Người tình trở thành bạn thân của vợ
Trước đây, tôi không mấy hài lòng về vợ mình, vì vợ tôi không phải là hình mẫu phụ nữ lý tưởng của tôi. Tôi và vợ tôi quen nhau, yêu nhau và lấy nhau chóng vánh, khi mà cả hai đang đau với mối tình cũ. Nhưng cả hai đã phải vội vã làm đám cưới với cái bụng lùm lùm của vợ.
Vì chưa hiểu rõ về nhau nên khi chung một nhà, chúng tôi có không ít những mâu thuẫn vụn vặt. Nhưng từ khi đứa con chào đời đã gắn kết chúng tôi lại với nhau, chúng tôi yêu nhau hơn, gắn bó hơn. Khi ấy, tôi đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc, có vợ, có con, có nhà cửa, có công việc và nghĩ rằng cuộc đời thế là viên mãn.
Nhưng sự đời không thể ngờ trước được và tình cảm chính là thứ dễ phản bội nhất. Cách đây 5 tháng, trong một lần đi ký hợp đồng, tôi bị say nắng bởi cô thư ký thông minh, xinh đẹp và hài hước của công ty đối tác.
Trong suốt quá trình làm việc, tiếp xúc, chúng tôi đã nhanh chóng lao vào nhau như người yêu đợi nhau từ kiếp trước vậy. Những buổi về nhà muộn tăng dần, những lần hẹn hò đi chơi xa với người tình tăng lên và sự ăn năn, hối lỗi với vợ con ngày một giảm dần. Tôi phó mặc nhà cửa, con cái, nội ngoại cho vợ.
Rồi biến cố xảy ra, trong một lần tôi đang du lịch cùng người tình ở Móng Cái thì vợ tôi gọi điện báo tin con phải cấp cứu trong đêm. Lòng tôi nóng ran như lửa đốt, chỉ muốn chạy ngay về nhà xem con như thế nào mà không thể… Nghĩ đến tình huống xấu nhất, tôi ôm mặt khóc nức nở, tôi cảm thấy rõ sự bất lực của bản thân mình.
Video đang HOT
Trưa hôm sau vừa về đến nhà, tôi chạy ngay vào viện, thấy vợ tôi phờ phạc, hai mắt thâm quầng, ôm chặt lấy tôi nức nở: “Con bị đau ruột thừa, phải mổ, giờ đang trong phòng hồi sức anh ạ!”. Tôi rụng rời tay chân khi nghe được những điều đó.
Từ dạo ấy, tôi bắt đầu lạnh nhạt dần với người tình và nói rõ rằng, không muốn tiếp tục mối quan hệ vụng trộm này nữa. Tôi quyết định như thế một phần cũng vì người tình của mình, dù sao thì cô ấy cũng chưa có gia đình, cô ấy cần rời xa tôi để đi lấy chồng.
Nhưng dường như cô ấy không chấp nhận điều đó. Cô ấy nhắn tin cho tôi rằng: “Em sẽ luôn dõi theo anh, không bằng cách này thì bằng cách khác!”. Lúc ấy tôi cũng không nghĩ gì nhiều và cho rằng, im lặng sẽ là điều tốt nhất để dập tắt mối quan hệ này.
Rồi bẵng đi một thời gian, chúng tôi không nói chuyện với nhau nữa. Tôi nghĩ cô ấy đã tìm được cuộc sống mới. Nhưng tôi nào đâu ngờ được, mới hôm kia đây thôi, gia đình tôi có chuyến picnic gần, vợ tôi thông báo sẽ rủ cô “bạn thân” đi cùng. Và tôi như chết sững khi nhìn thấy nhân tình của mình xuất hiện.
Tôi tỏ rõ sự hoang mang, còn cô ấy thì coi như không quen biết. Khi tôi hỏi cô ấy muốn gì, cô ấy nói: “Thứ gì em không có được, em cũng không cho ai có hết”, khiến tôi thực sự hoảng hốt.
Tôi biết cô ấy kết thân với vợ tôi là muốn trả thù tôi. Thật sự, giờ tôi đang rất hạnh phúc cùng vợ, cùng con, tôi yêu gia đình nhỏ của tôi, tôi không muốn mất đi tất cả…
Tôi lo sợ không biết người tình của tôi sẽ làm gì tiếp theo. Liệu một ngày nào đấy bí mật của tôi có bị tiết lộ không? Giờ tôi phải làm sao ?
Theo Khám phá
Ê chề, đau khổ khi bị gia đình chồng tương lai từ hôn vì học hành thấp
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, và chẳng tìm ra lối thoát, nếu tôi có học hành thêm thì gia đình anh cũng không tôn trọng. Cho dù có thuyết phục được bố mẹ anh thì vết thương lòng của tôi và bố mẹ tôi cũng chẳng thể phai mờ. Tôi sẽ sống sao khi đã có "vết" trong mối quan hệ với nhà chồng.
Tôi năm nay 26 tuổi, dù chỉ mới tốt nghiệp cao đẳng nhưng tôi có khả năng nói tiếng anh lưu loát nên công việc tốt, thu nhập ổn định trong một công ty du lịch. Tôi có người yêu và dự định làm đám cưới vào năm sau. Ban đầu, khi anh đưa tôi về ra mắt, gia đình anh chẳng ai phản đối gì, thậm chí còn ủng hộ, mừng rỡ. Nhìn chung, tôi có khuôn mặt ưa nhìn, cao ráo, công ăn việc làm ổn định. Gia đình tôi ở quê mà so sánh với gia đình anh ở Hà Nội thì không bằng nhưng bố mẹ tôi cũng thuộc dòng khá giả, có của ăn của để, ở quê chẳng mấy ai bằng.
Cả hai gia đình đã ưng thuận và giục chúng tôi nhanh chóng làm đám cưới. Nhưng do người yêu tôi còn chưa bảo vệ thạc sĩ ở nước ngoài về nên chỉ nói chuyện người lớn và ấn định ngày cưới vào năm sau. Đợi khi anh bảo vệ xong luận văn sẽ tổ chức linh đình. Tuy chưa cưới và anh không có nhà nhưng tôi vẫn qua lại gia đình chồng tương lai, lo toan công việc như người một nhà. Bố mẹ chồng cũng đồng tình và hài lòng về chuyện đó. Trong suốt một năm vừa qua, mọi công việc nhà chồng tôi đều xăm xắn có mặt đầy đủ, chẳng nề hà chuyện gì. Từ chăm sóc bố mẹ chồng ốm, thăm hỏi họ hàng lo cơm nước, cỗ bàn khi nhà có việc. Trước đây, bố mẹ chồng tương lai quý và khen tôi ra mặt nhưng gần đây họ hay tỏ thái độ, chê trách tôi. Thậm chí còn nặng lời, đòi lại sính lễ với bố mẹ tôi.
Mẹ chồng tương lai không mặn mà, chuyện trò với tôi như trước (ảnh minh họa)
Chuyện là hôm đó nhà chồng tương lai có giỗ ông nội, như thường lệ tôi cũng qua từ sớm để lo chợ búa, cơm nước cùng mẹ chồng. Hôm đó cũng có nhiều họ hàng đến dự và cả bác chị gái bố chồng tương lai ở nước ngoài về nên gia đình khá đông người, họ tò mò về tôi, và mẹ chồng cũng niềm nở, vui vẻ giới thiệu. Sau đó, người hỏi tôi nhà ở đâu, bố mẹ làm nghề gì. Người thì hỏi Tôi học trường nào, tốt nghiệp loại gì? Nhà có bao nhiêu anh em.... Tôi lễ phép, cẩn trọng trả lời hết câu hỏi của họ. Tất cả bình ổn hết cho đến khi biết nhà tôi ở tỉnh lẻ, tôi mới tốt nghiệp cao đẳng thì bác gái thở dài thườn thượt. Rồi tôi cũng làm việc, dọn dẹp nên chẳng để ý gì. Đến tận cuối bữa cỗ, sau khi dọn dẹp trong bếp xong tôi vô tình đi ngang qua phòng bố mẹ lên nhà thì nghe tiếng bác nói với mẹ "mợ xem sao chứ, thằng T (tên người yêu tôi) là cháu đích tôn của dòng họ lại học hành giỏi giang, thông minh, tài giỏi. Thiếu gì đứa học hành cao, gia đình môn đăng hộ đối mà phải chọn con này. Hình thức thì cũng được nhưng khoản gái quê, học cao đẳng là không chấp nhận được. Mợ xem nhà mình có đứa cháu nào học cao đẳng không? Chí ít cũng đại học đàng hoàng. Sao mợ kén dâu mà chọn như vậy. Người ta cười cho". Ban đầu mẹ chồng cũng chỉ nói vì chúng tôi yêu thương nhau và lại tôi cũng chu toàn, đảm đang nên mẹ ưng lắm. Chuyện học hành thì có thể học thêm, còn gia đình tôi ở quê nhưng gia giáo, kinh tế khá. Sau đó, khi bác gái phản đối mạnh, nói sẽ bàn bạc với bố mẹ chồng tương lai về chuyện này. Bác không đồng ý cháu dâu học thấp, quê mùa, thì mẹ chồng tương lai im lặng. Tôi nghe được những lời đó thì buồn vô cùng. Chẳng nhẽ không học đại học là một cái tội? Họ lấy vợ cho con hay lấy bằng cấp, gia thế của con dâu? Dĩ nhiên tôi không phủ nhận, có học hành đàng hoàng, gia thế ổn định, trọng vọng là điều tốt nhưng nếu không có cũng đâu phải lỗi do tôi. Sao họ không nhìn vào bản chất, vào con người và nỗ lực của bản thân tôi rồi hãy nhận xét.
Sau hôm đó, mỗi lần tôi qua nhà, dù không nói, không có hành động gì lộ liễu nhưng mẹ chồng tương lai không mặn mà, chuyện trò với tôi như trước. Thậm chí, nhiều hôm gần xa mẹ còn kể chuyện, nhà nọ nhà kia vì con dâu ít học mà mất mặt với bạn bè, tôi dần hiểu ra vấn đề. Tôi nói với người yêu sẽ học và ôn thi liên thông đại học, rồi học cao học nhưng anh nói để cưới xin xong hoặc anh về nước rồi hãy tính. Mới 26 tuổi, chưa muộn để học hành đâu. Nên tôi đành gác lại ý định của mình.
Tôi còn nghe em gái chồng nói, bác gái mới tìm cho anh một cô gái 29 tuổi là thạc sĩ nông nghiệp. Tuy không đẹp nhưng có bố mẹ là cán bộ cấp cao. Tôi buồn lắm, chẳng biết nói sao, cho dù tình cảm của chúng tôi vẫn thắm thiết mặn mà nhưng mọi người trong gia đình anh đang ngầm phản đối, tôi biết, đám cưới sẽ khó khăn để diễn ra đúng hạn.
Hôm vừa rồi, mẹ và bác chồng tương lai gọi tôi qua nhà, không dấu giếm, bác nói thẳng với tôi là "cháu không đủ tiêu chuẩn làm dâu nhà bác. Nếu T lấy cháu sẽ bị anh em, bạn bè chê cười vì học vị cao, tài giỏi như nó lại rước về người vợ chẳng ra gì. Nếu nghĩ cho T cháu nên rút lui, đừng để mọi chuyện rắc rối hơn, khi đó sẽ không hay ho gì". Tôi sốc và vô cùng ngạc nhiên vì sự thẳng thắn đến lạnh lùng của họ. Tôi vẫn điềm đạm nói tôi biết và hứa sẽ học thêm lên để xứng với anh thì bác gái gạt phăng nói "báu bở gì cái loại học hành chắp vá" khiến tôi suy sụp và tủi thân vô cùng. Tôi khóc và nói chúng tôi yêu nhau thực sự, thiếu sót gì xin gia đình cho tôi bổ sung sau, nhưng họ vẫn cương quyết, nói sẽ nói chuyện lại với gia đình tôi. Bởi truyền thống, nề nếp và gia phong gia đình ấy, không cho phép họ lơi là, tùy tiện trong chọn dâu con. Tôi ra về trong ê chề, nhục nhã và càng đau đớn hơn khi chính mẹ chồng tương lai gọi điện về nói với bố mẹ tôi sẽ phải cân nhắc lại đám cưới. Bà phũ phàng đưa ra những lý do của mình khiến bố mẹ tôi buồn bã, thất vọng. Không trách tôi lời nào nhưng tôi hiểu, danh dự của bố mẹ tôi bị họ xúc phạm. Tôi chỉ biết cúi đầu xin lỗi bố mẹ mà chẳng biết nói gì hơn.
Người yêu tôi thì nói, đợi anh về sẽ giải quyết. Anh không thay đổi điều gì, cho anh thêm thời gian để thuyết phục, phân tích cho bố mẹ hiểu. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, và chẳng tìm ra lối thoát, nếu tôi có học hành thêm thì gia đình anh cũng không tôn trọng. Cho dù có thuyết phục được bố mẹ anh thì vết thương lòng của tôi và bố mẹ tôi cũng chẳng thể phai mờ. Tôi sẽ sống sao khi đã có "vết" trong mối quan hệ với nhà chồng. Tôi rất khó xử, muốn buông xuôi tất cả nhưng lại không thể vì tình cảm của chúng tôi vẫn thắm thiết và sâu sắc. Tôi biết phải làm sao?
Theo Emdep
Nhìn thái độ của mẹ chồng, tôi chỉ muốn đổi họ cho con Bà vừa đưa tay ra bế cháu chẳng hiểu sao thằng bé khóc ré lên một tiếng thế là bà hẩy ra ngay: "Tưởng quý lắm đấy, chắc gì đã là máu mủ nhà này". Sau câu nói ấy bà đứng dậy về thẳng khiến tôi chết lặng không nói được lời nào. Tôi lấy chồng được hơn 1 năm và đã có...