Người tình xa lạ
Chúng tôi yêu nhau đã 4 năm. Tình yêu đẹp và lớn lên dưới ánh mắt đầy yêu thương của anh và tôi. Nhưng giờ mọi việc đã đổi khác.
Trước khi đến với tôi anh cũng đã có một mối tình. Rồi anh nói lời chia tay với lý do không hợp, vì cô ấy không hoàn toàn chung thuỷ với anh.
Đến với tôi, anh dành cho tôi lòng nhiệt tình, con tim yêu say đắm. Bốn năm là khoảng thời gian không dài với đời một con người, nhưng là bao thử thách tôi và anh đã vượt qua. Tiếc rằng giờ đây 4 năm ấy không còn ý nghĩa gì với anh nữa.
Ngày trước, mỗi khi gặp tôi anh luôn lộ rõ niềm hạnh phúc, còn bây giờ, anh lạnh lùng, vô cảm. Anh thà chơi games còn hơn trò chuyện với tôi. Phải chăng một người con gái khác đang thay thế hình bóng tôi trong tim anh?
Tôi như biến thành người thừa vậy. Những công việc trước đây anh dành thời gian để chia sẻ cùng tôi, giờ anh để phần tôi hết. Vậy mà đã có lúc tôi tưởng mình hạnh phúc khi có người yêu sẵn sàng chia sẻ việc nhà.
Đã mấy tháng nay anh làm vậy với tôi. Tôi im lặng dõi theo anh, theo cách đối xử lạnh lùng anh dành cho tôi. Tôi muốn hỏi anh để anh giải thích cho tôi hiểu, để tôi không đau lòng và tủi nhục trước ánh mắt hờ hững của anh. Nhưng rồi tôi không dám lại gần anh.
Ngày trước mỗi khi tôi đau ốm sẽ có anh hỏi han chăm sóc. Giờ tôi đau bụng đến tháng, đau lưng do ngồi máy tính nhiều… đều nhận được lời càu nhàu khó chịu của anh nếu tôi dám kêu than – Anh không muốn dành thời gian yêu thương và chăm sóc cho tôi nữa.
Video đang HOT
Ngày mới yêu nhau tôi biết chúng tôi luôn bất đồng quan điểm. Những tưởng tình yêu chân thành sẽ giúp chúng tôi khắc phục được, sẽ biết cương nhu đúng lúc để hoà hợp hơn với nhau. Vậy mà, mọi cái trở nên tồi tệ hơn. Anh không còn biết nhường nhịn tôi, anh hiếu thắng và phải thắng tôi trong mọi vấn đề.
Tôi thấy cuộc sống của mình bên anh ngột ngạt vì anh đang dần xa tôi. Có lúc tôi muốn cho anh được toại nguyện, nhưng rồi lại không đủ dũng khí chia tay khi một sinh linh bé nhỏ đang lớn dần lên giữa cuộc sống của anh và tôi.
Yêu và được yêu đó, là hạnh phúc của mỗi người. Tôi khao khát cùng anh chung tay xây đắp hạnh phúc ấm áp với tiếng khóc, tiếng cười trẻ thơ. Nhưng anh giờ quá xa lạ. Tôi mong mỏi những lời nói trước đây, cách cư xử của anh trước đây, nhưng có lẽ tôi đã quá viển vông. Liệu rồi điều đó có xảy đến với tôi nữa hay không?
Theo VNE
Muốn cưới nhưng bạn trai bị mắc bệnh
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy.
Hiện tại em đang gặp một vấn đề mà không biết phải làm như thế nào, mong mọi người cho em lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau từ năm cuối cấp 3, trong lần đi học thêm, tình cờ anh nhìn thấy và để ý đến em nên đã âm thầm nhờ bạn hỏi thăm số điện thoại nhà em (Lúc đó chỉ có điện thoại bàn thôi chứ chưa có di động như bây giờ). Và anh bắt đầu gọi điện làm quen, cho nhau nick yahoo trò chuyện, nhưng tuyệt nhiên chưa 1 lần gặp mặt. Sau khi Tốt nghiệp ra trường thì anh ấy chọn thi ĐH vào trong Nam, còn em thì chọn thi ở quê nhà. Ngay từ đầu 2 đứa đã có hai hướng đi riêng rồi.
Mãi đến Tết anh về quê thì tụi em mới hẹn gặp mặt nhau lần đầu tiên, tuy đã nói chuyện nhiều rồi nhưng khi gặp trực tiếp thì cả 2 đều khá rụt rè và ngại ngùng. Sau lần ấy, tình cảm của chúng em tiến triển nhanh hơn, tuy anh không bày tỏ câu "Anh yêu em" hay chưa nói những lời ngọt ngào, nhưng qua những lời quan tâm nhau hàng ngày thì cả 2 chúng em đều đã hiểu tình cảm của nhau.
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. Anh không giận mà chỉ nhẹ nhàng hỏi 1 câu : "Hôm nay có ai chọc giận em vậy?", ...."Giờ thì em đã hết giận chưa?".
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. (ảnh minh họa)
Quen nhau 3 năm nhưng chúng em chỉ gặp nhau vào dịp nghỉ hè, nghỉ tết thôi, cũng chưa 1 lần cùng nhau đi chơi. Chúng em chỉ gặp nhau ở nhà em, lúc thì em bận việc, lúc thì anh bận công chuyện, mà thời gian nghỉ hè hay Tết thì cũng có bao lâu đâu, nên tụi em chỉ gặp nhau vậy thôi.
Có lẽ với những cặp đôi khác thì với thời gian đó người ta có thể đã gần gũi thân thiết nhau lắm rồi. Nhưng với chúng em thì mới có nắm tay thôi mà cũng chưa dám giữ lâu, hôn cũng chỉ dám hôn nhẹ lên má, hôn vội, hôn lén. Ôm cũng không dám vì cứ sợ người kia phản ứng, thành ra chẳng ai dám động đậy gì cả.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. Gần như 1 tháng chúng em chỉ liên lạc có vài lần, rồi đến một ngày em cảm thấy hình như giữa chúng em chỉ giống như hai người bạn, em buồn chán và muốn giải thoát cho cả 2 nên đã nhắn tin chia tay anh. Anh đã rất sốc và gọi cho em nhưng vì lòng tự ái nên em đã không nghe máy, anh nhắn lại cho em nói rằng anh rất buồn nhưng em đã quyết định như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì vì anh không ở gần bên em. Từ đó chúng em không liên lạc nữa, qua 1 người bạn của anh, bạn ấy nói rằng anh rất buồn và tuyệt vọng, anh còn nói anh muốn đi tu nữa.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. (ảnh minh họa)
Khoảng 1 năm sau, lúc đó ai cũng đã có công việc ổn định, (anh ra trường và ở lại trong Nam lập nghiệp) chúng em lại liên lạc, cũng chỉ hỏi thăm nhau thôi. Khi nhắc lại chuyện cũ anh nói rằng: "Anh là con trai trưởng trong nhà nên phải lo cho gia đình, anh không muốn em phải khổ vì anh, muốn em cho anh thời gian để ổn định tất cả". Anh còn nói: "Em là người đầu tiên anh yêu, thời gian qua anh vẫn không thể quên được em. Em có biết lúc đó anh như thế nào không? Anh như mất đi niềm vui sống vậy, anh gọi cho em nhưng em không nghe máy thì em bảo anh phải làm thế nào nữa chứ?". Anh còn hỏi em 1 câu: "Nếu biết nhà anh nghèo em có còn yêu anh nữa không? ". Em nói rằng giàu nghèo không quan trọng, miễn là mình yêu nhau thật lòng!
Nhưng giữa chúng em có 1 vấn đề khó xử nữa. Anh nói anh muốn em theo anh vào trong Nam làm việc và sinh sống gần anh chứ anh không về quê được. Còn phía em thì ngay từ đầu em đã chọn ở lại quê hương gần ba mẹ nên việc đi xa với em là không thể (anh chị của em đã vào Nam lập nghiệp chỉ còn mình em nên em không thể đi xa). Sau những lần trò chuyện thì vấn đề này luôn làm chúng em đau đầu và không tìm ra câu trả lời chung.
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... (ảnh minh họa)
Hiện tại chúng em vẫn liên lạc với nhau, anh hẹn tết này vô nhà anh chơi (vì em chưa biết nhà anh). Tuy ngày nào cũng nhắn tin cho nhau nhưng cả 2 đều không xác định rõ mối quan hệ này là có nghĩa gì đây, hình như ai cũng muốn quay lại nhưng còn e dè đối phương. Giờ anh ấy lại đang bị bệnh Viêm gan B, em tìm hiểu thì biết bệnh này có lây qua đường máu,...
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... Em sợ ảnh hưởng đến con cái sau này... Em thực sự rất bối rối. Em rất mong nhận được lời khuyên!
Theo VNE
Tôi chỉ cần một người tình Tôi hài lòng khi có một người đàn ông để lên giường, không cần người đó phải thành chồng. Mọi người sẽ nghĩ, họa tôi có là người điên hoặc là loại hư thân, mất nết thì mới phát ngôn như vậy. Nhưng nếu ai từng biết tôi, chắc chắn người ta sẽ không bao giờ buông lời đánh giá về nhân phẩm...