Người yêu nghèo như vậy, bỏ là đúng!
Tôi quyết định bỏ người yêu, lên xe hoa với người đàn ông giàu có ấy. Người ta chỉ trích tôi ham giàu nhưng nào ai biết được người yêu tôi không mua nổi một món quà chứ chưa nói đến tương lai…
Kể từ sau cái ngày tôi lên xe hoa, bước chân vào ngồi nhà giàu sang là bao nhiêu lời thị phi, tiếng chửi mắng văng vẳng bên tai. Ngày nào cũng vậy, nếu không phải chục cuộc gọi nhỡ thì cũng là dăm bảy cái facebook ảo nhắn tin “nhục mạ” tôi.
Tôi và anh yêu nhau 7 năm thì tôi quyết định chia tay, dừng mọi tình cảm, cắt đứt liên lạc với anh và lên xe hoa với một người đàn ông giàu có khác trong chớp mắt. Tôi thừa nhận bản thân còn nhiều tình cảm với anh, còn yêu, còn yêu anh da diết… thế những suốt 7 năm sống vất vưởng, khổ sở, không có tương lai với anh khiến tôi mệt mỏi và không còn hơi sức đâu để bám trụ cuộc sống như vậy nữa.
Anh là người đàn ông hiền lành nhưng nhút nhát, không có can đảm, không có ý chí làm giàu, sống an phận nên chỉ một mình tôi cố gắng thôi là không đủ. Những năm đầu yêu nhau tôi vẫn tin chỉ cần hai người thật lòng yêu, chỉ cần người đàn ông mình yêu hiền lành, chất phác là được. Nhưng càng về sau này những mâu thuẫn giữa hai người chúng tôi lại thường xuyên xảy ra.
Thậm chí đến một chiếc váy tôi thích, hay một đôi giày anh cũng không thể tặng. Trong khi, bạn bè, bao nhiêu người con gái khác có vô vàn cơ hội để từ chối những món quà từ người yêu, từ những người đàn ông khác. Tôi cũng là con gái, cũng muốn được một lần bước chân vào những nhà hàng sang trọng, muốn được một lần đi du lịch xa, được ở khách sạn… nhưng nếu vẫn cứ tiếp tục sống với anh thì tất cả đó mãi chỉ là những giấc mơ không có thực.
Ảnh minh họa.
Sau này khi tôi xin vào làm lễ tân trong khách sạn, được mặc những bộ đồng phục bắt mắt tôi mới nhận ra bản thân mình không thua kém gì những cô nàng xinh đẹp khác. Làm việc ở đó gần 2 tháng tôi quen một người đàn ông, anh ta “say” tôi, thường xuyên tặng tôi những món quà đắt tiền, đưa tôi đến những nhà hàng sang trọng. Giấc mơ bao năm qua bỗng trở thành hiện thực. Những ngày đó tôi như sống trong mộng.
Video đang HOT
Thế nhưng, cảm giác tội lỗi như choán ngợp lấy tôi, tất cả những món quà tôi nhận từ người đàn ông đó tôi chỉ dám dùng khi đi với anh ta, sau đó lại đem cất gọn trong tủ đồ khách sạn, chứ không dám mang về nhà sợ người yêu sẽ sinh nghi. Những buổi đi chơi với anh ta tôi đều lấy lý do tăng ca, trực đêm.
Dần dần những buổi hẹn hò với tình mới tăng lên, và sự áy náy trong lòng tôi cũng “chai” dần. Thậm chí khi bị người yêu phát hiện tôi còn công khai, mặc cho anh van nài tình yêu ở tôi nhưng tôi vẫn quyết định chia tay và dọn ra khỏi nhà.
Hơn 1 tháng sau tôi lên xe hoa với người đàn ông giàu có hơn tôi gần 20 tuổi ấy. Kể từ ngày bất chấp tất cả để làm dâu nhà giàu tôi bị nhiều bạn bè “tẩy chay”, nhiều người mỉa mai nói tôi &’tham phú phụ bần’, thậm chí còn thường xuyên nhắn tin, dùng những lời lẽ cay nghiệt để xúc phạm tôi. Họ nói tôi bán thân nuôi miệng.
Thế nhưng liệu có ai đã chịu đứng vào địa vị của tôi để nghĩ cho tôi chưa? Đã 7 năm, 7 năm trôi qua tôi đã chờ đợi ở người yêu mình một sự chắc chắn, một tương lai tươi sáng hơn nhưng cuối cùng thì được gì, vẫn là căn phòng trọ chật hẹp, một chiếc xe cũ kỹ thường xuyên chết máy. Làm sao tôi có thể mãi mù quáng tin vào một tình yêu không có tương lai ấy.
Nếu cứ yêu, nếu kết hôn với người đàn ông nhu nhược, đến bản thân anh ta còn không lo được cho mình thì làm sao có thể lo cho tôi, cho con cái sau này. Tôi cũng chỉ vì bản thân, vì các con sau này mà làm như vậy. Thử hỏi những người đang chửi rủa, những người đang rè bỉu, khinh bỉ tôi ấy sẽ làm gì nếu ở trong trường hợp của tôi?
Mỹ Phượng
Thấy bố người yêu chạy xe ôm, mẹ buôn đồng nát, cô gái có quyết định sốc óc
"Nhà anh nghèo lắm, còn nghèo hơn cả trí tưởng tượng của em đấy. Bố anh chạy xe ôm, còn mẹ anh buôn đồng nát kiếm sống...Nếu em muốn quay lại thì anh sẽ đưa em ra bến xe."
Ngày được Dung gật đầu làm bạn gái mình Thành sung sướng không nói nên lời, anh không ngờ một cô gái xinh đẹp tiểu thư như Dung lại để ý một gã trai nghèo như mình. Còn về phần Dung thì bao nhiêu đại gia trồng cây si cô không đồng ý nên ai cũng chửi cô ngu. Chẳng thế mà nhìn vào cuộc tình của Dung và Thành thì mọi người bảo sớm muộn gì hai người cũng chia tay.
Mặc kệ những lời nói ác ý, Dung vẫn yêu Thành bằng tình cảm chân thành nhất. Bằng chứng là đến bây giờ hai người đã có hơn 4 năm gắn bó bên nhau. Từ ngày yêu Thành thì Dung biết đến quán vỉa hè nhiều hơn, ngồi trên con xe số cũ rách của bạn trai Dung vẫn vui vẻ hạnh phúc. Vậy nhưng nhìn bạn gái như vậy thì Thành càng lo, anh cho rằng bây giờ Dung vui vẻ nhưng thêm một thời gian nữa vẫn sống trong cái nghèo thì chắc chắn bạn gái sẽ không trụ nổi mà nói lời chia tay. Kể cả ngày đó có đến thì Thành vẫn không dám trách bạn gái của mình dù là nửa lời.
- Bao giờ em tìm được người đàn ông tốt hơn anh thì em cứ đi nhé. Chỉ cần nói một anh một câu để anh không phải đợi là được rồi - Thành thủ thỉ.
Yêu thì phải cưới thôi...không lẽ anh định để thanh xuân của em trôi qua vô nghĩa thế à? (ảnh minh họa)
- Cái gì mà người khác. Đời này em chỉ lấy anh thôi. Dù gì mình cũng yêu nhau 4 năm rồi...anh dắt em về ra mắt bố mẹ rồi bàn chuyện cưới xin nhé.
- Cưới á? - Thành hét lên.
- Anh làm gì mà kinh ngạc như vậy hả? Yêu thì phải cưới thôi...không lẽ anh định để thanh xuân của em trôi qua vô nghĩa thế à? Đáng ra anh là đàn ông phải chủ động xin cưới em trước, thế mà lại bắt em nói. Xấu hổ chết đi được.
Nghe bạn gái nói chuyện kết hôn mà Thành hoảng hốt, 4 năm nay yêu nhau đúng Dung đã biết Thành nghèo. Nhưng cái điều mà Thành lo là anh sợ nếu bạn gái biết gia cảnh mình rồi công việc của bố mẹ mình thì Dung sẽ sốc lắm. Lấy cớ chờ thêm một gian nữa đợi góp tiền xây căn nhà tử tế rồi dắt bạn gái về, nhưng Dung nhất quyết không chịu nên Thành cũng đành đưa cô về quê ra mắt.
Ngồi trên xe suốt mấy tiếng đồng hồ Thành run rẩy vô cùng, đến khi đứng trước cổng thì Thành níu tay Dung lại rồi nói thật.
Bố mẹ anh nghèo nhưng nuôi anh ăn học thì chẳng việc gì phải xấu hổ cả (ảnh minh họa)
- Nhà anh nghèo lắm, còn nghèo hơn cả trí tưởng tượng của em đấy. Bố anh chạy xe ôm, còn mẹ anh buôn đồng nát kiếm sống...Nếu em muốn quay lại thì anh sẽ đưa em ra bến xe.
- Thì sao? Nhà anh nghèo thì đã sao hả?
- Thì anh không muốn em khổ...em sống trong nhung lụa quen rồi không hiểu được cái nghèo nó tàn khốc thế nào đâu. Em cứ bỏ anh đi...anh không dám trách đâu.
- Anh không lấy em thì em mới khổ. Bố mẹ anh nghèo nhưng nuôi anh ăn học thì chẳng việc gì phải xấu hổ cả. Tiền bạc không có rồi sẽ kiếm ra, chỉ có tình cảm kiếm mãi mới không được thôi. Yêu nhau 4 năm anh còn không hiểu con người em sao hả Thành? Em thật sự yêu anh, chỉ muốn sống với anh....cùng anh chăm sóc cho bố mẹ. Chỉ thế thôi...anh hiểu không?
Thành bật khóc luôn sau câu nói của Dung, anh không ngờ ở thời đại mà đồng tiền luôn quyết định hết mọi thứ mà mình lại gặp được người con gái như Dung. Thành lấy hết bình tĩnh nắm chặt tay Dung vào nhà giới thiệu cô với bố mẹ mình. Đêm hôm đó cả nhà Thành cười rôm rả khi có Dung từ nay là thành viên mới trong gia đình
Theo Thể Thao và Xã Hội
Bố người yêu gọi điện xin tiền, chàng trai ném cho ông tờ 500 ngàn rồi quay đi "-Tôi không biết..tôi không có tiền đâu. Tôi đâu phải đã là con cái gì trong nhà mà có trách nhiệm với gia đình cô chứ." Là 1 chàng trai quê lên thành phố lập nghiệp, sau đó trầy trật mãi mới may mắn leo lên được ghế trưởng phòng của 1 công ty tầm trung. Vì thế, Lâm luôn tính toán mọi...