Người vợ trẻ cay đắng vì bỏ cả thế giới để lấy chồng mà giờ chồng chẳng còn muốn ở bên…
Lấy chồng, người phụ nữ này đã phải tự chấp nhận bỏ cả thế giới ở lại phía sau. Nhưng những gì cô có chỉ có mỗi đứa con trai làm lãi.
Đó là hoàn cảnh éo le của cô gái trẻ P.N.N ở Hà Nội. Theo P.N.N tâm sự, khi người con gái chấp nhận lấy chồng đồng nghĩa với việc phải chấp nhận những được và mất. Tất nhiên, những được – mất này còn tùy theo cá nhân của mỗi người và không thể lấy của người này để đem so sánh với người khác. Bản thân cô, dù cuộc hôn nhân đang sắp tan vỡ, nhưng cô vẫn xác định có đứa con làm lãi và sẽ làm lại cuộc đời mình.
Theo người vợ trẻ này tâm sự, khi quyết định lấy chồng, cô phải chấp nhận từ bỏ nhiều thứ: “Lấy chồng rồi, tôi phải từ bỏ ước mơ còn dang dở. Tôi phải từ bỏ việc học hành để đi tìm hạnh phúc riêng. Tôi từ bỏ cả t.uổi thanh xuân tươi đẹp yêu đời nhất mà mỗi người chỉ có 1 thời.
Cái t.uổi đôi mươi, cái t.uổi thanh xuân đang hừng hực nguồn sống với khát khao vươn ra thế giới nhưng tôi lại chọn cho mình 1 bến đỗ khác bình lặng và 1 cuộc sống mới đang chờ đợi. Bỏ lại sau lưng t.uổi thanh xuân tươi đẹp tôi lại trở thành 1 người vợ với bao suy nghĩ và lo lắng về cơm áo gạo t.iền.
Lấy chồng rồi, tôi chẳng còn được bố mẹ chiều chuộng nữa. Ngày chọn lấy chồng, bố mẹ tôi như sụp đổ. Mọi hi vọng đặt lên tôi đã chấm hết. Tôi bỏ ngoài tai sự phản đối lời khuyên của bố mẹ và họ hàng để chọn về sống với chồng. Giờ chẳng còn được làm biếng mỗi sáng sớm, chẳng được ngủ nướng thật lâu, chẳng được đến bữa chạy ra ăn mà cũng chẳng được ở cùng bố mẹ nữa.
Lấy chồng rồi tôi cũng không được làm theo sở thích của bản thân đôi khi còn phải làm theo sở thích của người khác. Chẳng được mua những bộ quần áo mình thích nữa.
Lấy chồng rồi, tôi phải chấp nhận nghe mọi người chỉ trỏ sau lưng, chấp nhận bị mang tai tiếng, chấp nhận cuộc sống thay đổi chỉ để bên người mình yêu.
Video đang HOT
Lấy chồng, tôi chẳng còn những buổi tụ họp bạn bè và dường như tôi chẳng còn bé nữa. Vì tôi đã có cuộc sống riêng chẳng người bạn nào muốn làm phiền 1 người đã có gia đình cả. Bạn thân cũng dần xa lánh tôi. Những lời hỏi han những tin nhắn thưa dần rồi không còn nữa. Nhiều khi buồn muốn tâm sự nhưng nhìn lại chẳng còn ai để bộc bạch cùng hay để khóc cùng nữa”.
Dù những mất mát khi lấy chồng là quá nhiều nhưng P.N.N vẫn phải thừa nhận những cái “được” khi cô đã quyết định kết hôn dù những cái được này không nhiều: “Lấy chồng tôi có thêm 1 gia đình nữa. 1 gia đình có bố có mẹ có anh em họ hàng nữa.
Lấy chồng rồi, tôi được sống bên người mình yêu thương, từ bỏ mọi thứ để bên người đó. Vui có, buồn có, giận hờn có nhưng vẫn thấy rất cần người đó.
Lấy chồng rồi, tôi được lãi 1 thằng cu kháu khỉnh. Biết thế nào là làm mẹ. Biết như thế nào là trách nhiệm.
Nhưng bây giờ mà tôi bỏ cả thế giới để đến bên người ấy mà người ấy chẳng còn muốn bên tôi nữa. Con người đúng là dễ thay đổi, chẳng bao lâu nữa chúng tôi lại trở thành người dưng. Nhưng biết làm sao bây giờ, tôi đã có con làm lãi và sẽ vượt qua tất cả. Chấp nhận 1 lần nữa bị chỉ trích, chấp nhận 1 lần nữa bị soi mói. Chỉ có bố mẹ là phải khổ vì tôi nhiều quá”.
Hiện, người vợ trẻ cho biết vẫn sẽ cố gắng sống thật tốt dù hôn nhân tan vỡ: “Tôi sẽ sống thật tốt! Ai nên khôn mà không dại đôi lần… phải không. Hi vọng mọi chuyện tốt đẹp hơn”.
Theo Emdep
Từ bao giờ, hôn nhân trở thành thước đo ổn định của một cô gái?
Khi bạn hai tám, ba mươi, sẽ chẳng ai hỏi bạn có bao nhiêu t.iền trong tài khoản, sự nghiệp đến vị trí nào, gặp nhau người ta sẽ chỉ hỏi: đã lấy chồng chưa, có mấy đứa rồi?...
Chẳng hiểu từ bao giờ, hôn nhân trở thành áp lực của mỗi cô gái khi mà đến tầm khoảng hai tư, hai lăm t.uổi theo-đúng-lộ-trình là đã nhất định phải có người yêu, rồi lấy chồng, sinh con. Và càng ngạc nhiên hơn, việc lấy chồng trở thành thước đo cho sự ổn định.
Khi bạn ngã xe vào một ngày trời mưa, người ta sẽ không hỏi rằng bạn có làm sao không, có cần đi viện không, người ta lại chỉ trách móc chẹp miệng: đã bảo lấy chồng đi rồi còn gì.
Khi bạn viết vài câu bâng quơ trên Facebook, than rằng công việc mệt mỏi, một ngày chẳng có niềm vui nào cả, người ta lại vào comment rằng: lấy chồng đi là hết than ngay.
Khi bạn đi du lịch, bạn vui vẻ với một cuộc sống rộn ràng, bạn khám phá khắp nơi với số t.iền tự tay mình kiếm được, háo hức chưa kịp hết thì bạn bè, người thân vào: Chồng thì không lo mà kiếm, suốt ngày chơi.
Dường như mọi hành động bạn làm, mọi lời bạn nói, mọi thái độ, tâm trạng của bạn, người ta đều quy về chuyện đã lấy chồng hay chưa.
Người ta quên mất rằng bạn đang tự nỗ lực để có một cuộc sống là chính mình, bạn đang cố gắng từng ngày để chờ đợi gặp được một người tốt nhất dành cho mình.
Người ta quên mất rằng chuyện tình yêu , hôn nhân là của hai người, chỉ khi thực sự sẵn sàng thì bạn sẽ bước tiếp, chứ không phải nhắm mắt vơ bừa để có một sự "ổn định", mà lắm khi sự "ổn định" đó cũng mông lung lắm.
Nhiều lúc bực mình bạn nghĩ "chồng là cái gì mà thần kỳ vậy", có thật là lấy chồng rồi bạn sẽ không còn mệt mỏi, không còn buồn chán, không còn lo bị ngã, không còn lo hết t.iền,... không?
Nếu thực sự như vậy sao hàng ngày lên mạng vẫn thấy có bao vụ đ.ánh g.hen vì chồng ngoại tình, bao nhiêu cô gái tâm sự cuộc sống hôn nhân không vẹn tròn, bao vụ ly dị đang đầy rẫy ngoài kia.
Nói thế cũng chẳng phải vì không còn tin tình yêu đích thực, cũng chẳng phải vì sợ lấy chồng. Thực sự khi tôi bảo rằng tôi chưa lấy chồng, thì tức là chưa tìm được một người phù hợp và chưa thực sự sẵn sàng cho cuộc sống gia đình thôi.
Vì vậy hãy để tôi sống một cách thoải mái nhất, vui vẻ nhất, chứ đừng nói chuyện một câu lại bóng gió t.uổi này mà chưa lấy chồng, một câu lại kén cá chọn canh... Đừng bao giờ lấy chuyện chồng con ra để đ.ánh giá sự ổn định của một cô gái.
Sự ổn định nhất chính là trong tâm hồn cô ấy, mọi thứ có thực sự bình yên hay không? Mỗi người có một cách sống, đừng đưa thước đo của người này làm thước đo của người khác. Chẳng ai sống hộ ai bao giờ, thế nên tốt nhất hãy sống thật tốt cuộc đời mình trước.
Nhân dịp Tết đến xuân về tình trạng hỏi chồng con lại tăng hơn trước, gây áp lực hoang mang cho những cô gái như chúng ta. Thế nên là, mong bạn bè bà con lối xóm, họ hàng thân thích, hãy để chúng tôi - những cô gái độc thân được sống một cuộc đời tự do, được trải nghiệm tất cả mọi thứ và học cách sẵn sàng để bước vào tình yêu và hôn nhân. Đừng để kết hôn là một sự khó chịu khi được hỏi đến.
Cái gì trên đời này cũng cần có thời gian, chúng tôi tin chắc rằng hôn nhân không nhàm chán và buồn tẻ, tất nhiên chồng vẫn là một cái gì đó 'thần thánh', chỉ có điều, hãy đợi để chúng tôi gặp đúng người trước đã!
Theo Emdep
Lúc mình mang thai, gặp sự cố thì chồng và mẹ chồng đuổi thẳng tay đến khi sinh con lành lặn thì đòi nhận con gặp cháu Trong khi trước đó vài tháng, họ còn ném quần áo và đuổi mình ra khỏi nhà. Mình và chồng yêu nhau 2 năm thì kết hôn. Lúc đó mình mang bầu nên mới bắt buộc phải cưới sớm. Nói là cưới nhưng thực chất chỉ là bữa cơm thân mật với họ hàng, anh em. Vợ chồng mình tự đưa nhau đi...