Người yêu cũ mang thai với tôi khi chưa ly hôn chồng
Chúng tôi đã từng bàn đến chuyện bỏ đi xa xứ nhưng mẹ tôi đã già, con riêng của cô ấy và con chung của chúng tôi sẽ phải chịu khổ…
Tôi năm nay 25 tuổi, chưa lập gia đình. Năm 17 tuổi, tôi ngỏ lời yêu với một người con gái. Cô ấy nhỏ hơn tôi 1 tuổi và là hàng xóm của nhà tôi. Mối tình đầu đẹp và trong sáng dưới vỏ bọc đôi bạn thân ấy đã chết yểu khi tôi học hết cấp 3. Nguyên nhân là do gia đình hai bên biết chuyện và phản đối tình cảm của hai đứa, thậm chí mẹ cô ấy còn nhiều lần xúc phạm tôi để tôi buông tha cho con bà. Tất cả là vì gia cảnh chúng tôi quá chênh lệch.
Nhà tôi nghèo. Bố tôi mất sớm, mình mẹ tôi nuôi hai anh em ăn học là quá khó khăn. Còn nhà cô ấy lại khá giả. Chúng tôi cho rằng tình yêu không phân biệt tuổi tác, hoàn cảnh, địa vị. Nhưng trong mắt người lớn thì đó là quan điểm ấu trĩ. Họ cho rằng hai người khác nhau thì sao có thể đến được với nhau? Mặc cảm vì hoàn cảnh gia đình, lại thêm lòng tự trọng bị xúc phạm, tôi quyết định chia tay với cô ấy.
Tôi đi biệt xứ gần 4 năm với mong muốn thay đổi cuộc sống. Có điều, thực tế là tôi không đủ can đảm đối diện với cô ấy. Tôi hy vọng thời gian và khoảng cách có thể giúp quên đi người con gái tôi yêu. Tôi cắt đứt mọi mối liên hệ với cô ấy, cho dù một cuộc điện thoại cũng không nghe, không gọi. Vậy mà từng ấy thời gian vẫn chẳng thể giúp tôi quên được mối tình đầu.
Rồi tôi trở về quê. Khi đó, cô ấy vừa lấy chồng. Chồng cô ấy là người hơn tôi về mọi mặt, từ tiền tài đến danh vọng. Biết cô ấy đã có hạnh phúc mới, tôi đau đớn, hối hận vô cùng. Nhưng chuyện đã rồi, tôi còn có thể làm gì đây? Vậy là tôi đành kiềm nén tình cảm của mình để chúng tôi có được cuộc sống bình yên.
Có điều, khi gặp lại nhau, hai đứa vẫn chẳng thể giấu nổi tình cảm trong ánh mắt. Cô ấy nói đã đợi tôi 3 năm nhưng chẳng thấy tôi trở về, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có. Rồi dưới sức ép của gia đình, cũng là vì để quên chuyện tình của chúng tôi, cô ấy chấp nhận lấy chồng. Còn tôi, sau lần gặp ấy đã đăng ký đi nghĩa vụ quân sự 2 năm. Tôi muốn một lần nữa thử nhờ thời gian giúp tôi quên đi người con gái ấy.
Trong 2 năm tôi không ở quê nhà, cô ấy đã sinh được một bé gái. Và không hiểu vì lý do gì, mà chồng cô ấy lại dính vào cờ bạc, nợ nần chồng chất, mất cả việc làm. Thấy cô ấy gầy đi nhiều, tôi thương lắm. Tôi biết mình chẳng giúp được gì về mặt vật chất nên thỉnh thoảng gọi điện để an ủi, mong chống đỡ cho cô ấy về mặt tinh thần.
Các cuộc gọi cứ nhiều dần lên. Tôi biết tình cảm mà hai đứa dành cho nhau còn rất nhiều. Thế nhưng tôi không thể đến với cô ấy được. Con gái cô ấy cần sống trong gia đình có đủ cả cha và mẹ, cần được hưởng tình yêu thương từ bố mẹ mình. Vì thế, tôi quyết định gặp chồng của cô ấy để khuyên can, mong anh ta bỏ thói cờ bạc, yêu vợ, thương con để gia đình yên ấm. Có điều, mặc cho tôi hết lời khuyên nhủ, anh ta cũng không thèm để tâm lấy một từ.
Video đang HOT
Thế rồi, 5 tháng trước, trong một lần tình cờ, tôi thấy anh ta đi cùng một cô gái. Qua những hành động, cử chỉ, có thể thấy hai người đó rất thân thiết, tình cảm với nhau. Ngay lúc đó, trong tôi ngập tràn suy nghĩ, có lẽ cô gái kia là tình nhân của anh ta. Có thể vì thế mà anh ta mới đâm ra đổ đốn, không còn yêu thương vợ con như trước kia.
Tôi đem chuyện mình nhìn thấy nói cho cô ấy nghe. Tôi hy vọng khi biết chuyện, cô ấy có thể tìm cách cứu vãn gia đình, nhưng cũng mong cô ấy sẽ quay lại với tôi. Bởi từ lúc phát hiện chồng của cô ấy ngoại tình, tôi đã quyết tâm trở thành người đem lại hạnh phúc cho cô ấy. Không ngờ, khi nghe tôi kể chuyện, cô ấy chẳng hề ngạc nhiên. Hóa ra là cô ấy đã biết chồng mình có người khác nhưng vẫn chấp nhận sống như thế vì con.
Tôi thương cô ấy vô cùng nên càng quyết tâm trở thành chỗ dựa, thành nguồn hạnh phúc cho cô ấy. Rồi chúng tôi cũng đến với nhau, tất nhiên là chẳng thể công khai trước bàn dân thiên hạ. Dù vậy, chúng tôi đã có được hạnh phúc thực sự. Khi chồng cô ấy xin được một công việc ở xa nhà, chúng tôi càng có cơ hội gần nhau hơn. Tôi đã đưa cô ấy đi chơi vài ngày và trong thời gian đó, chúng tôi đã chung sống như vợ chồng.
Sau lần đó, cô ấy có thai. Cô ấy nói sẽ ly hôn với chồng và đến với tôi. Có điều, lúc này tôi lại thấy vô cùng bối rối, không biết phải làm thế nào. Bởi tôi chắc chắn gia đình mình sẽ phản đối nếu tôi nói muốn lấy cô ấy. Thế nhưng tôi cũng không muốn con mình sinh ra mà không có bố.
Chúng tôi đã từng bàn đến chuyện bỏ đi xa xứ, nhưng mẹ tôi đã già, tôi muốn được ở bên chăm sóc bà. Hơn nữa, bỏ đi như vậy, 2 đứa trẻ là con riêng của cô ấy và con chung của chúng tôi sẽ phải chịu khổ. Tôi không muốn như thế. Bây giờ, tôi phải làm thế nào để vẹn cả đôi đường đây?
Theo VOV
Tôi đã đúng khi quyết tâm đi rình chồng
Gia đình mình Lan từ xưa vẫn được biết đến là một gia đình văn hóa, vợ chồng luôn yêu thương đầm ấm bên nhau. Nhưng bỗng chốc tai họa ở đâu ổ ập xuống nhà cô, khiến cô không thể đứng ngồi một chỗ được.
Chả là dạo gần đây có người bắn tin cho cô rằng anh Hùng - chồng cô đang qua lại với một ả góa chồng và có một con. Nghe thấy vậy không thể nào tin rằng chồng cô ngoại tình, cô luôn nghĩ họ chỉ nói chơi hoặc chọc phá gia đình cô thôi. Từ trước đến nay anh luôn yêu thương vợ con, có biết mèo mả gà đồng là gì đâu. Dù cố dặn lòng chỉ là chuyện vớ vẩn không cần phải quan tâm, cô cứ chăm lo cho gia đình tốt là được rồi. Nhưng không lúc nào hết cô không bị ám ảnh bởi câu nói "chồng mày đang ngoại tình ấy".
Thế rồi cô quyết tâm bí mật theo dõi theo nhất cử nhất động của chồng trước khi làm um mọi chuyện lên. Và để chứng mình chồng cô có ngoại tình thật không như lời người ta thường nói.
Chiều hôm sau cô xin làm nghỉ sớm đến cơ quan "rình" chồng xem thế nào. Ngồi ở quán nước gần cơ quan anh, cô ngụy trang cho mình bằng chiếc áo chống nắng, khẩu trang khiến anh khó lòng mà nhận ra được. Gần 18h anh mới dắt xe ra về, cô theo anh thì thấy chồng không đi về nhà mà rẽ vào một con hẻm sâu nơi toàn dân lao động ở. Khu ấy khá ẩm thấp và tồi tàn. Cô nghĩ bụng ả nhân tình của chồng mà lại ở những chỗ như thế này à, hay là đây là địa điểm họ bí mật hẹn nhau chăng?
Đi theo anh vào mãi sâu ngóc ngách thì mới thấy anh dừng lại trước một ngôi nhà cấp 4 cũ kỹ. Anh mở cửa vào nhà tự nhiên như nhà mình, sau đó cô lại thấy có người phụ nữ bế đứa con chừng 3, 4 tuổi ra nói cười vui vẻ với anh. Đến đây tôi mọi sự hoài nghi của cô dần trở nên chắc chắn dám khẳng định anh đã phản bội mẹ con cô. Thật không ngờ.
Cố giữ bình tĩnh cô, lắng nghe xem họ nói chuyện gì với nhau và một lần nữa cô muốn khẳng định anh với cô ta là thế nào. Ghé tai vào bức tường cuộc nói chuyện của họ khiến cô chết đứng.
- Anh bảo em bao nhiêu lần là chuyển đến căn hộ anh mua cho em mà ở, em không chịu nghe. Cứ sống trong căn nhà ẩm thấp, chật hẹp này làm gì. Mỗi lần anh đến đây khổ sở như thế nào em biết rồi đấy.
- Em xin lỗi, nhưng anh giúp mẹ con em thế này là tốt lắm rồi. Căn nhà em không dám nhận, nhỡ may chị nhà biết được thì lại khổ anh ra.
- Kệ. Vợ anh làm sao mà biết được, ở nhà anh luôn tỏ ra yêu thương mẹ con cô ấy, cô ấy không hề nghi ngờ gì anh đâu. Em không phải sợ hãi gì cả. Cứ đến đấy ở, có gì anh còn tiện qua với mẹ con em.
- Nhưng....em nghĩ không nên anh ạ.
- Không nhưng nhị gì hết. Anh yêu em và anh muốn bù đắp cho em là chuyện bình thường thôi. Đừng suy nghĩ gì cả. Thôi cho anh ôm em một cái rồi anh về, không vợ anh lại hỏi lung tung.
- ......
Ở ngoài nghe từng câu từ anh nói với cô nhân tình kia mà chị đau nhói cả ruột gan. Chị không dám tin và không thể hiểu được chuyện này là thật ư? Anh đã ngoại tình mà chị không hề hay biết, lại còn lấy tiền đi mua nhà cho cô ta nữa. Vậy hóa ra anh có quỹ đen từ bao giờ mà chị không hay. Mọi thứ dường như đổ sụp xuống, người chồng yêu thương vợ con là đây sao? Chị đau, đau lắm. Lúc này chị muốn mình chết quách đi cho xong, chị không thể chịu được sự thật này. Chị yêu thương chồng thế mà anh lại lỡ phản bội chị ư?
Cố dặn lòng mình phải bình tĩnh hơn lúc nào hết, chị không thể gục ngã như thế này được. mình có thể yếu đuối bất cứ lúc nào nhưng lúc này mình phải cứng rắn, mạnh mẽ đương đầu với sự thật này. Chị lấy lại tinh thần bình, can đảm đối mặt với chồng và ả nhân tình kia.
Kia cánh cửa vừa mở ra, anh đang quyến luyến không nỡ rời xa nhân tình thì chị đứng ngay trước cửa. Anh hốt hoảng giật bắn mình, sợ hãi. Anh vội vàng thanh minh.
- Em à, anh đến nhà người bạn chơi. Nhưng cậu ấy không có nhà, chỉ có 2 mẹ con cô ấy ở nhà thôi.
- Tôi biết rồi, anh không phải nói nữa. Nếu như anh và cô ta thích "về chung một nhà" với nhau như vậy, thì cứ nói với tôi một tiếng cho xong. Sao phải lén lút như thế, không hay lắm đâu. Bọn trẻ nó cười cho đấy.
- Em đừng nói thế mà. Anh xin lỗi, là anh sai rồi.
- Đừng xin lỗi làm gì khi anh đã gây ra chuyện này rồi. Bát nước đổ đi sẽ không bao giờ lấy lại được. Hôn nhân cũng vậy, anh tự đạp đổ nó đi rồi đấy. Thôi tôi có việc phải về đây, 2 người ở đây mà tâm sự tiếp.
Nói xong cô vội vã đi về nhà, đi đường mà nước mắt cô không ngừng tuôn rơi. Cô buồn và thất vọng về chồng quá. Nhưng cô quyết tâm rồi, cô sẽ ly hôn anh dù cho chuyện ấy khiến cô đau lòng như thế nào. Nhưng thà một lần đau còn hơn còn hơn đau mãi mãi, chuyện này quá sức chịu đựng với chị.
Tối hôm ấy chị để tờ đơn ly hôn đã ký sẵn cho anh. Chị sẽ nuôi còn và lấy đi tất cả tài sản, còn anh sẽ phải ra đi tay trắng.
Theo VNE
Chia tay nhau gần 1 năm, tôi quyết tâm tán lại vợ mình Cuộc sống thật nhiều điều buồn tủi.Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc, nhưng rồi tự tay tôi lại làm đổ vỡ tất cả. Mất vợ rồi, tôi mới nhận ra mình ngu dại đến mức nào. Vợ tôi không xinh, không có điểm gì quá xuất sắc, nhưng em hiền dịu, đảm đang, hiếu thảo. Tôi đã theo đuổi em...