Người yêu đã nghèo lại còn xấu
Đúng là, tôi chẳng thể ngờ, cuối cùng mình lại chọn một người đàn ông vừa nghèo, vừa xấu để yêu.
Nhưng có một điều, tôi không hề chê bai hay coi rẻ anh, bởi anh chính là tình yêu lý tưởng của tôi.
Tôi, một cô gái xinh xắn, cao ráo, từng là hoa khôi của khoa, lại được cái học giỏi nổi tiếng ở khoa. Tôi có biết bao nhiêu người đàn ông theo đuổi, có cả người từng trải giàu có lẫn những chàng công tử con nhà giàu trong trường. Tôi cũng từng nghĩ, mình sẽ phải chọn một người nào đó đẹp trai, giàu có trong đám ấy để yêu. Nhưng chẳng ngờ, người khiến trái tim tôi gục ngã lại chính là anh chàng lớp trưởng, người vừa đen, vừa xấu lại không phải là học hành xuất chúng trong lớp tôi.
Anh lớp trưởng người tỉnh lẻ, gia đình rất hoàn cảnh. Thế nên, anh đã nỗ lực vươn lên để bằng bạn bằng bè. Tôi và anh ấy thân nhau trong thời gian cùng học ở thư viện. Tôi vốn là cô con gái nhà gia giáo, ở Hà Nội lại học giỏi, xinh gái nên là niềm mơ ước của nhiều người. Sau một thời gian học cung giảng đường, lại cùng chung chỗ thư viện, tôi cảm thấy quý mến anh lớp trưởng vô cùng.
Đi nghĩa vụ quân sự xong mới đi thi đại học nên anh hơn tôi vài tuổi. Sự chững chạc nhìn anh từng trải hơn nhiều, tôi quý mến con người anh. Khi nào lên thư viện trước, anh đều nhận chỗ cho tôi. Nếu tôi không có sách đọc mà anh có, anh đều nhường tôi trước. Tôi quý mến con người khiêm nhường của anh.
Và lâu dần, chúng tôi có cảm tình với nhau. Tôi biết anh thích tôi nhưng vì tự ti nên không dám nói. Và tôi đã bật đèn xanh cho anh. Khi đó anh vui lắm, mừng lắm. Anh đã ngỏ lời với tôi luôn. Chúng tôi hạnh phúc vô cùng, và từ đó, cả hai càng có cớ học hành cùng nhau, vui vẻ cùng nhau.
Anh lớp trưởng người tỉnh lẻ, gia đình rất hoàn cảnh. Thế nên, anh đã nỗ lực vươn lên để bằng bạn bằng bè. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhiều khi thấy chúng tôi đi bên cạnh, nắm tay nhau, ai cũng nhìn. Có lẽ họ nhìn vì tôi quá đẹp lại yêu một anh chàng hình thức không có gì là nổi trội nếu như không muốn nói là xấu. Những lúc đó, tôi biết anh tự ti, muốn buông tay tôi nhưng tôi đã nắm chặt, để không tuột tay anh. Anh thấy vậy nên càng yêu tôi hơn, tin tưởng tôi.
Anh chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng. Tôi cũng biết, nếu không yêu anh, tôi có thể chọn một người đàn ông khác giàu có mà sống hạnh phúc. Nhưng tôi đâu cần, vì những người đó không có tình yêu dành cho tôi, hoặc là tôi không thể yêu họ. Tôi đã yêu anh và hứa hẹn nhiều thứ. Chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng lập nghiệp, của cải làm nên từ hai bàn tay mới đáng quý. Còn lấy một người chồng giàu có, tôi sợ họ sẽ hai lòng, cả thèm chóng chán mà thôi!
Dù anh vừa nghèo vừa xấu, nhưng tôi tự hào vì có người yêu như anh!
Theo VNE
Đang yêu, anh đòi chia tay vì nhà tôi nghèo
Tôi đau khổ quá, tại sao lại có người đàn ông vô liêm sỉ như vậy. Cuộc tình 3 năm tan biến như thế sao, hóa ra anh không hề yêu tôi?
3 năm mặn nồng vì chưa về ra mắt
Suốt thời gian yêu nhau 3 năm, tôi và anh xảy ra nhiều chuyện, có lúc vui, lúc buồn, lúc giận hờn nhưng chưa khi nào anh và tôi đề cập tới chuyện chia tay. Nhiều khi vì những chuyện nhỏ mà giận nhau nhưng chúng tôi lại chủ động làm lành vì chỉ cần hai ngày không gặp là tôi đã nhớ anh quá rồi! Vì thế, dù trải qua nhiều thăng trầm nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn ở bên nhau suốt 3 năm.
Thời gian đó, tôi thực sự là người phụ nữ hạnh phúc, được anh yêu thương và trân trọng. Anh lúc nào cũng quan tâm, hỏi han tôi, anh cho tôi biết thế nào là tình yêu, hạnh phúc. Những thứ mà trước giờ tôi không có được, anh đều mang đến cho tôi.
Tôi cảm nhận được hạnh phúc mỗi lúc cô đơn có anh hỏi han nói chuyện. Cảm nhận được tình yêu của anh khi mỗi sáng anh đều nhắn tin gọi tôi dậy đi học, đêm anh nhắc tôi đi ngủ, lúc lạnh nhắc tôi mặc áo ấm. Tôi yêu anh chỉ đơn giản như vậy nhưng cũng đủ làm tôi nhớ anh cả đời.
Tôi đã xác định không thay đổi tình yêu này, và anh sẽ là người tôi lấy làm chồng. 3 năm mặn nồng cũng đủ để tôi tin tưởng anh. Có một chuyên mà bạn bè tôi luôn khuyên nhủ tôi là nên về nhà anh gặp gỡ bố mẹ anh, công khai mối quan hệ, có như thế thì mới tính chuyện cưới xin sau này được. Vì nhỡ đâu người lớn không đồng ý.
Tôi đã xác định không thay đổi tình yêu này, và anh sẽ là người tôi lấy làm chồng. 3 năm mặn nồng cũng đủ để tôi tin tưởng anh. (ảnh minh họa)
Tôi hiểu ý của bạn bè nhưng vì quá yêu và tin anh nên tôi không quan trọng chuyện đó. Tôi bảo, khi nào xác định lấy anh, tôi sẽ về gia đình anh. Con gái mà công khai sớm cũng không tốt vì biết đâu được, sau này còn nhiều chuyện xảy ra. Anh cũng đồng ý với tôi như vậy. Nhưng tôi muốn anh về nhà tôi trước, sau đó mới về nhà anh. Và cuối cùng, anh cũng đồng ý.
Biết nhà nghèo, anh lập tức chia tay
Ngày anh về gia mắt gia đình tôi, anh hỏi tôi một câu làm tôi phiền lòng: "Sao nhà em nghèo thế?". Tôi hơi choáng vì chẳng ai dám nói như vậy. Biết hoàn cảnh gia đình mình thế nên tôi mới tính chuyện về ra mắt muộn. Vì tôi luôn nghĩ, khi đã quá yêu nhau rồi thì anh sẽ hiểu và thông cảm cho tôi, dù là hoàn cảnh thế nào tôi nghĩ anh cũng không bận tâm. Vậy mà anh lại chê nhà tôi nghèo. Có lẽ, anh nghĩ tôi ở thành phố lớn, gia đình dù sao cũng có của nhưng nào ngờ bố mẹ tôi lại nghèo thế. Nhà tôi chẳng có gì thế nên có vẻ anh hơi bất ngờ.
Sau lần ra mắt ấy, anh chê bai tôi đủ thứ. Anh bảo bố mẹ tôi sao không tiết kiệm tiền làm cái này, làm cái kia nhìn cho nó đẹp. Trời ạ, nhà không có tiền thì làm thế nào đây. Anh còn nói bóng gió rằng, cưới xin mà như thế thì họ hàng nhà anh về sẽ ngại, khó nghĩ vì nhà quá chật. Tôi thấy thất vọng vô cùng, tôi buồn vì tại sao anh lại coi trọng vật chất quá.
Thời gian ấy, anh lạnh lùng với tôi hẳn. Anh nói, tôi cố gắng tiết kiệm để bố mẹ sửa sang nhà cửa rồi mới tính chuyện cưới xin. Nghe anh nói, tôi chán quá. Sau lần ấy, anh cũng không đề cập tới chuyện đưa tôi về ra mắt. Tôi có nói với anh nhưng anh cũng lảng tránh.
Sau dần, anh nói với tôi rằng, anh đã có người con gái khác, một cách tự tin và trắng trợn. Trong khi tôi đang hoảng hốt thì anh lại coi đó là lẽ đương nhiên. Anh nói tôi rằng, anh phải lấy người con gái đó vì bố mẹ anh muốn vậy, anh không muốn lấy vợ xa. Anh xin lỗi tôi vì anh đã không còn yêu tôi nữa.
Sau dần, anh nói với tôi rằng, anh đã có người con gái khác, một cách tự tin và trắng trợn. (ảnh minh họa)
Tôi đau khổ quá, tại sao lại có người đàn ông vô liêm sỉ như vậy. Cuộc tình 3 năm tan biến như thế sao, hóa ra anh không hề yêu tôi? Tôi có nói với anh đủ thứ nhưng anh đều không bận tâm vì ý anh đã quyết.
Tôi đau khổ nhận ra anh là gã Sở Khanh. Tôi đâu phải đứa ngốc để không hiểu, anh bỏ tôi vì gia đình tôi quá nghèo, anh tưởng nhà tôi ở thành phố lớn nên giàu có nhưng nào ngờ, bố mẹ tôi chẳng có gì ngoài căn nhà cũ kĩ, rách nát.
Anh thật là một gã bỉ ổi. Thật ra, vì quá yêu anh nên tôi có chút luyến tiếc chứ tôi không hề muốn lấy một người đàn ông như vậy. Từ ngày anh chê gia đình tôi nghèo, tôi đã luôn nghĩ về chuyện tương lai với anh. Có lẽ, anh đê hèn như vậy lại là chuyện tốt cho tôi, biết đâu không lấy anh tôi lại hạnh phúc. Thật quá thất vọng về người đàn ông này. Tôi không còn niềm tin nữa, tôi chán quá rồi.
Theo VNE
Bị 2 người bỏ vì nhà quá nghèo Trách chi đâu, có trách thì trách mình quá nghèo, trách tình yêu đã bị đồng tiền điều khiển, trách con người sống ưa vật chất mà thôi. Thật sự, khi viết ra những dòng này, tôi cảm thấy buồn vô cùng. Buồn vì, từ trước tới giờ mình luôn sống hết lòng với người khác nhưng cuối cùng lại chẳng nhận lại...