Người yêu tôi có tình nhân đáng tuổi bậc cha chú
Tôi gần như đã buông xuôi tất cả khi biết người yêu tôi đang có tình nhân bên ngoài đáng tuổi bậc cha chú, trong khi họ vẫn còn vợ con và cháu nội, ngoại…
Cô ấy đã thú nhận với tôi rằng họ có tình cảm với nhau nhưng chưa có “chuyện đó” xẩy ra.
Chúng tôi đã dự định làm đám cưới. Tình yêu của tôi với em đến ngay từ lần đầu gặp mặt. Em dễ thương nhỏ nhắn và trong sáng. Dù em không được học hành như các cô gái tôi từng quen, nhưng chuyện đó tôi không để ý, với tôi tình yêu là sự duyên phận chứ không phải cái sự môn đăng hộ đối kia.
Em nhỏ bé, cần mẫn sau quầy hàng ở căng tin khiến tim tôi loạn nhịp. Tôi muốn được giúp đỡ em, muốn đôi mắt đượm buồn kia ngước nhìn tôi. Tôi có thêm thói quen mới đến ăn ở căng tin, từ ăn sáng, ăn trưa, ăn tối đều là những bữa ăn đạm bạc. Suốt hơn một tháng trời, tôi gầy đi trông thấy, nhưng lại vui vẻ khác thường nhờ ngày nào cũng được nhìn em.
Video đang HOT
Tình yêu làm tôi biết lắng nghe những lời người ta nói, tôi không bỏ sót một lời nào về em. Nhà em nghèo, bố mẹ em làm nghề bốc cá, em đâu được đi học như người ta, em đi làm từ khi chưa kịp lớn, quanh quẩn những công việc làm thuê từ nơi này sang nơi khác.
Ban đầu nghe những câu chuyện về em, tôi thấy cảm phục em, với một công tử như tôi thì việc đi làm từ khi 13 tuổi là điều khó tưởng tượng. Rồi tình cảm với em càng nhiều hơn, lạ kỳ thay chàng trai như tôi lại biết xót xa mỗi khi nhìn em khệ nệ bưng từng chồng bát đĩa. Cái kiểu quý tộc khi xưa của tôi dường như biến mất từ khi nhìn thấy em, đến nỗi mẹ tôi tưởng tôi bị bệnh gì nặng lắm.
Cứ tưởng khi tôi ngỏ lời, em gật rụp ngay nhưng không, em cứ nhẩn nha không đáp lời tôi. Để tỏ thành ý của mình, tôi theo em về quê em, căn nhà tranh lụp xụp mà tài sản quý giá nhất là chiếc ti vi cũ mà tôi đã từng nhìn thấy cách đây hơn chục năm. Nhưng sau lần ấy, tôi thấy hào hứng lắm, bởi em dần chấp nhận tôi.
Nhưng mọi chuyện quá sức tưởng tượng của tôi về em. Cách một tháng trước đây, tôi vô tình đọc được những tin nhắn (âu yếm) của em với một người đàn ông khác trong điện thoại. Người đàn ông này muốn cô ấy sinh cho ông ta một đứa con vậy là ông ta hạnh phúc lắm rồi! Vô cùng tức giận, tôi đã đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Nhưng rồi, tôi vẫn không quên được cô ấy, những lời xin lỗi, thề thốt của cô ấy, và tôi càng thương cảm cô ấy hơn khi biết cô ấy đã phải chịu đựng lão chủ nhà có máu “dê” trong suốt 3 năm. Theo lời em kể, em làm giúp việc từ năm 13 tuổi, em đã ở nhà ông này 3 năm để kiếm tiền giúp gia đình. Cho đến khi ông ta có những hành động khiếm nhã thì em nghỉ việc.
Thời gian trôi qua chúng tôi bên nhau tưởng chừng rất hạnh phúc. Cho đến một ngày tôi lại đọc được tin nhắn (âu yếm) trong điện thoại của cô ấy. Cô ấy đã thú nhận với tôi rằng họ có tình cảm với nhau nhưng chưa có “chuyện đó” xẩy ra. Ông ta giầu có, nên hay cho em tiền để giúp gia đình, vì thế mà em cũng có tình cảm với ông ta, nhưng em thề đó không phải là tình yêu.
Giờ đây tôi không biết mình phải làm gì? Có nên bỏ qua mọi chuyện để đi đến hôn nhân với cô ấy? Hay tôi sẽ đem câu chuyện đó để kể cho bố mẹ cô ấy và vợ, con ông ta cùng nghe không?
Theo Vietnamnet
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...