Người vợ quê mùa và món quà bất ngờ khi dự đám cưới tiền tỷ của chồng với con gái giám đốc
Sáng ấy chị lại nói dối bố mẹ chồng là đến nhà bạn chơi một ngày rồi xách theo cái túi, bên trong là món quà chị muốn dành tặng cho chồng nhân ngày anh cưới cô vợ giàu sang.
Bố mẹ chị và bố mẹ anh vốn là láng giềng sát nhà nhau, thân thiết hơn cả anh em ruột. Bố mẹ anh quý chị lắm coi chị như con cái trong nhà vì n hà anh không có con gái chỉ có 2 cậu con trai. Ông bà mong rằng sau này chị sẽ trở thành con dâu của mình.
Không ngờ lớn lên chị và anh lại có tình cảm với nhau thật. Anh hơn chị 2 tuổi và là con trai út, thấy bọn trẻ quý mến nhau hai gia đình quyết định tổ chức đám cưới khi chị tròn 18 tuổi. Anh được bố mẹ cất tạm cho một ngôi nhà cấp 4 ở góc vườn, vợ chồng trẻ sống với nhau hạnh phúc suốt 2 năm.
Sau đó, anh được người bác ruột bên mẹ ở thành phố đón lên cho thi đại học vì anh vốn học giỏi nhưng vì nhà nghèo nên chỉ học hết cấp 3 là dừng lại. Còn chị thì chỉ được học hết cấp 1, thế nhưng chưa khi nào anh chê bai vợ mình ít chữ cả.
Anh được bố mẹ cất tạm cho một ngôi nhà cấp 4 ở góc vườn, vợ chồng trẻ sống với nhau hạnh phúc suốt 2 năm. (Ảnh minh họa)
Năm đó anh thi đại học và đỗ liền. Người bác đã hứa nuôi anh ăn học và bố mẹ anh không phải chu cấp gì cả. Chị cũng động viên chồng đi học để cuộc sống vợ chồng sau này đỡ khổ hơn. Nhưng chị đâu có ngờ…
Anh lên thành phố thích nghi với cuộc sống đông đúc, nhiều cái mới lạ mà quên đi người vợ quê mùa thất học ở nhà. Những ngày nghỉ hè anh chẳng về thăm vợ và bố mẹ ở quê mà nói là ở lại đi làm thêm nhưng thực chất là đi cắm trại, vui thú với bạn bè.
Chồng đi lâu quá, nhớ chồng chị muốn lên chơi nhưng anh lại gàn: “Em ở nhà lo đồng ruộng chăm sóc bố mẹ hai bên, Tết là anh về mà. Em đi giờ lấy ai lo việc nhà, vợ chồng anh chị cả thì đi xa rồi…”. Thấy chồng khuyên vậy chị lại thôi, nhớ chồng nhiều lần mượn điện thoại của bố chồng gọi cho anh, chị không dùng điện thoại nhưng sợ ảnh hưởng tới việc học của chồng nên chị lại thôi. Vì có lần chị gọi nhưng anh bảo đang giờ học nên tắt máy ngay.
4 năm anh được bác nuôi ăn học nhưng hè vẫn nói là đi làm thêm không về. Tết anh cũng chỉ ở nhà được 3 ngày rồi đi ngay, anh bảo lên còn làm, nghỉ lâu quá chủ lại tìm người khác mất chỗ làm thêm tử tế. Bố mẹ anh và chị nghe nói thì biết vậy, cũng không dám giữ anh. Vợ chồng người bác thì muốn anh trở thành con trai họ vì họ không con nên cũng giấu mọi chuyện.
Mãi tận khi anh ra trường đi làm chị mới nghe phong thanh người ta nói rằng anh đang yêu con giám đốc công ty anh làm. Chị chẳng tin, nhưng khi người bạn của anh gửi cho chị mấy tấm ảnh chụp họ tình tứ bên nhau chị mới lặng người.
Chị giấu bố mẹ chồng lên thành phố tìm chồng. Lúc này anh được gia đình người bác cho ở một căn chung cư riêng. Anh đã coi họ như là bố mẹ mình luôn chứ cũng chẳng thèm gọi điện về nhà thăm bố mẹ mình nữa. Thi thoảng anh chỉ gửi cho ông bà ít tiền. Lần theo địa chỉ căn chung cư chồng ở cũng do người bạn kia cho, cuối cùng chị cũng tìm được.
Video đang HOT
Chị bấm chuông, anh xuất hiện quần áo chỉn chu nụ cười tươi rói nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt chị thì nụ cười ấy biến mất:
- Sao em lại tự ý lên đây, anh đã nói đừng lên cơ mà.
- Em…
Liền ngay sau đó một cô gái xinh xắn ăn mặc gợi cảm xuất hiện. Có lẽ đó mới là người anh đợi.
À đây là giúp việc của anh, cô ấy là người họ hàng ở quê của mẹ. Thương cô ấy thất học chẳng biết làm gì nên bố mẹ bảo lên đây làm ô sin cho anh. (Ảnh minh họa)
- Em vào đi…
- Đây là ai vậy?
- À đây là giúp việc của anh, cô ấy là người ở quê bố mẹ tìm giúp. Thương cô ấy thất học chẳng biết làm gì nên bố mẹ bảo lên đây làm ô sin cho anh.
Chị nghẹn đắng cổ họng không nói được câu nào. Anh bảo chị cứ ở nhà rồi đưa cô gái kia đi đâu đó. Lúc ấy có lẽ vì quá bất ngờ chị chẳng kịp phản ứng gì cả cứ làm theo những gì anh nói.
Anh đi tối mịt mới về và mang cho chị chút đồ ăn. Anh đã say mềm nên đi ngủ luôn. Chị lên giường cùng chồng, thấy mùi nước hoa thơm phức. Nửa đêm anh tỉnh cơn say quàng vai ôm vợ và âu yếm. Anh giải thích cô gái kia là con giám đốc, anh chỉ chơi bời để lấy lòng giám đốc của mình mà thôi. Đạt được mục đích rồi anh sẽ đón bố mẹ và chị lên sống cùng… Rồi anh ân ái với vợ, lần này chị không còn thấy thích thú mà ghê tởm chồng.
Sáng sớm hôm sau anh dậy đưa vợ ra bến xe. Trước khi ra khỏi nhà anh không quên dúi vào tay chị viên thuốc tránh thai khẩn cấp nói vợ uống luôn đi vì anh chưa muốn sinh con. Chị im lặng lấy cốc nước uống nhưng đã không bỏ viên thuốc ấy vào mồm. Về quê chị nói dối bố mẹ chồng là đến nhà người bạn chơi và ngủ qua đêm tại đó.
3 tháng sau cũng nhờ người bạn của chồng ở thành phố báo giúp (người này hồi trước vốn là bạn học cùng anh ở quê) chị biết chồng mình đang chuẩn bị làm đám cưới với con gái sếp. Tất nhiên bố mẹ chồng chị vẫn chẳng hay biết gì, bố mẹ anh trong đám cưới hôm đó không ai khác chính là vợ chồng người bác.
Người bạn nói rằng đám cưới ấy được gia đình nhà gái đầu tư tiền tỷ vô cùng sang trọng và hoành tráng. Chị cố gắng không để mình rơi giọt nước mắt nào vì sợ bố mẹ chồng ở quê nghi ngờ.
Sáng ấy chị lại nói dối bố mẹ chồng là đến nhà bạn chơi một ngày rồi xách theo cái túi, bên trong là món quà chị muốn dành tặng cho chồng nhân ngày anh cưới cô vợ giàu sang.
Lúc nhìn thấy ảnh cưới của chồng cùng với cô gái hôm chị gặp ở căn chung cư đặt ở sảnh khách sạn chị mới tin chuyện anh cưới là thật. (Ảnh minh họa)
Lúc nhìn thấy ảnh cưới của chồng cùng với cô gái hôm chị gặp ở căn chung cư đặt ở sảnh khách sạn chị mới tin chuyện anh cưới là thật. Cũng may có người bạn dẫn đi chứ không thì chị cũng chẳng biết vào đây thế nào.
Khi chú rể bước ra trước, trong lúc đợi bố cô dâu dắt con gái ra, cả hôn trường náo loạn khi thấy xuất hiện một cô dâu khác đang tiến lại chỗ chú rể. Anh giật bắn mình khi nhận ra đó là người vợ quê mùa thất học. Trước khi đi chị đã dùng số tiền tiết kiệm bán rau của mình để thuê một chiếc váy cưới mang đi. Chị không cần nói qua mix nhưng giọng thì sang sảng:
“Tôi là vợ anh Hưng ở dưới quê, cám ơn mọi người đã tới dự lễ kỉ niệm 7 năm ngày cưới của chúng tôi. Thật hạnh phúc khi chúng tôi sắp chào đón đứa con đầu lòng. Chồng tôi chưa biết chuyện, tôi muốn đây là món quà đặc biệt dành tặng anh ấy”.
Anh chưa kịp làm gì để vợ ngừng nói thì đã nhận 2 cái tát trời giáng từ con gái giám đốc. “Tại sao anh lại nói chị ấy là ô sin. Anh thật đê tiện”. Hai người bác của anh cũng chẳng thể làm gì được, đám cưới cũng tan tác vì cô dâu chính đã chạy khỏi hôn trường.
2 ngày sau anh lầm lũi trở về nhà, anh đã tay trắng mất tất cả. Nhưng khi về tới nơi bố mẹ anh đã chẳng còn đón nhận anh nữa, vợ cũng không ở căn nhà của hai vợ chồng trước đây mà về nhà mẹ đẻ. Anh định sang tìm nhưng đàn chó nhất định không cho anh vào. Chị đã viết sẵn đơn ly hôn chỉ chờ anh về ký, chị sẽ nuôi con một mình.
Theo Một thế giới
Phụ nữ là món quà của tạo hóa, các ông không lấy vợ là dại cả một đời trai
Từ ngày lấy vợ, vợ săm sắn, nấu cho tôi những bữa ăn ngon. Đi làm về tới nhà là có cơm canh và vợ yêu đợi sẵn, còn gì bằng.
Hãy nghe lời của người trong cuộc. Hôn nhân và các bà vợ lắm lời chỉ là vỏ bề ngoài. Vì dù rằng các bà ấy có lắm lời thật, có quản thúc các ông thật nhưng không thể phủ nhận, có các bà ấy, đời đàn ông chúng ta tươi sáng hẳn, như là lật sang trang mới.
Ngày trước, khi chứng kiến hôn nhân của anh bạn, tôi cũng từng ngán ngẩm nghĩ rằng, sau này, thà là không lấy vợ còn hơn suốt ngày về nhà là nghe các bà vợ la hét. Nào là &'anh đi đâu về đấy, đi với ai, lại rượu chè say sưa chứ gì?". Nào là &'10h anh phải có mặt ở nhà, còn không thì đóng cử, ngủ ở ngoài'. Hay &'sáng nay anh không đi đâu hết, lát em đi chợ nấu nướng, anh ở nhà trông con'. Nhìn cảnh ấy, thú thực, chẳng ai dám lấy vợ.
Ông nào gớm lên thì quát nạt vợ, đánh vợ không nói làm gì. Ông nào im ỉm, chiều vợ thì vợ lấn tới. Nói ra thì cơm không lành, canh không ngọt, lại cãi nhau suốt ngày mệt người. Nên như anh bạn tôi nói, một điều nhịn là chín điều lành, nhịn cho nó lành, các bà thích nói gì thì nói, nói chán các bà ấy thôi.
Đúng thật, từ ngày lấy vợ, tôi mới càng nghiệm ra điều đó. Đàn bà hay nói nhưng mà thật lòng họ rất yêu thương chồng con. Họ luôn quát nạt, dọa là cho chồng ngủ ở ngoài đấy. Thế mà quá 10 giờ chồng về, có khi các bà vợ vẫn nằm bên mâm cơm đợi chồng. Rồi thấy anh về trong bộ dạng mệt phờ, đói khát, vợ con lại vội vàng chạy đi hâm thức ăn lại cho chồng. Thế là, chẳng bị mắng lại có cơm ngon.
Các bà ấy hay bảo chồng p hải về nhà ăn cơm này kia, nhưng một bữa ăn ở ngoài, gọi cho vợ một câu, khéo léo trình bày lý do và không quên an ủi vợ lúc vợ ăn một mình. Như thế là các bà ấy gật đầu ngay, dịu dàng ngay và không quên dặn &'anh nhớ về sớm nhé, uống ít rượu thôi'. Cũng là một câu nói nhưng giọng nhẹ nhàng dịu dàng như thế có phải lọt tai đàn ông không?
Đàn bà thừa sức làm như vậy, họ đâu phải là những người chỉ ưa quát nạt chồng con. Chỉ là, họ đang thực sự muốn nhận được điều dịu dàng đó ở chồng. Nếu anh chồng cũng biết nhẹ nhàng, cũng biết lãng mạn, cũng biết nịnh nọt thì đàn bà dễ lắm. Đàn bà mủi lòng và cũng rất bao dung, họ cần một người chồng luôn biết quan tâm, chia sẻ. Và hơn cả là một người chồng hiểu tâm ý của họ. Chỉ cần dịu dàng, chị cần nhẹ nhàng thì bất cứ lý do nào của đàn ông, đàn bà cũng gật đầu chấp nhận. Vì họ vốn yêu chồng con hơn bản thân họ.
Tôi luôn tự hào vì mình có một người vợ như thế. Vợ tôi cũng miệng năm miệng mười, lúc tức lên cũng quát tháo om sòm đấy. Nhưng mà, tôi lúc nào cũng nhẹ nhàng, ân cần, lâu dần, vợ tôi cũng chẳng còn hay thói ấy nữa.
Từ ngày lấy vợ, vợ săm sắn, nấu cho tôi những bữa ăn ngon. Đi làm về tới nhà là có cơm canh và vợ yêu đợi sẵn, còn gì bằng.
Nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ như có cô tấm trong quả thị dọn vậy. Vợ tôi đúng là người phụ nữ tuyệt vời. Một tay vợ lo việc nhà, một tay vợ cũng lo kiếm tiền, bình đẳng như tôi. Vợ còn sinh cho tôi một đôi cu cậu kháu khỉnh, tôi hạnh phúc còn chẳng hết nói gì than ôi cái sự lấy vợ.
Lấy vợ, mỗi đêm tôi đều có người ôm ấp, thủ thỉ và tâm sự . Bức xúc chuyện gì tôi cũng về giội lên đầu vợ. Thế mà vợ vẫn im lặng lắng nghe. Chỉ có vợ là người chịu nghe những lời than vãn, những câu bức xúc cả câu chửi thề mấy ông đồng nghiệp ích kỉ, tham lam của tôi. Còn những người khác, hễ tôi mở miệng ra là họ đi, chẳng ai muốn tiếp chuyện vì họ nghĩ, tôi lại than vãn cả ngày.
Chẳng ai bằng vợ. Lấy vợ thích lắm các anh ơi. Tôi đã từng nghĩ, đúng là ông trời công bằng. Cho đàn ông sinh ra trên đời lại có cả đàn bà. Thế nên, đàn ông mới hạnh phúc 100%.
Theo Khám phá
Choáng váng vì món quà bí mật của chồng Sau khi vô ngưc khen minh tôt, mình chu đáo, quan tâm tới đời sống tinh thần của vợ, chông tôi bông thôt ra môt câu khiên tôi đưng hinh: "Ma trong hôp la gi thê em?". 8/3 năm nay, chông khiên tôi bât ngơ đên mưc không thốt nên lời. Tât ca cung vi mon qua bí mật mà anh câm trên...