Người yêu cũ muốn ngoại tình với tôi
Người con gái đang cô đơn, khát khao yêu như tôi bỗng tim đập không ngừng khi anh nói lời yêu. Anh đã có gia đình, có một con gái nhỏ. Vậy mà, sau 4 năm bặt vô âm tín, bỗng một ngày anh gọi điện và nói nhớ nhung tôi. Anh nói anh đã sai khi chọn người con gái đó, và anh cảm thấy ân hận, có lỗi với tôi, mong tôi tha thứ. Anh nói, người vợ hiện tại là một sự lựa chọn sai lầm và anh không còn yêu cô ấy. Khi nghĩ về những ngày tháng yêu nhau trước kia, anh mới thấy tôi thật sự là người con gái anh không thể nào quên.
Tôi chưa có gia đình, thậm chí chưa có người yêu. Cũng vì ôm trong lòng mối hận, anh phản bội tôi không lý do nên tôi không thể mở lòng với bất kì người đàn ông nào khác. Khi tôi bắt đầu chớm nở tình cảm với một người con trai, có ý định lấy chồng vì tuổi không còn trẻ nữa, thì anh lại níu kéo tôi bằng chút tình yêu thương rớt lại. Tôi không còn trẻ để yêu chơi bời, cũng không phải quá non nớt để bị một người đàn ông lừa gạt nữa. Vậy mà khi nghe giọng nói của anh sau 4 năm xa cách, khi nghe những lời xin lỗi và những câu nói ngọt ngào như ngày nào, tôi lại mủi lòng. Nước mắt tôi trào ra, bao kỉ niệm xưa cũ lại ùa về trong tôi. Tôi bỗng thấy nhớ anh da diết và cồn cào.
Nước mắt tôi trào ra, bao kỉ niệm xưa cũ lại ùa về trong tôi. Tôi bỗng thấy
nhớ anh da diết và cồn cào. (ảnh minh họa)
Sau lần ấy chúng tôi gặp nhau. Anh nói với tôi những lời yêu thương. Người con gái đang cô đơn, khát khao yêu như tôi bỗng tim đập không ngừng. Tôi như sống lại với kí ức một thời của hai đứa. Tôi lao vào vòng tay anh, để anh vỗ về, ân cần như ngày nào. Cái cảm giác được bên anh thật sự ấm cúng, không khác xưa là mấy. Anh vẫn ngọt ngào như thế. Đó là vòng tay, hơi ấm mà tôi không sao quên được. Có những lúc tôi giật mình khi nghĩ về tương lai, tôi sẽ ra sao nếu lại tiếp tục yêu anh. Nhưng lý trí của tôi không thể thắng nổi con tim. Tôi cứ thế hành động, cứ thế run rẩy trong vòng tay người tình.
Những ngày tháng ấy, tôi chỉ biết tới anh, yêu như anh sắp thuộc về tôi vậy. Tôi quên bản thân mình không còn trẻ, quên việc anh đã có vợ con và quên người đàn ông tôi sắp yêu kia. Tôi thật là kẻ ngu dại, thật là kẻ không ra gì khi cứ ngã vào vòng tay người đã phản bội mình. Tôi thương hại chính tôi, nhưng cảm giác ấy khiến tôi nhớ nhung cồn cào da diết, cố gắng lắm tôi cũng không thể nào thoát ra được.
Tôi không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả nỗi nhớ anh hay tình yêu tôi dành cho anh, nhưng nếu bạn đã yêu, bạn sẽ hiểu được tâm tư của người con gái, nhất là người gặp lại tình cũ mình đã từng yêu thương.
Video đang HOT
Tôi ngoại tình, quên người mới và cứ thế như con thiêu thân không biết điểm dừng. Anh cũng thường xuyên đến bên tôi, anh nói sẽ quay lại với tôi như ngày xưa. Anh luôn miệng nói những từ tiếc nuối khi đã bỏ rơi tôi. Nếu có ngày anh bỏ vợ để lấy tôi, tôi phải làm gì. Tôi có nên cướp lấy anh, giành lại anh thì đúng hơn? Hay tôi cứ sống thế này, yêu trong vô vọng?
Theo Ngoisao
Bi kịch người đàn bà đẹp
Huệ xinh xắn vào bậc nhất thị trấn... (Ảnh minh họa)
Huệ được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố lẫn mẹ, ngày còn nhỏ đã kháu khỉnh, đến tuổi thiếu nữ càng đẹp đẽ, xinh xắn vào bậc nhất thị trấn. Nhiều chàng trai trong thị, ngoài huyện đều si mê Huệ, tỏ tình, đeo bám, cầu hôn...
Thuận về thăm lại thị trấn quê hương hôm trước, thì hôm sau có Huệ, cô gái nhà đối diện cùng đứa con gái lớn của cô ấy cũng về. Thoáng nhìn mặt Huệ chỗ bầm tím, chỗ tấy sưng, Thuận đoán là Huệ lại vừa bị chồng đánh. Thuận vội đưa mắt sang hướng khác, né tránh nhìn mặt Huệ, cũng không dám hỏi han, chỉ ngậm ngùi thương cảm, xót xa. Bởi nếu nhìn kỹ vào gương mặt Huệ, hay hỏi thăm Huệ, sẽ chỉ càng khoét sâu thêm nỗi đau khó bề thoát khỏi của cô ấy, do tình yêu, hôn nhân bất hạnh, vì tình mà gây nên nông nỗi.
Thuận hơn Huệ chừng năm tuổi, nhà cùng phố lại đối diện nhau, từng có những thàng ngày gần gũi thân thiết, rồi dõi theo Huệ mãi về sau, nên tình cảnh của Huệ thế nào, Thuận biết khá rõ. Là con độc nhất của một gia đình thợ may, Huệ được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố lẫn mẹ, ngày còn nhỏ đã kháu khỉnh, đến tuổi thiếu nữ càng đẹp đẽ, xinh xắn vào bậc nhất thị trấn. Nhiều chàng trai trong thị, ngoài huyện đều si mê Huệ, tỏ tình, đeo bám, cầu hôn. Thuận cũng thầm yêu Huệ, song biết mình nhà nghèo, có tranh cũng không được, anh đành mang theo mối tình câm lặng ấy rời khỏi thị trấn ra Hà Nội kiếm việc, lập nghiệp, nhưng lòng vẫn hướng về một tấm nhan sắc đáng yêu lắm của phố huyện quê hương.
Trong đám trai trẻ yêu Huệ, nổi trội, thắng thế hơn cả là cậu Thái, bạn học cùng lớp, cùng trường phổ thông Trung học với Huệ, con một chủ hiệu vàng giàu nhất vùng. Thái vừa đẹp trai, vừa hào hoa, ga lăng, lại con nhà giàu, sẵn tiền ăn diện, hào phóng, chiều nịnh lấy lòng Huệ. Huệ nghĩ, yêu và lấy Thái sẽ được cả con người lẫn hoàn cảnh kinh tế khá giả của gia đình Thái, đảm bảo vững chắc cho cuộc sống dài lâu của cô. Nhất là cô lại thấy Thái luôn tha thiết, mặn nồng với mình, nên Huệ đã chọn lựa Thái trong số rất nhiều chàng trai tỏ tình cầu hôn. Các chàng trai ấy biết không tranh nổi người đẹp với Thái nên dần dần bỏ cuộc đi tìm các cô gái khác, cũng như Thuận đi lấy vợ vậy.
Duy chỉ có Huân, cậu em con nhà chú với Thái là không chịu bỏ cuộc. Là anh em con chú con bác, thuở nhỏ chơi bời thân thiết với nhau, nhưng đến tuổi thanh niên cùng si mê một người con gái đẹp mà họ sinh ra thù hận nhau. Trong cuộc tranh đua quyết giành tình yêu của Huệ thì Huân thua Thái về hình thức. Huân xấu trai, vừa lùn vừa béo, vai u thịt bắp.
Tuy là hai anh em họ, nhưng bố Thái và bố Huân thời trai trẻ đã gặp những hoàn cảnh khác nhau. Bố Thái đẹp trai, tính tình hiền lành, đã lấy được con gái nhà giàu, bố mẹ vợ cho tiền mở hiệu vàng. Còn bố Huân tính tình cục cằn, thô lỗ từ vẻ người đến tính cách, làm nghề lái xe sau đó mở hiệu sửa chữa ô tô. Tuy bố Huân thu nhập khá hơn, song chưa thực giàu, càng không thể là sang vì cả vợ lẫn chồng đều mãi không bỏ được tính cách bỗ bã, cục cằn, chứ không lịch lãm, sang trọng như vợ chồng ông anh.
Do tình yêu, hôn nhân bất hạnh Huệ đã phải chịu đựng những nỗi đau cả về thể xác lẫn tâm hồn... (Ảnh minh họa)
Huệ kén Thái mà không chọn Huân là điều không có gì khó hiểu. Song có điều Huệ không suy tính kỹ, hoặc là do cô không gặp may trong duyên phận, ấy là bố mẹ Thái lại cậy của, muốn kén con dâu ở nơi môn đăng hộ đối, toàn nhăm nhe con gái những nhà giàu trên tỉnh, ngoài Thủ đô, chứ không muốn thông gia với nhà thợ may vốn từ xa xưa đã chẳng giàu, đến thời nay càng khó kiếm tiền. Thái rất yêu Huệ, không chịu nghe theo sự sắp xếp của bố mẹ, mà cương quyết đòi bố mẹ phải cho lấy Huệ.
Trước đó, do sự cám dỗ của lửa gần rơm, Thái khẩn cầu, vòi vĩnh, còn Huệ cả tin, hai người đã có quan hệ với nhau như vợ chồng. Lúc này, để tạo sức ép với bố mẹ, Thái đã bàn cùng Huệ mang thai, sau đó thưa thực với bố mẹ về sự đã rồi, mong bố mẹ cho Thái làm đám cưới với Huệ. Mặc dù vậy, bố mẹ Thái vẫn cương quyết không cho Thái lấy Huệ, lại còn nhân đó mắng Huệ là gái hư, chưa cưới xin gì đã "ăn cơm trước kẻng" và nói rằng đứa bé đã chắc gì là con của Thái.
Bố Thái vờ có việc cần phải ra Hà Nội, hôm sau điện về bảo ốm nặng cần con trai ra ngay để đưa bố đi bệnh viện, tất nhiên là Thái phải đi. Mẹ Thái gọi Huệ đến nhà sỉ nhục, nói rõ thái độ không cho con trai lấy gái hư, sau đó đưa tiền cho Huệ bảo cô đi phá thai. Huệ đã ném trả tiền lại, tủi nhục, tức tưởi ra về. Cũng trong ngày hôm ấy, gia đình Thái dọn ra Hà Nội mở hiệu vàng ngoài đó, để cắt đứt quan hệ của con trai họ với Huệ.
Người đến báo tin này cho Huệ là Huân. Đồng thời Huân nói lời tha thiết yêu, mở rộng vòng tay đón nhận Huệ. Trong đau khổ, hận tình cùng Thái và gia đình anh ta, Huệ đã chẳng còn con đường nào khác là đồng ý lấy Huân.
Chưa đầy 6 tháng sau, Huệ sinh con. Biết không phải con mình, Huân rất uất hận, song vì yêu Huệ nên không nỡ bỏ. Nhưng càng yêu Huân lại càng hận Huệ, những lúc không kìm nén nổi cơn ghen, Huân lại quay ra đánh đập vợ. Huệ muốn từ bỏ Huân nhưng do anh ta khống chế, Huệ không thể bỏ được.
Một thời gian sau đó, gia đình Huân cũng lại chuyển ra Hà Nội lập gara ô tô. Tình cờ, Huệ gặp Thái ngoài phố, tình yêu xưa trở lại, hai người không kìm nén được mình thỉnh thoảng lén lút gặp nhau. Huân theo dõi, bắt được, xông vào đánh Thái, rồi lôi vợ về nhà hành hạ. Có những lần như vậy, Huân đuổi Huệ đi, Huệ dắt con về quê, nhưng rồi Huân lại nhớ vợ, tìm về ép buộc vợ phải trở ra Hà Nội. Huân đe, nếu còn bắt gặp Huệ và Thái tư tình cùng nhau, anh ta sẽ giết chết cả hai người.
Từng chịu đựng những đòn đau độc ác, tàn nhẫn đến vô đạo lý, lương tâm của Huân, Huệ biết điều Huân đe anh ta rất dám làm. Tuy Thái và Huân còn tình anh em con chú con bác, song vì cùng si mê một người đàn bà trẻ, đẹp như Huệ thì Huân dám cả gan liều giết Thái lắm, chẳng khác gì như trong Tam quốc chí, Huệ từng đọc thấy cảnh Lã Bố giết bố nuôi là Đổng Trác chỉ vì tranh nhau người đẹp Điêu Thuyền. Lo cho Thái và cho mình, Huệ không dám đi gặp Thái nữa, nhưng vẫn bị chồng nghi ngờ, thỉnh thoảng lại nổi điên đánh cho một trận nhừ đòn.
Thuận cũng sống ở Hà Nội, biết hết mọi chuyện, rất thương Huệ, nhưng không dám giúp Huệ vì sợ sẽ càng làm cho Huệ khổ thêm bởi gã chồng đầy thú tính, ghen tuông bệnh hoạn.
Theo HPGĐ
Níu kéo vì đã "trót dại" Em đã giao cả đời con gái cho anh ấy Chị có biết rằng, em đã "cho" anh Huy nhiều hơn thế không? Em đã trao cho anh ấy cả đời con gái... Nhưng giờ đây, em tê dại trong nỗi đớn đau khi bị anh ấy phũ phàng bỏ rơi em như thế này. Quyên không giấu được ánh mắt buồn trước...