Người yêu ghen cả với anh họ của tôi
Tôi chẳng hiểu nổi người yêu mình suy nghĩ thế nào, mà ngay cả người anh họ của tôi, anh cũng ghen tuông vô lối.
Người ta nói, có yêu thì mới ghen tuông nhưng mà ghen tuông thái quá thì đúng là không nên chút nào. Đừng bao giờ nghĩ chuyện ghen tuông là liều thuốc yêu, vì ghen tuông bệnh hoạn, ai cũng ghen, cấm cửa chồng quan hệ với tất cả những người khác thì đúng là, quá mệt mỏi rồi.
Ngày đó, khi yêu nhau, tôi có một người anh họ. Họ tuy không phải quá gần nhưng mà để yêu nhau thì không được. Anh quý tôi như em gái ruột của mình nên tôi đi đâu, làm gì, muốn anh chở đi, anh cũng giúp hết mình. Anh luôn quan tâm, lo lắng cho tôi. Anh luôn là &’ xe ôm’ cho tôi trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Từ ngày yêu anh, nhiều lần đi chơi với anh, nếu mà cần người đón về, tôi đều gọi cho anh ấy. Khi đến nhà anh chơi, không có ai chở đi, tôi cũng bảo anh ấy chở tôi. Bao nhiêu lần đi đâu, có việc gì, anh ấy đều giúp tôi hết lòng.
Chúng tôi thân nhau vô cùng, nên có chuyện gì, ngay cả chuyện tình cảm của tôi và anh tôi đều kể cho anh họ tôi nghe. Những khi tôi buồn cãi vã với người yêu, những lúc tôi đau khổ này kia, tôi đều tìm anh để tâm sự, để khóc lóc, than vãn. Vì anh là người có thể cho tôi những lời khuyên thích đáng, bổ ích. Tôi cảm thấy phấn vui vẻ hẳn khi anh động viên, an ủi tôi.
Thú thực, khi không có người yêu ở bên cạnh, phần lớn thời gian tôi đi chơi cùng anh. Mấy lần anh đưa tôi đi chơi cùng bạn anh, anh đều giới thiệu tôi là em gái anh, anh em thân thiết nhau không rời. Tôi cũng vui vì được anh coi trọng.
Anh còn bảo, thấy anh ta nhiệt tình với tôi thế, cẩn thận, không thì có ngày bị anh ta hại. Vì là, đàn ông ít ai đối tốt thế với một người con gái, nhất là người đã có người yêu. (ảnh minh họa)
Gia đình tôi vốn lại không có con trai, nên có một người anh luôn quan tâm, chăm sóc mình, tôi cảm thấy vui sướng lắm! Nhưng, không hiểu sao, bao nhiêu lần thấy anh họ chở tôi là người yêu tôi ghen tuông, tỏ thái độ ngay. Chưa bao giờ anh ấy mời anh tôi vào nhà uống nước, cũng chưa bao giờ chủ động mời anh tôi đi uống rượu hay làm gì đó. Anh ấy chỉ nói cám ơn rồi đón tôi là xong. Không vồn vã, chào hỏi gì cả.
Video đang HOT
Nhiều lần tôi hỏi anh, phê bình anh vì sao không thân thiện với anh trai tôi thì anh bảo, anh không chịu được thái độ của anh ta quan tâm tôi. Mặt anh đỏ bừng, anh nói bằng giọng hằn học, cay cú. Anh khó chịu ra mặt và anh còn bảo: “Họ hàng cái gì, họ hàng gì mà xoắn lấy nhau suốt ngày, chắc anh ta yêu em chứ không phải là anh em gì đâu. Em phải tỉnh táo và giữ khoảng cách, anh không thích như thế!”. Rồi anh bảo tôi, nếu như tôi cứ tiếp tục qua lại, thân thiết với anh ta, anh sẽ bỏ tôi.
Tôi bực mình, giận anh mấy ngày. Tôi đồng ý là rất thân với anh họ, nhưng đó là anh họ của tôi, làm sao có thể yêu được. Họ hàng mà yêu nhau có mà phạm tội à. Cái này anh phải hiểu. Tôi đã nói đi nói lại như vậy rồi, vậy mà anh cứ nhất định không chịu nghe lời.
Anh còn bảo, thấy anh ta nhiệt tình với tôi thế, cẩn thận, không thì có ngày bị anh ta hại. Vì là, đàn ông ít ai đối tốt thế với một người con gái, nhất là người đã có người yêu. Anh bắt tôi chấm dứt, không qua lại gì nữa. Có chăng cũng là xã giao. Tôi bực mình quá, nhưng không biết làm thế nào. Anh ghen thì đúng, nhưng mà giờ tôi tự nhiên cắt đứt quan hệ, không chơi bời với anh họ nữa, thì biết giải thích thế nào. Biết người yêu tôi ghen thì chắc anh sẽ cười vào mặt tôi thôi Nên tôi thực tình khó xử.
Và tôi cũng đang phân vân, người đàn ông hay ghen như thế, liệu có thể làm một người chồng tốt hay không. Hay là sau này, hễ tôi đi với ai, dù là trai hay gái, cứ thân thiết tí thì anh sẽ ghen tuông. Tôi cảm thấy mệt mỏi lắm rồi, giờ phải làm sao đây? Liệu tôi có nên chấm dứt quan hệ với anh họ để chuyên tâm với người yêu?
Theo VNE
Đi hát karaoke, người yêu cũng cấm
Sau một năm yêu Hưng, Thanh vô cùng hoảng hốt vì nhìn lại bên cạnh mình chẳng còn mấy người bạn. Tất cả vì Hưng quá độc chiếm, ích kỉ và hay ghen tuông.
Ngày nhận lời yêu Hưng, Thanh rất hạnh phúc vì anh là người biết quan tâm, chia sẻ. Anh chăm lo cho cô từng li, từng tí, mua cho cô từ cái khăn rửa mặt, đến áo quần, giày dép. Không phải Thanh đòi hỏi, mà Hưng là người rất kỹ tính, đến phòng trọ chơi, quan sát thấy đồ dùng của cô có gì cũ là anh liền đi mua mới. Người ta chỉ tặng quà cho người yêu nhân các dịp lễ, còn Hưng, cứ khi nào thấy cái gì hay, cái gì đẹp anh lại mua cho cô.
Không như những người con trai khác, thích đàn đúm, tụ tập với bạn bè, hễ có thời gian rảnh là Hưng lại chở Thanh đi chơi. Nếu bạn bè anh có tổ chức hội họp gì, anh cũng đưa cô đi kèm.
Bạn bè ai cũng bảo Thanh sướng, vì người yêu chu đáo, chăm lo cho mọi chuyện. Thế nhưng, yêu nhau được một thời gian, Thanh phát hiện, Hưng có tính gia trưởng và độc chiếm rất lớn.
Anh cấm Thanh không được mặc quần sóc, áo hai dây, không được đi xe máy chở ba, chở bốn, không được uống rượu, bia... Anh nói như vậy là không đứng đắn, trông như mấy đứa con gái dân chơi, lẳng lơ. Đi xe máy chở ba, chở bốn thì Thanh đồng ý, nhưng ở nhà mặc quần sóc, áo hai dây thì có sao. Bạn bè cô ai cũng vậy. Nhưng Hưng bảo: Em mặc khi đi ngủ anh không ý kiến, nhưng ở nhà và đi ra đường thì tuyệt đối cấm. Con gái con lứa, mặc quần sóc, áo hai dây, đùi với ngực cứ khoe lộ lộ ra, phòng trọ có bao nhiêu người đi qua đi lại nhìn vào. Em có phải là hotgirl đâu mà khoe hàng. Sau nhiều lần tranh cãi không được, vì không muốn hai đứa căng thẳng nhiều, Thanh đồng ý. Thế là bao nhiêu quần sóc, áo hai dây cô vẫn thích mặc giờ đành phải cho đứa bạn cùng phòng.
Vì Hưng, Thanh bắt đầu tìm cớ từ chối những lời mời của bạn bè. Nếu có cuộc vui nào bắt buộc phải đi, Thanh cũng gọi Hưng đi cùng. (ảnh minh họa)
Hưng cũng cấm cô nhuộm tóc. Anh bảo, người Việt thì phải tóc đen, sao cứ phải đua đòi tóc nâu, tóc vàng làm gì, chỉ tổ tốn tiền, hại sức khỏe.
Cũng từ ngày yêu Hưng, Thanh mất dần bạn bè, bởi vì anh không thích cô giao lưu rộng, đặc biệt là bạn bè khác giới. Cứ mỗi lần Thanh đi uống nước hoặc đi đâu đó với bạn khác giới là y như rằng, hôm đó chiến tranh giữa hai người sẽ bùng nổ. Anh nói: Em buồn thì bảo anh đưa đi chơi, cần gì phải đi với người khác. Hay một mình anh còn chưa đủ, em muốn đi với người ta để còn có sự lựa chọn.
Dù cho Thanh có giải thích thế nào rằng đó là những người bạn thân, là đồng hương của cô, chơi với nhau rất thân, lâu lâu mọi người mới tụ họp một lần thì Hưng vẫn không nghe lọt tai. Mỗi lần cãi nhau, Thanh luôn là người chịu thua trước, vì dù là con trai nhưng Hưng lại dễ rơi nước mắt. Cứ cãi nhau là anh lại khóc.
Vì Hưng, Thanh bắt đầu tìm cớ từ chối những lời mời của bạn bè. Nếu có cuộc vui nào bắt buộc phải đi, Thanh cũng gọi Hưng đi cùng. Nhưng đến nơi, thấy anh chẳng quen ai, ngồi buồn một chỗ nên cô cũng không còn hào hứng. Cứ thế, Thanh dần mất hết bạn bè. Không chỉ bạn trai, mà ngay cả bạn gái cũng thế. Thấy Thanh hay từ chối, mọi người cũng hạn chế rủ rê cô tụ tập.
Sau một năm yêu nhau, cuộc sống của Thanh chủ yếu chỉ xoay quanh Hưng. Bạn bè chẳng liên lạc với ai, trừ hai người bạn cùng phòng. Mọi người từ chỗ hâm mộ cô thì giờ lại tỏ ra thông cảm, vì cô bị người yêu quản chặt quá.
Biết Hưng yêu mình và cô cũng rất yêu anh, nhưng Thanh vẫn quyết định chia tay, bởi nếu cứ tiếp tục, có lẽ Thanh sẽ đánh mất chính bản thân mình. (ảnh minh họa)
Tuần vừa rồi, Hưng đi công tác một tuần Thanh mới hoảng hốt nhận ra, anh đi vắng anh cô chẳng biết phải làm gì, cứ đi làm, về nhà ăn rồi ngủ. Trước đây, cuộc sống của cô rất vui vẻ và phong phú, bạn bè, anh em hễ cứ có thời gian là tụ tập café, trà đá chém gió.
Ở nhà một mình buồn, nên khi hai người bạn cùng phòng rủ đi hát karaoke Thanh liền đồng ý. Thanh không ngờ rằng, chỉ vì vậy mà dù đang đi công tác ở miền Trung xa xôi, Hưng cũng bắt xe về ngay trong đêm hôm đó. Sáng ra, Hưng không cho cô đi làm, một mực bắt cô giải thích vì sao lại đi hát hò.
Thấy anh quá vô lý, Thanh không thèm giải thích. Cô bảo: Em đi hát với bạn bè, có cả hai người cùng phòng nữa, không có gì phải giải thích cả. Không lẽ, anh muốn em chỉ biết ngồi co ro trong nhà chờ anh. Cái Mai, cái Thủy cũng có người yêu, tại sao chúng nó vẫn được đi chơi, đi hát, còn em cứ phải ngồi ở nhà, đóng kín cổng, cao tường chờ anh như là hòn vọng phu vậy. Anh có biết, vì yêu anh, em gần như mất hết bạn bè không?
- Em đừng có mang hai người kia ra đây. Anh mới đi công tác mấy ngày, em đã thay đổi, theo bạn, theo bè đàn đúm, hát hò. Nếu sau này lấy nhau về, mỗi khi anh vắng nhà em cũng phải đi ra ngoài tìm niềm vui à...
Cãi nhau cả một buổi sáng không mang lại kết quả gì mà Hưng còn cấm Thanh từ nay không được đi hát karaoke nữa.
Từng nhường nhịn những yêu cầu cực kỳ vô lý của Hưng rất nhiều lần, nhưng khi đến cả việc đi hát karaoke với bạn bè mà anh cũng cấm thì Thanh không thể chịu đựng được nữa. Thanh không hiểu, sao một người con trai sống trong thời đại này mà còn cổ hủ, phong kiến thế.
Biết Hưng yêu mình và cô cũng rất yêu anh, nhưng Thanh vẫn quyết định chia tay, bởi nếu cứ tiếp tục, có lẽ Thanh sẽ đánh mất chính bản thân mình. Thanh nghĩ, có lẽ được yêu là hạnh phúc, nhưng nếu yêu quá, yêu đến mức muốn độc chiếm người đó cho riêng mình, thì đó lại là bất hạnh cho cả hai. Bởi người được yêu chỉ cảm thấy ngột ngạt, khó thở.
Theo VNE
Chồng tôi ghen cả với anh rể của vợ Đôi khi có những thứ tình cảm anh em thân thiết lại na ná giống như tình yêu, hoặc là giống như người ta đang có tình ý với nhau. Thế nên, không tỉnh táo để nhận ra chúng thì rất dễ nảy sinh ghen tuông, khó chịu và có khi là bất hòa. Tôi có chồng đã được 3 năm. Vì chồng...