“Người yêu à! Đã bao giờ em sợ mất anh chưa?”
“Thế là mình đã chia tay và anh bước theo người tình mới. Chẳng may tình không trọn vẹn anh hãy quay về nơi đây- nơi mình từng chia tay anh nhé! Bởi khi anh bước đi, em mới chỉ quay lưng chứ chưa bao giờ bước tiếp…”.
Em à! Những ngày đông lại về, lòng anh bâng khuâng niềm xao xuyến, anh nhớ em nhớ về những ngày mình bên nhau hạnh phúc. Giờ đây, ở xứ người anh chỉ mong sao thời gian qua đi thật nhanh để anh được về bên em. Để chúng mình viết tiếp cuốn nhật ký hồng mà em vẫn luôn giữ bên mình.
Mỗi ngày trôi qua, nhìn thấy người người nắm tay nhau đi dạo phố, bất giác anh ngỡ rằng em vẫn đang ở đâu đó mòn mỏi chờ anh. Rồi anh chợt mỉm cười khi nghĩ lại ngày đó- ngày mới yêu anh thật ngốc nghếch. Anh yếu đuối tới mức, sợ rằng xa em anh sẽ không thể tiếp tục sống. Trái tim anh sẽ vỡ vụn nếu một ngày nào đó em rời bỏ anh đi.
Nhìn thấy người người nắm tay nhau đi dạo phố, bất giác anh ngỡ rằng em vẫn đang ở đâu đó mòn mỏi chờ anh (Ảnh minh họa)
Khi bạn anh nói rằng “xa mặt cách lòng liệu rồi có giữ nổi nhau không?”, anh đã rất sợ. Anh đã tìm mọi cách để thử thách tình yêu của em, để xem em có thật lòng yêu anh không? Nhiều lần anh đã giả vờ nói chia tay với lý do không hợp nhau, em đã tìm mọi cách níu kéo. Anh lấy số điện thoại khác vờ tán tỉnh em, nhưng rồi chỉ nhận được câu “Mình đã có người yêu rồi”. Anh bất giác mỉm cười “mình quá trẻ con”.
Vì yêu em, đôi khi anh thấy mình đã trở nên khác xa với trước đây. Anh vốn chững chạc, lầm lỳ, nhưng giờ bỗng dưng anh yêu đời, anh biết hờn ghen, biết quan tâm, thậm chí là biết nói dối, cũng chỉ để em vui. Em có nhận thấy sự thay đổi của anh không người con gái trong lòng anh?
Video đang HOT
Rồi chuyến bay định mệnh ấy, đã đưa anh rời xa em. Khoảng cách về địa lý khiến anh sợ, sợ rằng em sẽ quên anh, quên đi người đã từng thề non hẹn biển với em. Nhưng rồi anh nhận được những lời yêu thương, nhớ nhung ngọt ngào từ em mỗi ngày. Và anh biết rằng em vẫn đợi anh về. Anh đã thở phào nhẹ nhõm khi mình đã từng có những suy nghĩ ngốc nghếch, lo lắng dại khờ.
Tình yêu thật kỳ diệu phải không em? Và trái tim luôn có ngôn ngữ riêng của nó. Phải chăng vì trái tim của mình có sự đồng điệu, có những nhịp đập chung mà anh vẫn luôn cảm nhận được về em mỗi ngày.
Chẳng may tình không trọn vẹn anh hãy quay về nơi đây – nơi mình từng chia tay anh nhé! Bởi khi anh bước đi, em mới chỉ quay lưng chứ chưa bao giờ bước tiếp (Ảnh minh họa).
Anh vẫn nhớ như in lời em thường hỏi anh rằng: “Anh à, giả sử một ngày nào đó, ta buông tay nhau ở cuối con đường này. Anh rẽ phải, còn em rẽ trái. Anh vội vàng bước đi, em lặng lẽ quay lưng dấu vội nước mắt đang rơi… Thế là mình đã chia tay và anh bước theo người tình mới. Chẳng may tình không trọn vẹn anh hãy quay về nơi đây – nơi mình từng chia tay anh nhé! Bởi khi anh bước đi, em mới chỉ quay lưng chứ chưa bao giờ bước tiếp…”.
Em à, em biết không ngay lúc này đây anh chỉ muốn nói với em rằng… Nếu điều đó xảy ra anh hứa sẽ không bao giờ buông tay em và không bước tiếp đâu em à!
Theo Khampha
2 đời chồng, tôi vẫn không hạnh phúc
Chia tay người chồng thứ hai, tôi đã suy nghĩ đến cả tháng trời và tôi biết, chấm dứt cuộc hôn nhân này chính là chấm dứt cuộc đời của tôi ở đây.
Tôi không còn nghĩ tới chuyện đi bước nữa hay tái hôn với ai. Giờ nhiệm vụ duy nhất của tôi là trong con, nuôi con khôn lớn trưởng thành. Hi vọng sau này con sẽ hiểu và thông cảm cho tôi, người mẹ tội nghiệp của chúng.
Những ngày tháng tiếp theo, tôi sẽ phải chịu điều tiếng là người đàn bà lăng nhăng, hay những câu đại loại như: "Có sao thì người ta mới bỏ, đàn bà gì mà lấy hai chồng đều bỏ cả hai". Nhưng không sao cả, tôi chấp nhận, vì tôi không thể nào cố gắng được thêm nữa, tôi đã quá mệt mỏi rồi.
Người chồng thứ nhất của tôi chia tay tôi, cũng vì anh chủ động. Sinh cho anh ta một đứa con trai nhưng đó không phải là lý do khiến tôi và con tôi được ở lại trong căn nhà ấy. Anh đi làm, có tiền, giàu có và có bồ. Cô bồ có thể sinh cho anh cả hai đứa con trai chứ đừng nói là một. Và vì vậy, anh ngang nhiên ngoại tình và bỏ bê mẹ con tôi. Anh còn đuổi tôi ra khỏi nhà và đưa cô bồ về sống. Tôi dù có trơ trẽn đến cỡ nào, có mong muốn đến cỡ nào cũng không thể sống chung nhà với chồng và người đàn bà đó. Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn.
Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn. (ảnh minh họa)
Rồi hơn 1 năm sau, có một người đàn ông cũng từng có gia đình, giàu có và biết hoàn cảnh của tôi, ngỏ lời với tôi. Anh ta biết tôi từng có chồng và đang nuôi con nhỏ, nhưng anh ta cũng có con nhỏ, và bỏ vợ nên rất muốn tái hôn với tôi, làm một gia đình. Ban đầu, tôi sợ lắm, không đồng ý, vì không muốn đi bước nữa quá vội vàng. Hơn 1 năm mà đã lấy chồng hai, tôi cảm thấy không hay ho cho lắm. Nhưng những người xung quanh cứ động viên tôi nhận lời, vì họ bảo, anh ấy có điều kiện kinh tế, có thể lo cho tôi cuộc sống tốt hơn. Tôi còn có con, không thể một mình nuôi con, kiếm tiền thì không hề dễ. Vả lại, người đàn ông đó cũng từng đổ vỡ nên họ sẽ biết trân trọng người vợ hai hơn.
Nghe mọi người nói, tôi mủi lòng. Tôi cũng tính tới chuyện lấy chồng. Và sau một thời gian tìm hiểu, thấy anh ta quan tâm mình, lo lắng cho mình, lại còn hay quà cáp, yêu chiều tôi, nên tôi đã đồng ý. Tôi chấp nhận lấy chồng lần nữa và hi vọng sẽ có cuộc sống tốt hơn.
Nhưng đúng là, ông trời trêu người. Người chồng mà tôi nghĩ giàu có, thực ra chẳng có gì mấy. Anh ta chỉ được cái mã, chỉ có cái nhà, còn lại thì không có gì. Công việc kinh doanh thì nay được, mai không. Tuy nhiên, tôi không cho đó là điều to tát, vì nếu anh ấy thật lòng yêu thương quan tâm tôi, thì tôi không để ý làm gì.
Nhưng anh ta coi tôi như ô-sin trong nhà, có việc gì cũng đến tay. Anh ta lấy một người giúp việc về, chăm con cho anh ta chứ không phải là lấy một người vợ. Tôi đi làm, kiếm tiền, lại còn một nách hai con, chăm con chồng và cả con mình. Còn anh ta thì chỉ biết chơi bời, nhậu nhẹt với bạn bè. Làm ăn thua lỗ thì về kêu trời rồi vòi tiền của tôi. Hình tượng người đàn ông tôi yêu thương, người mà luôn nói sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi, không làm tôi thất vọng là thế này sao. Suốt ngày anh ta chỉ biết chìm trong men rượu, say khướt rồi còn về nhà đánh đập tôi. Với con tôi, từ ngày cưới nhau, anh ta chưa có một lời ngọt ngào, chứ đừng nói là quan tâ hay lo lắng. Tôi cảm thấy bất lực về người chồng này. Tưởng là giàu có ra sao nhưng ngoài cái nhà, anh ta không có gì hết, chỉ là lừa dối mà thôi!
Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi! (ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng để bớt gánh nặng cuộc sống nhưng có vẻ, gánh nặng còn nhiều hơn khi tôi làm mẹ đơn thân. Giờ tôi phải nuôi thêm con chồng và một người chồng nghiện rượu, còn vũ phu. Tôi chán nản lắm rồi, mệt mỏi lắm rồi! Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy, nhưng lại ly hôn lần nữa thì còn mặt mũi nào. Tôi có nói với bạn thân của tôi, cô ấy bảo tôi cố chịu, chứ nếu ly hôn hai lần, người ta cười vào mặt tôi. Nhưng liệu có thể không, sao tôi còn dám nghĩ tới chuyện sống với anh ta nữa. Vậy thì cả đời này tôi chấp nhận cô đơn, đau khổ và mệt mỏi hay sao? Tôi đang đau khổ vô cùng, suy nghĩ về cuộc hôn nhân thứ hai này một cách nghiêm túc. Ly hôn, có lẽ chỉ còn đường như vậy và tôi thề là sẽ không bao giờ lấy chồng lần nữa.
Chỉ hi vọng là sau này, con tôi sẽ thông cảm cho người mẹ này, đừng nghĩ tôi là một kẻ không ra gì mà thôi. Liệu tôi có thể tiếp tục cuộc sống với người chồng chỉ coi tôi là người giúp việc không. Một mình tôi nuôi con đã mệt rồi, chỉ muốn có người nương tựa, giờ lại nuôi thêm chồng và con chồng, chắc là chỉ còn đường chết. Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi!
Theo VNE
Trong chuyện này, làm sao có thể trách mẹ? Tôi nhớ cái ngày vét hết tất cả những thứ có giá trị trong nhà, kể cả cặp nhẫn cưới đem bán lấy tiền cho anh đi thành phố làm ăn, anh ôm tôi rất lâu: "Em ở nhà ráng lo cho mẹ, anh sẽ cố gắng làm kiếm thật nhiều tiền rồi rước em lên". Tôi nói rằng tôi không mơ giàu...