Người Việt tài năng ở World Bank
Tại Ngân hàng Thế giới (WBG – World Bank Group) và Tổ chức Tài chính Quốc tế (IMF – International Monetary Fund) dễ có đến cả trăm người Việt và gốc Việt làm việc, từ trợ lý đến cả hàng quản lý cao cấp. Thỉnh thoảng trên mạng riêng của WBG cứ thấy tên Nguyen, Van, Dinh .. là đoán họ từ Việt Nam.
Như một sự trùng lặp kỳ lạ, cuối tuần vừa rồi, bỗng thấy hai cái tên của người Việt xuất hiện cùng lúc trên trang nội bộ. Đó là chuyên gia kinh tế hàng đầu (lead economist) Đinh Trường Hinh và chuyên viên kinh tế cao cấp (senior economist) Nguyễn Vân Trang.
Một người ở lứa tuổi U50 và một ở U30 đều bàn về phát triển kinh tế thế giới bằng hai bài báo khác nhau.
Anh Đinh Trường Hinh: Muốn thoát nghèo hãy bắt đầu từ sản xuất nhỏ và công nghiệp nhẹ
Khi bàn về làm thế nào để các nước nghèo vượt lên, anh Hinh cho rằng, những quốc gia này phải bắt đầu bằng sản xuất nhỏ và công nghiệp nhẹ (manufacturing).
Anh Đinh Trường Hinh. Ảnh: WB
“Lịch sử kinh tế thế giới đã chỉ ra rằng, ngoại trừ vài trường hợp cá biệt, các nước nghèo không thể tiến lên nếu không bắt đầu bằng những sản xuất nhỏ và công nghiệp nhẹ. Đó là một sự bắt đầu bắt buộc” Anh Hinh nói trong một cuộc phỏng vấn nội bộ.
Những người lao động kỹ thuật thấp như bán hàng rong, làm trong nhà hàng, có đôi chút cơ hội, nhưng hiệu quả thấp, thu nhập qua ngày đoạn tháng. Công nhân mỏ cũng vậy vì khai thác tài nguyên thiên nhiên cũng ít tạo ra nhiều công ăn việc làm.
Làm công nhân trong các nhà máy lại khác. Nó tạo ra thu nhập ổn định và không bị ảnh hưởng của mùa vụ, tạo ra kỷ luật và đạo đức của người lao động, cũng như cơ hội học hỏi về tạo ra kinh doanh.
Tuy nhiên, sản xuất nhỏ hay công nghiệp nhẹ, theo anh Hinh, ngược lại với công nghiệp nặng, các quốc gia nghèo lại cần sản xuất ra những hàng hóa cần thiết hàng ngày cho gia đình, làng xóm và cộng đồng như thức ăn, đồ uống, thuộc da, đồ gỗ hay cao hơn là gia công sắt thép hay đồ gia dụng.
Kiểu sản xuất nhỏ đó lại cần lượng lớn số lao động kỹ thuật thấp (tính hàng triệu) mà các nước kém phát triển có dư thừa. Dòng vốn đầu tư không cần lớn, công nghệ đơn giản và có sẵn. Thật tiện cho nước nghèo.
Khi kinh tế phát triển, từ chỗ sản xuất nhỏ tiến lên trình độ cao hơn, sản xuất ra hàng hóa chất lượng cao và có nhiều lọai mặt hàng hơn. Trong quá trình dần hoàn thiện đó, quốc gia dần được công nghiệp hóa và hiện đại hóa.
Đầu thế kỷ 20, Nhật Bản từng sản xuất vải vóc và may mặc, nhưng nay họ đang sở hữu những nhà máy công nghệ cao và hàng hóa chất lượng tinh xảo và hiện đại.
Anh Hinh kết luận, lịch sử đã chứng minh, cách làm bắt đầu từ sản xuất nhỏ và công nghiệp nhẹ đã giúp các quốc gia cất cánh. Điều đó không có nghĩa rằng, các nước nghèo như ở Châu Phi, châu Á, sẽ phải bị giam trong cái bẫy sản xuất nhỏ suốt đời.
Video đang HOT
Hiện nay, xu hướng một quốc gia đi từ nước thu nhập thấp lên thu nhập cao mất ít thời gian hơn cách đây một thế kỷ. Châu Âu và Hoa Kỳ mất 100 năm mới qua được ngưỡng này. Nhật Bản mất 60 năm, trong khi Hàn Quốc và Đài Loan mất 40 năm. Toàn cầu hóa và công nghệ phát triển như Internet, các nước nghèo ở châu Phi có thể chỉ mất 30 năm, anh Hinh dự đoán.
Chuyên gia hàng đầu về kinh tế vĩ mô Đinh Trường Hinh lấy ví dụ Việt Nam và Ethiopia. Năm 2009, Ethiopia có 8000 công nhân trong ngành sản xuất da, tạo được 8 triệu đô la xuất khẩu. Việt Nam có 600 ngàn công nhân, xuất khẩu 3,5 tỷ đô la và hiện đang lên tới 10 tỷ. Ethiopia nên bắt chước.
Đây là một thông điệp khá hay cho mục tiêu phát triển kinh tế nước nhà.
Cuốn sách “Phát triển công nghiệp nhẹ tại Việt Nam” của anh Hinh đã được xuất bản tại bằng tiếng Việt cùng chủ đề và đã có một số các đề nghị để tăng trưởng kinh tế.
Theo cuốn sách, Việt Nam muốn tăng trưởng kinh tế nhanh và tạo việc làm, phải chuyển đổi cơ cấu dần dần công nhân từ khu vực nông nghiệp với năng suất lao động thấp và khu vực chỉ thực hiện công đoạn lắp ráp sản phẩm nhập khẩu đơn thuần, sang hoạt động sản xuất với năng suất cao hơn.
Việt Nam cần giải quyết những vấn đề cơ bản trong ngành công nghiệp nhẹ. Cho đến nay phần đóng góp của công nghiệp nhẹ bị các số lượng tăng trưởng kinh tế che lấp nên các nhà làm chính sách chưa nhìn ra tầm quan trọng của ngành này.
Ngoài ra, cuốn sách cho thấy có sự phân cực giữa doanh nghiệp trong nước và doanh nghiệp đầu tư nước ngoài.
Thông điệp khá rõ, muốn tiến thẳng lên công nghiệp hóa, hiện đại hóa, phải dồn trọng tâm vào cải cách giáo dục, đào tạo nghề, xét lại chiến lược phát triển công ty quốc doanh một cách nghiêm túc, và giúp đỡ các công nghiệp tư nhân nhỏ trở thành lớn theo hội nhập quốc tế để tăng năng suất.
Chị Nguyễn Vân Trang: Kinh nghiệm giảm đói nghèo ở châu Á.
Trong bài viết ngắn, chị Trang đã phân tích khá hay về kinh nghiệm giảm đói nghèo ở Châu Á, trong đó có Việt Nam.
Ảnh: WB
Trong khoảng 10 năm qua, nhiều quốc gia khu vực năng động này, không chỉ Trung Quốc, đã thành công trong giảm nghèo, vượt qua khủng hoảng kinh tế toàn cầu năm 2008-2009. Năm 2005, vùng này có 17,1% dân số thu nhập 1,25$/ngày (nghèo) thì năm 2010 đã giảm xuống 12,5%, trong điều kiện các khuôn khổ chính sách xã hội không lớn như Nam Mỹ La tin và Đông Âu.
Có ba nguyên nhân chính:
(1) Labor Income. Thu nhập từ lao động do công ăn việc làm mang lại đã đóng góp 40% cho giảm nghèo. Việt Nam và Campuchia thì tỷ lệ này có tới 70%, trong khi tại Timor Leste do chiến tranh (2001-2007) và xung đột làm cho việc làm bị mất, chương trình thoát nghèo bị chậm lại,
(2) Non-labor income – Thu nhập ngoài lương. Bao gồm tài sản, đầu tư riêng của gia đính, trợ giúp xã hội, bảo hiểm… là những yếu tố quan trọng trong một số quốc gia.
(3) Demographic change. Thay đổi về dân số, nhất là tỷ lệ sinh giảm và người lớn có điều kiện đi làm, thu nhập cao hơn trên từng đầu người trong gia đình. Đó cũng là yếu tố quan trọng giảm nghèo nếu có chương trình kế hoạch hóa gia đình tốt.
……
Xin giới thiệu đôi dòng về hai con người “ tài năng” này.
Anh Đinh Trường Hinh là người gốc Huế, thông thạo cả ba thứ tiếng Anh, Pháp, Việt, có bằng tiến sỹ kinh tế năm 1978 tại đại học Pittsburg (Mỹ). Anh Hinh có rất nhiều công trình và sách xuất bản về kinh tế thế giới, chiến lược chống đói nghèo tại khu vực châu Á và châu Phi, trong đó có cuốn sách mới xuất bản bằng tiếng Việt “Phát triển công nghiệp nhẹ tại Việt Nam” do WB ấn hành.
Năm 1978, anh Hinh được nhận vào như một tài năng trẻ (Young Professional) vào WBG qua những vòng tuyển chọn rất khó. Anh đã qua nhiều công tác nghiên cứu kinh tế vĩ mô, quản lý, là tác giả của nhiều đầu sách và các bài báo.
Thuộc thế hệ U30, ra đi từ miền Bắc hơn chục năm trước, chị Vân Trang du học tại Mỹ. Dù trên 30 tuổi chút, chị đã là chuyên viên kinh tế cao cấp (senior economist) tại WBG, chứng tỏ một tài năng, được đánh giá cao tại tổ chức quốc tế uy tín này.
Chị Vân Trang, học phổ thông ở Hà Nội – Amsterdam, du học bên Mỹ năm 1998, có bằng tiến sỹ kinh tế MIT (Massachusetts Institute of Technology) năm 2008, thuộc hàng tài năng trẻ của WBG, giống như anh Hinh được nhận cách đó 3 thập kỷ. Chị Trang có nhiều công trình về kinh tế vi mô, có kinh nghiệm nghiên cứu tại khu vực châu Á, Phi và Đông Âu..
Những người được vào WB thuộc lớp Young Professional thường sau này trở thành nhà quản lý, kinh tế gia, hay chuyên viên hàng đầu của WBG.
Cuối tuần tự nhiên thấy vui vì người Việt ở World Bank. Chất xám của nước mình có ở khắp nơi, làm thế nào sử dụng nhân tài là một câu chuyện dài và đòi hỏi tầm nhìn xa và khéo léo của những nhà quản lý biết sử dụng người.
Hiệu Minh. Washington DC 2/4/2014.
Theo_VietNamNet
Sang Nga làm việc "chui": Muốn về nước phải nộp tiền "chuộc thân"
Mất một khoản tiền lớn để xuất ngoại làm việc nhưng sau một thời gian ngắn sang Nga, các lao động ở xã Nghi Tiến, huyện Nghi Lộc, Nghệ An phải cầu cứu người nhà lo vay tiền gửi sang "chuộc" về nước.
Ngày xuất ngoại trở về quê của các lao động không vui, khi họ cùng với gia đình phải đối diện với nợ nần, nghèo đói...
Nộp tiền "chuộc thân"
Mơ ước thoát đói nghèo nên nhiều lao động ở xã Nghi Tiến, huyện Nghi Lộc, Nghệ An đã sang Nga làm việc "chui". Viễn cảnh về một cuộc sống có thu nhập ổn định có thể tích lũy tiền gửi về quê đã tan vỡ ngay khi họ đặt chân sang xứ sở Bạch Dương.
Anh Lưu Đình Hải (SN 1983, xóm 10, xã Nghi Tiến), vừa trở về từ Nga chia sẻ: "Tháng 4/2013, theo một người quen trong xã tôi sang Nga làm việc theo đường du lịch. Chi phí hết 1.800 USD, với lời hứa sang bên đó được làm trong các xưởng may lương 400-500 USD/tháng. Tuy nhiên, khi sang tới nơi họ bắt làm việc trong các xưởng may "đen" (xưởng bất hợp pháp) từ 12-14 giờ đồng hồ mỗi ngày. Làm việc cực nhọc, nhưng lương lại rất thấp chỉ được 200-300 USD chưa tính tiền ăn, lại thường xuyên phải sống chui lủi để trốn cảnh sát nên tôi nhiều lần xin về nhưng chủ xưởng không cho. Đến tháng 1/2014, sau khi gia đình nộp đủ 24 triệu họ mới cho về nước".
Anh Lưu Đức Hải, xã Nghi Tiến (cùng vợ con) đang kể lại quá trình làm việc vất vả tại Nga.
Cùng trở về từ Nga với anh Hải vào ngày 22/1/2014 còn có 4 lao động khác đều là người xã Nghi Tiến gồm: anh Lưu Thế Anh, anh Hoàng Văn Tuyên, anh Nguyễn Đình Khánh, chị Trần Thị Vân. Để được về nước, các lao động phải nộp một khoản tiền "chuộc thân" cho các đối tượng đưa người đi trái phép.
Anh Lưu Thế Anh ở xóm 13, xã Nghi Tiến, xót xa: "Nhà nghèo nghe họ nói đi Nga làm việc lương cao, hy vọng sẽ thoát được nghèo đói nên mình mới đi. Ai ngờ đi làm việc không công 10 tháng trời, giờ về gia đình còn phải gánh thêm mấy chục triệu đồng tiền vay mượn để nộp tiền "chuộc thân" nộp cho chủ xưởng. Nhà nghèo không biết đến bao giờ mới trả hết nợ nữa đây".
Chấp nhận nộp tiền "chuộc thân" nhưng để được hồi hương từ Nga về nước không phải là chuyện đơn giản. Chị Hoàng Thị Tuyết (vợ của lao động Lưu Đình Hải), bức xúc: "Thương chồng, em đã phải đi vay mượn khắp nơi để nạp tiền cho chị Hoa (người thu tiền đưa anh Hải đi Nga) để xin cho anh Hải về nước, nhiều lần em cầu xin chị cho anh ấy về nhưng không được. Đến lúc phải bảo bà nội anh ấy ốm nặng không qua khỏi, họ mới cho về".
Ở xã Nghi Tiến bên cạnh các lao động trên phải bỏ tiền "chuộc thân" để từ Nga về nước thì còn có nhiều nạn nhân khác. Đó là trường hợp của các anh như: Lưu Đình Hồng, Lưu Đình Thắng, Lưu Đình Thanh, Lưu Đình Dũng. Trong đó có trường hợp anh Lưu Đình Thắng mới sang Nga làm việc được hơn 1 tháng gia đình đã phải chấp nhận bỏ ra 52 triệu để đưa người thân về nước.
Con cán bộ xã cũng "bị lừa"
Qua tìm hiểu của chúng tôi, các lao động trên đều được một người tên Lưu Trung Hoa, cư trú tại Nga, hiện có vợ cũng tên là Hoa, trú xóm 10, xã Nghi Tiến đưa sang Nga làm việc trái phép. Để được sang Nga làm việc, các lao động phải bỏ ra một khoản chi phí khoảng 1.800 USD cho vợ chồng Hoa. Còn lao động muốn về nước thì phải nộp một khoản tiền như đã nói ở trên.
Ngôi nhà khang trang của bà Hoa tại xã Nghi Tiến.
Ông Lưu Đình Minh - Trưởng công an xã Nghi Tiến - cho biết: "Xã có 16 người đi Nga làm việc theo sự giới thiệu của vợ chồng anh Hoa. Trong đó có con tôi, con của phó công an xã và con của chủ tịch hội người cao tuổi của xã. 16 người đi thì đã có 9 người bỏ về nước do không làm ăn được, trong đó có trường hợp anh Lưu Đình Thắng con trai của anh Lưu Đình Hồng, phó công an xã. Để đưa con về nước, anh Hồng đã phải bỏ ra 52 triệu đồng".
Khi được hỏi tại sao biết việc đưa người đi làm việc trái phép nhưng xã không có biện pháp ngăn cấm, ông Minh thừa nhận: "Việc đưa người đi Nga của vợ chồng anh Hoa là trái phép, nhưng mình cũng cứ nghĩ là anh ấy là người trong xã, lại làm việc từ lâu ở Nga nên anh ấy đưa bà con sang Nga làm việc giúp họ thoát nghèo nên mình cũng không kiểm tra".
Ngọc Hiếu - Lany Nguyễn
Theo Dantri
Tái cơ cấu nền kinh tế không chỉ cải cách một vài doanh nghiệp Nhà nước Chia sẻ về nhiệm vụ tái cơ cấu nền kinh tế mà Việt Nam đang thực hiện, Phó Chủ tịch Ngân hàng Thế giới (WB) ngài Axel van Trotsenburg, đồng tình với Phó Thủ tướng Vũ Văn Ninh rằng nhiệm vụ trên phải gắn với mục đích nâng cao năng lực cạnh tranh của quốc gia, chứ không dừng lại ở việc cải...