Người yêu cũ muốn lấy tôi làm vợ 2 sau khi vợ anh qua đời, tôi có nên chấp nhận và chờ đợi không?
Anh hứa với tôi sau khi vợ anh qua đời bị bạo bệnh thì anh sẽ cưới tôi, nhưng tôi thấy mông lung quá.
Tôi và anh yêu nhau đến nay cũng đã tròn 5 năm, khoảng thời gian không dài nhưng cũng chẳng ngắn. Giống như bao cô gái khác, tôi cũng mộng mơ về một đám cưới cho đoạn kết của tình yêu. Tôi cũng từng ước ao một ngày nào đó anh sẽ dắt tay tôi lên lễ đường trong sự chứng kiến của hai bên họ hàng, lồng vào tay tôi chiếc nhẫn lứa đôi và nói lời thề nguyện suốt đời suốt kiếp. Nhưng giấc mơ của tôi vỡ tan tành sau một lần anh về quê thăm nhà.
Lần ấy, gia đình anh giới thiệu với anh một cô gái ở làng bên. Được biết gia đình hai bên môn đăng hộ đối, lại có mối thâm tình từ trước, nên bố mẹ anh và bố mẹ cô gái đó tự tác hợp hai người với nhau. Sau khi cơm no rượu say, anh được dìu vào căn phòng mà cô gái đã ở đó từ trước. Sáng hôm sau anh tỉnh giấc, mọi sự đã rồi, ván đóng thuyền và gạo cũng nấu thành cơm.
Anh trở lại thành phố, gặp tôi nói lời chia tay trong giàn giụa nước mắt. Tất nhiên tôi chẳng thể nào tin nổi, nhưng qua nhiều nguồn tin từ bạn bè thân thiết của anh, tôi biết anh nói thật. Và anh cũng buộc phải chịu trách nhiệm với người con gái đó, người được chỉ định sẵn là vợ của anh.
(Ảnh minh họa)
Những tưởng cuộc đời tôi đã khép lại với mối tình 5 năm bị đứt quãng cay đắng như vậy, nhưng không, anh vẫn tiếp tục tìm gặp và liên lạc với tôi. Anh nói dù đã là chồng người ta nhưng anh không thể nào quên tôi được. Anh nói bên cạnh vợ mình mà anh không có chút cảm xúc, tất cả nói cười anh trưng ra chỉ là giả tạo, chỉ là cố gắng làm tròn trách nhiệm của một người đàn ông. Vậy nên anh tìm gặp tôi, muốn tôi cho anh một cơ hội sửa sai.
Nhưng sửa sai làm sao đây? Anh cũng đã kết hôn, tôi chẳng là gì cả, tôi cũng còn một chút thanh xuân, vẫn còn tự trọng, đủ để tôi kiếm một tấm chồng hoàn hảo hơn anh. Vậy mà chẳng hiểu sao, tôi lại mềm lòng trước anh, lại nuôi hy vọng và tự nhủ mình chờ đợi dù biết đó là việc làm ngu xuẩn.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Lần gặp gần đây nhất, anh thổ lộ cho tôi biết rằng vợ anh đang gặp bạo bệnh. Dù anh không cạn tình cạn nghĩa tới mức bỏ cô ta ngay lúc khó khăn nhất, nhưng anh cũng nói rõ rằng chỉ chờ khi cô ta chết đi, tôi sẽ đường đường chính chính về làm vợ anh, được anh đem kiệu lớn tám người khênh để rước tôi về thắp hương tổ tiên, dòng họ.
Kể ra, lấy anh sau khi anh đã qua một đời vợ là thiệt thòi lớn đối với tôi, lý trí của tôi không cho phép. Nhưng phần tình cảm yếu mềm trong tôi lại thôi thúc rằng tôi cần anh, tôi vẫn yêu và nhớ anh rất nhiều, chấp nhận làm vợ hai cũng được, miễn là tôi có thể ở bên cạnh anh trong danh nghĩa vợ chồng như tôi hằng mong.
Bây giờ tôi đang rất rối, không biết có nên tiếp tục chờ đợi anh để nối lại đoạn duyên tình khi xưa không. Mặc dù biết rằng trông đợi cho một người phụ nữ khác khuất núi để mình thế chân vào chỗ đó là điều độc ác, nhưng vì tình yêu, tôi có thể ích kỷ nhỏ nhen một lần được không? Tôi cũng có quyền được yêu và được hạnh phúc mà, không đúng sao?
Theo Afamily
Tấn bi kịch vợ thèm chả, chồng ăn nem
Chồng ngoại tình là điều tồi tệ nhất mà một gia đình phải hứng chịu, nhưng khi phát hiện chồng bồ bịch cô vợ dửng dưng như không có thuyện gì.
Cô và anh đến với nhau bằng một tình yêu nhẹ nhàng, phẳng lặng. Yêu nhau 5 năm, hai gia đình môn đăng hộ đối, chẳng có rào cản nào đối với cuộc hôn nhân của họ. Mối tình đầu của cả hai nên cuộc hôn nhân của họ có nhiều điều để hãnh diện và hạnh phúc hơn.
Sau đám cưới chưa đầy 1 năm thì một bé trai kháu khỉnh chào đời. Yêu tới độ cô cảm giác như mình quá áp lực bởi yêu cầu chăm con hoàn hảo của chồng. Con cô lại hay ốm. Một tháng ốm tới hai lần nên với cô việc chăm con luôn trở thành áp lực lớn. Chồng cô sẵn sàng gắt lớn khi thấy đứa trẻ hắt hơi bình thường.
Những điều đó không khiến cô kém hạnh phúc vì có người chồng yêu con, hết lòng vì gia đình. Đứa con là trung tâm của cả nhà vì con cô là cháu đích tôn của dòng họ nên được mọi người yêu chiều. Cô cũng hạnh diện vì đã sinh được một quý tử nối dõi cho nhà chồng.
Cô cũng là một bà mẹ yêu con đắm đuối. Dù con ốm liên miên, dù cô có phải nghỉ làm liên tục chăm con, dù kiệt cả sức vì thức đêm liên miên suốt mấy năm nhưng chỉ cần ôm con vào lòng là dịu lại, quên đi mệt mỏi chỉ vậy là đủ hạnh phúc rồi.
Cô hài lòng và hạnh phúc khi được chăm sóc chồng con, hài lòng với việc không rời con một đêm suốt 3 năm nay. Thậm chí cô còn cho rằng những cô bạn gái thỉnh thoảng "vứt" con cho bà ngoại rồi đi chơi tối, đi du lịch là bà mẹ tồi. Cô bảo chỉ cần buổi tối ở nhà chơi với con là hạnh phúc rồi, chả có nhu cầu đàn đúm, tụ tập bạn bè.
Cô chấp nhận cảnh vợ chồng "lạnh nhạt" giường chiếu, có khi 1 tháng chồng động vào người 2 lần cũng không sao. Sự thực thì cô chông con cả đêm cũng quá mệt mỏi rồi.
Chồng cô thì bận lao đi với công việc, khi nào rảnh thì anh chơi với con. Thậm chí lâu rồi anh và cô không đi xem với nhau một bộ phim hay chỉ là ra quán ốc ngồi gẩy vài con như cái thời yêu nhau. Anh không hề chia sẻ với cô về công việc, về cuộc sống. Anh cho rằng những việc của anh không liên quan tới cô.
Cô hơi chạnh lòng nhưng nghĩ do áp lực công việc khiến anh như thế. Anh quá yêu con, có trách nhiệm với gia đình như thế là đủ. Từ trước tới nay anh vẫn là mẫu đàn ông tử tế nhất trong đám đàn ông cô biết. Cô luôn nghĩ anh yêu con như thế có nghĩa là yêu vợ, còn đàn ông ai chả vô tâm, làm sao đòi hỏi đàn ông chia sẻ với vợ.
Cô không biết rằng có những thứ đang len lỏi, gặm nhấm khiến khoảng cách của vợ chồng cô ngày càng xa. Cả hai đều quên mất vợ chồng cần phải quan tâm chia sẻ với nha. Khoảng trống vô hình ấy ngày càng lớn dần, nó kéo họ đi về hai phía ngày càng xa nhau mà họ không hay biết.
Khi con ba tuổi, đã đỡ ốm đau, đã đi học ngoan, cô bắt đầu hòa nhập với cuộc sống bình thường trở lại. Nhưng chẳng hiểu sao, cô lại bị say nắng chính người đồng nghiệp nam cùng phòng. Và thật "tệ" là anh ta lại yêu cô. Một người đàn ông chưa vợ con đã làm trái tim cô lỗi nhịp.
Cô đã rất cố gắng để tránh xa anh ta, chỉ dám coi chuyện này như một "trò đùa" với một người phụ nữ đã chồng con đầy đủ. Cô quyết định chuyển sang công ty khác mặc dù công việc rất ổn.
Có những đêm chợt nhớ về anh đồng nghiệp, cô lại cố với sang ôm chồng để mong xóa những ý nghĩ tội lỗi với chồng con kia. Nhưng anh lại dửng dưng với cánh tay ôm siết của vợ. Để hâm nóng tình cảm vợ chồng, cô đề nghị anh cuối tuần hai vợ chồng dành riêng cho nhau cả buổi nhưng anh bảo ở nhà chơi với con. Cô đã rất cố gắng để vun đắp tình cảm với chồng nhưng thất sự anh quá vô tâm.
Sau tối tổ chức sinh nhật tại gia đình, anh đã biến mất từ sáng tới gần sáng để mặc cô đợi chồng với bàn tiệc mà không hề một dòng tin nhắn, một cuộc điện thoại, cô như sực tỉnh. Cô đã nằm khóc gần một đêm ở cái góc giường cưới ấy.
Cô khóc vì biết rằng thực sự chồng đã quên mình thật rồi, mình chẳng còn là gì của anh cả. Từ trước tới nay anh chưa bao giờ bận tới mức không cả nhắn nhủ về cho vợ, nhất là ngày sinh nhật. Mặc cho vợ khóc lóc, chồng cô chỉ nói rằng đi nhậu với bạn nên tắt điện thoại rồi ngủ quên nhà bạn.
Sau đêm ấy, cô bỗng nhiên nhớ nhiều về người đồng nghiệp kia dù lí trí có bảo rằng đừng nhớ, rằng như thế là tội lỗi. Nhưng lòng cô trống trải, hình ảnh của anh như lấp bớt chỗ trống ấy, làm cô thấy dịu lại.
Thế rồi như "ma xui quỷ khiến", sau chuyến công tác gần đây của chồng, cô dọn đồ trong vali và phát hiện vết son lạ ở cổ áo sơ mi mặc bẩn của chồng. Cùng lúc chiếc điện thoại của chồng bật sáng màn hình với dòng tin nhắn mùi mẫn từ một số máy quen của chính cô đồng nghiệp trong khi anh đi tắm.
Cô biết cô ta vì đã gặp vài lần trong tiệc công ty chồng. Họ đã ngoại tình với nhau cả hơn 1 năm nay mà giờ cô mới biết. Cô biết đích xác điều này khi quyết định hỏi thẳng một cô bạn làm cùng cơ quan chồng.
Bạn của cô an ủi và nói rằng mình đã thấy họ cặp kè suốt thời gian qua nhưng không dám "hé răng" vì sợ làm tan nát gia đình cô. Cả công ty đều biết, bàn tán xôn xao một thời gian dài.
Khi biết rõ mười mươi chồng đã ngoại tình, cô cảm thấy không đau đớn, ghen tuông vì bị phản bội như những bà vợ bình thường. Tất cả với cô chỉ là cảm giác trống rỗng và chợt nhận ra mình không còn yêu chồng nữa. Trái tim cô nguội lạnh khi nghĩ về chồng. Cô thấy sốc vì cảm giác đó hơn là vì bị phản bội.
Cô nghĩ nghiêm túc về một tờ đơn li hôn với lí do rất đơn giản vì không còn yêu nhau. Nếu như các cặp vợ chồng không còn yêu nhau đều li hôn thì sẽ như thế nào? Cô chợt cười buồn với ý nghĩ này.
Nhưng đứa con đã kéo cô về với thực tại. Ly hôn đơn giản với cô nhưng không đơn giản với con. Cô quyết định thử yêu lại chồng, kéo chồng lại với gia đình. Nhưng thật tệ, cô càng cố gắng diễn thì càng nhận ra mình là diễn viên quá tồi. Lắm khi cô thấy giận sự giả dối của bản thân.
Chồng cô sau khi được cảnh báo thì cũng có những nỗ lực để quay trở lại với gia đình. Thế nhưng sự thực thì chồng cô đã yêu người đàn bà kia. Nhiều khi cô rùng mình bởi cách anh giả vờ quan tâm tới cô như thời yêu nhau. Những cái ôm không còn nồng ấm, những cái nắm tay chỉ nhớp mồ hôi chứ không có cảm xúc.
Tình yêu của họ đã chết, chết từ cái đêm sinh nhật anh đi cả đêm không một lời nhắn nhủ. Mỗi ngày cả anh và cô đều phải diễn, diễn trước mặt con, trước mặt người thân như một gia đình êm ấm bình thường.
Sau lưng cô, anh vẫn đi lại với người phụ nữ kia. Sau lưng anh, cô vẫn tơ tưởng tới người đàn ông khác. Dù có lúc mệt mỏi nhưng cô chấp nhận "vở kịch" gia đình hạnh phúc chỉ vì không đủ can đảm ly hôn.
Theo Giadinh.net
Là con gái đừng mãi dành cả thanh xuân để kiếm tìm một nửa, hợp duyên ắt sẽ đến Rồi một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra, người hợp với mình nhất có khi không phải là môn đăng hộ đối, cũng chẳng phải "hợp tuổi", "hợp mệnh" mà là người mà khi ở bên họ bạn cảm thấy mình thực sự được yêu thương. Đảo mắt, năm 2018 đã qua được một nửa rồi. Bạn vẫn một thân một mình...