Người yêu lấy vợ để che đậy thân phận
Tôi chỉ muốn nói cho vợ sắp cưới của anh biết rằng: “Chồng tương lai của cô là gay”.
Tôi không biết bắt đầu từ đâu để có thể trải lòng mình, giải thoát suy nghĩ cứ đeo bám tôi dai dẳng suốt 5 năm nay để mọi người hiểu và giúp tôi có được một quyết định đúng đắn nhất cho chặng đường sắp tới.
Anh chấp nhận rời xa tôi để làm theo ý nguyện của gia đình (Ảnh minh họa)
Tôi sinh ra và lớn lên tại Quảng Trị, vào Sài Gòn lập nghiệp 8 năm nay. Gặp anh và yêu anh cũng chính tại nơi này, nơi mà tôi ý niệm sẽ là nơi tôi có một cuộc sống mới, sống thật và sống đúng với chính mình.
Mang thân xác đàn ông nhưng là phận đàn bà, tôi khổ sở khi cứ mãi che giấu đi sự thật này. Tôi chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ phẫu thuật để tìm lại chính mình nhưng tôi đã và đang khát khao có được một cuộc sống tạm gọi là ” bình yên” bên cạnh người tôi yêu thương suốt 5 năm qua.
Tôi cảm nhận được tình thương anh dành cho tôi nhưng có lẽ tình thương đó chưa đủ lớn để anh vượt qua rào cản gia đình để đến với tôi. Chấp nhận buông xuôi, anh bỏ rơi tôi và theo ý nguyện gia đình tìm đến bến bờ hạnh phúc bên cạnh người con gái mà hai bên gia đình mai mối.
Anh từng chia sẻ với tôi về người con gái đó, tôi cảm nhận được sự bất mãn của anh về người được cho là vợ của anh trong nay mai. Lúc đó, tôi thấy chạnh lòng và thương anh nhiều hơn…
Tôi hiểu rằng, anh cưới vợ chỉ để cho bố mẹ vui, cưới vợ về và coi vợ như cái máy đẻ để sản sinh thềm nòi giống, để không bị mang tiếng là gay hay bê đê.
Trong sách Hiểu về trái tim có đoạn: “Một tình yêu đích thực phải chứa đựng tình thương. Tình yêu chỉ mạnh hơn tình thương về mặt cảm xúc thỏa mãn, nhưng tình thương lại lớn hơn tình yêu về mặt thấu hiểu và cảm thông. Tức là tình yêu nghiêng về phía hưởng thụ, còn tình thương lại nghiêng về phía trách nhiệm. Trong liên hệ tình cảm lứa đôi, nếu tình yêu lấn át đi tình thương thì tình cảm ấy cũng giống như lửa rơm – bạo phát bạo tàn; còn nếu tình thương lại nghiêng lấn át được tình yêu thì tình cảm ấy sẽ như lửa than – mãi âm ỉ cháy”..
Rõ ràng, cái tình thương như thế anh đang dành cho tôi và có chăng tình yêu kia đang nghiêng về cô gái ấy. Tôi không mong được tận hưởng cái gọi là tình yêu trong thế giới thứ 3 này, tôi chỉ mong cái gọi là tình thương như thế. Ăn đời ở kiếp với nhau, an nhiên tuổi già, che chở nhau qua kiếp sống này để kiếp sau được trở thành vợ chồng đúng nghĩa.
Video đang HOT
Nói như vậy nhưng cảm xúc yêu đương mãnh liệt đã lấn át lý trí của tôi. Chẳng trách sao ai yêu rồi thì ít nhiều cũng trở nên mù quáng. Tôi nhìn thấy ở anh toàn những điều tốt đẹp, rất khác với cách nhìn nhận, đánh giá của người ngoài.
Vì thế, tôi muốn thao túng ranh giới cái tôi của mình để anh thản nhiên bước vào. Dĩ nhiên, tôi cũng muốn anh nhường chỗ cho tôi một nửa trong trái tim. Thậm chí tôi còn muốn dâng tặng cả cuộc đời mình nên mạnh dạn tuyên bố “yêu hết mình”.
Thật ra, không ai đem hết con người của mình ra để yêu thương kẻ khác mà không mong muốn nhận lại điều gì cả. Lời tuyên bố ấy chẳng qua vì không kiềm chế nổi cơn cảm xúc muốn được thỏa mãn, hay vì muốn thấy giá trị của mình qua sự nâng niu của kẻ khác bởi, khi màu hồng ấy trong mắt ta nhạt phai thì trái tim ta không còn tình cảm nữa.
Yêu anh, thương anh là thế nhưng làm sao để có thể níu kéo anh? Tôi làm sao để giữ được anh khi tâm trí anh bây giờ đang hướng về gia đình, đang cố đặt gạch xây nên tấm chắn che đậy thân phận thật của mình?
Cái viễn cảnh lập lờ, sống trong thấp thỏm lo âu, liệu anh có đương đầu nổi với cuộc hôn nhân này không? Lúc đó anh khổ sở 1 thì thời gian tôi chịu đựng cũng đau lên tận 10 . Và rồi, tình thương anh dành cho tôi liệu có đủ lớn để anh quay lại với tôi không?
Đã có lúc tôi ước mình có thể “độc ác” với anh một lần để gọi điện thoại nói cho cô gái kia biết hết sự thật, rằng: “Chồng sắp cưới của cô là gay, cô chấp nhận được không? Nếu chấp nhận một người đàn ông mang thân phận đàn bà làm cha các con của cô thì cô cưới, còn không xin cô trả anh ấy về cho tôi”.
Nhưng tôi đã không thể làm được. Tôi tự trách mình có ý định phá vỡ hạnh phúc của anh, rồi cũng áy náy bản thân vì biết mà không ngăn cản cô lại khi cuộc hôn nhân chưa bắt đầu.
Đời người con gái một lần lên xe hoa và cuộc hôn nhân này sẽ là một cuộc hôn nhân bất hạnh với cô khi cô chỉ có được phần xác của chồng. Một cuộc hôn nhân như vậy liệu cô có chấp nhận được không? Tôi nghĩ, cô nên chọn người đàn ông khác để đảm bảo cho cô một cuộc hôn nhân hạnh phúc hơn.
Còn tôi, tôi cũng không biết tương lai, cuộc sống của mình sẽ ra sao nếu không còn anh nữa?
Theo Khampha
Lấy vợ để che giấu thân phận đồng tính
Vì bị xã hội kỳ thị nên tôi đành lấy vợ và có được hai đứa con kháu khỉnh.
Năm ngoái, vào một đêm thứ 7, tôi và vợ lái một chiếc xe mini-van vàng đi qua trung tâm thị trấn để vào bãi đậu xe Wal-Mart trong sự im lặng. Sau khi tôi đậu xe, cô ấy quay sang tôi do dự một lát rồi hỏi nhỏ một câu: "Em hỏi anh một điều này nhé, hãy trả lời em một cách thẳng thắn, trung thực nhất. Có phải anh bị đồng tính không?" (Đứng từ xa, tôi nhìn thấy một gia đình có bốn người bước ra khỏi chiếc xe của họ, sau đó họ cùng nắm tay nhau đi dần vào phía trong.)
- Anh thực sự không muốn như thế! - Tôi trả lời câu hỏi của cô ấy.
Cô ấy im lặng rồi hít một hơi thật sâu và chỉ nói duy nhất hai từ: - Trời ơi!
Tôi chỉ biết thờ dài trong im lặng.
Đó chính là sự thất bại ghê gớm nhất mà tôi đã nói ra suốt 22 năm trong cuộc hôn nhân của mình. Tôi không hề muốn bản thân mình là người đồng tính. Tôi không muốn gia đình và bạn bè của tôi nhìn tôi với ánh mắt khác. Tôi thực sự không muốn họ xa lánh tôi. Tất cả suy nghĩ của tôi là "Không muốn"- nó được đặt ra như những tấm gỗ của một cây cầu phía sau tôi và giờ đây tôi đang nhìn nó cháy.
Một ngọn lửa khổng lồ. Đó là sự kinh hoàng, tàn phá và bùng cháy. Bởi cuối cùng của tất cả những gì là "Không muốn" thì bản chất lại là một sự "Mong muốn thật to lớn". Tôi muốn yêu và được yêu bằng chính cơ thể và tâm hồn thật sự của mình. Tôi muốn sống với chính bản chất con người của tôi.
Tôi sinh ra trong những năm 1986 tại Bắc Carolina - một trong những bang cố chấp, dường như không có sự khoan dung của nước Mỹ. Là người đồng tính, chúng tôi hoàn toàn không có sự lựa chọn. Nó được coi như là một bệnh tâm thần được liệt kê ngay trong Hiệp Hội Tâm Thần Mỹ DSM II cho đến những năm 1974.
Chính vì điều ấy nên tôi không dám sống đúng với con người mình. Và như những người đàn ông khác, tôi kết hôn với một người phụ nữ và đã có hai con. Thế nhưng cuộc sống của tôi hoàng toàn không hạnh phúc như những gì tôi đã nói vì đó là cuộc sống không lành mạnh, thậm chí là bệnh hoạn.
Tôi chính là một trong những ví dụ minh chứng trong những số liệu thống kế tham chiếu trong bài viết của New York Time. Gần đây, họ đã tuyên bố rằng, có 5% đàn ông Mỹ là đồng tính. Bài báo cũng nói đến các tác động có hại của việc sống một cuộc sống không lạnh mạnh sẽ bị phản đối gay gắt, mạnh mẽ nhất trong những bang bảo thủ, nhóm người của bang miền Nam.
Hiện tại, tôi đang sống với hạnh phúc trọn vẹn bên người đàn ông tôi yêu (Ảnh minh họa)
Có lẽ bạn cũng là một trong những người nằm trong thống kê đó. Có khi bạn đang lướt web muộn vào ban đêm để tìm kiến những thước phim của người đồng tính quan hệ tình dục. Cũng có thể bạn tự dùng thuốc được kê theo toa và rượu để cố gắng làm tê liệt đi một phần cảm xúc thật trong cơ thể mình.
Có thể bạn và vợ đã không quan hệ tình dục trong một năm. Hay có lẽ bạn nghĩ rằng, mình sẽ cố gắng che giấu bí mật con người thật để sống nốt phần còn lại cuộc sống của mình chỉ với một nửa là đúng với bản chất của bạn. Bởi vì bí mật đó không chỉ chứa cánh tay hoặc đôi chân của bạn, thậm chí là cả cơ thể bạn mà nó còn tuyên bố tất cả mọi thứ, bao gồm cả linh hồn bạn. Có thể vợ của bạn cũng đang tìm kiếm trên các trang mạng và gõ để tìm hiểu:" Đó có phải là người chồng đồng tính của tôi?"
Sau khi tôi thừa nhận rẳng, tôi không muốn là người đồng tính thì tôi đã trở thành một người đàn ông đồng tính công khai sống ở một trong những vùng khó chịu nhất của Mỹ, New Enliand. "Không muốn" -giờ đây tất cả những điều đó lại trở thành là : "Tôi muốn".
Vâng, hôn nhân của tôi đã đổ vỡ, nhưng sau tất cả những chuyện xảy ra tôi đã kết hôn với một người đàn ông tuyệt vời. Chúng tôi kết hợp hai gia đình lại và tôi đã không mất đi gia đình hay bất kỳ người bạn nào. Tôi đang sống với cuộc sống do những gì mình tạo ta. Tôi thức dậy bên cạnh người đàn ông mà tôi yêu bằng cơ thể và tâm hồn thật của mình. Đó chính là thiên đường trên Trái Đất.
Không bao giờ là quá muộn để thổ lộ những bí mật khủng khiếp của bản thân. Hãy dũng cảm để đối mặt với tất cả.
Đêm hôm qua, chồng tôi và tôi đã lái xe đi giữa thành phố và đậu trước Maine Street - câu lạc bộ đồng tính thân thiện trong góc nhỏ của Maine. Chúng tôi nắm tay nhau và cùng bước trên đường lãng mạn. Hầu hết các cư dân của Ogunquit ở đây đều bày bánh nướng, phô mai và các mặt hàng tự làm khác để chia sẻ với nhau. Mỗi người mang theo một món đồ chơi để tặng cho những đứa trẻ thiếu thốn. Gia đình, những người đồng tính và những cái ôm ấm áp cùng những nụ hôn chân thành. Trẻ em chạy đến trước mặt ông già Noel và những người đàn ông đồng tính như dàn hợp xướng đã hát bài hát chúc mừng giáng sinh.
Có một câu nói ở Miane: "Sống thật với chính mình, dũng cảm đối mặt và vượt qua dù đó là sự thật khủng khiếp đến mức nào" . Đó là một chặng đường dài của những bí mật từ cánh cửa này đến cánh cửa khác.
Đêm qua, chồng tôi - Paul đã quay sang tôi và hỏi: "Em có hạnh phúc khi ở đây không?". Tôi lập tức đáp trả không một chút do dự: "Sẽ không có nơi nào em muốn đến ngoài nơi đây".
Tôi không biết sau này sẽ thế nào nhưng hiện tại, tôi đang sống trong hạnh phúc trọn vẹn. Một hạnh phúc mà tôi đã có được khi dám dũng cảm đối mặt với tất cả.
Theo VNE
Tôi làm trai bao cho gay Tôi là 'trai thẳng' hoàn toàn nhưng chỉ vì một lần sai lầm, tôi đã bị hắn khống chế và điều khiển bằng các clip sex. ảnh minh họa Năm nay tôi 21 tuổi, độ tuổi đủ trưởng thành để bước ra đời làm việc và phụ giúp gia đình. Nhưng có lẽ tôi đã không đủ can đảm và trưởng thành để...