Người yêu cười khinh miệt hỏi tôi “Em đã ngủ với nó chưa?”
Người yêu mỉm cười khinh miệt rồi hỏi tôi “Em ngủ với nó chưa?” Tôi lắc đầu. Anh liền xoa đầu tôi và cười “Ngoan lắm. Nếu em ngủ với nó thì đừng bao giờ đến tìm anh nữa”.
Năm 20 tuổi, tôi gặp và yêu anh. Anh hơn tôi 1 giáp, làm việc trong một công ty nước ngoài. Ngoại hình của anh bình thường nhưng phong cách nói chuyện rất có sức hút. Vì thế mà lần đầu tiếp xúc với anh ở đêm Tất Niên của công ty anh, tôi đã bị anh gây ấn tượng mạnh, rồi suốt ngày thầm mơ tưởng tới anh. Sau 2 tháng tôi “cầm cưa” cuối cùng anh cũng đổ. Nhưng trái với sự cuồng nhiệt của tôi, người yêu rất lạnh lùng, dửng dưng.
Đi chơi được 2 lần, anh nói với tôi anh không có thời gian để yêu đương trẻ con như thế này. Tôi hỏi anh “Vậy anh muốn yêu như thế nào?” Anh nói “Con nít như em thì không hiểu đâu”. Tôi biết anh khích bác tôi. Tôi khăng khăng với anh rằng tôi sẽ chứng minh cho anh thấy tôi đủ tiêu chuẩn làm bạn gái của anh. Anh bảo tôi, anh là đàn ông, anh có sinh lý. Đối với anh, bạn gái ngoài việc yêu đương chia sẻ tình cảm ra thì còn là chia sẻ cảm xúc tình dục. Nếu tôi cảm thấy không đáp ứng nổi anh thì chia tay. Còn nếu tôi quyết tâm yêu anh thì phải hiểu điều anh muốn.
Tôi mất một đêm suy nghĩ về việc đó và đã quyết định “ trao thân” cho người yêu. Sau hôm đó, quả thực anh giành cho tôi thời gian nhiều hơn. Nhưng chủ yếu ở trong một căn phòng khách sạn nhà nghỉ nào đó và trên giường. Chúng tôi chưa từng đi uống cà phê hay đi xem phim với nhau như những cặp đôi khác. Anh nói, anh bận rộn không có thời gian để làm những việc vô bổ đó, và cũng vì tuổi của anh mà chui đến rạp chiếu phim thì cũng không hợp chút nào.
Tôi không thể ngừng sốc…
Anh cũng rất keo kiệt trong khoản nhắn tin gọi điện cho tôi. Tôi nhắn đến cho anh, anh thường trả lời lại ngay nhưng chỉ toàn câu trả lời một từ: có, không, ừ, được… Thỉnh thoảng anh lại cho tôi tiền bảo tôi đi mua thứ gì thích. Tôi hỏi anh sao không mua quà cho tôi, một bông hồng cũng được. Anh nói, anh không có thời gian, với lại anh có phải thanh niên choai choai đâu mà chơi trò đoán tâm lý con gái rồi đi lòng vòng chọn quà. Người yêu bảo tôi thích gì thì cứ mua, thiếu thì nhắn cho anh số tài khoản và số tiền. Hóa ra, đến gặp mặt đưa tiền cho tôi anh cũng ngại không có thời gian.
Video đang HOT
Yêu đương được một năm, chúng tôi gặp đều đặn tuần một buổi trưa thứ tư để anh giải quyết nhu cầu và một đêm ngày thứ bảy thì tôi tới căn hộ của anh ở qua đêm. Chủ nhật anh vẫn làm báo cáo trong phòng, kệ một mình tôi quanh quẩn chán trong phòng thì tự đi siêu thị mua thức ăn về nấu nướng. Những ngày tôi thi, không đến ở chỗ anh thì anh nhắn tin bảo tôi tới gặp anh một hai tiếng thôi cũng được.
Thời gian đầu yêu anh điên cuồng thì tôi đến, về sau tôi cảm thấy thất vọng về cuộc tình này thì tôi cũng bướng bỉnh cãi lời không tới nữa. Thế là anh đe dọa sẽ tìm người khác ngoan ngoãn nghe lời hơn tôi. Nghe anh nói thế tôi đã khóc nấc lên. Tôi lại lẽo đẽo bắt xe tới chỗ hẹn chỉ để lên giường với anh. Những lần như thế anh trừng phạt tôi ghê gớm hơn, bằng những hành động vượt qua cả sức tưởng tượng của tôi. Tôi xin anh tha cho thì anh nói “Để em nhớ kỹ, lần sau đừng cãi lời anh”.
Yêu anh được hai năm thì tôi chán nản vì cảm thấy anh đối xử với tôi không khác gì một con rối chỉ có duy nhất một tác dụng. Vì thế mà khi một cậu bạn cùng trường tỏ tình với tôi, tôi đã không ngần ngại gật đầu. Tôi đồng ý làm bạn gái của cậu ấy chẳng qua vì tôi cô đơn, tôi giận anh. Chúng tôi yêu đương bình thường và trong sáng giống các bạn cùng tuổi. Cậu ấy cùng tôi làm tất cả những việc mà anh không làm với tôi như đi cà phê, xem phim, dạo qua hiệu sách, đạp xe chở tôi đi chơi khắp nơi… Nhưng chúng tôi không vượt rào thêm điều gì. Trong khi đó, tôi vẫn ngủ với người bạn trai lớn tuổi kia.
Có một lần, khi tôi thức giấc trong nhà anh thì phát hiện ra anh đang xemđiện thoại của tôi. Thấy rất nhiều ảnh của tôi và cậu ấy. Tôi cứ tưởng anh sẽ ghen, nhưng anh chỉ mỉm cười khinh miệt rồi hỏi tôi “Em ngủ với nó chưa?” Tôi lắc đầu. Anh liền xoa đầu tôi và cười “Ngoan lắm. Nếu em ngủ với nó thì đừng bao giờ đến tìm anh nữa”.
Câu nói này chạm vào tự ái của tôi. Vì thế mà sau đó tôi không đến nhà anh, không theo ra khách sạn khi anh gọi điện nhắn tin nữa. Được hơn hai tuần thì anh bực tức đến tận cổng trường đại học tìm tôi. Anh hỏi “Sao em không nghe máy của anh?” Tôi trả lời, vì em ngủ với người khác rồi nên em không đến tìm anh nữa. Anh nói không tin, bảo tôi đừng bướng nữa. Mau ngoan ngoãn đi theo anh. Anh càng nói, tôi càng tức giận. Anh cho rằng tôi đang dỗi kiểu trẻ con, chưa bao giờ anh cho là tôi đã trưởng thành, xứng đáng làm bạn gái anh.
Hóa ra tình yêu mà tôi vốn tôn thờ đã bị người ta vứt xuống đất rồi giày xéo như con giun quằn. Tôi đã bỏ mặc anh và chạy vội về ký túc xá. Từ hôm đó đến nay tôi tắt máy, tôi muốn quên con người bạc tình đó nhưng sao khó quá! Đêm nào tôi cũng nằm khóc, anh chỉ quan tâm xem tôi đã ngủ với người khác ngoài anh chưa, chứ anh chẳng yêu tôi thật lòng như tôi mong muốn. Tôi đau khổ quá, tôi biết phải làm gì bây giờ?
Theo Afamily
Hạnh phúc của người đàn bà có 1 thời "ong bướm"
Bao nhiêu kẻ muốn được &'hưởng nếm' thân xác của chị. Ừ, chị trao thân, đổi lại họ cho chị tiền tài.
Chị là người con gái nổi tiếng trong giới làng chơi. Chị không nhớ nổi đã chung đụng với bao nhiêu gã đàn ông, cũng chẳng nhớ nổi biết bao lần chịu đựng những đòn ghen của các bà vợ.
Hơn 10 năm qua, chị coi đó là thú vui của cuộc đời. Người ta xỉ vả, chửi mắng chị là &'làm dơ bẩn xã hội' thậm chí họ còn đánh đập chị.
Chị cười. Ừ thì chị là người đàn bà nhơ bẩn, người đàn bà lăng loàn. Cuộc đời chị chẳng còn gì để hy vọng, chẳng biết bấu víu vào ai, thành ra ban ngày chị đến công ty, ban đêm chị đi kiếm tìm thú vui cho đời mình.
Suy cho cùng, hạnh phúc cũng rất giản dị...
Có những đêm thân xác mệt nhoài, chị nằm cô đơn, không có đàn ông bên cạnh, khi ấy chị mới nhớ lại những ngày tháng tươi đẹp của mình. Chị từng có một gia đình hạnh phúc, chồng đẹp, con xinh, kinh tế lại khấm khá. Đi làm về có xế riêng đưa đón, chị chưa từng động tay động chân vào việc bếp núc. Người ta khen chị có phước vì lấy được ông chồng đại gia giàu có. Nhưng cưới nhau chưa được bao lâu, người chồng hơn chị 2 con giáp ấy đi cặp kè với cô nàng chân dài trẻ đẹp hơn chị.
Thế là họ đẩy chị ra rìa, cướp luôn con trai của chị. Chị lo sợ về lại quê nhà, sợ hàng xóm dị nghị, sợ bố mẹ đau lòng. Chị quyết định rời xa mảnh đất đầy nước mắt này. Chuyển ra thành phố phồn hoa sinh sống, người phụ nữ có nước da trắng ngần với tấm bằng đại học trên tay dễ dàng lọt vào &'mắt xanh' của biết bao gã đàn ông.
Chị vào làm việc tại một công ty bất động sản, nhanh chóng lên chức thư ký nhờ cuộc tình một đêm với vị tổng giám đốc đáng kính. Kể từ đêm đó, chị nghĩ ra kế sách mồi chài đàn ông. Bao nhiêu kẻ muốn được &'hưởng nếm' thân xác của chị, chị trao thân, đổi lại họ cho chị tiền tài. Chị cười. Đời chị chẳng còn gì để mất, hạnh phúc không còn, có quê cũng chẳng thể về được, ai biết chị là ai đâu chứ.
Chị vẫn giao phó cuộc đời mình cho số phận đưa đẩy, cho đến ngày chị gặp người đàn ông ấy... Anh ngập ngừng hỏi: &'Năm nay em bao nhiêu tuổi?'. Lâu lắm rồi chị chẳng còn để ý đến tuổi xuân của mình, nó đã trôi theo từng lớp phấn trang điểm trên mặt chị. Nước mắt chị lăn dài. Anh ôm chị vào lòng: &'Ông bạn bảo tôi vào đây, em yên tâm, tôi chỉ muốn nói chuyện với em thôi'.
Chị ngạc nhiên, lần đầu tiên, có một người muốn qua đêm với chị mà chẳng đòi hỏi tình dục. Chị nép mình vào ngực anh, ngước mắt lên để nhìn rõ người đàn ông bên cạnh. Đôi mắt trầm đục, mái tóc anh đôi chỗ đã ngả hoa râm. Chị đoán anh trạc 40 tuổi. Anh thủ thỉ: &'Lần sau tôi đến nữa nhé?'. Chị nhẹ nhàng gật đầu.
Cứ thế đêm nào anh cũng đến căn hộ chị ở, trò chuyện cùng chị. Đôi khi chị còn chuẩn bị những bữa ăn tối cho 2 người, tất nhiên chị chẳng lấy tiền của anh làm gì. Anh tìm đến chị khi vừa ly hôn người vợ &'cắm sừng'. Anh yêu vợ tha thiết dù chị ta chẳng sinh được con cho anh, vậy mà chị ta lại nhẫn tâm lừa dối anh. Cậu bạn (từng là khách của chị) rủ anh đi &'vui vẻ' để giải tỏa buồn chán trong lòng anh.
Lần đó, anh gặp chị...
Hai cuộc đời khốn khổ tìm đến với nhau chuyện trò mỗi đêm, trở thành những người bạn tâm giao. Chị bảo: &'Muốn anh sau giờ làm việc thì đến nơi đây, ăn tối, trò chuyện với chị'. Anh mỉm cười đồng ý. Từ ngày đó, căn nhà của chị chỉ có duy nhất 1 người đàn ông ra vào. Chị không còn nghĩ đến những thú vui chung đụng thân xác, ham muốn tình dục nữa. Chị biết, ông trời đã gửi đến cho chị một món quà hạnh phúc.
Và chị tự hứa với lòng, từ bỏ tất cả để quay về làm người đàn bà ngoan hiền, sống bên cạnh anh.
Theo Afamily
"Đừng mà anh... Em còn về lấy chồng" Anh dỗ ngọt My, yêu chiều và nịnh nọt hết mức để cô đồng ý nhưng lần nào đáp lại cũng là chỉ là cái lắc đầu. Phong bắt đầu sốt ruột và bực dọc vì điều đó. Phong yêu My và sung sướng khi cô nhận lời yêu sau nhiều tháng trời theo đuổi. Từ đó đến nay đã 6 tháng trôi...