Người tình đồng giới ngăn không cho tôi lấy vợ
Người tình đồng tính không chấp nhận buông tha để tôi lấy vợ vì cậu ấy quá yêu tôi.
Tôi đã từng nghĩ mình sẽ không thể yêu ai, không thể lập gia đình vì tôi là người đồng tính. Tôi cũng đã từng dự định sẽ giấu giếm giới tính thật của mình, hài lòng với cuộc tình cùng người bạn nam ấy. Nhưng khi gặp cô gái này, tôi đã thay đổi nhận thức. Chưa bao giờ tôi khao khát có một gia đình, một tổ ấm, người vợ và những đứa con thơ như lúc này. Nhưng người tình đồng tính của tôi thì không chấp nhận nổi sự thật ấy. Cậu ấy quá đau khổ nếu tôi đi lấy vợ. Vì vậy mà cậu tìm mọi cách để ngăn cản tôi đến với người con gái mà tôi yêu.
Trong mắt mọi người, gia đình, tôi là một chàng trai đáng mơ ước. Tôi sở hữu vóc dáng cao ráo, bảnh trai, lại ăn học đàng hoàng. Hiện tại, tôi cũng đang đi làm cho một cơ quan nhà nước, công việc tuy không quá vất vả nhưng thu nhập đủ khiến tôi hài lòng. Ai cũng nghĩ chắc tôi kén cá chọn canh nên đến giờ vẫn chưa có cô bạn gái nào lọt vào mắt xanh. Nhưng có một sự thật mà tôi giấu kín suốt 5 năm qua, sự thật về việc tôi có quan hệ đồng tính với một người bạn.
Năm thứ 2 đại học, tôi bước vào mối tình đồng giới cậu bạn cùng phòng. Khi ấy, tôi cũng hoang mang không rõ giới tính thật của mình là như thế nào nhưng tôi thấy cậu ấy đáng yêu, đẹp trai và cực kì tâm lí. Cái cảnh sớm tối đi về gặp nhau, cậu ấy lại nói yêu tôi, cần tôi, luôn chăm lo cho tôi chu đáo, tận tình khiến tôi cảm động và cũng nảy sinh tình yêu.
Chúng tôi yêu nhau trong suốt 5 năm qua mà chưa một lần cãi nhau. Tôi thấy mình hạnh phúc khi có một người luôn hiểu và quan tâm tới tôi như vậy. Khi yêu cậu ấy, tôi đã từng nghĩ mình sẽ không lập gia đình, sẽ sống với mối tình giấu kín đó suốt cả cuộc đời. Chúng tôi cũng đã lên kế hoạch về việc phải đối phó với gia đình ra sao khi gia đình bắt lập gia đình và sinh con. Thậm chí cả chuyện xin con nuôi, xây dựng tổ ấm như thế nào chúng tôi cũng đã tính đến.
Gặp cô ấy tôi mới nhận ra mình khao khát có một gia đình thực sự (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi khi cô ấy xuất hiện, mọi thứ trong tôi đã thay đổi. Hóa ra, tôi không phải là người đồng tính như tôi từng nghĩ. Cô ấy làm cùng công ty với tôi, dịu dàng, nữ tính, ăn nói có duyên, quá ngọt ngào… Tôi bị cuốn hút ngay từ lần gặp đầu tiên, thứ cảm giác mà tôi luôn nghĩ là chỉ có thể xảy ra với người đồng giới. Từ hôm ấy, tôi si mê, tôi nhung nhớ và đắm chìm vào giấc mộng yêu đương với cô ấy. Tôi không thể nào dứt ra được nỗi ám ảnh về việc mình sẽ yêu cô ấy.
Mọi người trong công ty cứ gán ghép và tôi cũng thích sự gán ghép ấy. Tôi chủ động hẹn hò cô ấy đi chơi, đi ăn tối, cà phê…Tôi giấu giếm người tình đồng giới của mình để ra ngoài hẹn hò. Càng ngày tôi càng nhận ra rằng cô ấy mới là người khiến tôi muốn chung sống suốt cả cuộc đời. Tôi muốn được làm chồng của cô ấy, được nhìn thấy cô ấy mỗi ngày… Cái cảm giác khao khát đó dữ dội và làm tim tôi đau đớn vô cùng khi tôi nghĩ tới cảnh dự định đó không bao giờ thành sự thật.
Tính đến giờ, tôi và cô ấy đã quen biết và nhận lời yêu nhau được gần 1 năm rồi. Tôi biết cô ấy đang chờ đợi một lời cầu hôn từ tôi và hơn ai hết tôi cũng muốn xúc tiến nhanh việc đó. Nhưng còn chuyện với người tình đồng tính, tôi chưa biết giải quyết sao. Tôi không dám thú nhận với bạn gái của mình vì tôi sợ cô ấy chắc chắn sẽ không chấp nhận hoặc có thì cũng không tin tưởng tôi, cô ấy sẽ lo ngại cho tháng ngày sau này, biết đâu, tôi lại ngoại tình với một anh chàng cùng giới.
Video đang HOT
Tôi thú nhận với cậu ấy và mong cậu ấy chấp nhận buông tay để tôi đến với hạnh phúc của mình. Nhưng cậu ấy không chịu nổi sự thật này. Cậu ấy đinh ninh tin rằng tôi lấy vợ chỉ là làm tròn bổn phận gia đình còn tình yêu vẫn dành cho cậu ấy. Vì thế, cậu ấy ép tôi dù có lấy vợ vẫn phải qua lại với như trước đây. Nhưng thực tình tôi không muốn. Bởi vì tình yêu bây giờ tôi chỉ dành trọn cho người con gái kia mà thôi, hoàn toàn không còn chút vấn vương nào với người đồng giới cả.
Người tình đồng tính không chấp nhận buông tha để tôi lấy vợ vì cậu ấy quá yêu tôi (Ảnh minh họa)
Khi nghe tôi nói thế, cậu ấy càng lồng lộn lên. Tôi hiểu cảm giác đau khổ đó vì bao năm qua cậu ấy vẫn chỉ chung thủy với một mình tôi. Biết tôi lấy vợ là vì tình yêu thực sự, cậu ấy đã tự tử. May sao, lần đó cứu được. Giờ cậu ấy khăng khăng không chịu chấm dứt với tôi, cậu ấy nói nếu tôi cứ đòi chia tay, cậu ấy sẽ tung hê mọi chuyện với tất cả mọi người để cho tôi mất tất cả, kể cả người tôi yêu.
Tôi hoang mang, hoảng loạn vô cùng. Tôi không trách cậu ấy nhưng thực sự tôi không còn yêu. Tình yêu dù là đồng giới hay dị giới thì cũng cần phải đến từ hai phía. Giờ tôi muốn lấy vợ, muốn có gia đình bình thường như bao người khác nhưng không được. Nếu cậu ấy tung hê mọi chuyện tôi sẽ mất người tôi yêu, bố mẹ tôi sẽ phải xấu hổ, tôi sẽ mất việc… Tôi sẽ trắng tay. Nhưng nếu tôi gắng gượng bên người tình đồng tính thì tôi không còn cảm giác yêu đương. Tôi phải làm sao đây?
Theo Khampha
Trước khi là đàn bà...
Trước khi là đàn bà, em cũng là con gái. Chỉ tiếc là anh không hiểu, mà bây giờ, anh cũng không có quyền được hiểu.
Vũ tỉnh dậy lúc nửa đêm và nhìn chiếc giường dưới ánh điện vàng mờ mờ ảo ảo của khách sạn. Thương vẫn đang ngủ, đôi mắt cô khép hờ và gương mặt đẹp nhưng phảng phất nỗi u buồn. Trên tấm ga trải giường, một màu trắng nguyên vẹn khiến tim Vũ nhói đau.
Vũ lẩm bẩm nói với chính mình: "Thì ra là thế..."
Để mặc Thương nằm đó, Vũ bước ra phía ban công và châm thuốc hút. Anh thở dài, anh ngao ngắn, anh ném vào không trung sự bực bội, thậm chí có cả một chút hận thù.
- "Khỉ thật, đàn bà vẫn cứ là đàn bà..."
Vũ cay cú nói với chính mình. Giá như có ai ở đó, chắc hẳn Vũ sẽ gào thét lên trước mặt người ta rằng: "Tôi đã yêu thương, đã trân trọng và nâng niu cô ta như nữ thần nhưng thực tế thì sao? Cô ta chỉ là đàn bà, một ả đàn bà đã từng chung chạ với bao nhiêu người thì ai mà biết được?"
Vũ cười nhạt, cười nhếch mép đầy chua chát. Ai cho anh là bảo thủ, là ích kỉ, là tồi tệ khi dựa vào cái đó của đàn bà để yêu thương thì mặc. Anh tự thấy mình có cái quyền để phán xét đó. Bởi vì dù là đàn ông, nhưng đến giờ phút này, khi gặp được người mà anh xác định sẽ lấy làm vợ anh mới đưa cô ta lên giường. Thế mà nhìn xem, cái cô gái tưởng như là trong trắng vô ngần nằm trên giường kia, cái cô gái mà đi đến đâu mọi người cũng bảo anh may mắn lắm mới yêu được thực ra lại chỉ là đàn bà.
Vũ cảm thấy tim mình đau khi người con gái mà anh yêu thực chất chỉ là một người đàn bà (Ảnh minh họa)
Vũ tự thấy Thương không xứng đáng với tình yêu của mình. Vũ dập tắt điếu thuốc, lấy chân giẫm lên đó, day, nghiến sau cho điếu thuốc tắt lịm dưới gót giày. Tắt nhanh và không thể cháy lại, cứ như là tình yêu trong tim Vũ lúc này vậy.
- "Thế là rõ, là hết rồi nhé. Đừng trách anh vì em đã tự tạo cho mình một vỏ bọc quá ư hoàn hảo nên giờ em mới khiến người ta thêm khinh bỉ".
*****
Thương tỉnh dậy và không thấy người đàn ông đêm qua nằm cạnh mình đâu. Cô nheo đôi mắt nhìn ra phía ban công, nơi hắt thứ ánh sáng rực rỡ của ngày mới. Cô nhận ra bóng dáng của Vũ ở đó. Anh vẫn tiếp tục châm điếu thuốc khác dù dưới chân đã có nhiều điếu dang dở bị dập tắt.
Thương lặng lẽ mặc áo cho mình. Cô lần từng chiếc cúc một, đôi tay không hề run rẩy, chỉ thấy lòng đau.
- "Em về đây!"
Thương nói câu này giống như thể đêm qua là một cuộc vui chơi qua đường mà bản thân cả hai người đều muốn như vậy. Không ai oán trách cũng không ai trút trách nhiệm lên nhau:
- "Để anh đưa em về"
Vũ cũng nói bằng sự thẳng thắn nhất có thể. Câu nói ấy đủ để Thương hiểu thái độ của Vũ là gì. Rõ ràng, nó chỉ là một đêm chung chạ, nó không phải là đỉnh cao của tình yêu.
- "Không cần, em tự đi được. Chặng đường đời trước của em không có anh, em vẫn tự mình đi đấy thôi. Và cả chặng đường đời sau này cũng thế, em không cần anh phải dắt dìu".
- "Là tại em mà thôi, em cũng chỉ là một người đàn bà, giống như bao người hư hỏng khác. Vậy mà bấy lâu nay em vẫn cứ tạo ra cho mình một vẻ bọc trinh nguyên. Em định lừa dối tôi? Coi tôi là thằng ngu? Đã mất bao lâu để tôi chứng minh cho em thấy tôi yêu em là chân thành? Mất bao lâu để tôi đưa được em lên giường như hôm nay? Nhưng những gì em đền đáp cho tôi là thế nào? Em hãy xem đi? Em cao ngạo và danh giá lắm sao?"
Bởi vì đã từng là một cô gái, đã từng khờ dại và nông nổi nên cô đã phạm sai lầm. Còn ngày hôm nay, khi là người đàn bà, đi qua những nỗi đau và nhọc nhằn trong đời, cô mới trân trọng hơn hạnh phúc mà mình có. (Ảnh minh họa)
Thương bước lại gần Vũ. Cô đặt tay lên ngực anh và hỏi:
- "Anh đau lắm đúng không? Xin lỗi anh... Vì em cứ nghĩ, anh sẽ hiểu, trước khi là đàn bà... em cũng đã từng là một cô gái. Em không dễ dàng gật đầu cùng anh không phải là tạo một vẻ ngoài đoan chính. Em chỉ nghĩ em cần làm thế để khi lên giường cùng em anh sẽ hiểu, trước khi là đàn bà, em đã từng là một cô gái. Nhưng hình như, anh chưa hiểu. Tạm biệt".
Thương bước ra khỏi căn phòng. Cô không cảm thấy tim mình đau, cũng chẳng thèm rơi lệ. Cô đoán anh cũng chẳng hiểu cái câu mà cô nói: "Trước khi là đàn bà, em đã từng là một cô gái". Làm sao mà anh hiểu được, việc cô không dễ dãi lên giường cùng anh là vì sao. Bởi vì đã từng là một cô gái, đã từng khờ dại và nông nổi nên cô đã phạm sai lầm. Còn ngày hôm nay, khi là người đàn bà, đi qua những nỗi đau và nhọc nhằn trong đời, cô mới trân trọng hơn hạnh phúc mà mình có. Chỉ tiếc là anh không muốn giữ người đàn bà từng trải và hiểu giá trị của hạnh phúc này. Vì quá yêu anh nên người đàn bà đi qua nỗi đau như cô mới giữ gìn như vậy chứ không phải là cố tình che đậy. Chỉ tiếc là anh không hiểu, mà có lẽ bây giờ, anh cũng không có quyền được hiểu.
Theo Khampha
Anh chỉ coi tôi là người lấp chỗ trống Tôi đã từng có thai với anh nhưng phải bỏ. Còn anh thì vẫn cứ nhắn tin thân mật với tình cũ. Anh có yêu tôi không? Chị Thanh Bình thân mến! Hiện tại tôi đang gặp chuyện buồn trong tình cảm, tôi bế tắc không tìm được con đường ra chotình yêu của mình. Mong chị cho tôi một lời khuyên. Tôi...