Người yêu không muốn công khai chuyện tình cảm
Tôi 21 tuổi, em 19. Tôi đang rất hạnh phúc vì yêu em thì em luôn che giấu mọi thông tin về tôi với người thân, bạn bè.
Ảnh minh họa
Tôi hỏi thì em bảo sợ bố mẹ biết chuyện. Em đang học đại học, bố mẹ em rất hà khắc trong chuyện yêu đương. Xuất phát từ những chuyện này mà chúng tôi hay cãi nhau dù rất yêu nhau. Tôi phải làm gì đây? (Lê)
Trả lời:
Che giấu là một cơ chế tâm lý tự vệ ở con người. Khi thông tin nào đó không có lợi cho chủ thể giao tiếp thì chủ thể đó sẽ che giấu hoặc làm cho lạc hướng thông tin. Muốn chủ thể nói thật tất cả thì phải tạo ra một hoàn cảnh thuận lợi không bị bất cứ điều gì đe dọa người nói ra, lúc đó họ mới có thể bộc bạch.
Video đang HOT
“Bạn năm nay 21 tuổi, em 19 tuổi” tức là còn quá trẻ để bước vào tình yêu. Tiếc là bạn không cho biết bạn làm việc gì hay còn đi học. Điều này rất quan trọng với người tư vấn.
Theo tâm lý thông thường, chỉ khi nào thông tin bất lợi cho bạn gái của bạn thì cô ấy mới giấu; nếu thông tin có lợi, thông tin tốt thì tâm lý muốn “khoe” thường xuất hiện trước tiên. Nếu thực sự bạn có nghề nghiệp đàng hoàng, làm việc ở cơ quan đáng tin cậy, lương cao, gia đình danh tiếng… thì không có lý gì cô ấy lại giấu thân thế của bạn. Nếu bạn có tất cả những điều kiện này mà cô ấy muốn giấu thì có lẽ đúng như cô ấy nói “bố mẹ cô ấy hà khắc trong chuyện yêu”.
Nếu thực sự bố mẹ cô ấy hà khắc trong tình yêu thì cô ấy phải bí mật để tập trung học đại học và phải tốt nghiệp đại học xong mới có thể nói được. Đây là trạng thái tâm lý bình thường trong cuộc sống, vì tình yêu chỉ có thể tốt đẹp khi người ta có nghề nghiệp và có công ăn việc làm.
Nếu chỉ là những chuyện giấu người yêu mà bạn “cảm thấy không thoải mái” thì tâm lý của bạn cũng có vấn đề nên không tìm cách thông cảm với người yêu. Bạn lưu ý rằng khi phải giấu chuyện tình cảm, người ta cũng rất khổ tâm. Trong sự khổ tâm ấy, bạn không chia sẻ mà còn khoét sâu vào điểm yếu này của người yêu thì không ai chịu nổi và tất yếu dẫn đến cãi cọ. Cãi cọ nhiều sẽ sinh ra chán nản và dẫn đến chia tay. Bạn không đứng về phía cô ấy xem cô ấy giấu vì lý do gì, còn khi cô ấy đã cho bạn biết lý do nhưng bạn nghi ngờ thì đó là nguyên nhân dẫn đến cãi nhau.
Bây giờ, bạn cần xem lại về phía bạn, xem thông tin cá nhân bạn có lợi hay bất lợi cho cô ấy. Nếu có lợi như thân thế, nghề nghiệp, tiền lương, quan hệ xã hội đều khá trở lên thì tế nhị xem cô ấy đã có người yêu chưa. Nếu chưa có người yêu thì có phải là do cha mẹ cô ấy hà khắc không. Nếu cha mẹ cô ấy hà khắc thì tại sao phải “giấu bạn bè”. Có phải chăng cô ấy có lời hứa gì với bản thân hay bạn bè không… tất cả những vấn đề này bạn đem ra cân đo rồi từ đó nhận diện xem thế nào. Nếu thấy bất lợi thì nên dừng lại vì giấu nói về người yêu tức là chưa thật yêu hoặc còn có gì đó chưa dám nói ra.
Chúc sự sáng suốt.
Theo VNE
Sợ em bị tổn thương
Nỗi đau của rung động đầu đời khiến tôi choáng váng. Nhưng hơn bao giờ hết, tôi rất cần em bởi nỗi nhớ em dày xé trái tim tôi...
Tôi gặp em trong lớp học buổi tối, tôi ngỡ ngàng và chăm chú khi nhìn vào ánh mắt đó. Em không giống như các cô gái khác, trẻ trung, sôi động. Ở em toát lên một nét dịu dàng, mỏng manh như bong bóng xà phòng với đôi mắt to tròn ngây thơ.
Lần đầu tiên nhìn thấy em trái tim tôi như rung động, muốn tiến lại gần hơn để nói chuyện cùng em, để em biết rằng tôi đã thầm yêu cô bé mắt to từ lúc nào mà chưa dám ngỏ lời. Tôi cũng không hiểu đó là thứ tình cảm gì, nhưng chỉ biết rằng tôi ngày đêm thương nhớ em. Có phải tôi đã yêu em? Trái tim tôi mách bảo tôi không thể thiếu em, tôi đã mạnh dạn thổ lộ tình cảm của mình với em. Thời gian đã minh chứng được tình yêu của tôi dành cho em và đưa em đến với tôi, em ngập ngừng e thẹn nhận lời yêu tôi... Khi tôi yêu em, tôi đã rất yêu, rất chung tình. Thực sự không thể biết được em có yêu tôi như tôi đã yêu em hay không, nhưng tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc khi ở bên em.
Tôi và em yêu nhau được 3 tháng, bất cứ khi nào tôi cũng chiều em, chỉ cần em gọi điện là dù ở đâu tôi cũng về bên em. Hàng ngày, tôi đều qua phòng trọ của em ở ký túc xá, để được nhìn thấy em, được ngắm em cười. Có lẽ tình cảm tôi dành cho em quá lớn nên tôi không nhận ra em đang đóng kịch với tôi... Đôi khi bất chợt em khéo léo từ chối cuộc hẹn với tôi với lý do em có việc đột xuất. Còn tôi thơ ngây trong bàn tay của em, tôi tin mọi điều em nói, tôi tin tình yêu mà em vẫn nói với tôi. Để rồi tình cờ tôi phát hiện... em đang gục đầu bên bóng áo trắng ngay ở sân trường. Trái tim tôi khi đó như muốn thắt lại. Khó khăn lắm tôi mới giữ được bộ mặt lạnh lùng đến chào em...
Thời gian qua đi, tôi đã có gắng vượt qua tất cả để tìm gặp lại em, mặc dù tôi biết mình là người thứ 3. Tôi đã lặng im hơn một tuần, có lẽ im lặng sẽ giúp cho vết thương kia bớt nhức nhối hơn. Nhìn thấy em, tôi lôi em ra góc sân trường, hỏi trực tiếp em về câu chuyện em đã giấu tôi trong quãng thời gian qua và em đã khai nhận tất cả.
Giờ đây chính tôi muốn chia tay em nhưng tôi không dám nói... (Ảnh minh họa)
Thực sự tôi rất ngỡ ngàng với câu trả lời của em, em làm tôi không thể nói thành lời, lưỡi tôi như bị đã cứng lại, nỗi buồn càng dâng gấp bội. Lời nói của em vẫn vang lên trong tim tôi: "Em thấy mình cô đơn, em cần một bờ vai để san sẻ, và em ích kỷ nhận lời anh. Thực sự em đã có người yêu rồi, em và anh ấy đã yêu nhau hơn 2 năm, nhưng do khoảng cách quá xa nên tình yêu cũng đã nhạt, em không còn cảm nhận được tình yêu của anh ấy nữa, em xin lỗi". Tôi nói: Nếu em yêu tôi, em chia tay với người kia đi. Nhưng em đã trả lời em không thể phụ bạc với người đó.
Nỗi đau của rung động đầu đời khiến tôi choáng váng. Nhưng hơn bao giờ hết, tôi rất cần em bởi nỗi nhớ em dày xé trái tim tôi. Và rồi cứ thế tôi chấp nhận để em yêu tôi và người ấy, mặc dù biết em yêu người ấy hơn tôi. Tôi chấp nhận chịu thiệt thòi, vẫn ngày ngày an ủi và động viên em.
Người kia của em cũng cảm nhận được tôi dành tình cảm cho em, và hình như em và người ta cãi nhau rất nhiều vì chuyện này. Tôi quyết định rời xa em.
Trước ngày tôi đi xa, em tìm đến gặp tôi. Em nói em chia tay người kia rồi, giờ em muốn quay lại với tôi! Khi đó, tôi không biết mình buồn hay vui nữa? Tôi lại đi bên em như ngày xưa nhưng giờ đây khi xa em tôi không còn nhung nhớ nhiều. Ký ức xưa đã trôi đi 2 năm rồi, nhưng chuyện tình cảm của chúng tôi vẫn không tốt hơn. Giờ đây chính tôi muốn chia tay em nhưng tôi không dám nói. Tôi sợ em tổn thương?
Theo VNE
Phản bội chồng đi theo tình ảo Bị chồng quản lý chặt quá, tôi muốn "nổi loạn" nên đã quan hệ với người đàn ông trên mạng để rồi mắc kẹt trong mối quan hệ với anh ta. Tôi là một phụ nữ tính cách khá mạnh mẽ. Trong mọi việc, không bao giờ tôi để người khác nói mình làm chưa tốt. Tôi đã kết hôn được hơn 10...