Người yêu cũ phản bội tôi vì muốn lấy vợ còn trinh
Vì muốn tìm một người con gái còn trinh trắng anh đã vứt bỏ bao năm ân tình với tôi.
Từ nhỏ, tôi đã là một cô bé nền nã, luôn nhường nhịn mọi người. Trong một lần đi du xuân cuối cấp 2, lúc xuống núi, hai bạn nam đi cạnh trêu đùa không may làm tôi ngã lăn xuống sườn núi, đầu đập vào đá.
Tôi không may mất đời con gái chỉ vì một cú ngã (ảnh minh họa)
Tôi tỉnh dậy thấy toàn thân đau nhức. Tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng khi về nhà tôi phát hiện đũng quần có vết máu. Tôi cũng chỉ nghĩ mình xây xước nên không nói cho bố mẹ.
Đến khi học về sinh học tôi mới hiểu, lần đó ngã đó tôi đã bị rách màng trinh. Tôi cảm thấy lo sợ và luôn tự ti về điều đó. Học đến năm thứ tư đại học tôi vẫn không dám yêu ai.
Khi đi làm tôi gặp anh. Anh là người đàn ông đẹp trai, phong độ. Thật sự, khó có cô gái nào cưỡng được sự mê hoặc từ anh và tôi cũng đã bị anh hớp hồn.
Sau này, khi chúng tôi yêu nhau tôi đã thành thật kể chuyện đó cho anh nghe. Anh chỉ bảo tôi ngốc, anh yêu con người tôi chứ đâu vì cái màng trinh vô hình kia. Tôi như cởi bỏ được gánh nặng trong lòng và tự hứa sẽ đền đáp xứng đáng tình cảm của anh dành cho mình.
Yêu nhau được một thời gian, chúng tôi quyết định sống chung. Lúc đó, cả hai đều mới đi làm thu nhập còn thấp, cuộc sống tương đối vất vả. Hàng ngày, tôi nấu cơm cho anh ăn trước, anh ăn xong tôi mới dám ăn. Tiền lương hàng tháng tôi đều cố gắng dành dụm, chi tiêu cho hai đứa và mua sắm cho anh đầy đủ nhất có thể.
Video đang HOT
Tôi yêu anh chân thành và hy sinh tất cả cho anh (ảnh minh họa)
Còn bản thân tôi không dám mua sắm bất cứ thứ gì. Những ngày anh làm thêm, tôi nấu cơm đưa đến cơ quan cho anh ăn để đảm bảo sức khỏe và để đỡ tốn tiền ăn ngoài. Mùa hè nắng nóng, chúng tôi chưa mua được điều hòa nên cả đêm mất ngủ. Sợ anh ngủ không ngon giấc mai không đủ sức đi làm, tôi thường ngồi quạt cho anh ngủ say.
Mùa đông lạnh buốt, tôi thường chui vào nằm cho ấm rồi mới để anh chui vào. Anh hiểu hết những tình cảm tôi dành cho anh và thường nói với tôi, đời này anh thật may mắn khi đã có được tôi, khiến tôi cũng cảm thấy mọi sự cố gắng và hy sinh của mình không uổng phí.
Sau 3 năm, cuộc sống của chúng tôi khá lên nhiều. Chúng tôi đã mua sắm được những vật dụng cần thiết và đang góp tiền mua nhà để cưới. Nhưng tôi phát hiện ra anh có những biểu hiện vô cùng bất thường. Anh hay có cuộc điện thoại của ai đó mà phải chạy ra ngoài hoặc vào nhà vệ sinh nghe.
Một hôm, tôi xem trộm tin nhắn của anh. Một cô gái nhắn cho anh: “Anh yêu, vừa xa nhau em lại nhớ và muốn được gần anh”.
Tôi bình tĩnh hỏi, có phải anh đã thay lòng đổi dạ và phản bội tôi. Tôi nằm mơ cũng không ngờ, anh thẳng thắn thừa nhận yêu cô gái đó. Cô ấy là đồng nghiệp của anh và đó mới chính là tình yêu đích thực của đời anh. Nghe anh nói tim tôi như thắt lại. Nhưng tôi vẫn cố khoan dung nói với anh: “Em không ép anh, em cho anh thời gian để tự nhận ra, anh cần em hay cần cô ấy”.
Nhưng cái tôi nhận được là sự phản bội của anh (ảnh minh họa)
Tôi chủ quan nghĩ rằng, sau chuyện đó anh sẽ chọn tôi nhưng không ngờ, một ngày anh nói xin lỗi tôi và chọn cô gái kia. Anh lấy lý do không tin tôi mất trinh vì ngã, còn cô gái kia thì đúng anh là người đầu tiên nên phải có trách nhiệm. Tôi đau đớn nhìn anh bằng ánh mắt khinh bỉ.
Không lâu sau, họ kết hôn. Một lần trong siêu thị tôi tình cờ gặp lại họ, nhìn họ ngập tràn hạnh phúc vì chuẩn bị đón đứa con đầu lòng. Kể từ khi bị anh phản bội, trái tim tôi như đã chết. Tôi không làm gì hơn ngoài việc tập trung vào công việc.
Nhưng một hôm, vào nửa đêm, tự nhiên anh gọi cho tôi. Giọng anh trong điện thoại đầy hoảng loạn, nói rằng, vợ anh bị băng huyết. Tôi chỉ kịp nghĩ đến tính mạng của hai con người đang cần mình giúp đỡ nên vội vàng chạy đến, giúp anh đưa họ vào viện.
Bác sĩ điều trị mắng xối xả nói anh không biết giữ gìn cho vợ, để vợ nạo thai nhiều, tử cung quá mỏng nên khó có thể mang thai tiếp. Nếu cố tình sinh con sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Anh sững người, đứng trước mặt tôi khóc tu tu như một đứa trẻ. Anh thật đáng thương, vì muốn tìm người con gái còn trinh mà vứt bỏ bao năm ân tình với tôi, cuối cùng vẫn nhận phải quả đắng. Anh nói ân hận, muốn tôi tha thứ, muốn quay lại với tôi nhưng thật sự… đã quá muộn rồi.
Sau này tôi mới biết, trước đây, vợ anh từng là gái bao nên đã nạo thai quá nhiều lần. Quen anh, cô ta đã dùng tiền làm màng trinh giả.
Tôi vẫn tự trách bản thân mình, tại sao hồi đó lại thật thà kể câu chuyện đó với anh. Giá như, tôi cũng dùng tiền để làm lại màng trinh, có lẽ tôi với anh đã có một cuộc hôn nhân đầy hạnh phúc. Tôi không biết, mình suy nghĩ vậy có đúng không…
Theo Afamily
35 tuổi vẫn còn trinh, tôi chết cay chết đắng trong đêm đầu tiên với người tình kém tuổi
Không phải là người phụ nữ kém xinh xắn, tôi cũng đã từng có thời tự hào về nhan sắc của mình.
Không yêu, Á khôi Hưng Yên vẫn cưới thiếu gia Hungary sau 3 tháng mai mối và cái kết khó ngờ
Dáng người khá cao, khuôn mặt ưa nhìn, công việc cũng ổn, tôi có đủ tiêu chí để kén chọn một người chồng khá giả. Vậy nhưng, duyên số không như ý muốn. Cũng yêu đôi ba người nhưng chẳng ai đủ kiên trì với cái tính phóng khoáng của tôi. Vì tôi thích đi chơi, thích ngao du, thích sơn thủy, chỉ thích yêu mà chưa muốn lấy chồng.
Tôi thường có một hội bạn gọi là hội độc thân, cứ cuối tuần là tụ tập ăn uống, vui vẻ. Có nhiều người yêu tôi mà không hài lòng về chuyện đó. Tôi không muốn có người yêu rồi thì giữ mình cho người yêu suốt, không còn bạn còn bè. Với tôi, bạn bè vẫn luôn là số 1.
Tất nhiên, người khác nhìn vào nghĩ tôi là một cô gái sống buông thả, chơi bời. Nhưng đó chỉ là bề ngoài. Tôi chỉ ưa tự do, ham vui, chứ không bao giờ để mình đi quá giới hạn với bất cứ mối quan hệ nào. Có lần, người yêu của tôi từng rủ tôi đi nhà nghỉ, tôi từ chối. Anh ta bĩu môi bảo tôi &'gớm, chơi bời thế còn làm hàng'. Kể từ hôm đó, tôi và anh ta mất liên lạc, tôi vĩnh viễn không qua lại với người đó vì tôi biết, mình đã yêu nhầm gã sở khanh.
Chúng tôi chính thức yêu nhau hơn 2 tháng hẹn hò vì cả hai đều xác định. Anh rủ tôi vào nhà nghỉ. Lần này không như lần khác. (ảnh minh họa)
Cứ như thế, tôi không chọn được người nào &'cùng chí hướng' với mình. Tuổi tác trôi đi, bạn bè cũng đi lấy chồng hết, tôi dần cũng không còn mấy người bên cạnh. Buồn, chán, có lúc khát khao có được người đàn ông yêu thương mình chân tình, vậy cũng không được.
Mãi tới 35 tuổi, tôi mới được một người quen mai mối cho người đàn ông đi nước ngoài về, kém tôi 3 tuổi. Anh đi xuất khẩu lao động, chưa có vợ con. Vì nhiều năm buôn ba bên nước bạn, vừa về nước là muốn có vợ nên anh rất nhiệt tình với tôi. Cũng chẳng còn trẻ trung gì nữa, tôi muốn kết hôn rồi nên cũng đã gật đầu đồng ý hẹn hò với anh. Đã qua tuổi vui vẻ, chơi bời, bạn bè yên bề gia thất hết, chỉ còn mình tôi.
Chúng tôi chính thức yêu nhau hơn 2 tháng hẹn hò vì cả hai đều xác định. Anh rủ tôi vào nhà nghỉ. Lần này không như lần khác. Tôi đã nhận lời. Nhưng ngay trong đêm đầu tiên với người đàn ông đó, anh đã chửi bới tôi thậm tệ. Thấy tôi rụt rè, sợ hãi, anh đã tỏ thái độ không hài lòng. Rồi khi thấy tôi còn trong trắng, anh nhìn tôi bằng con mắt hoài nghi. Anh hỏi tôi một câu chua chát &'em đi làm lại à? Tại sao phải làm thế, anh đâu có quan trọng chuyện còn hay mất? Nếu không phải là em làm lại thì anh cho rằng, em đúng là đồ đàn bà dở hơi? Thời đại nào rồi mà 35 tuổi vẫn còn trinh tiết?Anh không tin người con gái có ngoại hình như em, có dáng dấp như em lại chưa từng yêu ai, chưa từng ăn nằm với gã nào? Em định lừa anh ư? Lừa thì cũng phải có lý tí chứ? Giá em còn 20 thì anh có thể sẽ tin, nhưng đằng này, em đã 35 tuổi rồi, em có biết không? Làm gì thì cũng phải nhìn tuổi mà làm chứ? Anh không quan trọng trinh tiết nhưng ảnh rất ghét kẻ khác lừa dối mình...".
Ngay sau đêm đó, tôi một lần nữa quyết định không quan hệ gì với người đàn ông ấy nữa.(ảnh minh họa)
Tôi cứ ngồi đó mà nghe anh ta nói hết nước hết cái. Cứ ngồi đó mà nhìn mặt người đàn ông tôi đã nghĩ sẽ lấy làm chồng. Sao mà thấy nổi da gà, sao mà thấy kinh tởm như thế? Tại sao anh ta lại có thể thốt ra những lời đê tiện như vậy khi thực sự anh ta có ý định sẽ lấy tôi? Một người đàn ông đã từng đi nước ngoài, từng bao nhiêu năm bôn ba chắc đã từng ăn nằm với nhiều cô rồi. Tôi còn chẳng quan trọng điều đó thì tại sao anh lại nghi ngờ tôi? 35 tuổi còn trinh tiết thì đã sao? Tôi sống vui vẻ, chơi bời không có nghĩa là buông thả bản thân? Anh chưa hỏi tôi, lại quy kết cho tôi cái tội đi làm lại? Tôi thật sự không còn từ nào diễn tả được nỗi nhục nhã lúc đó. Ngồi bên cạnh anh ta, tôi khóc như mưa, hận đời mình 35 tuổi rồi còn trao trinh tiết nhầm người.
Ngay sau đêm đó, tôi một lần nữa quyết định không quan hệ gì với người đàn ông ấy nữa. Tôi thay số điện thoại, chấm dứt liên lạc và tự nhủ, nếu không thể gặp được người phù hợp, tôi thà là ở vậy nuôi thân. Tôi không còn cách nào khác, nếu không quá khó khăn, tôi sẽ xin một đứa con và sống với con cả đời này. Chứ chuyện đàn ông, chuyện chồng, thực sự tôi đã thấm và không còn dám nghĩ tới ai nữa. Tôi mệt rồi!
Theo Thanh Đào (Khám phá)
Tôi giàu có nhưng sao lúc nào cũng thấy cô đơn quá Những người bạn của tôi có người đã kết hôn sinh con, họ sống hạnh phúc dù đi xe máy rẻ tiền, không nhà lầu. Đúng là tôi giàu, được tung hô nhưng sao thấy cô đơn quá. Tôi 23 tuổi, có nhà lầu xe hơi, công ty mỹ phẩm riêng, mọi người đều cho rằng tôi may mắn nhưng đâu ai hiểu...