Người vợ bao dung
Anh như bừng tỉnh sau giấc mộng, anh thấy mình thật tàn nhẫn khi đã làm cho chị đau khổ. Anh thấy mình thật hèn hạ trong khi chị thật độ lượng, bao dung.
Chị lấy anh được 5 năm nhưng gia đình chị vẫn chưa có tiếng nói bi bô của trẻ nhỏ. Chị khát khao làm mẹ đến vô tận. Anh thương chị lắm, chẳng bao giờ trách móc chị một câu. Mặc cho gia đình anh suốt ngày phản đối và ép anh phải kiếm một đứa con ở nơi khác nhưng anh vẫn ở bên cạnh chị. Cho dù biết nguyên nhân hiếm muộn là do chị nhưng anh vẫn luôn động viên và lên kế hoạch sau này sẽ nhận con nuôi để hai vợ chồng về già bớt cô quạnh. Chị biết ơn anh và tủi phận mình.
Anh làm trưởng phòng một công ty xây dựng có tiếng, còn chị làm giáo viên trường tiểu học. Tính chị hiền lành, ngại va chạm và sống chan hòa với mọi người. Hàng xóm ai cũng thương chị, tiếc cho chị vất vả lận đận về đường con cái.
Rồi cuộc sống cũng chẳng bình yên được mãi khi người phụ nữ tên Hoa bước chân vào công ty của anh. Vẻ điềm đạm chín chắn của anh khiến Hoa không khỏi bồn chồn mỗi khi làm việc cùng anh. Vốn đã dày dặn kinh nghiệm tình trường, Hoa dễ dàng tiếp cận và nói chuyện với anh.
Ban đầu chỉ là Hoa nhờ chỉ bảo về công việc. Dần dần là những lần giả vờ vô tình gặp anh ở quán cà phê hay chỗ ăn cơm. Cứ thế Hoa đã có nhiều thời gian thân mật gần gũi với anh hơn. Anh cũng bắt đầu thấy xao lòng với một cô gái trẻ, hừng hực sức sống như Hoa. Anh sợ chị buồn nên anh chỉ dám giấu giếm, hai người hẹn hò lén lút với nhau.
Linh cảm của người vợ đã cho biết rằng anh đang có người khác (Ảnh minh họa).
Sống với anh chừng ấy năm, từng sự thay đổi nhỏ ở anh chị cũng có thể cảm nhận được. Linh cảm của người vợ đã cho chị biết rằng anh đang có người khác. Ban đầu chị đau khổ tới mức không muốn sống, nhưng chị biết mình cũng chẳng thể giữ anh vì chị không cho anh được một gia đình trọn vẹn. Chị đau đớn khi thấy mỗi đêm anh rón rén nhắn những tin nhắn cho cô gái ấy.
Rồi dần dần Hoa đã chiếm trọn trái tim anh. Ban đầu Hoa còn chấp nhận quan hệ vụng trộm, nhưng từ lúc biết chị chưa có con, Hoa đã không im lặng nữa, cô bắt đầu yêu cầu anh phải công khai dần mối quan hệ với Hoa. Anh lần lữa chưa kịp nói gì, Hoa đã gọi điện cho chị và nói: “Chị là người không có lòng tự trọng, sống với chồng chừng ấy thời gian mà không thể làm nổi cái việc đơn giản nhất là đẻ cũng không được thì đừng làm đàn bà nữa, để anh ấy cho tôi”.
Chị đau khổ đến mức suýt ngất lịm đi, nhưng rồi bình tĩnh lại, chị chỉ bảo: “Anh là chồng của chị, nhưng là người tình của em. Anh ấy thương chị nhưng thích em, cơ hội của hai bên là 50/50, chị không cố giữ anh ấy. Nếu anh ấy lựa chọn em, chị sẽ ra đi. Còn em đừng đe dọa chị, cuộc đời sau này không nói trước được đâu”.
Video đang HOT
Anh về nhà, chị im lặng không hề nói gì về cuộc điện thoại đó. Chị vẫn nồng nàn với anh nhưng tránh gần gũi, anh cũng ít quan tâm đến chị hơn và vẫn gọi điện nhắn tin với Hoa. Bây giờ Hoa bắt anh phải nói chuyện kể cả lúc chị chưa đi ngủ. Lúc thì cô kêu đau tim, lúc thì trúng gió, hạ đường huyết và bắt anh phải đến chỗ cô để chăm sóc. Anh lúng túng nói dối rằng bạn anh đang gọi. Chị vẫn nhẹ nhàng nhắc anh đi cẩn thận mà chẳng giận hờn gì. Hoa vẫn tiếp tục nhắn tin đe dọa và gọi điện khủng bố chị.
Chị lẳng lặng, kiên trì theo đuổi việc thụ tinh ống nghiệm… Rồi hạnh phúc cũng vỡ òa. Quá trình thụ tinh thành công và chị đã mang thai. Nhưng chị vẫn im lặng và không hề nói chuyện cho anh biết.
Sau bao sóng gió, hạnh phúc của chị giờ mới bắt đầu (Ảnh minh họa).
Còn Hoa, chiếm tình cảm của anh chưa đủ, Hoa muốn đàng hoàng bước vào gia đình anh. Cô lên kế hoạch tiếp xúc và chinh phục bố mẹ anh, đồng thời sự đòi hỏi của cô ngày càng quá quắt. Hoa yêu cầu anh phải ra ngoài ở với Hoa để cả hai được chăm sóc nhau. Anh không đồng ý, cô bù lu bù loa lên gào khóc ầm ĩ cho rằng anh không thật lòng với cô. Cô yêu cầu anh phải ly dị vợ để cưới cô vì cô đang mang giọt máu của anh trong bụng.
Đến lúc này thì anh không còn cách nào khác, đành phải về nói thật với chị. Trái với tưởng tượng của anh, chị chỉ mỉm cười và nói: “Đã sắp đến lúc em phải ra đi, nhưng em muốn anh xem cái này”.
Để phong bì trước mặt anh, chị lặng lẽ vào phòng đóng cửa. Anh cầm chiếc usb trong phong bì và mở. Có rất nhiều những bức ảnh Hoa đang tình tứ với những người đàn ông khác trong nhà nghỉ và lời ghi âm Hoa đe dọa chị.
Xem xong, anh thấy như bừng tỉnh sau giấc mộng. Anh thấy mình thật tàn nhẫn khi đã làm cho chị đau khổ. Anh thấy hèn hạ trong khi chị thật độ lượng, bao dung. Anh đã quỳ xuống để cầu xin chị tha thứ. Để chuộc lỗi lầm với vợ, anh nhờ giám đốc (cũng là người thân thiết với anh nhiều năm nay) điều chuyển Hoa sang chi nhánh khác của tỉnh để tránh mọi rắc rối.
Ngày mà chị đưa anh giấy siêu âm thai của chị cũng là ngày mà Hoa phải xách đồ đạc lủi thủi sang chỗ làm mới. Và cũng là ngày mà hạnh phúc của chị mới bắt đầu sau bao sóng gió.
Theo Ngoisao
Chồng đang nằm cạnh, tôi vẫn sợ mất chồng
Có thể nhiều người sẽ không tin, nhưng tôi đang yêu đơn phương người mà hàng đêm tôi vẫn đầu gối tay ấp.
Tôi lên mạng tìm đọc những tâm sự của các chị em khác cũng trong hoàn cảnh như tôi: người thì quyết tâm bỏ, người chọn ở lại bởi lo cho con cái, gia đình. Còn tôi, tôi thấy đau nhói khi nghĩ đến chuyện bỏ chồng.
Có thể nhiều người sẽ không tin, nhưng tôi đang yêu đơn phương người mà hàng đêm tôi vẫn đầu gối tay ấp.
Suốt thời sinh viên, tôi có một mối tình đẹp với một anh hơn tôi 4 tuổi. Bạn bè tôi ai cũng bảo số tôi sướng. Ừ, lúc đấy tôi cũng thấy tôi sướng thật. Ai đời một đứa vụng về, cẩu thả chẳng biết nấu một bữa cơm ra hồn, cũng chẳng biết sắp xếp chuẩn bị quần áo mỗi khi lớp đi chơi xa lại vớ được anh - một người quá hoàn hảo.
Từ nấu cơm, sửa điện, đến sửa xe... chẳng có gì là anh không biết. Đã thế, anh lại còn ngoan hiền, lễ phép. Ngày đầu anh ra mắt gia đình tôi, bố mẹ tôi suýt ngất vì không nghĩ tôi lại kiếm được một anh người yêu tốt như vậy. Bố mẹ chỉ lo anh chán tôi rồi bỏ, còn tôi thì chẳng bao giờ sợ anh bỏ tôi, dù tôi là một đứa "cho cũng không ai thèm lấy" như lời mẹ tôi phán.
Đúng là anh không bỏ tôi thật, mà là tôi bỏ anh. Ra trường đi làm được 3 tháng thì tôi nói lời chia tay dù trước khi tốt nghiệp 2 bên gia đình đã tính đến chuyện cưới xin. Lý do là vì tôi không thể cưỡng lại sức hút của anh chàng đồng nghiệp cùng công ty. Biết chuyện, bố mẹ tôi làm ầm lên.
Suốt thời sinh viên, tôi có một mối tình đẹp với một anh hơn tôi 4 tuổi. Bạn bè tôi ai cũng bảo số tôi sướng. (ảnh minh họa)
Một số bạn bè còn nói cho tôi biết anh chàng đồng nghiệp của tôi đào hoa lắm, list bạn gái dài cả cây số. Vốn tính bướng bỉnh, bố mẹ, mọi người càng cản tôi càng không nghe. Lúc đó tôi - một đứa con gái chưa va chạm với đời bao giờ - nghĩ đơn giản "Yêu là cưới", "anh ấy yêu nhiều nhưng cuối cùng đã chọn mình đấy thôi". Tôi nhanh chóng làm đám cưới với người-tôi-yêu trong sự bất ngờ của bạn bè và buồn bã của bố mẹ.
"Đời con con quyết. Sướng khổ con chịu" - Tôi đã từng hùng hồn tuyên bố như vậy với bố mẹ khi làm đám cưới. Và ngay đêm tân hôn, tôi đã biết thế nào là những giọt nước mắt cay đắng.
Sau phút giây đê mê thăng hoa, tôi ngỡ ngàng khi vừa nằm trong vòng tay chồng, vừa nghe anh kể... chiến tích có bao nhiêu cô từng ái ân với anh trên chính chiếc giường này. Đêm đó, tôi nén tiếng khóc, nước mắt cứ thế rơi ướt đẫm gối. 4 giờ sáng, tôi thôi không khóc nữa, cười mỉm và quay sang ôm chồng đang ngáy o o: "Ừ, mọi thứ đã là quá khứ rồi, giờ anh là của mình".
Nhưng tôi đã nhầm. Khi tôi có bầu con trai đầu lòng, tôi nghe loáng thoáng mọi người bàn tán chồng tôi đang qua lại với một chị hơn 3 tuổi cùng công ty của tôi và chồng tôi. Tôi không tin, gặng hỏi anh. Một lần nữa, anh khiến tôi đứng hình khi không hề phủ nhận, mà còn kể rất thản nhiên: "Đúng rồi, em có bầu anh cũng phải tìm nơi giải quyết nhu cầu chứ. Em phải thấy may là anh nghĩ cho em, không quan hệ lăng nhăng với cave đấy".
Nỗi khổ tâm của tôi tất nhiên tôi không dám nói với bố mẹ. Kể cho 2 đứa bạn thân thì chúng nó cứ ôm tôi mà khóc. Chúng nó bảo tôi bỏ chồng đi, với bản tính đào hoa của chồng tôi tôi sẽ khổ cả đời. Tôi suy nghĩ rất nhiều, đêm nào gối cũng ướt đẫm nước mắt.
Tôi lên mạng tìm đọc những tâm sự của các chị em khác cũng trong hoàn cảnh như tôi: người thì quyết tâm bỏ, người chọn ở lại bởi lo cho con cái, gia đình. Còn tôi, tôi thấy đau nhói khi nghĩ đến chuyện bỏ chồng. Không phải tôi sợ bố mẹ tôi buồn, không phải tôi sợ sự dị nghị của đồng nghiệp, bạn bè, hàng xóm, mà là tôi sợ... mất anh.
Đêm đến, sau mỗi lần ân ái tôi đều cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện. Dù hạnh phúc ấy chỉ thoảng qua như một cơn gió, còn nước mắt lúc nào cũng chỉ trực trào ra. (ảnh minh họa)
Thật nực cười phải không. Một ông chồng chưa bao giờ quan tâm xem tôi nghĩ gì, muốn gì, hết giờ làm ở công ty thì đi đá bóng, nhậu nhẹt với bạn bè, kệ vợ ở nhà ra sao thì ra. Anh không đánh đập, nặng lời hay quát mắng tôi, nhưng cái cách anh coi vợ anh chỉ là người sống chung nhà khiến tôi đau khổ.
Nói một cách cay đắng, anh chỉ là chồng tôi khi ở trên giường. Vậy mà tôi vẫn yêu anh, sợ mất anh là sao? Ngày nào tôi cũng nấu cơm, trông ngóng chờ anh về. Không dám nhắn tin gọi điện vì sợ anh cáu. Hôm nào anh về sớm một chút là tôi mừng rỡ như đứa con đón mẹ đi chợ về.
Đêm đến, sau mỗi lần ân ái tôi đều cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện. Dù hạnh phúc ấy chỉ thoảng qua như một cơn gió, còn nước mắt lúc nào cũng chỉ trực trào ra.
Và rồi tôi nhận ra, tôi đang ôm mối tình đơn phương với chính... chồng mình.
Tôi phải làm sao đây?
Theo Ngoisao
Anh ở đâu trên thế gian này? Em đã bước sang tuổi 29 rồi đó và em cảm thấy rất cô đơn khi cứ ở đây đợi anh và tìm anh. Anh ơi, anh là ai trong cuộc đời này? Anh, người yêu và người chồng tương lai của em à! Anh đang ở đâu sao anh không xuất hiện để em được gặp anh, được biết mặt anh, được...