Người yêu cũ đột ngột biến mất sau khi hay tin tôi có thai, 5 năm sau anh quay về làm 1 hành động khiến tôi rơi nước mắt
Tôi đã chẳng còn chút niềm tin nào vào đàn ông khi người yêu cũ đột nhiên biến mất sau khi biết tôi có thai. Cho đến ngày anh quay trở lại và đứng trước mặt tôi làm hành động đó.
Tôi có một tình yêu từ ngày mới bước vào đại học cho đến khi ra trường. Anh là 1 người đàn ông tốt, chăm học và rất giỏi. Ra trường cùng đi xin việc, nhưng anh may mắn hơn tôi tìm được 1 công việc ưng ý trước. Còn tôi lúc đó vẫn đang cố gắng chật vật đi xin việc với tấm bằng khá. Ngày anh được nhận việc cũng là lúc tôi đồng ý trao cho anh sự trinh nguyên của mình. Dù sao cũng đã đủ chín chắn và trưởng thành nên tôi đồng ý cho anh. Nửa năm qua lại như vậy thì tôi có thai.
Đúng cái lúc tôi vui sướng báo cho anh biết mình đã mang trong mình giọt máu của anh thì anh lạnh nhạt, vô tâm rồi đột ngột biến mất sau đó vài ngày. Tôi ngã khụy, cảm giác như chẳng còn gì để đứng lên, để dựa vào. Vừa ra trường công việc chưa có, tôi gọi anh liên tục, tìm anh bằng mội cách nhưng câu trả lời tôi nhận được chỉ là anh ấy đã ra nước ngoài theo dự án hỗ trợ học và làm của công ty rồi. 5 năm sau mới hết khóa học đó để về. Tôi sụp đổ, sụp đổ hoàn toàn.
Tôi đã nghĩ đến việc sẽ bỏ đứa bé đi. Nhưng rồi tôi không đủ nhẫn tâm để làm việc đó, tôi không thể giết đi đứa con của mình. Hơn hết dù hận nhưng đó cũng là kết quả của tình yêu ấy suốt bao lâu. Cuối cùng tôi chấp nhận giữ đứa bé lại dù nhận biết bao điều tiếng.
Khi cái thai còn bé, tôi không dám về nhà, vì nếu biết chắc chắn bố mẹ sẽ bắt tôi phá bỏ nó. Tôi tìm mãi mới được 1 chị chủ cửa hàng quần áo thương tình nên cho làm đến khi nào cái thai hơn 6 tháng, nó lớn rồi thì nghỉ. Chị còn bày cách cho tôi kiếm thêm thu nhập bằng việc bán hàng online, vốn ít mà không cần mất nhiều sức lực. Sau dần buôn bán thuận lợi hơn thì tôi đầu tư tích góp dành dụm để lo cho con khi con chào đời. Tôi mang ơn chị ấy vì chính chị ấy là người đã cưu mang mẹ con tôi.
Video đang HOT
Anh quay trở về xin tôi tha thứ và bù đắp cho mẹ con tôi. (Ảnh minh họa)
Đến khi tôi mang thai 7 tháng thì mẹ tôi lên Hà Nội thăm cũng chỉ vì tôi cứ nói với bà rằng bận nên không về được. Mẹ nhìn thấy cái bụng to uỳnh của tôi, bà khóc lóc vật vã, hỏi tôi vì sao lại ra cơ sự này, hỏi tôi cha đứa bé đâu rồi 2 mẹ con cùng ôm nhau khóc. Ở với tôi 3 ngày, mẹ khăn gói đi về, dúi vào tay tôi tập tiền lẻ gần 2 triệu rồi bảo tôi sẽ lựa lời nói với cha, cho tôi về nhà.
Tôi biết tính cha nghiêm khắc, gia trưởng, sẽ không dễ dàng gì chấp nhận chuyện này. Rồi tôi cũng nhận được cuộc gọi của cha từ quê nhà, chửi bới có, khóc có, lần đầu tiên tôi thấy cha khóc. Nhưng rồi im lặng 1 lúc, cha nói rằng về nhà đi con à, về nhà để bố mẹ chăm. Tôi không nói được gì, miệng đắng chát, nghẹn đắng nơi cổ họng, tôi tắt máy rồi bật khóc như một con điên không còn biết trời đất là gì. Tôi thấy mình làm khổ cha mẹ nhiều quá.
Tôi về nhà, sống trong sự bè bỉu, khinh bỉ của hàng xóm, láng giềng khiến tôi vô cùng mặc cảm, nhưng nhận được sự quan tâm, an ủi của cha mẹ tôi lại đứng lên. Dù ở quê nhưng tôi vẫn bán hàng online và gửi hàng cho chị Hoa mỗi đợt, nên vẫn có 1 chút thu nhập cho gia đình dù không nhiều.
Hai năm sau, tôi quyết định lên thành phố lập nghiệp, con còn nhỏ nên tôi xin bố mẹ đưa con theo. Ở nhà trọ, sống khổ nhưng tôi luôn cảm thấy may mắn vì mình có con ở bên.
5 năm sau, tôi gặp lại anh vô cùng ngỡ ngàng, tôi không biết anh đã tìm ra nơi mẹ con tôi ở bằng cách nào, chỉ biết rằng sáng hôm đó, anh đứng trước cửa căn phòng trọ, cầm theo một bó hoa cùng với 1 hộp trong đó có 1 chiếc nhẫn.
Anh nhìn thấy tôi, anh đã quỳ xuống rồi nói: “Anh biết anh có lỗi với mẹ con em, nhưng vì anh có lỗi nên hãy cho anh cơ hội để được bảo vệ mẹ con em, chăm sóc mẹ con em bằng cả quãng đời còn lại”. Lần nữa tôi lại khóc, khóc vì thương, vì yêu anh, vì hạnh phúc mà mình có.
Sau này anh mới nói với tôi rằng anh bỏ đi vì lúc đó anh sợ, anh không có đủ khả năng lo cho mẹ con tôi một cuộc sống tốt. Giờ anh trở về, biết là muộn nhưng xin mẹ con tôi cho anh cơ hội. Tôi ôm lấy anh, con tôi cuối cùng cũng được gọi cha, có cha như bao đứa trẻ khác, 5 năm đợi chờ không 1 tin tức, không 1 hi vọng nhưng rồi anh đã khiến tôi không phải thất vọng vì chờ đợi anh.
Theo Một Thế Giới
5 năm sống bên chồng, tôi chưa bao giờ có cảm xúc ái ân
Tôi không biết mình có nên dứt khoát chia tay anh không, tôi thực sự thấy mỏi mệt vì cuộc sống nhạt nhẽo này rồi.
Tôi đến với chồng bây giờ sau đổ vỡ của mối tình đầu. Chúng tôi cũng đều ngấp nghé tuổi 30 nên không có quá nhiều thời gian yêu đương tìm hiểu. Nhờ họ hàng dẫn mối mấy lần, quen được độ hơn 3 tháng là làm đám cưới.
Chồng tôi là người tốt, anh hiền lành, chất phác, thú thực nhiều lúc ngẫm nghĩ tôi vẫn thấy mình còn may chán. Thế nhưng dù vậy, vợ chồng tôi vẫn sống không mấy hạnh phúc, bởi chuyện chăn gối của hai đứa không hòa hợp.
Tôi không biết anh có để ý không, nhưng bản thân tôi, tôi cũng từng vượt rào với người cũ trước đấy rồi, nên tôi cũng không có non nớt hay cảm thấy xa lạ gì với những cảm xúc ái ân đó nữa, nhưng với chồng tôi không hề có.
5 năm chung sống tôi chưa bao giờ có cảm xúc trong việc chăn gối, chúng tôi cũng làm chuyện ấy rất ít, thường vài tháng một lần. Tôi cũng làm qua loa cho xong chứ không hề ham muốn gì, có lúc tôi còn tưởng mình bị lãnh cảm. Cứ thế, hai vợ chồng tôi sống không sex như hai người bạn. Sợi dây ràng buộc duy nhất của hai đứa là cô con gái nhỏ.
Tôi cũng nhiều lần thắc mắc, không biết anh có tìm chỗ giải quyết bên ngoài không, chứ đàn ông, lẽ nào anh chịu được. Dạo gần đây tôi cảm thấy rất chán chường, thường xuyên thấy mỏi mệt, cáu kỉnh. 35 tuổi, tôi không còn trẻ nhưng cũng không phải là đã già, nhiều lúc tôi thấy mình dường như đang hoang phí cuộc đời của chính mình vậy.
Tôi có nên giải thoát cho chính mình không, để tôi và anh cũng có cơ hội tìm một người khác hòa hợp để sống thoải mái hơn.
Theo Khỏe & Đẹp
Tôi đang chết chìm trong nghi hoặc vì sự biến mất của 3 chiếc bao cao su Tôi đoán thủ phạm lấy bao cao su là chồng, nhưng không hiểu mục đích của anh là gì? 10 năm sống chung, tôi chưa phải phàn nàn gì về chồng. (Ảnh minh họa) Tôi và chồng đã kết hôn được 10 năm, có hai con đủ nếp đủ tẻ. Cuộc sống gia đình tôi khá lý tưởng, chồng tôi là giám đốc...