Người yêu tôi đòi chia tay để theo kẻ đã cưỡng bức cô ấy
Nghe hắn hứa hẹn, em nói tôi hãy quên em đi và tìm người khác, bây giờ em đang rất hạnh phúc bên hắn.
Tôi và em yêu nhau đã được bốn năm. Cũng như bao cặp đôi thời sinh viên khác, tôi và em đã có một mối tình rất đẹp. Tốt nghiệp ra trường, tôi trở về quê với lời ước hẹn “anh xin được việc làm ổn định sẽ đưa em về ra mắt gia đình rồi tổ chức đám cưới”. Nhưng tôi không thể ngờ ở quê tôi lúc đó lại khó xin việc đến vậy. Gia đình tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền nhưng vẫn chưa thể xin được việc.
Tôi bị kẹt ở lại quê hơn một năm rưỡi. Trong lúc đó em vẫn ở lại Sài Gòn và kiên nhẫn chờ tôi. Chúng tôi vẫn gọi điện, nhắn tin cho nhau hằng ngày để thông báo tình hình và duy trì tình yêu. Rồi giông tố xảy ra. Cả đời tôi không thể nào quên được ngày 27/11, hôm đó là đám cưới của cô bạn thân trong lớp, nhưng em đã không đi dự mà lại đi chơi với kẻ kia. Sau khi đi chơi về, em nhắn tin quyết định chia tay.
Tôi đọc tin nhắn của em mà cảm thấy như trời đất sụp đổ. Tôi đã yêu em quá nhiều để không thể chấp nhận lời chia tay này. Vài ngày sau, trong một nỗ lực cuối cùng để cứu vãn tình yêu, tôi đã nói hết mọi chuyện với bố mẹ. Bố tôi đã rất ngạc nhiên, ông không ngờ thằng con trai bất trị của mình lại yêu sâu đậm một người như thế. Vậy là bố tôi liền gọi điện cho em, mời em về nhà tôi chơi. Lúc đó tôi đã rất vui. Tôi định sẽ thông báo cho tất cả bạn bè cùng biết để mọi người chung vui.
Khi nghe bố tôi gọi điện xong, em đã rất bối rối. Em nói hãy để em suy nghĩ đã. Sau đó, em thú nhận với tôi mọi chuyện. Hôm trước, em bị công ty đuổi việc. Trong lúc buồn chán và thất vọng, em đã rủ hắn đi uống rượu. Em đã uống quá nhiều và hắn đề nghị đưa em vào khách sạn chờ tỉnh rượu rồi hãy về. Em đã tin tưởng hắn. Nhưng khi cửa phòng vừa đóng, hắn đã giở trò. Đọc tin nhắn của em mà tôi không tin vào mắt mình nữa. Sao em lại có thể nhẹ dạ, tin người vậy chứ.
Hai ngày sau khi xảy ra chuyện, em đòi gặp mặt hắn để nói chuyện, nhưng hắn viện cớ bận để không gặp. Em đã rất hoảng sợ. Em lo rằng mình sẽ có thai và nếu hắn cao chạy xa bay, em sẽ chết để không nhục nhã với gia đình, để tôi không chịu thiệt. Đọc tin nhắn của em mà trong lòng tôi như nuốt phải mật gấu, một cảm giác đắng cay trào dâng trong lòng. Tôi giận em thì ít mà thương em thì nhiều. Tôi nói em cứ bình tĩnh, dù trong bất cứ trường hợp nào, anh cũng không bỏ em đâu, với lại em đã uống thuốc ngừa thai khẩn cấp thì sẽ không sao đâu. Nghe tôi an ủi, em đã lấy lại bình tĩnh.
Sang ngày thứ ba thì tên kia chịu gặp mặt, hắn nói nếu em có thai thì một là phá, hai là cưới. Hắn còn nói qua Tết sẽ xin cho em vào ngân hàng làm, hắn có rất nhiều bạn bè làm bên ngân hàng nhưng hắn không thích làm trong ngành này, nếu em thích hắn sẽ xin cho em vào làm. Còn nếu không được, hắn sẽ mở đại lý kinh doanh, để em làm quản lý giúp hắn, mọi giấy tờ thủ tục hắn đã lo xong. Nghe hắn hứa hẹn, em nói tôi hãy quên em đi và tìm người khác, bây giờ em đang rất hạnh phúc bên hắn.
Tôi bàng hoàng khi thấy thái độ em thay đổi nhanh như vậy, từ chỗ cực kỳ căm ghét hắn chuyển sang tin tưởng và toàn tâm toàn ý yêu hắn. Tôi vội vàng gọi điện cho em, bảo sao em có thể tin tưởng hắn dễ dàng vậy, rõ ràng em đã bị hắn gài bẫy hại trong lúc say rượu, em hãy tỉnh ngộ lại đi và quay về với anh. Tôi không hề tin kẻ kia vì có thể những gì hắn làm với em đã diễn ra nhiều lần rồi. Hắn làm sales, lại đã 28 tuổi rồi nên hắn từng trải và dày dạn ghê lắm, em không thể biết được con người thật của hắn đâu.
Mọi người hãy cho tôi lời khuyên, kẻ kia có phải là người xấu không? Và tôi phải làm gì để kéo em ra khỏi bàn tay hắn? Vì tôi còn yêu em quá nhiều, và tôi không hề muốn mất em như vậy. Em đã trở nên quá quan trọng với tôi rồi.
Theo Đât Viêt