh năm chỉ quanh quẩn bên đồng ruộng. Học hết cấp ba, tôi thi vào cao đẳng và học trong Sài Gòn.
Vào Sài Gòn, tôi chuyên tâm học hành để không phụ lòng cha mẹ ở nhà và cũng mong sau này ra trường sẽ có một công việc tốt để không phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Hai năm đầu, tôi luôn nhận được học bổng. Nhìn lại, thấy bạn bè xung quanh đứa nào cũng có người yêu, còn tôi có lẽ do ham học hay nhan sắc bình thường, tính tình thẳng thắn, bộc trực, đôi khi cộc cằn nên vẫn ế.
Khi tôi lên năm thứ ba đại học, đứa bạn cùng nhà trọ mai mối cho tôi một anh chàng. Anh ấy cao, về nhan sắc nhỉnh hơn tôi một chút. Vì yêu nhau nên tôi gọi là anh chứ thực ra anh ấy bằng tuổ.i tôi. Người ta nói tình yêu đầu thường đẹp quả không sai. Không cần thứ gì cao sang, chỉ cần những cuộc điện thoại, những lần đi uống nước, xem phim, dạo chơi công viên cũng đủ khiến tôi cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Cứ như thế, chúng tôi yêu nhau được một năm cũng là lúc tôi ra trường. Không xin được việc, tôi xuống chỗ chị gái tôi ở, là một tỉnh giáp với Sài Gòn. Tôi xin làm công nhân cho một công ty gần nơi ở.
Đường xa cả 70-80 cây số, anh vẫn thường xuyên xuống thăm khiến tôi cảm thấy ấm áp và hạnh phúc vô cùng. Chị tôi lấy chồng ở tỉnh đó nên chị về nhà chồng sống còn tôi ở một mình. Còn hơn một tháng nữa là tới Tết, tôi chuẩn bị dần mọi thứ để về quê. Trước khi tôi về, anh xuống chơi cùng tôi. Hai đứa bịn rịn lưu luyến không muốn rời xa. Anh nói “Hãy cho anh đi”. Vì yêu mà tôi không còn biết gì tới hậu quả, chấp nhận đáp ứng cho anh. Ngày tôi về quê, anh chở tôi ra bến xe. Thật lòng tôi chẳng muốn xa anh chút nào dù rằng chỉ về Tết thôi, qua Tết tôi lại vào. Tôi ăn Tết vui vẻ cùng cha mẹ, các em và mọi người. Không khí Tết ở quê bao giờ cũng vui.
Video đang HOT
Qua Tết, tôi cảm thấy đau bụng và trong người thấy khó chịu. Mẹ sợ tôi đau bệnh gì nên dẫn tôi vào bệnh viện khám. Tôi đã có thai được bảy tuần. Cha mẹ rất tức giận, tôi buộc phải nói sự thật cho họ biết. Cha tôi lập tức gọi điện thoại cho anh, buộc anh phải có trách nhiệm. Anh nói rằng hiện tại anh không có tiề.n nên không thể cưới, đợi khi nào đi làm có tiề.n thì anh cưới. Sau khi nghe xong, cha tôi cảm thấy lời nói ấy xa vời quá. Sợ ảnh hưởng tới tương lai của tôi, cha bắt tôi phải bỏ đi đứa con này. Cha tôi là người gia trưởng và hay uống rượu. Nhiều lúc cha uống rượu rồi vác dao rượt đuổi mẹ tôi chạy, Tôi rất sợ ông. Tôi gọi điện nói chuyện với anh. Anh chỉ nói xin lỗi. Cha tôi lại gọi điện cho anh, bắt anh về nhà tôi và phải lựa chọn cách giải quyết. Cách cuối cùng của anh là bỏ đi đứa con này. Tôi thật sự đa.u đớ.n nhưng không biết phải làm sao.
Ngày cha và anh dẫn tôi vào bệnh viện, anh cũng chỉ nói câu xin lỗi. Xong việc, anh vào lại Sài Gòn, còn tôi thì ở lại vì cha sợ tôi sẽ gặp anh ta. Tôi có nói đủ điều nhưng cha vẫn nhất quyết không cho tôi đi. Về Sài Gòn, anh có việc mới, làm một công ty gần nhà. Chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên. Khoảng hai tháng sau, cha mẹ tôi đi công việc vắng nhà một thời gian. Tôi gọi điện cho anh ra thu hoạch cùng tôi. Anh ra chơi khoảng nửa tháng thì lại về Sài Gòn tiếp tục công việc. Từ đó dần dần chúng tôi ít liên lạc hơn. Lâu lâu anh gửi cho tôi vài tấm hình anh chụp chung với một người con gái khác. Tôi hỏi ai thì anh bảo bạn bè.
Thời gian trôi qua, Noel lại tới. Trong một lần tình cờ vào Facebook của một người bạn, tôi thấy hình anh chụp tình tứ bên người con gái đó trong ngày Giáng sinh. Còn tôi ở quê nhà không nhận được một cuộc gọi hay chúc mừng từ anh. Tôi gọi điện nói anh hãy giải thích tất cả. Anh bảo người đó làm cùng công ty, anh yêu người đó, người đó cũng yêu anh. Tôi nghe như sét đán.h vào tai. Tôi hỏi có phải vì tôi ở ngoài này không gặp anh nên anh nhất thời mới vậy đúng không? Anh bảo không, tình cảm của anh với cô gái đó là tình cảm thật sự.
Tôi nói anh hãy chọn tôi hoặc người đó. Anh bảo anh không chọn ai cả. Đối với tôi thì anh có lỗi, đối với người ta thì anh có tình cảm. Anh không thể bỏ cô ta. Tôi hỏi anh và người đó đã có gì với nhau chưa mà anh không bỏ được, anh bảo chưa có gì. Anh bảo anh sẽ gửi tiề.n về cho tôi, xem như bù đắp cho tôi. Tôi như điên lên cãi nhau với anh. Anh nói: “Bây giờ mày muốn gì?”. Cuối cùng vì quá yêu, tôi lại phải xin lỗi rồi nói sẽ vào gặp anh. Anh bảo tôi có vào cũng không thay đổi được gì, anh ta vẫn cứ yêu người đó.
Cho tới bây giờ, tôi cũng chỉ biết nuốt nước mắt trong im lặng để yên cho anh ta và người đó. Có lẽ tình yêu đối với tôi giờ đây đã quá xa xỉ. Không biết khi nào vết thương này mới lành lại.
Theo VNE
Oái oăm bạn thân đòi "xin một đứa con"
Đó là cô bạn gái thân, rất thân, rất tốt, từng giúp đỡ tôi rất nhiều. Đây là lần đầu tiên cô ấy đề nghị tôi giúp đỡ, nhưng đề nghị này lại oái oăm quá.
Tôi 32 tuổ.i, có cô bạn gái thân từ hồi cấp ba. Chúng tôi chơi với nhau "như hai thằng đàn ông", như hai kẻ tri âm tri kỷ, tuy khác giới nhưng chưa hề có tình cảm trai gái. Trải qua bao thăng trầm của cuộc sống, bao mối tình tan hợp, chúng tôi vẫn bên nhau, thân thiết vô cùng.
Cô bạn tôi tính tình khoáng đạt, thẳng thắn, bao dung, vị tha, luôn chăm sóc người khác (trong đó có tôi), nhưng không hiểu sao lại quá cao số, yêu đương lần nào cũng nhầm lẫn, vớ phải kẻ không ra gì, cuối cùng đến tuổ.i này vẫn độc thân.
Tôi cũng muộn mằn tình duyên nhưng dù sao cũng là đàn ông, và dù sao bây giờ tôi cũng đã có người yêu sắp cưới. Khi nghe tôi tâm sự về dự định kết hôn rồi sinh liền một lúc hai đứa con, cô ấy nói mừng cho tôi nhưng lại rất buồn, có lẽ vì nghĩ đến sự cô đơn của mình.
Rồi một hôm, cô ấy gặp tôi, nói cần tôi giúp đỡ, rằng đây là lần duy nhất trong đời nhờ tôi giúp một việc, và tôi không được từ chối. Sau khi tôi hứa, cô ấy mới nói, muốn xin tôi một đứa con, lý do là những gã muốn cho cô ấy con thì cô ấy thấy không đủ tiêu chuẩn, những người đủ tiêu chuẩn thì không muốn cho; tôi vừa đủ tiêu chuẩn vừa là bạn thân, chắc sẽ giúp cô ấy.
Nhưng nếu không giúp, tôi thấy mình quá tệ với bạn (Ảnh minh họa)
Nhưng đây lại là việc duy nhất mà tôi cảm thấy không thể giúp, vì tôi sắp lấy vợ rồi. Nhưng nếu không giúp, tôi thấy mình quá tệ với bạn. Xin cho tôi lời khuyên.
Chuyên gia trả lời:
Nếu bạn đã suy nghĩ kỹ và biết chắc rằng mình không muốn làm việc đó, hãy trả lời dứt khoát với cô ấy. Đây là một việc quan trọng có thể ảnh hưởng lớn đến cuộc sống tương lai của cả hai, vì vậy nếu bạn cảm thấy rõ là không ổn thì không nên gượng làm, dù có thể cô ấy sẽ vô cùng thất vọng, thậm chí sẽ giận bạn.
Nếu cô ấy khao khát có con theo cách làm mẹ đơn thân, tôi nghĩ bạn có thể giúp đỡ bạn mình bằng cách tìm hiểu kỹ về việc xin tin.h trùn.g, thụ tinh nhân tạo theo đúng pháp luật để tư vấn cho cô ấy, giúp đỡ cô ấy trong quá trình theo đuổi mục tiêu.
Bạn sắp kết hôn, vậy vị hôn thê của bạn cũng nên biết về mối quan hệ thân thiết này để không có sự hiểu lầm, để bạn của chồng cũng thành bạn của vợ. Tôi nghĩ khi đó vợ bạn cũng sẽ rất nhiệt tình giúp đỡ cô ấy đạt được ước nguyện mà không cần phải "giúp" theo cách khó xử kia.
Theo VNE
Điên đầu khi chàng bị cô gái khác bám riết Mình có gọi cho anh thì chị kia bắt máy, nhắn tin thì chị ấy cũng đọc và trả lời lại. Thậm chí, chị còn đ.e dọ.a mình. Mình và anh yêu nhau hơn một năm, tình yêu rất mãnh liệt. Mình người Nam và anh người Bắc. Anh vì mình mà vào Nam lập nghiệp, bởi mình vẫn đang là sinh viên...