Người vợ vì chồng, vì con 99 lần xé đơn ly hôn
Người vợ vì chồng, vì con 99 lần xé đơn ly hôn. Dáng khắc khổ, bước chân nặng nề của người phụ nữ như ngã quỵ giữa sân tòa. Chị vòng tay ôm nhẹ vai cô con gái. Đứa con gái vỗ về: “Mẹ hãy làm những gì mẹ cảm thấy nhẹ nhàng”. Chị ngả vào vai cô con gái khóc ngon lành như một đứa trẻ, chị không được lời hứa về hạnh gia đinh với các con.
Chị nói: “Có lẽ đây là lần thứ 100 tôi đem đơn ly hôn lên TAND quận Sơn Trà (Đà Nẵng)”. Những lần trước, chị cầm đơn lên nộp nhưng bàn chân lại níu bàn chân, lý trí không cho phép chị ly hôn. Cứ thế, 99 lần chị xé đơn ly hôn để mái nhà được vẹn tròn nhưng hạnh phúc vẫn thật khó níu giữ.
Năm nay chị vừa bước qua tuổi 50. Với 26 năm làm vợ, chị có với chồng ba mặt con. Con gái lớn năm nay đã 20 tuổi, chuẩn bị tốt nghiệp khoa tâm lý của một trường đại học ở TP HCM. Hai cô con gái sau, đứa cũng đã 17 tuổi, đứa còn lại 15 tuổi. Anh và chị đã hứa sẽ để các con được sống trong mái ấm gia đình đầy ắp tiếng cười. Lời hứa ngày nào vợ chồng chị đã cố gánh gồng để thực hiện nhưng có lẽ đến đây đành phải đứt.
“Tôi và anh từng yêu nhau tha thiết, chuyện tình yêu của chúng tôi đẹp và thơ mộng lắm. Tôi gắng không sống vì những thơ mộng đó mà nhìn về nó như một kỷ niệm đẹp. Dẫn tới việc ly hôn cũng một phần do tôi”. Nói rồi, chị quay sang con gái: “Ngàn lần mẹ muốn xin lỗi các con!” rồi khóc.
Anh chị yêu nhau khi chị còn là học sinh, còn anh là bộ đội về phụ trách tuyên truyền ở địa phương. “Chuyện tình của tôi và anh còn đẹp hơn cả trong tiểu thuyết”, chị nhoẻn miệng cười và kể về những buổi tối anh đánh đàn cho chị hát thâu đêm. Rồi họ đến với nhau như một lẽ tất yếu của hai trái tim nồng nhiệt.
Chị kể 6 năm sau khi cưới chị mới mang bầu và sinh được cô con gái đầu lòng. Niềm vui có con của hai vợ chồng như vỡ òa trong nước mắt. Rồi chị mang bầu lần thứ hai và sinh tiếp một cô con gái, anh vẫn động viên con nào cũng là con, miễn sao mình yêu thương, chăm sóc, giáo dục con nên người là được. Đến đứa con gái thứ ba, anh vẫn động viên chị con gái mình học hành nên người là vui.
Video đang HOT
“Nhưng không hiểu vì sao tôi cảm thấy anh có sự thay đổi rõ nét, cứ lầm lì, ít nói, hay nhậu và ít quan tâm tới gia đình. Chuyện vợ chồng vẫn bình thường không có gì nặng nề nhưng một bữa cơm có mặt chồng cứ thế thưa dần, tôi hỏi thì anh nói bận tiếp khách, bạn bè lâu lắm mới gặp. Và rồi anh cứ bận rộn với những cuộc hẹn mà không để ý gì tới gia đình. Anh ấy không nhớ nổi con gái mình sinh năm nào, vợ chồng đã cưới được bao nhiêu năm…”.
Rồi chị khẽ hỏi: “Liệu tôi có ích kỷ quá không? Nhiều lúc tôi cũng tự nói với bản thân có mấy người đàn ông nhớ được những ngày này. Nhưng tôi vẫn thấy buồn và cảm giác không được chia sẻ”.
Tôi hỏi chị có nghĩ rằng ly hôn sẽ giúp chị vui hơn. Chị lắc đầu rồi quay sang phía con gái nói: “Mẹ xin lỗi”. Chị nói chị tin tưởng anh là người đàn ông sống vì gia đình nhưng anh chỉ mang tiền về mà không nghĩ tới suy nghĩ của vợ. Anh cũng không phải là người đàn ông lăng nhăng nhưng anh lại không bao giờ thể hiện tình cảm với vợ và không bao giờ cho chị một chút dư vị tình yêu. “Tôi cảm thấy đó là sự tồn tại trong hôn nhân chứ không phải là một tổ ấm”. Nói tới đó, nước mắt chị lại lăn dài. Chị trách chồng rồi lại dằn vặt bản thân sao đòi hỏi quá nhiều… Rồi chị mân mê tờ đơn ly hôn viết tay có đôi chỗ bị nhòe.
Cô con gái tiếp lời: “Ba em là người cha tốt, còn mẹ là người biết chăm lo cho gia đình. Nhưng có lẽ do ba mẹ không thể hài hòa cuộc sống với nhau. Em tôn trọng ba, yêu quý ba và em cũng hiểu nỗi lòng ba. Nhưng không phải vì vậy mà em khuyên ba mẹ níu giữ những gì không thể níu”.
Rồi cô con gái kể cho tôi nghe về những mâu thuẫn của cha mẹ: “Ba mẹ không bao giờ to tiếng với nhau trước mặt các con, ba cũng chưa từng đánh mẹ. Ba rất thương chúng em và mẹ cũng không bao giờ kể chuyện ba mẹ mâu thuẫn. Mãi tới một ngày, năm đó em 14 tuổi, ba nhậu say về, mẹ mang nước chanh vào cho ba, lau mồ hôi cho ba nhưng ba hắt đổ mà gọi ba đứa con vào ôm hôn. Em nhìn thấy mẹ đã khóc. Đó là lần đầu tiên em thấy mẹ khóc. Gặng hỏi, mẹ chỉ nói chắc do ba con nhậu say. Nhưng nhìn vào mắt mẹ em thấy mẹ đang giấu em điều gì đó. Đến tận bây giờ mẹ vẫn không kể hết những mâu thuẫn của ba mẹ cho em nghe. Nhưng em biết mẹ và ba đều đang sống với hai nỗi niềm riêng”.
Hỏi em về lý do đồng tình cho cha mẹ ly hôn, giọng em nghèn nghẹn: “Đã 26 năm ba mẹ sống với nhau nhưng cả ba và mẹ đều nói họ thấy bế tắc khi hiểu được suy nghĩ của nhau nhưng không thể sống vui cùng nhau. Em không thể ích kỷ, ba và mẹ sống chung trong một mái nhà nhưng chẳng khác gì ly thân…”.
Chị rời tòa, tờ đơn xin ly hôn vẫn chưa nộp. Có lẽ chị cũng chẳng hiểu vì sao, vì chồng vì con, vì hạnh phúc?
Theo PLO
Tôi mắc vào lưới tình của em dâu
Tôi vướng vào lưới tình của em dâu thật ngọt ngào nhưng cũng thật đắng cay.
Nhà có hai anh em, hơn nhau có 2 tuổi. Đến năm em tôi 26 tuổi thì cậu có người yêu. "Còi to cho vượt" nên em trai tôi lấy vợ khi tôi còn chưa có mảnh tình nào vắt vai.
Bố mẹ tôi dành nguyên cho vợ chồng em tầng 3, còn tôi khăn gói lên tầng 4 ở. Cô dâu mới có vẻ khá hợp với mẹ chồng khi cả hai mẹ con rúc rích trò chuyện suốt ngày, rồi cơm cơm nước khiến không khí trong nhà rất vui vẻ. Cả nhà tôi ai cũng mừng vì cô con dâu hòa hợp rất nhanh với gia đình chồng.
Tôi cũng phải thầm công nhận em trai tôi có mắt tinh đời khi chọn vợ bởi em dâu khá xinh xắn, biết ăn mặc và đặc biệt là nấu ăn rất ngon. Hôm nào em dâu vào bếp nấu ăn là bữa đó cả nhà cùng xuýt xoa bởi sự quyến rũ từ những món ăn cô dâu mới trổ tài.
Em dâu làm cho một công ty nước ngoài nên càng có điều kiện để ăn mặc và trang điểm. Còn em trai tôi là kỹ sư xây dựng nên thường xuyên đi công trình xa nhà, những chuyến công tác của em kéo dài từ 10 ngày đến cả tháng là điều hết sức bình thường.
Thời gian đầu, mỗi khi em trai tôi đi công tác xa, cô dâu mới cũng vẫn rất vui vẻ chấp nhận công việc của chồng mình. Nhưng càng về sau, khi những chuyến công tác kéo dài hơn do áp lực hoàn thành tiến độ của công trình, tôi nhận rõ sự buồn chán của em dâu mỗi khi chồng vắng nhà.
Bản năng đàn ông cùng men rượu có sẵn trong người, tôi bế bổng em vào phòng... (Ảnh minh họa)
Nhiều lúc thấy em dâu thẫn thờ, ra ngóng vào trông chồng tôi cũng thấy tội nghiệp nhưng chẳng biết phải an ủi em thế nào. Thật ra tôi rất vụng trong chuyện tiếp xúc với phụ nữ. Đi làm thì thôi, về đến nhà xong bữa cơm là tôi nhào về phòng riêng, ôm cái máy tính, không chơi điện tử thì chát chít với mấy thằng bạn cùng cảnh "phòng không" như mình.
Tuy vậy tôi cũng nhận thấy được sự thay đổi rõ rệt của em dâu thời gian gần đây khi em ít nói cười, ít quấn quít bên mẹ tôi như trước. Đặc biệt khi chỉ có mình tôi và em, tôi luôn thấy ánh mắt em dành cho tôi rất lạ. Đôi mắt em như hút lấy hồn tôi khiến tôi lúng túng, tim đập loạn nhịp. Nhiều khi tôi phải kiếm cớ để thoát khỏi ánh mắt của em.
Em trai tôi lại có đợt công tác mới. Tối thứ 7, tôi xách xe đi nhậu với lũ bạn trai về đến nhà cũng đã quá nửa đêm. Chếnh choáng hơi men, tôi vừa thở vừa leo lên từng bậc cầu thang để về phòng của mình. Lên được đến tầng 3, trong ánh sáng mờ tỏ của bóng đèn ngủ hắt ra từ phòng của em trai, em dâu tôi đứng ngay ở cửa, mời gọi trong bộ váy ngủ gần như trong suốt. Em lao đến ghì chặt lấy tôi, áp cả khuôn ngực nóng bỏng vào người tôi. Bản năng đàn ông cùng men rượu có sẵn trong người, tôi bế bổng em vào phòng...
Sáng sớm, tôi tỉnh dậy và đi khỏi phòng em trai tôi như một kẻ ăn cắp. Tôi biết nói sao với em trai tôi đây. Tôi thực sự bấn loạn. Tôi vướng vào lưới tình của em dâu thật ngọt ngào nhưng cũng thật đắng cay. Tôi không xứng đáng làm anh của em trai tôi nữa. Tôi phải tìm cách rời khỏi ngôi nhà này, nếu không suốt đời tôi sẽ sống trong ân hận, giày vò.
Theo VNE
Cảm ơn anh tình đầu Nếu có kiếp sau, em vẫn muốn được gặp anh, yêu anh và muốn được ở bên anh suốt cuộc đời. I wanna call the stars. Down from the sky, I wanna live a day,That never dies, I wanna change the world. Only for you. All the impossible. I wanna do... I wanna hold you close, Under the rain, I wanna kiss your...