Người Việt bay từ châu Âu về tránh dịch Covid-19: ‘Cảm ơn Tổ quốc!’
Anh Thành Trần từ châu Âu về Việt Nam tránh dịch Covid-19 trên một trong các chuyến bay cuối cùng trước khi EU đóng cửa biên giới. Chia sẻ trên mạng, anh rất hạnh phúc vì được trở về: “Cảm ơn Tổ quốc đã dang tay”.
Cả hành lý và người trở về đều được khử khuẩn nhiều lần trước khi vào khu cách ly
Câu chuyện người Việt từ châu Âu về nước tránh dịch Covid-19 của anh Thành Trần sống và học tại Pháp, đi về từ Đức được hàng ngàn lượt chia sẻ, yêu thích. Anh Thành đã gọi chuyến bay của mình là chuyến bay nhân đạo khi chỉ có 18 hành khách trên máy bay 300 chỗ ngồi và hãng vẫn phục vụ chu đáo.
“Sống rồi!”
Anh Thành viết: “Khi máy bay đáp xuống Vân Đồn (Quảng Ninh), mọi người đều thở phào nhẹ nhõm: “Sống rồi!”. Trao đổi với Thanh Niên, anh Thành cho biết anh về đến sân bay Vân Đồn hai ngày trước và chuyến bay có 18 khách thì 17 khách là người Việt. Trước khi xuống máy bay, mọi người đều được khử trùng một lần, vào đến phòng khám khử trùng tiếp và lúc ra khỏi phòng lại thêm một lần nữa.
Mọi người được khử khuẩn để tránh lây nhiễm chéo Ảnh: Thành Trần
Sau đó, cả 18 người trên cùng chuyến bay được đưa chung lên một xe để đưa đi cách ly ở một doanh trại tại Bắc Ninh.
Vì số lượng người về cách ly trong thời điểm đó quá đông, đoàn được thông báo hai sự lựa chọn, nếu cách ly ở doanh trại quân sự thì mọi thứ đều được miễn phí, 3 người ở chung một phòng. Còn nếu cách ly ở khách sạn thì mỗi người được một phòng nhưng tự chi trả mọi chi phí, với điều kiện ai ở phòng nấy, không được ra hành lang.
Suất ăn được phục vụ trên chuyến bay
Anh Thành chọn cách ly ở khách sạn để tiện làm việc. Anh tâm sự: “Suốt chặng đường từ sân bay đến nơi cách ly, tôi mới hiểu được vì sao Việt Nam phát hiện ca đầu tiên từ rất lâu, ngay sau Trung Quốc nhưng đến giờ này số ca nhiễm rất ít. Đó là vì chúng ta dồn hết tâm trí lực vào cuộc chiến này, với tâm thức phòng bệnh hơn chữa bệnh. Trong khi đó, châu Âu thì lại chọn phương cách khác”.
Hãy tuân thủ tuyệt đối những quy định
Đến giờ nghĩ lại, anh Thành vẫn cảm thấy rùng mình trong những ngày dịch Covid-19 vừa bùng phát ở châu Âu vì mọi thứ theo anh đều yên bình, mọi người vẫn vui vẻ, nhưng Covid-19 thì lặng lẽ thâm nhập vào sự vui vẻ, lạc quan ấy của mọi người.
“Thực tế đã đến với Ý, đang men dần qua Tây Ban Nha, rồi sẽ đến Pháp, Anh, Đức…”, anh nhận xét. Theo anh Thành, ý thức về việc đeo khẩu trang chính là một trong những nguyên nhân khiến dịch lan nhanh ở châu Âu. Ban đầu khi vừa có dịch ở Trung Quốc, vài người cũng đeo khẩu trang, nhưng sau đó truyền thông nói khẩu trang không có nhiều tác dụng trong phòng tránh dịch bệnh này, nó chỉ dành cho y bác sĩ.
Mọi khâu ở sân bay đều được thực hiện bởi những người có mặc đồ bảo hộ
Từ đó, xuất hiện làn sóng kỳ thị những người đeo khẩu trang. Nhiều người đã mua khẩu trang nhưng ra đường không dám đeo vì sợ bị xa lánh, bị dòm ngó. Tới khi dịch bùng phát tại châu Âu, người ta lại không tìm ra được khẩu trang vì không có nguồn cung.
Có lần, anh Thành mua được một chiếc khẩu trang với giá 3 euro ở Pháp và chỉ được mua duy nhất một cái. Sau đó, cả khẩu trang và nước rửa tay sát khuẩn anh đều không thể mua được.
Thông tin các bệnh nhân thứ 69, 70, 71, 72, 73, 74, 75 nhiễm Covid-19
Ngày 14.3, anh quyết định phải trở về Việt Nam. Và cảm giác được đất nước dang tay chào đón trở về trong những ngày này là điều hạnh phúc không nói nên lời.
“Từ đáy lòng, xin chân thành cảm ơn Tổ quốc đã dang tay!”, anh xúc động viết trên trang cá nhân. Anh Thành mong muốn mọi người từ châu Âu về Việt Nam cũng như các nước khác về tránh dịch hãy tuân thủ tuyệt đối những yêu cầu của nhà chức trách, của khu cách ly để bảo đảm sức khỏe của mình và cả cộng đồng.
Theo thanhnien.vn
Cuộc chạy trốn khỏi nhóm buôn người của chàng trai Bắc Kạn ở châu Âu
Ma Văn Hành trải qua "khoảng 20 ngày" bơ vơ tại Pháp, trên người không giấy tờ, không tiền bạc, độc một bộ quần áo. Có những lúc cậu phải tìm bánh mì trong thùng rác để cầm hơi.
Sang Romania làm việc, nhưng vì không thể tiếp tục "một ngày phải giết 2.000 con lợn" mà lương chỉ có 8 triệu đồng nên Ma Văn Hành đã quyết định từ bỏ. Một ngày tháng 5 năm nay, cậu bắt đầu hành trình đến Đức với lời hứa hẹn về một công việc tốt hơn.
Đó là lời hứa hẹn của một đường dây môi giới, những người nói sẽ giúp Hành nhập cảnh Đức và tìm việc làm mới cho cậu với chi phí 160 triệu đồng. Hành trình của cậu dự kiến đi qua hành lang Tây Balkans, một trong những tuyến đường phổ biến của người nhập cư bất hợp pháp vào châu Âu, để đến Italy, Pháp rồi Đức.
Thế nhưng, Hành đã phải bỏ trốn giữa đường, bới rác để tìm thức ăn, và đến nay vẫn sống phiêu bạt trong sự lo lắng của những người thân ở quê nhà.
"Cho con đi thì không yên tâm, mà không cho đi thì áy náy"
Ma Văn Hành, sinh năm 1992, quê ở xã Yên Hân, huyện Chợ Mới, tỉnh Bắc Kạn. Cậu là con thứ hai trong gia đình, đã lấy vợ và có một đứa con năm nay vào lớp 1.
"Nó bảo là mẹ ơi, gia đình mình khó khăn thế này, giờ chẳng biết làm thế nào, con quyết định ra nước ngoài, may ra sau này 'lên' được tí nào, chứ thế này không sống nổi", bà Trình Thị Chi, mẹ của Hành, nhớ lại lời con trai nói.
Quốc lộ 3C qua thị trấn Bằng Lũng, huyện Chợ Đồn, Bắc Kạn. Ảnh: VOV.
Trong cuộc trò chuyện qua điện thoại với Zing.vn gần đây, bà Chi đã kể về đứa con trai "vì lo lắng cho nhà nên mới đi". Hành được xem là trụ cột gia đình vì anh trai Hành, theo lời người mẹ, là người "chậm chạp". Song bà cũng không biết gì nhiều về hành trình của con ở trời Tây, ngoài những cuộc trò chuyện qua điện thoại.
Bắc Kạn là một trong những tỉnh nghèo nhất cả nước nhiều năm nay, nhưng về xuất khẩu lao động, tỉnh này không phải là cái tên thường được nhắc đến. Bà Chi kể một ngày Hành đột nhiên nói bà đưa xuống Hà Nội để phỏng vấn "đi nước ngoài".
"Không biết ai rủ rê", bà nói. "Thi xong nó về bảo con được đi. Cô bảo cô cho đi thì không yên tâm, mà không cho đi thì cũng áy náy".
Bà Chi nói tiền đi thi (để được đưa đi xuất khẩu lao động) là 15 triệu đồng, nhưng tổng chi phí thì bà không rõ, "chắc là nó vay 70 triệu". Hành nói cha mẹ đừng lo.
Theo tài liệu mà Zing.vn có được, Hành đã lên đường sang Romania vào ngày 25/11/2018 theo diện xuất khẩu lao động, thông qua một công ty có trụ sở tại Hà Nội. Cậu làm công việc giết mổ tại công ty Agricover ở Romania và được chính quyền thẻ cư trú dài hạn.
Mỗi ngày mổ 2.000 con lợn
Nhưng đó dường như không phải là công việc mà cậu mong muốn khi sức ép lao động cao mà mức lương lại thấp.
"Lúc đấy nó cũng thường xuyên gọi về, có lúc đang đi làm nó cũng gọi. Cô hỏi có mệt không, nó bảo mệt cũng phải làm, đã đến đây là phải làm, khó bằng mấy cũng phải làm. Nó bảo không ngại gì đâu, nhưng mà thấy sợ quá", bà Chi kể.
"Như ở quê, 'thịt' mấy năm mới được 2.000 con lợn, mà ở đây mỗi ngày phải mổ 2.000 con. Nó bảo bây giờ chả biết làm thế nào, không làm không được nhưng người ta bỏ đi hết rồi".
Một cơ sở giết mổ ở Romania. Ảnh: Getty.
Công việc bình thường chỉ 8 tiếng một ngày nhưng Hành thường xuyên tăng ca. Mỗi tháng cậu nhận lương 8 triệu đồng, nếu tăng ca nhiều có thể kiếm được 15-16 triệu, theo lời bà Chi.
"Nó cũng gửi về một ít", bà nói. "Nó bảo cứ biết ăn biết làm thôi, không dùng tiền mấy đâu".
Bẵng đi một thời gian không liên lạc, một ngày Hành gọi về cho gia đình bảo rằng cậu đang "không biết ở chỗ nào, không biết đường đi đường về".
Đó là Serbia, khoảng hai ngày sau khi cậu rời công ty ở Romania vào ngày 7/5. Serbia là điểm đầu tiên trong hành trình đi qua các nước Tây Balkans để tới Nam Âu rồi Tây Âu.
Hành đã quyết định bỏ công việc giết mổ để đến Đức, bất hợp pháp, thông qua một đường dây buôn người "do người Việt và người Trung Quốc điều hành", theo tài liệu. Theo lời Hành, "họ hứa với tôi sẽ tìm việc làm cho tôi với mức giá 160 triệu đồng".
Bà Chi kể rằng Hành gọi điện về cho bà bảo là có một người phụ nữ Việt Nam "tên Thảo hay gì đó" hứa hẹn đưa Hành "đến nơi đến chốn".
"Cô này, chả biết ai, nghe bảo là người bên đấy sinh sống lâu lắm rồi, luôn bảo nó sang đấy (Đức) sống không sợ gì đâu. Không thì thằng này nhát nó không đi đâu", bà nói.
"Chỉ có nước nhảy xuống tầng"
Thế nhưng, khi đến Italy, Hành bị một người tên Việt trong đường dây ép đưa 260 triệu đồng, thay vì số tiền như thỏa thuận ban đầu, đồng thời đe dọa nếu không nộp đủ, Hành "sẽ bị giao cho đường dây người Trung Quốc xử lý". Đến lúc này, Hành cũng không liên lạc được với người phụ nữ nọ.
"Cuối cùng nó bảo là mình đợt này mình bị lừa rồi", bà Chi nói. Bà "ăn không ngon, ngủ không yên" trong những ngày đó, sau khi đã cố chạy vạy vay đúng được 100 triệu đồng.
"Nó bảo với họ là nhà không có đủ tiền nộp. Họ nhốt nó vào một cái nhà hai tầng, có người gác. Nếu không nộp tiền thì hôm sau bị tống vào kho", người mẹ kể. "Nó bảo bây giờ chỉ có nước nhảy xuống tầng, chết thì chết, chứ họ tính từng tí một mà lấy tiền".
Người nhập cư hướng về biên giới Italy - Pháp. Ảnh: AFP/Getty.
Sau đó, Hành "không biết nói thế nào" mà vẫn được tiếp tục hành trình, bà kể. Điểm dừng tiếp theo sau hai ngày là Pháp. Hành quyết định bỏ trốn.
"Nó nhảy xuống xe, xe hay tàu gì đó. Nó bảo họ lột hết giấy tờ rồi, may mà còn cái điện thoại", bà Chi kể.
Hành tìm đến trú tạm ở một cây xăng ven đường. Theo lời ông Ma Văn Hằng, cha của Hành, trên người cậu khi đó không tiền bạc, không giấy tờ, chỉ độc một bộ quần áo, vì nghe lời nhóm buôn người để lại mọi thứ ở Romania. Trong cơn mưa lạnh, bụng đói, cậu phải tìm bánh mì sót lại trong thùng rác để ăn.
Đêm đầu tiên, Hành không ngủ được vì lạnh. Sang đêm thứ hai, có một người đàn ông làm việc ở cây xăng thấy cậu đáng thương nên đưa về nhà, cho bánh mì ăn.
"Ở trong nhà có kính che chắn cũng đỡ hơn tí. Sau đấy cứ nhịn đói đến bốn, sáu hôm ở chỗ bàn ghế cây xăng, có khách thì mình ngồi xuống đất, không khách mình ngồi ghế, chú cây xăng cũng tốt", Hành kể với mẹ, cho biết rất nhiều ngày cậu phải đợi người ta đổ rác để tìm thức ăn.
Có một lần, cậu bị hai thanh niên địa phương lừa dẫn đến một vườn cam và đánh. Hành đánh trả được, may mắn không bị thương tích.
"Đi làm không được tiền họ cười cho"
Cứ thế, cậu đã trải qua "khoảng hai chục ngày" ở đó cho đến khi được đưa đến đồn cảnh sát ở Paris và kết nối với Đại sứ quán Việt Nam. Một người làm việc tại sứ quán đã đưa cậu về nhà. Sứ quán đã lo giấy tờ để sắp xếp đưa Hành về nhưng cậu một lần nữa đã bỏ ra ngoài và kiếm việc làm.
"Nó bảo bây giờ nhà không phải lo cho con nữa, yên tâm, quần áo không phải mua, làm ở đấy thôi, ở trong nhà thôi, cũng quét nhà hay lau sơn, chắc là bác ấy vừa mới làm nhà thôi", bà Chi nhớ lại cảm giác thở phào khi nghe con trai kể chuyện.
Người nhập cư cắm trại trên đường phố Paris. Ảnh: AFP.
Hành bảo cậu muốn ở lại làm thêm một thời gian nữa vì "ở quê cũng không có gì, mà người ta bảo đi làm không được tiền họ cười cho".
Cha của Hành cho biết sau một thời gian, giờ cậu đã ra ngoài làm việc cho một nhà hàng ở Paris, mỗi tháng kiếm được khoảng 20 triệu đồng.
"Nợ vay ban đầu để đi Romania thì nó trả hết rồi. Nó bảo muốn làm thêm ít năm để kiếm tiền rồi về", ông Hằng nói.
Cả ông Hằng và bà Chi, kiếm sống bằng công việc lấy củi về bán, đều nói họ chưa bao giờ ngừng lo lắng cho con trai.
"Nó còn ngây thơ có biết gì đâu, bảo đi sang nước ngoài làm công ty, chắc kiếm tiền dễ hơn ở mình. Trong nước làm được vài triệu thì về nhà cũng chả còn đồng nào, không bõ gì thì lại đi xa", bà Chi nói.
Theo Zing.vn
Phóng sự trên báo Anh: Người nhập cư lậu từ Việt Nam vẫn liều mạng đến Anh Phóng viên tờ Mirror gặp gỡ những người nhập cư Việt mạo hiểm tính mạng để đến Anh tại một trại tạm cư lậu ở Pháp. Phóng viên tờ Mirror trao đổi với một thiếu niên Việt tại một khu trại tạm cư trong rừng ở Pháp . Ảnh chụp màn hình Mirror Theo điều tra độc quyền do tờ Mirror đăng ngày...