Người yêu tôi đã thú nhận “quan hệ” với người khác
Người yêu tôi đang muốn quan hệ với người phụ nữ khác vì anh ấy nói là nhu cầu sinh lý. Tôi phải làm sao đây khi ở cách xa anh nửa vòng trái đất?
Khi viết những dòng tâm sự này tôi đã rơi vào tình trạng vô cùng tuyệt vọng không còn lối thoát. Tôi năm nay vừa tròn 19 tuổi. Ở cái tuổi ăn tuổi chơi tôi đã sớm phải bươn chải nơi xứ người nên đã có những suy nghĩ già dặn hơn nhưng người cùng lứa tuổi.
Sinh ra trong một gia đình cũng không hẳn khá giả nhưng đủ ăn đủ mặc. Từ nhỏ tôi đã được sống trong tình yêu và sự cưu mang của mẹ. Bỗng một ngày biến cố xảy ra khiến cho gia đình tôi gần như tan nát.
Ngày tôi chia tay với người yêu cũng là ngày tôi biết rằng bố tôi đã có người khác. Tôi rất buồn. Dù trong lòng đau đớn biết nhường nào tôi vẫn cứng rắn an ủi mẹ. Do máu ham cờ bạc, lô đề của bố. Do làm ăn không gặp vận nên gia đình tôi rơi vào tình cảnh khủng hoảng kinh tế.
Tôi đã rất buồn vì không hiểu sao bố tôi – ông ấy lại tỏ ra không hề áy náy. Bao nhiêu tiền trong gia đình đều được ông “nướng” vào những cuộc vui. Gia đình tôi trở thành con nợ. Hàng ngày mẹ tôi phải vay chỗ nọ chắp vá chỗ kia. Những ngày sống trong nhà mà tôi cảm thấy như địa ngục.
Đến nay mẹ tôi đi nước ngoài lao động đã gần 2 năm. Số nợ đó có phần giảm đi nhưng không đáng kể. Đó cũng là thời điểm tôi rời ghế nhà trường phổ thông. Tôi đã từng có ước mơ sẽ làm cô giáo mầm non và ước mơ đó tới bây giờ tôi biết mình chẳng thể thực hiện được.
Vì thương mẹ, một người phụ nữ U40 mà vẫn phải nai lưng để kiếm từng đồng tiền cho con cho cái. Mẹ tôi mắc chứng bệnh gai đôi cột sống cứ giở trời là lại đau nhức nên tôi đã lấy 1 người chồng hơn mình gần 2 chục tuổi (cho dù lúc đó tôi đã có người yêu) với mong muốn có thể cứu vãn lại ngôi nhà đang bị đe doạ bởi những khoản nợ ngân hàng. Tôi đã rất đau đớn và dằn vặt khi nói với anh ấy.
Anh – người kém tôi 1 tuổi, trong khoảng thời gian tôi tuyệt vọng và ngã xuống vì chia tay người yêu cũng như biến cố gia đình. Anh đã xuất hiện như 1 vị cứu tinh của tôi. Anh đến bên tôi, an ủi tôi rất nhiều. Từ ngày yêu anh tâm trạng của tôi đỡ hơn nhiều. Một năm yêu nhau, gắn bó với nhau. Bao nhiêu kỉ niệm đẹp cả tiếng cười lẫn tiếng khóc. Yêu nhau được hơn 1 năm thì tôi đã quyết định chia tay vì tôi phải đánh cược với cuộc đời.
Video đang HOT
Cho tới tận bây giờ cảm giác nói câu chia tay vẫn giày vò tôi. Chúng tôi chia tay cứ thế nhẹ nhàng như khi chúng tôi đến với nhau. Anh lẳng lặng không trách mắng tôi, không khinh bỉ tôi. Khoảng thời gian tôi làm giấy tờ, tôi và anh vẫn qua lại với nhau. Anh vẫn quan tâm tôi và em trai tôi. Thậm chí mặc cho người đời nói gì anh vẫn lên nhà tôi chăm sóc cho chị em tôi. Tôi cảm động vô cùng nhưng cũng xấu hổ với anh rất nhiều. Tôi đã chà đạp lên hạnh phúc do 2 người gây dựng lên.
Đến lúc nhận ra rằng tôi không còn là của anh. Anh đã khóc rất nhiều. Ngày nào chúng tôi cũng ôm nhau khóc và thầm trách ông trời tại sao lại chia cắt chúng tôi. Cuối cùng thì ngày tôi đi cũng đến. Anh không đến. Tôi hiểu vì anh không muốn tôi thấy anh khóc. Anh muốn tôi vui vẻ ra đi.
Tôi như người mất hồn… cứ thế đi.
Đến nay đã hơn 1 tháng tôi sống nơi đất khách quê người. Ngày nào tôi cũng khóc vì nhớ gia đình, nhớ anh. Tôi là con người rất tình cảm và rất hay khóc. Tôi nhớ đã có lần anh trách tôi vì sao lúc nào tôi cũng khóc mà không bình tĩnh giải quyết mọi chuyện. Tôi và anh vẫn giữ liên lạc đều đặn. Chúng tôi chát với nhau, chia sẻ với nhau rất nhiều điều. Điều đó càng làm tôi yêu anh nhiều hơn.
Nói đến điều này tôi mong bạn đọc hay hiểu cho tôi. Tôi đã uống thuốc tránh thai và hạn chế hết mức chuyện ấy với chồng có thể. Người yêu tôi cũng đã an ủi tôi rất nhiều. Tôi quyết định sẽ trốn ra ngoài kiếm tiền giúp mẹ cũng như giải thoát cho bản thân. Dùng từ giải thoát chắc nhiều bạn đọc không khỏi thắc mắc đúng không? Cuộc sống của tôi không khó khăn, không khổ sở nhưng do chênh lệch tuổi tác, ngôn ngữ nên giữa tôi và người chồng này có nhiều bất đồng. Tôi biết mình làm như thế là có lỗi và cũng thật ích kỉ. Nhưng bây giờ tôi chỉ còn cách đi theo tiếng gọi của người yêu.
Sống hơn 1 tháng mà thời gian trôi đi như 1 năm. Tôi nhớ nụ cười của anh, nhớ những cái nắm tay ôm hôn mỗi khi 2 người ở bên nhau. Chúng tôi đã tính rất nhiều về tương lai và gia đình sau này. Anh nói vài tháng anh sẽ sang (do gia đình anh quen biết rộng nên đi Hàn rất nhanh) anh nói sẽ mang tôi về cho bố mẹ.
Tôi không phải là con người yêu nước thiết tha nhưng tôi rất muốn về Việt Nam sống. Dù cho điều kiện ở các nước khác tốt đến nhường nào. Không phải vì anh. Tôi rất muốn sống ở nơi chôn rau cắt rốn. Chúng tôi qua lại thậm thụt với nhau bằng những dòng tin nhắn quan tâm, ngọt ngào. Tình yêu của chúng tôi cứ thế lớn dần lên. Và 1 ngày tôi nhận ra rằng mình không thế sống nếu thiếu anh.
Hôm nay -1 ngày đông lạnh, trái tim tôi lại đóng băng 1 lần nữa. Anh nói chia tay. Tất cả mọi thứ như dừng lại… Tôi nín thở hỏi anh lý do vì mong rằng đó chỉ là phút bồng bột của anh thôi. Tôi biết anh rất yêu tôi không có lý do gì khiến anh nói chia tay ngoài việc anh có người khác. Anh đã nói rằng “anh không thể chấp nhận người yêu anh hàng ngày ở với người khác”… Tôi suy sụp hoàn toàn.
Tôi biết mình không xứng đáng với anh. Biết mình khốn nạn, nhơ bẩn như thế nào… Tôi đã khóc rất nhiều. Dường như mọi thứ như biến mất. Những ngày tháng đau khổ nhất có anh bên cạnh. Anh đã cho tôi niềm hy vọng giờ chính anh lại là người dập tắt. Đã nhiều lần tôi muốn nói chia tay anh để anh có cuộc sống tốt vì tôi biết bản thân mình không còn xứng đáng với anh nữa. Mỗi lần như thế cả 2 đứa cùng khóc, chỉ biết dỗ dành nhau qua những dòng tin nhắn. Anh làm cho tôi vô cùng cảm động và biết ơn.
Một ngày trôi qua thật tồi tệ, cả ngày đắm chìm trong đau khổ và nước mắt. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Có lẽ tất cả những lời an ủi trước kia của anh chỉ là giả dối. Ngày trước yêu nhau, chúng tôi hay giận nhau vì những lý do nhỏ nhặt. Tôi biết mình ích kỉ khi cấm đoán anh điều gì. Tôi đã dần hoàn thiện mình khi anh nói về tương lai của 2 đứa.
Anh hỏi tôi:
- Nếu một ngày em biết anh quan hệ với người khác em có tha thứ không?
- Anh thiếu thốn rất nhiều. Anh sẽ không yêu ai ngoài em nhưng đó là nhu cầu của anh.
Tôi đã im lặng vì không bao giờ tin vào mắt mình, tai tôi ù đi, đầu nặng trĩu như có gì đó đang dìm tôi xuống vực thẳm. Từng lời anh nói như cứa vào trái tim mong manh dễ vỡ của tôi… Tôi đã rất thương anh và tôi hiểu tuổi trẻ như chúng tôi nhiều khi coi đó là nhu cầu. Anh nói anh xa tôi nên anh cảm thấy thiếu thốn rất nhiều thứ nhất là tình cảm. Anh nói rằng bây giờ thì mọi chuyện chưa xảy ra nhưng có lẽ trong tương lai. Anh muốn hỏi tôi có chấp nhận không?
Tôi đã gục ngã thât sự khi nghe những lời đó. Nếu tôi đồng ý chấp nhận chúng tôi sẽ trở lại bên nhau còn không thì… Tôi đã khóc, khóc rất nhiều. Tôi không biết mình nên làm gì đây mà tôi không thể mất anh nhưng cũng không thế chấp nhận. Tính tôi nhạy cảm những chuyện như thế tôi không thế chấp nhận được.
Tôi đã rất thương anh. Tôi biết anh có những ham muốn khó kiểm soát được. Nhưng không hiểu sao tôi không thể quên đi mọi chuyện. Tôi luôn dằn vặt bản thân mình. Cho anh cũng như cho tôi 1 cơ hội để 2 đứa làm lại từ đầu. Nếu tôi tha thứ cho anh, tôi sẽ bị chuyện đó dằn vặt cả đời. Nếu không tha thứ tôi sẽ mất anh mãi mãi. Tôi nên làm gì đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu và lối thoát
Anh là người bạn trai đầu tiên của tôi sau 22 năm sống trên cõi đời này. Nhưng nếu cho tôi quyền lựa chọn tôi sẽ không bao giờ dám yêu anh...
Anh và tôi là sinh viên. Ngày đầu khi anh làm quen tôi, tôi thấy anh hiền lành và dễ thương. Biết anh có ý định theo đuổi, tôi cũng tự cho anh và tôi cơ hội. Cái tuổi 22 cũng khá lớn để bắt đầu yêu. Anh chân thành và hiểu chuyện khiến tôi rung cảm lúc nào không hay. Và tôi đã gật đầu làm bạn gái anh sau hơn một năm quen biết. Tôi cũng luôn nghĩ rằng anh sẽ không gạt tôi dù trong quá khứ hay hiện tại.
Trải qua 1 năm trời yêu nhau, tôi lấy làm xấu hổ khi thú nhận rằng tôi đã vượt rào với anh. Tôi lo lắng, day dứt, sợ rằng anh sẽ nhanh chóng chán tôi. Nhưng ngược lại tôi thấy anh đối xử với tôi tốt hơn, trân trọng tôi, điều này xua tan đi những ám ảnh trong đầu tôi. Nhưng cái gì đến cũng đến, tôi phát hiện rằng anh và bạn gái cũ của anh vẫn còn liên lạc mà hai người lại trò chuyện với nhau rất thân mật trên yahoo. Tôi khổ sở biết rằng ngày xưa anh đang quen với cô ta nhưng lại chia tay cô ấy để yêu tôi. Nhưng hai người chưa khi nào dứt liên lạc. Và anh còn bảo rằng muốn quay lại với cô ấy.
Lòng tôi đau vì tình yêu tôi dành cho anh bị phản bội... (Ảnh minh họa)
Sau bao níu kéo rồi hàn gắn, tôi và anh vẫn tiếp tục một tình yêu mà nó đã có vết sẹo. Và từ khi đó tôi luôn lo lắng bất an trong lòng về anh và người kia. Anh luôn miệng nói tôi là vợ anh, anh đã giữ trong lòng như thế. Tôi cũng đôi lúc giằng co với chính mình để xa anh ra. Nhưng mọi cố gắng đều không thể, vì tôi thật sự yêu anh dù biết là không nên. Rồi chúng tôi cũng đã ra mắt gia đình hai bên, mọi việc đều ổn thỏa và thuận lợi. Tôi cũng thường trò chuyện với mẹ anh và thỉnh thoảng cũng nhờ mẹ anh giải quyết một số vấn đề lăng nhăng của anh.
Năm tháng qua đi, lại một lần nữa tôi phát hiện ra anh lăng nhăng với cô bạn gái xưa cũ kia và một người nữa là bạn cùng lớp của anh. Tôi choáng váng và không ngờ rằng anh có thể như thế. Như giọt nước tràn ly, chúng tôi chia tay. Anh cũng níu kéo tôi đó, nhưng tôi nghĩ chỉ là một thói quen của anh mà thôi. Anh bảo chỉ là qua đường nhưng biết đâu tôi cùng là người qua đường của anh. Lòng tôi đau vì tình yêu tôi dành cho anh bị phản bội.
Tôi giờ biết mình mang giọt máu của anh. Anh biết, nhưng khuyên tôi bỏ. Đây là điều mà tôi băn khoăn nhất. Tôi nên làm gì đây? Có nên gọi điện cho mẹ anh để nói ra sự thật? Và mẹ anh sẽ nghĩ gì về tôi đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khi yêu râu xanh là nữ chủ nhà Bà chủ nhà lại ngọt nhạt bảo tôi rằng bà ấy yêu tôi và sẽ chu cấp cho tôi một khoản tiền khá lớn nếu tôi đáp ứng tình cảm cho bà ấy. Hỏi: Linh Tâm thân mến. Tôi đang ở trong một tình cảnh rất bế tắc mà không tìm được lối thoát. Dù rất xấu hổ khi phải kể lại câu...