Người vợ ngoại tình 10 năm nhưng chồng không thể hận, vì lý do khiến cặp đôi nào cũng phải suy ngẫm
1 nhân viên ngân hàng phát hiện vợ ngoại tình 10 năm nhưng thậm chí không thể buồn hay đau khổ. Bởi lý do, vợ ông cho biết, là chính ông đã thay đổi.
Khi được hỏi định nghĩa thế nào là thành công, hầu hết mọi người sẽ nghĩ ngay đến chuyện đạt được những thành tựu trong sự nghiệp nhờ làm việc hết sức mình, kiếm được thật nhiều tiền, mua được tất cả những thứ mình muốn, có cuộc sống sung túc, thoải mái… Người nhân viên ngân hàng này cũng tin là vậy, cho đến khi phát hiện ra việc ngoại tình của vợ, và điều đó đã diễn ra đến 10 năm.
Ông thậm chí không thể căm ghét vợ mà thay vào đó, đăng lên Facebook cá nhân những dòng suy nghĩ tuy dài nhưng thật sự khiến mọi người phải nghĩ lại về điều thật sự quan trọng trong cuộc sống của mình:
(Ảnh: Internet)
“Tôi là một nhân viên ngân hàng 46 tuổi, đã sống toàn bộ đời ngược hẳn lại với những gì tôi từng mong muốn. Tất cả những giấc mơ và đam mê của tôi đều đã quá xa, thay vào đó là một công việc hành chính, 6 ngày mỗi tuần, trong vòng 26 năm. Tôi liên tục chọn con đường an toàn cho mọi thứ, và cuối cùng điều đó đã thay đổi con người tôi.
Hôm nay, tôi phát hiện vợ mình đã ngoại tình suốt 10 năm qua. Con trai thì dửng dưng với tôi. Tôi cũng nhận ra đã không tham dự đám tang của chính cha mình. Tôi không hoàn thành cuốn tiểu thuyết của mình, không đi du lịch, không giúp đỡ người vô gia cư… tất cả những điều mà tôi nghĩ đã chắc chắn về bản thân ngay từ những năm cuối tuổi thiếu niên và mới vừa trở thành một thanh niên nhiệt huyết. Nếu con người trẻ tuổi ấy gặp tôi hôm nay, có lẽ tôi sẽ bị đấm ngay giữa mặt.
Video đang HOT
Hãy bắt đầu với con người tôi khi 20. Dường như mới chỉ hôm qua thôi khi tôi chắc chắn rằng mình muốn thay đổi thế giới. Mọi người yêu quý tôi, và tôi yêu quý mọi người. Tôi tươi mới, sáng tạo, dám thử thách và thú vị. Tôi có hai giấc mơ, là viết một cuốn sách và đi du lịch vòng quanh thế giới, giúp đỡ người vô gia cư, nghèo khổ. Lúc đó, tôi đã hẹn hò với vợ tôi bây giờ được 4 năm. Tình yêu của tuổi trẻ. Cô ấy yêu sự tự do của tôi, năng lượng của tôi, khả năng khiến mọi người cười và cảm thấy được yêu thương của tôi. Tôi biết cuốn sách của mình sẽ thay đổi thế giới. Khi 20 tuổi, tôi đã viết được đến trang 70. Và giờ, ở tuổi 46, tôi vẫn ở trang 70. Khi 20 tuổi, tôi đã xách ba-lô lên đi vòng quanh New Zealand, Philippines. Tôi dự định đi hết châu Á, rồi châu Âu, châu Mỹ. Đến giờ này, tôi mới chỉ đến New Zealand và Philippines.
Và giờ tôi sẽ đến thời điểm khi mọi thứ bắt đầu thành sai, nỗi ân hận lớn nhất của tôi. Tôi 20 tuổi, là con một. Tôi cần ổn định. Tôi cần một công việc có bằng cấp, thứ sẽ sai khiến cả đời tôi, để rồi cống hiến cả cuộc đời còn lại của mình cho một công việc hành chính. Tôi đã nghĩ gì? Làm sao tôi có thể sống khi công việc là cả cuộc sống của mình? Sau khi về nhà, tôi ăn tối, chuẩn bị công việc ngày hôm sau, đi ngủ lúc 10 giờ tối và thức giấc lúc 6 giờ sáng. Trời ơi, tôi không thể nhớ được lần cuối cùng gần gũi với vợ mình.
Hôm qua, vợ tôi thừa nhận đã lừa dối tôi 10 năm qua. Suốt 10 năm qua. Đó dường như là một khoảng thời gian dài nhưng tôi không thể hiểu được. Thậm chí tôi không cảm thấy đau. Cô ấy nói là bởi tôi đã thay đổi, tôi không còn là con người trước kia. Tôi đã làm gì suốt 10 năm qua?
Ngoài công việc, tôi thật sự không thể nói điều gì. Không phải là một người chồng đúng nghĩa. Không phải là TÔI. Tôi là ai? Điều gì đã xảy ra với tôi? Tôi thậm chí không yêu cầu ly dị, không la hét, không khóc. Tôi đã không cảm thấy gì. Còn giờ, tôi có thể cảm thấy nước mắt của chính mình khi viết những dòng này. Nhưng không phải bởi vợ tôi đã lừa dối, mà bởi tôi đang nhận ra mình đã tự lụi đi như thế nào. Điều gì đã xảy ra với con người nhiệt huyết, hoạt bát, ưa mạo hiểm tôi trước đây, con người khát khao thay đổi thế giới? Tôi nhớ mình đã được cô gái nổi nhất trường rủ đi chơi, nhưng đã từ chối, vì vợ tôi bây giờ. Trời ơi, tôi đã từng thật sự rất được các cô bạn gái chú ý thời trung học, cả đại học cũng vậy. Nhưng tôi vẫn chung thủy. Tôi không khám phá. Tôi học mỗi ngày.
Bạn còn nhớ việc đi du lịch và viết sách mà tôi đã kể? Tất cả diễn ra trong những năm đầu đại học. Tôi làm việc bán thời gian và dùng hết tất cả những gì mình kiếm được. Giờ thì tôi tiết kiệm từng đồng. Tôi không nhớ mình còn chi tiền cho thứ gì, hay việc gì vui thú nữa, cũng không cho bản thân. Tôi bây giờ còn muốn gì cơ chứ?
Cha tôi qua đời 10 năm trước. Tôi còn nhớ mẹ đã gọi điện nhiều lần, bảo rằng cha đang ốm ngày một nặng. Tôi thì ngày một bận, sắp được thăng chức to. Tôi cứ lần lữa, tự cho rằng cha sẽ có thể chờ tôi. Rồi ông mất, và tôi được thăng chức. Tôi đã không gặp ông suốt 15 năm, và khi không mất, tôi tự nhủ bây giờ có gặp hay không cũng còn nghĩa lý gì. Tôi giải thích một cách duy lý rằng chết là đã hết, có gì còn quan trọng nữa đâu.
TÔI ĐÃ NGHĨ GÌ VẬY? Hợp lý hóa mọi thứ, tìm cớ trì hoãn. Biện minh. Chần chừ. Tất cả đều dẫn tới một điều, là sự vô nghĩa. Tôi cho rằng sự ổn định tài chính là điều quan trọng nhất. Và giờ tôi đã biết, là chắc chắn không phải. Tôi hối hận vì đã không làm gì với sinh lực của mình, khi còn có nó. Cả những đam mê của tôi, tuổi trẻ của tôi. Tôi hối hận đã để công việc chiếm lấy cả đời mình. Tôi hối hận vì đã trở thành một người chồng tồi, một cỗ máy kiếm tiền. Tôi hối hận vì đã không hoàn thành cuốn tiểu thuyết, không đi du lịch, không ở bên con, vì đã trở thành một chiếc ví tiền vô cảm.”
Từ câu chuyện của mình, ông đặc biệt nhắn nhủ, “Nếu bạn đang đọc những dòng này, và bạn còn cả cuộc đời phía trước, hãy làm ơn. Đừng trì hoãn, đừng gác lại ước mơ của mình. Hãy tận hưởng năng lượng và đam mê của mình. Đừng dành toàn bộ thời gian rảnh trên internet (trừ khi niềm đam mê của bạn cần điều đó). Làm ơn, hãy làm gì đó cho cuộc sống của mình khi bạn còn trẻ. Đừng ỔN ĐỊNH ở tuổi 20. ĐỪNG quên bạn bè, gia đình, đừng bỏ quên chính mình. ĐỪNG bỏ phí cuộc sống của mình, hoài bão của mình, như tôi đã làm với cuộc sống của tôi. Đừng như tôi!”
Đừng để khi đến cuối cuộc hành trình, những nỗ lực mà bạn bỏ ra lại trở thành vô nghĩa bởi những người mà bạn yêu thương, động lực cho những cố gắng ngay từ ban đầu đều không còn nữa. Công việc là quan trọng, tiền bạc là cần thiết, tất nhiên bạn không thể bỏ việc và sống bất cần nhưng hãy biết cân bằng, dành thời gian cho bản thân và những người xung quanh. Đừng đánh mất bản thân mình bởi chúng ta thật sự chỉ có một cuộc đời để sống, và thật sự cuộc sống đó có giới hạn thời gian!
Theo Afamily
Tâm sự của người vợ yếu sinh lý muốn chìu chồng
Quen anh được 5 năm thì cưới, trong thời gian này chúng tôi vẫn chưa đi quá giới hạn. Anh là trưởng phòng một công ty lập trình có tiếng ở TPHCM. Tôi chỉ làm kế toán cho một công ty sắt thép không mấy tên tuổi. Anh là con một trong một gia đình viên chức, bố mẹ đề làm lớn kinh tế khá giả.
Anh là người dịu dàng, hiểu chuyện và luôn tôn trọng tôi. Trong thời gian quan nhau, anh nhiều lần muốn vượt quá giới hạn,tôi đều từ chối, muốn để dành cho ngày cưới, anh tôn trọng và chiều theo ý tôi. Sau 5 năm, khi công việc hai đứa ổn định, anh và tôi cưới nhau trong miền han hoan của hai gia đình. Đêm tân hôn tôi và anh làm chuyện đó, cứ ngỡ là sướng lắm như bao lời hoe mẽ về chuyện ấy của chúng bạn, nào ngờ nó như là một cực ý. Tôi không hề thấy khoái cảm, chỉ thấy đau rát và mong dừng ngay chuyện ái ân này. Nhưng mà nó vẫn đeo bám tôi nhiều ngày sau đó.
Khi ảnh hỏi về chuyện ấy, tôi vẫn giấu anh cho là rất tốt, cảm giác rất hưng phấn. Thật ra, anh rất hiểu chuyện luno6 cố gắng làm tôi vui, cố gắng để hai đứa thật hòa hợp trong chuyện ấy. Nhưng anh có biết đâu tôi luôn cố gạt anh bằng vẻ mặt thích thủ đầy me hoặc. Có lẽ nhìn tôi như vậy mà anh cho rằng tôi rất nhiều ham muốn và anh thì luôn muốn làm chuyện ấy mọi lúc mọi nơi. Tôi luôn sống trong địa ngục khi phại chịu cảm giác tra tấn khi quan hệ mà vẫn phải giả vờ là sung sướng.
Rồi thì một ngày nọ không thể chịu đựng nổi tôi đã tâm sự với anh về những nỗi đau mà tôi đang gánh chịu hàng ngày. Ban đầu anh rất sốc và đưa tôi đi khám nhiều nơi nhưng không cải thiên. Cảm giác đau đớn khi quan hệ vẫn đeo bám tôi mãi . Nhưng càng về sau tôi càng cảm thấy sợ cảm giác yêu và thề là anh đã bỏ cuộc. Anh phải tự giải quyết mà không ra ngoài tìm đối tác. Đối khi tối muốn chìu anh, nhưng thấy tôi căng thẳng sợ hãi anh lại thôi. Đã nhiều lần tôidùng Gelbôi trơn âm đạo để giúp cuộc vui trọn vẹn, nhưng không cải thiện nhiều mà còn bị thêm bệnh phụ khoa.
Nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần cứ đeo bám tôi hàng ngày. Anh vẫn yêu tôi, vần cười nói vui vẻ mỗi ngày. Nhưng trong tâm anh, tôi biết anh rất buồn. Nhiều lần tôi đã muốn từ bỏ muốn để anh tự do tìm mái ấm mới với người con gái tốt hơn tôi. Nhưng anh nhẹ ôm tôi vào lòng và muốn cũng tôi vượt qua thủ thách này. Tôi biết mình yếu sinh lý và không xứng với anh.
Trời thương tôi, một ngày nọ tôi đã tâm sự chuyện thầm kín của mình với cô đồng nghiệp. Sau khi biết chuyện cô ấy đã chỉ cho tôi dùng thực phẩm chức năng sâm Angela gold. Sau khi dùng một thời gian, tôi cảm thấy vùng kín của mình không còn bị khô và khi quan hệ cảm giác đau giảm dần. Khoái cảm trong cuộc vui dần dần xuất hiện. Chồng tôi và tôi vui lắm.
Nói mới nói, thì ra cô đồng nghiệp cũng bị giảm ham muốn tình dục như tôi. Và cũng đã thành công níu giữ mái ấm gia đình khi dùng Sâm Angela Gold.
Giờ đây tôi không còn bận tâm về vấn đề sinh lý yếu nữa, đã toàn tâm toàn ý làm người vợ tốt chăm sóc cho mái ấm của mình. Tâm sự của tôi hy vọng là giúp được những chị em nào có hoàn cảnh giống tôi.
Lệ Hằng
Tội lỗi tày trời của người vợ "gái ngoan" trong đêm chia tay đời độc thân Yêu 5 năm, cô ấy khăng khăng bắt tôi phải giữ gìn cho tới ngày cưới. Tôn trọng bạn gái, tôi làm theo... Nào ngờ tôi "ki cóp cho cọp nó xơi" khi mà cô ấy mắc lỗi vào đúng ngày chia tay đời độc thân. Nhìn bộ dạng khóc mếu, thậm chí đòi tự tử của vợ sắp cưới, tôi bất lực...