Người yêu ốm sốt hầm hập vẫn liên tục đòi chuyện ấy và bí mật khiến tôi rơi nước mắt
Chúng tôi chuyển đến sống chung một nhà, người yêu cứ liên tục đòi hỏi chuyện ấy khiến tôi hơi choáng…
Tôi quen Phương rất tình cờ, trong dịp sinh nhật cậu bạn thân, Phương là đồng nghiệp của anh bạn tôi. Hai đứa là hai kẻ “FA” lạc lõng giữa một đám toàn có đôi có cặp. Mọi người vui vẻ trêu đùa, vun vào, ai ngờ lại thành đôi thật.
Lúc yêu tôi, Phương vừa tốt nghiệp, mới đi làm chưa lâu, cô ấy ít hơn tôi 7 tuổi. Phương trẻ, không đặc biệt xinh nhưng có duyên, tính nết hiền lành, nhu mì, nhưng ăn nói lại hài hước, thông minh. Ở canh cô ấy tôi cảm thấy rất vui.
( ảnh minh họa )
Tôi yêu nhiều, đổ vỡ và từng trải rất nhiều. Thế nhưng sau những cuộc tình chớp nhoáng, tôi cũng thấy chán và muốn tìm một người để gắn bó lâu dài, và Phương là cô gái tôi muốn làm điều đó.
Video đang HOT
Yêu nhau gần 1 năm, tình cảm hai đứa rất tốt đẹp. Phương người lớn, biết nghĩ, sống đau ra đó, nói chung tôi cảm thấy mình rất may mắn khi yêu em. Bố mẹ tôi cũng quý Phương, gia đình hai bên đã đi lại, tính ra tết là làm đám cưới.
Chúng tôi đều ở trọ, nên sau khi xác định gắn bó tôi ngỏ ý bảo Phương về sống chung. Cô ấy lưỡng lự một thời gian nhưng sau cũng gật đầu. Tôi muốn ở chung để tiết kiệm chi phí dành làm đám cưới, hơn nữa có điều kiện chăm sóc nhau hơn.
Từ hồi về sống chung, chúng tôi mới vượt rào với nhau. Điều khiến tôi bất ngờ là việc cô ấy không còn con gái, tôi không hỏi, cũng không quá quan trọng chuyện ấy, nhưng trước giờ chưa từng thấy Phương kể chuyện đã yêu ai.
Tôi đã rất ngạc nhiên vì khả năng chăn gối của Phương, cô ấy nhiệt tình, sôi nổi, đam mê. Nhưng không được bao lâu thì tôi thấy hơi chờn, vì cảm giác cô ấy có nhu cầu cao quá, bất kể lúc nào gần nhau cô ấy cũng đòi hỏi.
Hơn 1 tháng ở chung, tôi nhận thấy Phương quả đúng là người phụ nữ của gia đình. Cô ấy tháo vát, nấu ăn ngon, biết việc nhà việc cửa. Thế nhưng, tôi cứ áy náy mãi về chuyện ấy, nhiều lúc tôi cảm thấy yếu thế trước em.
Rồi một ngày Phương ốm, cô ấy nóng hầm hập, không ăn được nhưng thấy tôi nằm xuống vẫn quay sang “đòi”. Tôi tránh, cũng vì thương cô ấy, ai nỡ “làm gì” khi cô ấy ốm bệt thế này. Ai ngờ Phương khóc rưng rức, cô ấy cứ luôn miệng xin lỗi tôi vì đã không còn con gái. Tôi thấy bất ngờ quá, trước giờ tôi đâu có nghĩ đến chuyện này.
Phương kể yêu một người từ năm nhất, trao cho anh ta cái ngàn vàng nhưng anh ta có người khác mà phụ em. Vì thế khi đến với tôi, em đã rất lo lắng và mặc cảm.
Tôi nghe em nói vừa thương vừa giận, hóa ra đây là lý do khiến em cứ đòi làm chuyện đó với tôi, tôi đoán em muốn bù đắp nên mới thế. Lúc ôm em vào lòng, tôi muốn rơi nước mắt, tôi yêu em đâu có phải vì mỗi chuyện đó đâu, phải làm sao cho em hiểu…
Theo Afamily
Tôi đã sai lầm khi đi trao cái "ngàn vàng" để rồi cố giữ lại cái thai
Khi cái thai đã quá lớn có muốn bỏ cũng không được nữa, đằng này chính bản thân tôi cũng không có đủ dũng cảm để làm chuyện thất đức ấy.
Người ta nói "con dại cái mang" quả không sai. Những dại khờ, vấp ngã trong tình yêu của tôi luôn mang lại phiền phức cho cha mẹ. Ngày tôi vừa tốt nghiệp đại học cũng là ngày mà tôi tin tưởng vào người yêu và trao đi cái "ngàn vàng" của đời người con gái. Chỉ vì tin anh, tin vào những lời hứa đầu môi của anh mà tôi phải chịu những nỗi đau, dằn vặt suốt nhiều năm. Không chỉ có tôi mà gia đình tôi cũng điêu đứng muôn phần.
Sau khi tôi nói cho anh biết cái thai đã được hơn 5 tuần, ngỡ tưởng anh sẽ vui mừng khôn xiết và bàn tính chuyện cưới xin, thì đằng này anh lại lạnh tanh nói bỏ cái thai đi. "Anh còn trẻ, anh còn muốn sống cuộc sống tự do. Anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu em bỏ cái thai đi. Muốn có con thì đợi sau này đi. Còn nếu em muốn giữ lại đứa bé thì một mình em giải quyết, anh không nghĩ là mình có thể đủ tự tin để tiến tới hôn nhân...". Mặc cho tôi khóc lóc, từ nài nỉ van xin đến cãi vã, mắng nhiếc anh cũng vẫn quyết tâm tuyệt tình. Sau trận cãi vã hôm đó anh cắt đứt liên lạc với tôi. Lúc đầu tôi cũng có tìm đến anh vài lần nhưng kết quả cũng vẫn là con số không.
Khi cái thai đã quá lớn có muốn bỏ cũng không được nữa, đằng này chính bản thân tôi cũng không có đủ dũng cảm để làm chuyện thất đức ấy. Những ngày tháng đó tôi sống trong nỗi sợ hãi, cô đơn và stress nặng. Những lời hứa, những lời đường mật trước kia của anh đến bây giờ tôi lại cảm thấy khinh bỉ. Tôi quyết tâm giữ lại cái thai cho dù trước mắt tôi là cả một bầu trời đen tối. Tôi không dám nói với gia đình, phần vì tủi hổ, phần vì sợ làm liên lụy đến cha mẹ. Ông bà là những người sống rất nguyên tắc, là những nhà giáo mẫu mực. Tôi không thể để bố mẹ vì mình mà chịu tiếng xấu của đời.
Mặc cho những tiếng cười chê của người đời, mẹ tôi vẫn vui vẻ chăm sóc tôi từ lúc mang thai đến khi sinh nở. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu tôi định bỏ đi đâu đó thật xa, cho dù có phải vất vả cũng còn hơn là sống và làm vết nhơ cho gia đình. Thế nhưng khi cái thai không thể che giấu được nữa cũng là lúc mẹ tôi đau đớn ôm tôi. Ngỡ tưởng lúc đó mẹ tôi sẽ suy sụp và trách móc tôi. Nhưng trái lại, chính mẹ lại một lần nữa cứu vớt cuộc đời tôi. Mẹ nói mẹ trách bản thân mình nhiều hơn vì đã không quan tâm đến tôi để tôi phải chịu đau khổ một mình suốt mấy tháng qua. Mẹ cũng nói tôi đã làm đúng khi giữ lại cái thai. Chính câu nói của mẹ đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi: "Con đã sai khi quá tin vào một người đàn ông, nhưng cái sai này không phải chỉ riêng mình con mắc phải. Con đã đúng khi giữ lại đứa trẻ. Nó vô tội, mẹ sẽ gánh vác một phần những nỗi đau cho con. Đừng bao giờ chịu đựng một mình khi bên cạnh con vẫn còn gia đình, còn cha mẹ...".
Mặc cho những tiếng cười chê của người đời, mẹ tôi vẫn vui vẻ chăm sóc tôi từ lúc mang thai đến khi sinh nở. Mẹ chưa bao giờ oán trách tôi vì đã mang đến nỗi đau cho gia đình. Mẹ vẫn thường giấu nỗi đau vào tim, bố tôi cũng thường xuyên ru thằng bé và nói "Sai lầm của con người là không biết sửa sai và vượt qua nỗi đau. Rồi một ngày nào đó sẽ có một người đàn ông tốt bằng lòng làm cha con, làm chồng của mẹ con...".
Cuộc sống này có nỗi đau nhưng cũng có nhiều niềm vui, chỉ có gia đình mới yêu thương ta vô điều kiện.
Theo Afamily
Đêm tân hôn tủi nhục đầy "máu và nước mắt" của cô dâu trót đã đánh mất "cái ngàn vàng" Lúc Minh theo đuổi tôi, tôi thấy anh cũng khá hiền lành, tử tế, không tỏ ra gia trưởng hay bảo thủ gì, thật không ngờ anh vẫn còn những suy nghĩ như thế... Thực ra trước khi đến với Minh, tôi cũng từng trải qua một mối tình sâu đậm với mối tình đầu, yêu đương say đắm, lúc đó tôi nghĩ...