Người yêu “lười hủi” đòi chia tay sau khi sống thử
Tôi cũng phải đi làm ở công ty để kiếm tiền như anh thế mà anh thì đi làm về vắt chân nằm khểnh, không chịu giúp làm việc nhà, khiến tôi chả khác gì ô sin.
Chúng tôi chung sống với nhau từ thời con sinh viên. Cả hai đều đã có một công việc khá ổn định có thu nhập tốt. Vì cả 2 đứa đều làm cho công ty tư nhân về xây dựng nên áp lực công việc rất lớn. Chính vì thế, thời gian gặp gỡ, nói chuyện cũng ít dần đi.
Thời gian mới đi làm cũng vì công việc nên tôi về khá muộn. Ngoài chuyện đi làm về mệt mỏi, tôi còn phải cáng đáng thêm việc nhà nào là nấu cơm, rửa bát, quét nhà… nói chung là việc gia đình. Còn anh thì lúc nào cũng viện cớ mệt mỏi nên ngoài việc thi thoảng giặt được bộ quần áo (của anh ý), xong ăn uống, đọc sách báo là đi ngủ luôn. Nhưng hầu như hôm nào anh cũng có thời gian tụ tập, nhậu nhẹt cùng bạn bè. Còn tôi cứ tất bật với chuyện lau chùi, dọn dẹp…
Ban đầu, tôi còn có thể cam chịu, chấp nhận làm việc nhà, và luôn hy vọng sau khi anh quen việc sẽ đỡ mệt mỏi hơn rồi sẽ giúp tôi chuyện nhà cửa. Thế mà chừng 2 tháng về đây, tôi thấy thật khó chịu với kiểu cách sống gia trưởng của anh. Nhiều lúc tôi cũng nói thẳng là anh lười biếng và cần phải thay đổi. Nhưng anh lại đùng đùng nổi giận, quát lại tôi bảo rằng những việc đó là công việc của đàn bà, chỉ cần thỉnh thoảng anh phụ giúp tý tẹo là được.
Thực sự, chả biết cái thỉnh thoảng của anh là bao giờ. Có khi cả tháng mới được một lần. Còn không chả bao giờ anh mó tay vào việc gì. Nhiều lúc tôi nghĩ, anh ấy cứ thử đổi việc với tôi một tuần thôi, xem việc đó có là tí tẹo không.
Mà việc nhà có tí tẹo vậy sao anh không phụ giúp, chia sẻ công việc cho nhanh để cả 2 cùng nghỉ ngơi? Thời gian thì ai cũng có như nhau, ai mà chẳng muốn xong sớm đi nghỉ sớm. Anh mệt thì tôi cũng mệt, tại sao anh không giúp đỡ tôi. Nhà là của chung, quần áo anh cũng mặc, chén bát anh cũng ăn, cái toilet anh cũng xài, tôi cũng đi làm chứ đâu phải ở nhà cả ngày đâu
Video đang HOT
Giờ tôi với anh cũng chỉ là người yêu của nhau thôi. Vậy mà chưa gì anh đã giở cái thói gia trưởng, ích kỷ ra với tôi.
Có lần tôi cũng đã có lần nói chuyện khá gay gắt với anh về chuyện tôi cũng phải đi làm ở công ty để kiếm tiền như anh thế mà anh thì đi làm về vắt chân nằm khểnh, không chịu giúp làm việc nhà, khiến tôi chả khác gì ô sin. Tôi với anh ai cũng độc lập về kinh tế, ai cũng đi làm vậy thì anh lấy quyền gì đẩy hết việc nhà cho tôi.
Vậy mà anh nói, yêu nhau và sống chung vài năm, giờ mới phát hiện ra bản chất thật của tôi. Nói tôi hỗn láo, lười lao động. Thậm chí, anh còn nói giờ anh không thể lấy tôi vì bất đồng quan điểm sống và đòi chia tay.
Tôi chưa bao giờ thấy một lý do đòi chia tay nào củ chuối như lý do anh đưa ra. Tất nhiên là tôi không đồng ý, nhưng điều đó khiến tôi thực sự đau lòng. Chàng trai mà trước tôi từng yêu giờ lại trở thành người ích kỷ đến vậy
Mấy hôm nay, anh có về nhà nhưng không ăn cơm, thậm chí quần áo cũng mang đi nhờ người giặt. Tôi có hỏi thì anh lầm lỳ không chịu nói. Cứ nhất quyết đòi chia tay.
Thậm chí, anh ta còn nhờ một người đồng nghiệp cùng cơ quan nói cho tôi biết hiện anh đang cặp kè với một cô bé mới vào cơ quan. Mấy ngày qua, anh ta ở bên phòng ăn uống, giặt giũ cô bé đó lo hết. Nên muốn sớm dứt tình với tôi.
Thực sự tôi chưa thấy một người nào hèn hạ như anh. Muốn chia tay với tôi mà phải giở cái trò bẩn thỉu, nhờ người khác truyền đạt như vậy.
Dù gì, chúng tôi cũng đã gắn bó từng ấy năm. Anh ta cũng từng thề lên hẹn xuống sẽ có ngày đưa tôi về dinh. Vậy mà giờ anh ta dứt áo ra đi một cách phũ phàng.
Tôi khóc cho những năm tháng tuổi trẻ tôi sống bên anh ta, cung phụng anh ta mà giờ nhận được trái đắng này. Cũng do tôi ngu ngốc, vội tin người đàn ông bội bạc. Nhưng tôi tin anh ta sẽ chẳng sống được yên lành hạnh phúc, ông trời sẽ trừng phạt kẻ sống nhẫn tâm như anh.
Theo VNE
Người yêu lười biếng nhưng bỏ thì đáng tiếc
Chúng mình đang chung sống với nhau và đã mơ về đám cưới nhưng anh không chịu làm ăn, không có tiền thì bao giờ mới thực hiện được mong muốn.
ảnh minh họa
Mình năm nay 25 tuổi, đang sống chung với người yêu. Anh ấy đã 31 tuổi. Mình xin được nói thêm là hai đứa mình đã quen nhau 3 năm. Anh ấy rất chung thuỷ, yêu mình nhưng vì là con trai duy nhất trong gia đình nên anh được cả nhà cưng chiều từ nhỏ, chăm lo cho tất cả mọi thứ, không bao giờ phải đụng tay vào việc gì.
Hiện tại, hai đứa mình đều sống xa nhà, tự đi làm và chăm lo cho nhau nhưng càng ngày, mình càng cảm thấy chán nản và thất vọng vì anh ấy quá lười biếng, hay ỷ lại. Cuộc sống xa nhà vốn đã khó khăn mà anh ấy không chịu chăm chỉ làm ăn nên lúc nào cũng rất chật vật. Mình cũng đã khuyên lơn nhưng anh ấy cứ dửng dưng rồi cười hì hì cho qua chuyện. Mỗi lần như vậy, mình lại càng thêm ngán ngẩm.
Lúc nào anh cũng nói cần tiền để làm việc này việc nọ mới có thể cải thiện được tình trạng hiện tại nhưng bảo đi làm thêm thì anh không chịu. Nếu mình hỏi lý do thì anh viện cớ này nọ và kêu không thích làm ở đó. Còn mình thì chỉ nghĩ được lý do duy nhất của anh là sợ vất vả thôi.
Từng có thời gian, mình chán đến nỗi tỏ thái độ lạnh nhạt ra mặt và anh cũng đủ tinh ý nhận ra để nói với mình rằng: "Anh cảm thấy em đã chán nản, hết kiên nhẫn rồi". Nhưng sau đó thì lại chứng nào tật nấy, không thay đổi được gì.
Anh ấy cùng từng nói: "Sẽ không để em cảm thấy thiệt thòi" nhưng mình luôn thấy hiện tại, mình chịu thiệt quá nhiều. Cả hai đều mơ đến ngày đám cưới nhưng bây giờ chạy ăn từng tháng thì biết đến bao giờ mới có tiền để thực hiện giấc mơ đó, trong khi tuổi xuân của mình đang trôi qua. Gia đình, bạn bè mình ai cũng tỏ thái độ muốn mình chấm dứt với anh vì thấy mình quá khổ. Nghĩ đến tương lai, mình chỉ thấy một màn đen mù mịt nhưng mình thật sự tiếc tình yêu này, tiếc một người rất yêu và luôn nhường nhịn mình. Hơn nữa, mình cũng sợ sự thay đổi đột ngột trong cuộc sống. Rất mong các bạn cho mình lời khuyên. Mình cảm ơn rất nhiều!
Theo VNE
Tương lai mù mịt vì bạn trai quá lười biếng Anh luôn nói cần tiền để làm việc này việc nọ, rồi sẽ cải thiện được tình trạng hiện tại, nhưng kêu đi làm thêm lại không chịu đi. Hỏi thì anh bảo không thích làm chỗ đó vì nhiều lý do, thật sự mình nghĩ lý do duy nhất là sợ cực. ảnh minh họa Mình 25 tuổi, đang chung sống với...