Người Việt thoát khỏi Ormoc hỗn loạn
Sau bão Haiyan , Ormoc bị tàn phá ít hơn Tacloban nhưng người dân sống ở thành phố này cũng khốn khó không kém. Số người Việt từ Tacloban chạy nạn lên đây, vì thế, phải tiếp tục hành trình sang Cebu.
Bên ngoài một điểm rút tiền ngân hàng – Ảnh: Đỗ Hùng
Tàu cảnh sát biển lớp San Juan vừa chở đoàn người di tản từ Tacloban cập cảng Cebu vào sáng 14.11, tôi lại mua vé tàu hãng Weesam để sang Ormoc ở bên kia eo biển. Mục đích của chuyến đi là để gặp những người Việt bị nạn ở Tacloban đang tập trung tại đây.
Tình cảnh người Việt bị nạn
Cùng ngày, đoàn công tác của Đại sứ quán Việt Nam ở Philippines đã sang Ormoc. Trao đổi với Thanh Niên, đại diện đoàn công tác cho biết đoàn đã trao hàng cứu trợ cho 36 bà con tại đây, gồm những người ở Ormoc và những người từ Tacloban di tản lên, trong đó có 8 phụ nữ và trẻ em. Trong ngày 14.11, đoàn cũng đã xuống Tacloban để tìm cách di tản hai gia đình Việt kiều bị kẹt lại ở đấy trong điều kiện rất nguy hiểm về an ninh: một là gia đình anh Phước và chị Hương, một gia đình là anh Phước lấy vợ người Philippines. Gia đình anh Phước và chị Hương đã theo đoàn lên Ormoc; trong khi gia đình còn lại nói rằng họ có thể tự đảm bảo về an ninh sau khi đã gửi con cái cho bà con; và họ sẽ lên Ormoc sau.
Đại sứ quán Việt Nam tại Philippines cho biết thông qua 2 đường dây nóng 00639982756666 và 00639286727829, đã liên lạc được với nhóm khoảng 30 người Việt Nam tại Naval, Biliran và được biết những người này sức khỏe ổn định. Tính đến ngày 15.11, về cơ bản những người Việt Nam đang sinh sống tại khu vực Đông Visayas (miền Trung Philippines), nơi bão Haiyan đổ bộ, đã an toàn. Chưa có thông tin công dân Việt Nam thiệt mạng sau cơn bão Haiyan. Tr.Sơn
Đến sáng hôm qua, khoảng 20 người Việt đã rời Ormoc sang Cebu bằng tàu thủy. “Tụi em đang cùng quẫn, anh ạ. Mong muốn lớn nhất bây giờ là bảo toàn tính mạng. Tụi em phải rời khỏi Tacloban và Ormoc vì tình hình quá nguy hiểm”, một thành viên nhóm di tản nói. Tôi hỏi trong cuộc gặp, đoàn công tác Đại sứ quán Việt Nam có hứa hẹn giúp đỡ gì nữa không, anh này nói rằng phía Đại sứ quán đã lấy danh sách toàn bộ nhóm người Việt di tản và hứa sẽ tiếp tục trợ giúp. Cũng theo anh này, nguyện vọng lớn nhất bây giờ là trở về Việt Nam.
“Nhưng chắc phải chờ lâu vì còn cả đống thủ tục anh ạ”, anh nói.
Phải rời khỏi nơi này
Video đang HOT
Ngày hôm trước, tôi tới Ormoc vào buổi chiều tối. Cả thành phố tối đen, chỉ có ánh đèn ô tô và xe máy . Một số điểm đặc biệt đông đúc là các khách sạn Pongos, Ormoc Villa… Khách sạn lớn nhất là Don Ormoc thì đã bị hư hại, không còn hoạt động. Tất cả những chỗ khả dĩ cho khách vãng lai trú ngụ qua đêm đều chật cứng, với những tờ giấy thông báo “Hết chỗ” (“Fully booked”, “No more rooms available”…). Khách đứng ngồi trên hành lang, tràn ra đường. Thành phố tối tăm và càng trở nên đông đúc quá tải khi dân chúng đổ ra đường vì không thể chịu nổi bóng tối ở trong nhà. Một số điểm khách sạn có chạy máy phát điện đều đông nghẹt người chờ sạc pin điện thoại, hay chỉ đơn giản là tới nhìn ánh sáng điện cho đỡ tối tăm, hiu quạnh.
Sau cả tiếng đồng hồ tìm kiếm, cuối cùng tôi cũng thuyết phục được ông bảo vệ khách sạn Ormoc Villa cho ngủ qua đêm ở tiền sảnh. Dù tạm bợ, nhưng nơi này cũng là một tiện nghi xa xỉ nếu so với những chiếc ghế nhựa nằm đau cả lưng mà tôi từng trải qua những đêm ở Tacloban. Ở đây có ghế nệm. Máy phát điện chạy đến 21 giờ.
Yoyo Rosas, tên người bảo vệ, kể ông ta quê ở Cebu nhưng sang làm việc và cùng vợ con sống ở Ormoc từ lâu. “Bão đánh sập nhà rồi. Tôi và vợ con phải ở gầm cầu”, ông ta bảo thế. Rồi Rosas nói rằng Ormoc bị bão quật tơi bời, nhưng khác với Tacloban, nơi người dân được nhận hàng cứu trợ từ sớm, Ormoc tới nay vẫn chưa được hỗ trợ gì, ngoài việc cảnh sát và quân đội tăng cường. Điều này thì ông ta nói đúng và cũng hợp lẽ, bởi mọi nguồn lực đều đang dồn tới trung tâm thảm họa Tacloban và các vùng phụ cận Tunga, Palo… Những nơi bị tàn phá ít hơn sẽ được trợ giúp sau. Nhiều người khác cũng kể cho tôi nghe điều tương tự.
Chính vì phải tự gồng mình trong hoàn cảnh không điện, không nước máy và nhiều thứ không khác mà người dân nơi đây rất khổ, khi giá cả tăng cao kỷ lục. Một lít xăng lên tới 110 peso, gấp đôi bình thường. Sau xăng dầu là thực phẩm và các nhu yếu phẩm khác đều tăng giá, dù trên các chuyến tàu khách từ Cebu sang người ta đã tranh thủ nhồi thêm nhiều hàng hóa như mì gói, gạo, dầu ăn… Nhưng bao nhiêu cho đủ nhu cầu của một thành phố với chiếc bụng trống khổng lồ này.
Cũng chính sự khốn khó và tăm tối ấy mà Ormoc chỉ là điểm dừng chân tạm thời của những người tháo chạy khỏi Tacloban bằng đường bộ. Hành trình kế tiếp của họ sẽ là vượt biển sang Cebu, rồi sau đó đi tiếp tới những nơi chốn mà họ có thể tìm kiếm được sinh kế trong thời gian chờ đợi Tacloban hồi phục.
Buổi sáng 15.11, sau khi thức dậy từ chiếc sofa ở sảnh khách sạn Ormoc Villa, tôi ra khu bến cảng. Tại đây, dòng người rồng rắn đang xếp hàng vào mua vé của các hãng Weesam, 2Go, Roble… để sang Cebu. Dòng người kéo dài như vô tận trên các con phố nhớp nháp đầy di vết của bão Haiyan. Cũng kéo dài tương tự là các dòng người chờ sạc pin điện thoại tại khách sạn Pongos, xếp hàng tại các trạm đổ xăng, ngân hàng, tiệm thuốc, tiệm nạp tiền điện thoại di động, dòng người xe chờ lên phà, tàu cao tốc sang Cebu, hoặc ít đông đúc hơn một tí là tại các điểm cung cấp nước sạch. Cả thành phố đang vô cùng hỗn độn.
“Chúng tôi phải rời khỏi nơi này thôi. Ở đây biết lấy gì mà sống”, ông Pinote Peruta đang đứng đợi mua vé tàu Weesam tâm sự.
Mâu thuẫn về số nạn nhân Ngày 15.11, chính quyền Philippines công bố thống kê mới nhất cho thấy đã có ít nhất 3.621 người thiệt mạng vì siêu bão Haiyan , theo AFP. Con số này tăng mạnh so với số liệu liền trước đó là 2.360 người nhưng vẫn còn thấp hơn thống kê của LHQ (4.460 người). Trước đó một ngày, quan chức cảnh sát cấp cao đưa ra thông tin có hơn 10.000 người thiệt mạng do siêu bão đã bị cách chức và “đưa đi điều trị tâm lý”. Reuters dẫn lời Tổng thống Philippines Benigno Aquino III cho rằng sở dĩ chính quyền địa phương đưa ra con số trên có thể do “chấn động tâm lý” vì phải chứng kiến cảnh tàn phá khủng khiếp của Haiyan. Đến nay, công tác viện trợ cho nạn nhân vùng bão đang được đẩy mạnh nhưng vẫn gặp nhiều khó khăn. Theo CNN, hiện hơn 2 triệu người Philippines đang trong tình trạng thiếu lương thực, nước uống và thuốc men. Chính quyền thành phố Tacloban, nơi bị tàn phá nặng nề nhất, phải cho tiến hành chôn cất tập thể trong khi còn nhiều thi thể kẹt dưới các đống đổ nát và các bệnh viện đang trở nên quá tải. Cũng trong ngày 15.11, tờ Hoàn Cầu thời báo đăng bài xã luận cho rằng Trung Quốc nên gửi tàu chiến và binh sĩ đến Philippines tham gia cứu trợ. Tờ báo chỉ ra rằng Mỹ đã triển khai đội tàu chiến hùng hậu do tàu sân bay USS Washington dẫn đầu đến Philippines từ hôm 14.11, mang theo thiết bị và nhu yếu phẩm trong khi Nhật thông báo sẽ gửi tàu khu trục Ise cùng 1.000 binh sĩ. Trước đó, Trung Quốc tuyên bố tăng viện trợ cho Philippines lên 1,6 triệu USD sau khi có nhiều tranh cãi về việc ban đầu nền kinh tế thứ hai thế giới chỉ thông báo gửi 100.000 USD.
Theo TNO
Giữa Tacloban điêu tàn
Mùi tử khí bao trùm thành phố Tacloban đổ nát sau khi cơn cuồng phong Haiyan càn quét. Bên cạnh những nạn nhân đã chết hoặc mất tích, hàng triệu người ở Tacloban và khắp vùng Leyte đang chịu cảnh màn trời chiếu đất, đói khát và sống trong bóng tối, không biết ngày mai sẽ ra sao.
Nhiều người đang trông chờ thực phẩm - Ảnh: Đỗ Hùng
Sau hành trình dài trên biển từ Cebu, tôi tới thành phố Ormoc vào buổi chiều muộn ngày 11.11. Thành phố nhỏ bên bờ biển, dù được che chắn bởi dãy núi cao, cũng chịu ảnh hưởng nặng nề của bão Haiyan. Nhà cửa, cây cối sụp đổ ngổn ngang, điện nước không có. Bắt đầu từ thời điểm này, tôi, cũng giống như mọi người dân ở vùng Leyte ở miền trung Philippines, bị cắt đứt khỏi thế giới bên ngoài.
Từ Ormoc, tôi đi xe ôm sang Tacloban, thủ phủ vùng Leyte và là trung tâm của thảm họa mang tên bão Haiyan, mà người Philippines gọi là Yolanda. Sau hành trình dài 3 tiếng đồng hồ, trời sập tối khi chúng tôi đến Tunga, một thị trấn cách Tacloban chừng 40 km. "Các anh đi xuống Tacloban làm gì? Không điện nước, không chỗ ở, không điện thoại, chỉ có xác người ở đó. Nhiều người đói khát, cướp bóc nữa", người phụ nữ mà chúng tôi tình cờ trò chuyện bên đường nói. Thấy tôi hoang mang, bà chủ động: "Anh có thể nghỉ qua đêm ở nhà tôi, sáng mai xuống Tacloban cũng được". Lòng tốt của bà Editha Daang và cậu con trai Anthony đã giúp tôi có được một đêm ấm áp.
Tác giả đi cùng các binh sĩ lục quân Philippines làm nhiệm vụ cứu trợ - Ảnh: T.L
Những thi thể bên đường
Buổi sáng, trời mưa từng đợt, tôi đón xe đò xuống Tacloban. Xe chạy trên những con đường ngập nước, và tràn ngập những con người mất nhà, mất người thân, đang đói khát chìa những cánh tay ra trong vô vọng. "Ở đây có mấy kho gạo, hôm trước người ta phá kho vào mạnh người nào người đó lấy rất nhiều. Hôm qua, tôi và cậu em cũng xuống đây lấy một ít về ăn", anh chàng phụ xe Ricco Peruta kể. "Tất cả mọi người đều đói khát, xe cộ thì không có xăng dầu để chạy. Ở đây, lúc này có tiền cũng không thể làm gì". Xe tới Tacloban. Thành phố thảm họa đón chúng tôi bằng một mùi hôi thối đặc trưng của thi thể người, xác động vật đang phân hủy. Tôi đã từng bắt gặp thứ mùi này khi đi qua những chốn điêu tàn sau trận sóng thần kinh khiếp cuối năm 2004 ở Ấn Độ Dương, giờ đây dễ dàng nhận ra một không gian đầy tử khí.
Tôi xuống xe đò mà trong lòng không hề có một ý niệm rằng mình sẽ đi đâu, về đâu, qua đêm ở đâu. Lang thang một vòng, tôi bắt gặp một đoàn xe của quân đội đi cứu trợ. "Tôi cùng đi được chứ?", tôi hỏi, một anh chàng bận đồ rằn ri da ngăm đen đáp: "Tất nhiên!". Rồi những cánh tay chìa qua thành xe. Và tôi đã có một ngày đi vòng quanh Tacloban, cùng những người lính Philippines, để chứng kiến cái chết mà cơn cuồng phong Haiyan đã gieo xuống thành phố này.
"Chúng tôi bắt đầu lúc 5 giờ sáng, và tới khuya mới trở về doanh trại", đại úy Ian Ampaso thuộc Sư đoàn 8 Lục quân cho biết. Đối với Ian Ampaso và đồng đội, cứu trợ là một công việc dù cực nhọc nhưng vẫn còn dễ chịu. "Mấy hôm trước, mỗi ngày đội chúng tôi thu dọn từ 150 đến 200 thi thể. Thật không thể tưởng tượng nổi", Ampaso thở dài và nhìn dòng người đang đứng vẫy hai bên đường để xin hàng cứu trợ: "Họ cần nước, cần thức ăn, họ cần mọi thứ. Họ thiếu tất cả, chỉ có nỗi đau khổ là dư thừa". Rồi Ampaso bảo rằng một trong những thứ cần nhất hiện tại là máy lọc nước. "Chúng ta chở những chai nước lọc này tới cho họ, nhưng bao nhiêu mới đủ? Chúng tôi đã yêu cầu lên trên cung cấp máy lọc nước".
Hàng cứu trợ gồm gạo, phần lớn mua từ Việt Nam và được trữ sẵn tại các kho trong vùng, dầu ăn, muối, mì sợi, nói chung là bất cứ thứ gì ăn được. Nhưng dòng người tại các điểm phân phát cứ mỗi lúc một dài thêm, biết bao nhiêu cho đủ? Và tại các đường phố, những khu nhà ổ chuột mà xe chúng tôi lướt qua, còn cả trăm, cả ngàn cánh tay đưa lên vẫy gọi trong vô vọng. Làm sao trong chốc lát hàng cứu trợ có thể đáp ứng được tất cả những con người đang đói khát cùng cực này? "Được chút nào hay chút ấy thôi. Để cứu sống tất cả những con người này, cần sự nỗ lực của cả nước và sự hỗ trợ của quốc tế", đại úy Ampaso nói.
Chúng tôi sẽ vượt qua
"Phải năm tháng nữa mới có điện trở lại. Cậu con trai của tôi làm cảnh sát, thằng Anthony ấy, nó kể chính phủ nói vậy", bà chủ nhà tốt bụng Editha nói. Đứa cháu của bà, một nữ sinh của đại học vùng Leyte tại Tacloban, đã nghỉ học vô thời hạn. "Trường của em sập rồi. Nhiều bạn bè của em ở Tacloban. Trong số mấy ngàn người chết, không biết có bạn học của em hay không".
Buổi chiều hôm qua, sau một ngày đi cùng đơn vị của Sư đoàn 8 Lục quân, tôi tới Trung tâm điều phối cứu trợ của LHQ đặt tại Tòa thị chính Tacloban nằm trên một mỏm đồi. Tòa nhà chính quyền đã bị đánh sập, nên tất cả các hoạt động điều phối cứu hộ, cứu trợ đều diễn ra ngoài trời, bên cạnh những ngổn ngang đổ nát. Ở một góc sân, một dòng người rồng rắn đang xếp hàng. Tôi hỏi một quan chức quản lý Trung tâm điều phối về khả năng gửi email từ nơi này. "Anh có thể xếp hàng đằng kia. Chúng tôi mở cửa 24/24, ông ấy chỉ vào dòng người rồng rắn mà tôi thấy ban nãy. Đứng xếp hàng ở đây chắc phải mất chừng 3 tiếng mới đến lượt, nhưng đây là lựa chọn duy nhất tại Leyte. Cả vùng Leyte này, chứ đừng nói là riêng thành phố Tacloban bé nhỏ, đây là điểm truy cập internet duy nhất và cũng là một nơi hiếm hoi mà bạn có thể thấy ánh điện, có chỗ để sạc pin máy tính, máy chụp hình. Điện thoại thì khỏi cần, vì ở chốn này làm gì có sóng điện thoại.
"Xin lỗi, anh là nhà báo à?", một cô gái trẻ ngăm đen, thấy tôi đang gõ lọc cọc máy tính, lân la trò chuyện. Tôi gật đầu và thế là lại đối diện thêm một câu chuyện nữa, trong vô vàn những câu chuyện đau thương giữa xứ sở đổ nát này. "Em là sinh viên. Em và gia đình phải trú ở đây vì nhà đã sập, buổi tối thì nằm dưới sàn này", cô gái tên Mae vừa nói vừa chỉ xuống nền xi măng nhơm nhớp bên ngoài tòa thị chính. "Gia đình bạn an toàn cả chứ?", tôi hỏi. Cô gật đầu: "Nhưng cả gia đình bà dì ruột em thì không biết giờ ở phương nào. Sau bão, em mất liên lạc với họ. Hy vọng họ không nằm trong số những người mất tích". Rồi Mae giải thích: "Em muốn nói chuyện với những người làm báo chí để biết thêm thông tin, chứ gần một tuần nay em như người mù. Chẳng biết gì về thế giới bên ngoài. Mà anh biết con số người chết được công bố chính thức là bao nhiêu vậy?". "Hình như là 1.200 người chết; một số nguồn tin từ cảnh sát nói con số người chết có thể lên tới 10.000 hoặc hơn". Tôi đáp, và lặp lại lần nữa rằng đây là các con số không chính thức mà tôi đã cập nhật cách đây gần 2 ngày. Kể từ khi cập cảng Ormoc vào xế chiều 11.11, tôi cũng bị cắt đứt với thế giới bên ngoài nên chẳng thể cập nhật thêm được gì. Cô gái rùng mình. Tôi muốn câu chuyện nhẹ bớt đi, nên hỏi: "Bao giờ bạn đi học trở lại". "Cũng không biết nữa. Chắc phải vài tháng, nếu không muốn nói là một năm", cô cười buồn, rồi đột nhiên nhìn tôi. "Em sẽ chờ. Và sẽ là người đến lớp đầu tiên trong ngày hôm ấy, để xem bạn bè ai còn ai mất, và để còn nhìn thấy tương lai".
Lời của Mae đau buồn và u uất, nhưng cũng ẩn hiện một niềm tin vào tương lai. Niềm tin này, hồi ban sáng, khi tình cờ ghé vào bệnh viện tư Divine Word, tôi đã gặp nơi nữ bác sĩ Merin Obgyn: "Điêu tàn, sụp đổ, nhưng chúng tôi sẽ vượt qua".
Giúp hơn 100 triệu đồng cho người dân Philippines
Sáng 12.11, ni sư Tâm Nguyệt đã đến tòa soạn Báo Thanh Niên hỗ trợ 100 triệu đồng và 500 USD cho người dân Philippines bị thiệt hại nặng nề trong cơn bão tàn khốc Haiyan. Trong đó ni sư Tâm Nguyệt và các phật tử chùa Phổ Hiền, huyện Tân Thành, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu là 100 triệu đồng và ni sư Minh Khai, chùa Từ Hiếu cũng ở huyện Tân Thành, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu là 500 USD. Được biết, trong thời gian qua ni sư Tâm Nguyệt và các phật tử chùa Phổ Hiền thường xuyên đóng góp cứu trợ người dân trong và ngoài nước bị thiên tai bão lũ...
Theo TNO
Người Philippines: 'Chúng tôi phải sống' Giữa một thành phố tối om đầy xác chết và đống đổ nát, mỗi khi những người dân Tacloban nghe thấy tiếng máy bay gầm rít trên đường băng, họ biết rằng hy vọng sống đang đến. Tacloban là nơi bị ảnh hưởng nặng nhất bởi cơn bão Haiyan ở Philippines tính đến nay. Thành phố từng có 200.000 dân nằm bên bờ...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Ông Thaksin lộ diện, máy bay riêng đã hạ cánh Bangkok?

Trung Quốc cấm vận một nghị sĩ Nhật vì phát ngôn liên quan Đài Loan

'Người thổi gió' gia nhập đường đua ghế Thủ tướng Nhật Bản

Israel chuẩn bị dội bão lửa xuống Gaza, yêu cầu Hamas đầu hàng

Rộ tin máy bay của ông Thaksin từ Dubai đã đáp xuống Singapore

Mỹ dàn trận chờ cớ ở Venezuela

Người giết cha mẹ chồng bằng nấm tử thần lãnh 3 án chung thân tại Úc

Rủi ro song hành khó khăn với kinh tế châu Á - Thái Bình Dương

Người Israel xuống đường phản đối chiến sự Gaza

Tổng thống Trump quyết trấn áp nạn nhập cư lậu

Thiếu niên mê lập trình trở thành vị thánh đầu tiên thuộc thế hệ Y

Tổng thống Trump dọa cho Chicago 'biết mùi vị' của Bộ Chiến tranh
Có thể bạn quan tâm

Mỹ nhân bị thời gian "chối bỏ", giàu khủng nhưng sống độc thân trong biệt thự cao cấp 16.700m, tìm khắp Trung Quốc cũng hiếm thấy ai như vậy
Sao châu á
00:03:00 09/09/2025
Mưa Đỏ - phim Việt ăn khách nhất mọi thời đại: Doanh thu hơn 562 tỷ đồng sẽ được chia như thế nào?
Hậu trường phim
23:52:44 08/09/2025
Tên cướp sa lưới sau 38 năm lẩn trốn
Pháp luật
23:46:33 08/09/2025
Bộ Công an đề xuất trả tối đa 5 triệu đồng cho người phản ánh vi phạm giao thông
Tin nổi bật
23:32:25 08/09/2025
Cảnh tượng hỗn loạn, đám đông phát cuồng "xâu xé" 1 thứ của Sơn Tùng
Nhạc việt
23:29:17 08/09/2025
Tiệc thôi nôi cực xinh xẻo và ấm cúng nhưng không kém phần sang chảnh của em bé Nubi nhà siêu mẫu Võ Hoàng Yến
Sao việt
23:22:29 08/09/2025
Phát hiện mới về những ngôi sao đầu tiên của vũ trụ
Lạ vui
22:42:33 08/09/2025
Mẹo rán bánh chưng giòn lâu nhiều người chưa biết
Ẩm thực
22:29:27 08/09/2025
Phim mới của Song Joong Ki ra mắt với rating ảm đạm, nam ngôi sao đã 'hết thời'?
Phim châu á
22:12:57 08/09/2025
Liên Bỉnh Phát ngồi xe lăn, rời show thực tế vì chấn thương
Tv show
22:01:16 08/09/2025