Người tình của anh rể (Phần 20)
Chị luôn nghĩ rằng chỉ cần mình không bao giờ xuất hiện trước người ghét mình, thì họ sẽ chấp nhận và bỏ qua tất cả. Nhưng chị không nhận ra, ngay cả khi Thư không xuất hiện trước mặt chị nữa thì chị vẫn ghét nó.
Đi lang thang quanh thành phố mới một lúc, Thư rẽ vào một tiệm tạp hoá để mua chút đồ ăn, sau đó cô lại rẽ vào công viên để dùng bữa. Bữa trưa chỉ là một chiếc bánh mì và một hộp sữa đậu nành, nhưng nó vẫn rất tuyệt. Thư nhìn ngắm những người xa lạ đang đi qua đi lại trước mặt, những đứa trẻ con chơi đá bóng đằng xa, nỗi nhớ nhà bỗng nhiên dâng lên khiến cô chỉ muốn đi khỏi nơi đây.
Cô không được nhận vào công ty đóng gói thực phẩm, khi cô đến nơi thì họ nói rằng vì cần người quá gấp nên đã thuê một người khác với lương rẻ hơn. Thư không hiểu được tại sao một công ty lớn lại có thể làm ăn thiếu uy tín đến vậy, nhưng cho dù cô có đứng cãi nhau với họ thì mọi chuyện cũng chẳng thể khá hơn.
Mày không thể trở về được. Thư nhìn xuống chân, ngồi co ro với những suy nghĩ tiêu cực. Cô không thể trở về nhà vào lúc này, cô đã hứa với chị Mai rằng sẽ ở lại đây, sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt người mà chị yêu thương nữa. Cô đang nghĩ mình sẽ tìm kiếm một công việc khác, chỉ cần một công việc là được.
Thư không có bằng cấp, nhưng với những công việc mà cô đã làm trước đây cũng đủ để cô xin vào làm phục vụ trong một nhà hàng. Nhà chủ sẽ nuôi ăn, nhưng cô sẽ phải tự lo chỗ ở. Thư tìm được một nhà trọ sinh viên với căn buồng tối tăm và chật hẹp. Thật ra cô rất ghét ở những chỗ xấu và không được sạch sẽ. Nhung với tình cảnh hiện tại cô không thể nào làm được gì khác hơn.
- Cô không được dẫn bạn trai về đây đâu đấy. Đó là luật! – Chủ trọ vừa nhả khói thuốc vừa nghiêm giọng nói. Ông ta mang một khuôn mặt với những vết rỗ lồi lõm.
- Cháu còn chưa có bạn trai – Thư thành thật.
Ông ta nhìn Thư rồi bật cười:
- Đừng có nói dối, nhìn cô thế này dễ phải yêu đến mười thằng rồi ấy chứ!
Thư thấy khó chịu vì sự vô duyên của chủ trọ, nhưng rồi cô cũng chẳng nói gì. Người đời nhìn vào cô đều có một suy nghĩ như thế mà, có gì lạ đâu cơ chứ.
Thư gọi điện về cho mẹ, nghe giọng bà có thể nhận thấy sức khoẻ đã khá hơn. Nhưng Thư vẫn cảm thấy lo lắng vì tai biến là thứ không thể nói trước được.
- Đừng lo, Mai nó vẫn đến đây mà.
- Mẹ còn hút thuốc nữa không đấy? – Thư nhớ ra – Mẹ phải vứt hết thuốc lá đi, nó chẳng bổ béo gì đâu.
- Thế mày còn hút không? – Mẹ hỏi lại – Sống chết có số cả rồi.
Thư biết là mẹ nghiện thuốc, nhưng bà cũng phải biết sức khoẻ của bản thân mình đang ở mức độ nào chứ. Thư thấy bực bội khi mà sự lo lắng của mình là một thứ thừa thãi với người khác, cô không nói thêm câu nào nữa mà cúp máy.
Nhìn đồng hồ, nghe chừng cũng đã sắp đến giờ đi làm rồi. Thư thay quần áo và chuẩn bị rời đi.
…
Mai chuẩn bị rất kỹ cho lễ cưới lần này, chị còn có ý định sẽ làm một clip ngắn để phát trong tiệc cưới, nhưng vẫn chưa nghĩ ra được nội dung. Trong tuần này Khả phải đi công tác để xem địa điểm để xây dựng khách sạn, anh đang chuẩn bị mở rộng thị trường của mình sang các tỉnh lân cận nên công việc rất bận rộn.
Không có thời gian để suy nghĩ đến Thư, Mai dường như trở thành một con người khác hẳn. Chị luôn nói cười, và nhẹ nhàng với tất cả mọi người. Vì phải chuẩn bị lễ cưới nên số lần chị xuất hiện ở khách sạn của Khả dày đặc khiến cho nhân viên ai cũng quen mặt. Hà với Nguyệt thì đương nhiên có cảm tình với Mai hơn là Thư. Nhìn vẻ nhã nhặn, học thức, dịu dàng của Mai, họ đều cho rằng Mai là một thế giới khác. Chị khiến cho đối phương cảm thấy dễ chịu và yêu mến.
Cô không thể trở về nhà vào lúc này, cô đã hứa với chị Mai rằng sẽ ở lại đây, sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt người mà chị yêu thương nữa. (Ảnh minh hoạ)
- Chị Mai uống nước đi này.
Mai vừa ngồi xuống nghỉ ngơi thì Hà và Nguyệt đã vội vàng chạy đến, đưa cho chị một chai nước.
Mai mỉm cười cảm ơn họ. Nhưng Nguyệt và Hà không rời đi ngay, họ ngồi xuống cạnh Mai và bảo:
- Chị, vậy Thư là em gái chị thật hả?
Mai gật đầu, dù không hiểu sao hai cô gái này lại hỏi về Thư.
Nguyệt và Hà nhìn nhau, họ nuốt nước bọt. Nguyệt có vẻ khó nói:
- Không biết em hỏi câu này có vô duyên quá không.
- Không sao, em cứ hỏi đi.
- Trước kia giám đốc tụi em và Thư yêu nhau phải không ạ?
Mai nhíu mày, sắc mặt thân thiện vừa rồi chợt nhiên thay đổi khiến hai cô gái lo lắng. Mai không biết họ lấy thông tin này từ đâu ra, nhưng nó khiến cho chị cảm thấy khó chịu. Tại sao lại có tin đồn Khả và Thư yêu nhau? Trong lúc Thư làm việc ở khách sạn họ đã có gì đó sao?
Nguyệt lại ấp úng giải thích:
- Tại…tại em thấy có đêm anh Khả say có đi cùng chị Thư đến khách sạn. Với trước đó, hình như hai người cùng…
Hà vội vàng giật tay áo của Nguyệt để đánh tiếng, hình như câu chuyện đã đi hơi quá xa rồi. Nguyệt ngơ ngác nhìn Hà, Hà vội nhăn mặt, cô hơi lắc đầu để ra hiệu cho Nguyệt ngừng nói.
Nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ khiến Mai nóng máu, chị nhìn hai cô gái đang đánh tiếng nhau một cách lộ liễu liền hiểu ra ngay câu chuyện bỏ dở của họ. Ngay lập tức, Mai nở một nụ cười, chị làm vẻ mặt hiền dịu như ngày thường dù trong lòng đang tức giận.
- Nguyệt, em cứ nói đi, chị không sao đâu, coi như là buôn chuyện ấy mà. Chị đang muốn nghỉ ngơi một chút rồi chiều mới tiếp tục làm.
Nguyệt và Hà nhìn nhau rồi lại nhìn Mai, họ không thể nào nhìn ra bất cứ sự khác thường nào của Mai cả nên đoán chắc chị cũng không để ý đến mấy chuyện này. Thế là như ngựa đứt dây cương, Nguyệt và Hà thay nhau kể những câu chuyện do chính mình thêu dệt:
- Đây chị ạ, là thế này, tuy chị không thấy bất mãn nhưng em thì vẫn thấy tức thay cho chị. Cái Thư, em gái chị ấy, ban đầu nó làm nhân viên chào khách đứng ngoài sảnh kia, có cơ hội được tiếp xúc với giám đốc mấy lần. Xong em thấy từ đó hai người có vẻ thân thiết. Thì em cũng chỉ nghĩ là giám đốc quan tâm đến nhân viên của mình thôi mà ngờ đâu rằng con Hồ Ly đó, em xin lỗi nhưng mà em tức quá, đó, con Hồ Ly đó nó đã ăn nằm với giám đốc từ bao giờ rồi ấy. Song về sau không hiểu nó làm gì khiến anh ấy tức giận đuổi nó đi, thế mà nó vẫn mặt dày đòi tiền qua đêm với anh ấy đó.
Mai nhíu mày, nghe câu chuyện này chị đã biết nó hoàn toàn không có thật. Nếu nói Thư quyến rũ Khả thì có thể nghe được, nhưng Khả qua đêm với Thư rồi còn mất tiền cho nó ư? Chuyện này thật là nực cười. Nó chỉ có trong mấy bộ phim truyền hình thôi.
- Để em kể tiếp – Lần này là Nguyệt kể – Sau đó một đêm trời rét căm căm, giám đốc say mèm, mà chính miệng em gái chị nói với chúng em nhé, là cô ta cho giám đốc uống thuốc kích dục, sau đó cô ấy đưa anh về khách sạn này để làm trò đó đó…Cô ta còn nói rằng giữa cô ta với giám đốc chính là mối quan hệ đó mà.
- Khoan đã, đêm nào? Em đang nói đến đêm nào? – Mai thấy cổ họng của mình hơi nghẹn lên. Làm sao họ đã từng ở riêng trong đêm với nhau mà chị lại không biết được?
- Em không nhớ, nhưng cũng mới đây thôi. Họ dắt díu nhau về khách sạn này, lấy một phòng giường đơn. Rồi sau đó cái Thư rời đi trước mà.
Mai không nói thêm lời nào nữa, chị đứng dậy và rời đi ngay, để lại Nguyệt và Hà vẫn đang trong tư thế sẵn sàng kể tiếp. Họ quay mặt sang nhìn nhau đầy khó hiểu, rồi dần dần nhận ra hình như Mai đã tức giận. Nguyệt đưa tay lên che miệng lại, cô nói trong sự lo lắng:
- Chết rồi, liệu chị Mai với giám đốc có vì chúng ta mà không cưới được nhau không?
Hà cốc đầu Nguyệt:
Video đang HOT
- Cũng tại mày đấy, ai dặn mày mở màn nói những chuyện không đâu ấy làm gì. Tao còn tưởng sắp lấy lòng được vợ tương lai của sếp, đời tao sẽ tốt hơn một chút, cuối cùng thì hay rồi! Sếp mà biết sẽ đuổi việc cả lút.
Mai gọi điện cho Khả, anh không bắt máy. Chị gọi thêm hai, ba lần nữa nhưng cũng không được. Rõ ràng là biết có thể lúc này anh đang ở trong một cuộc họp nào đó, nhưng chị vẫn cố chấp gọi cho anh bằng được, chỉ là để xác thực những thông tin vừa rồi mà chị nghe có phải là sự thật hay không.
Trong đầu Mai là muôn vàn những tưởng tượng, những suy nghĩ về cái đêm của Khả và Thư. (Ảnh minh hoạ)
Mai đi đi lại lại trong làm việc của Khả, chị nhìn ra ô cửa sổ bên dưới với một vẻ bồn chồn và lo lắng. Những toà nhà cao tầng xếp san sát mà ngổn ngang như tâm trạng của chị lúc này. Trong đầu Mai là muôn vàn những tưởng tượng, những suy nghĩ về cái đêm của Khả và Thư. Liệu họ đã ngủ với nhau? Anh đã hôn Thư rồi chứ? Họ cùng nhau trải qua một đêm đáng nhớ? Mai ôm đầu mình và ngồi thụp xuống, chị không muốn nghĩ nữa. Tất cả những điều này là dối trá, hai con bé đó đang cố làm cho chị tức giận.
- Ồ, con dâu tương lai đang ở đây sao?
Mẹ Khả bất ngờ xuất hiện, bà mặc một bộ váy dài đến mắt cá chân màu tím, trên vai choàng một chiếc áo khoác lông dày sụ. Nhìn dáng dấp của bà mang đầy vẻ quyền lực và quý phái. Người đàn bà đặt cái túi xách đắt tiền xuống mặt bàn, rồi ngồi xuống ghế đầy tự nhiên. Bà nói tiếp:
- Từ bao giờ mà căn phòng này lại được người lạ ra vào như cái chợ thế này?
Mai cất đi dáng vẻ bất an của mình, chị cúi đầu chào rất lịch sự:
- Dạ cháu chào bác, cháu không cố ý đâu.
- Thế nào là không cố ý? Cô đi vào đây trong vô thức à? Cô mộng du à?
- Không phải, cháu chỉ muốn tìm anh Khả nhưng anh ấy không có ở đây.
- Cô không có điện thoại sao?
- Cháu có gọi nhưng anh ấy không nghe máy.
Người phụ nữ cười nhạt, vắt chân lên và giương đôi mắt sắc lẹm nhìn Mai:
- Thế có nghĩa là nó đang không muốn nói chuyện với cô đấy.
Mai im lặng, chị không biết phải đáp lại thế nào.
- Vậy, cháu xin phép ạ.
Mai chọn cách chạy trốn. Chị phải rời khỏi căn phòng này trước khi bị mẹ của Khả biến chị thành một cô gái thất bại, dễ dàng hiếp đáp. Chị luôn nghĩ rằng chỉ cần mình không bao giờ xuất hiện trước người ghét mình, thì họ sẽ chấp nhận và bỏ qua tất cả. Nhưng chị không nhận ra, ngay cả khi Thư không xuất hiện trước mặt chị nữa thì chị vẫn ghét nó.
- Khoan đã!
Nhưng mẹ của Khả thì không muốn buông tha cho chị:
- Cô ngồi xuống đây đi. Đằng nào tôi cũng đến để tìm con trai tôi, chúng ta có thể chờ đợi.
Mai lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, bàn tay chị vẫn còn đặt trên tay nắm cửa. Những suy nghĩ nhảy múa trong đầu chị, nó hét lên rằng chị phải đi ngay. Nếu chị ở lại, rất có thể sẽ rơi vào bẫy của người đàn bà này. Bà ta muốn chị rời bỏ ý định kết hôn với Khả, bà ta sẽ gây áp lực cho chị, bà sẽ đưa chị vào một cái ngõ cụt rồi bắt chị phải quay đầu từ bỏ.
- Sao thế? Cô đang nghĩ tôi sẽ ăn thịt cô à?
Đúng lúc ấy, cánh cửa đột nhiên bật mở khi Mai đang đứng đó. Chị hứng trọn một cú đụng chạm khá mạnh, nó khiến trán chị tê rần và chị ngã ra sau.
- Mai, em không sao chứ?
Khả chạy đến đỡ lấy chị, anh không hề biết chị đang đứng sau cánh cửa.
Mẹ của Khả cười giòn giã, bà vừa cố ngăn cơn cười lại vừa chỉ tay nói:
- Tôi đã bảo cô ngồi xuống từ sớm rồi mà.
Khả nhíu mày, anh vuốt tay lên vết thương trên trán của Mai, nhưng chị lại tức giận gạt đi. Hành động ấy khiến anh bất ngờ. Chị sao vậy? Giận anh vì việc này ư?
Mai đứng dậy, chị vùng vằng ngồi xuống ghế trong tiếng cười của mẹ Khả.
- Mẹ lại đến đây làm gì vậy?
- Ối cha, con nói nghe lạnh lùng thế. Con bé này nó đến đây được con mẹ thì không ư?
Khả làm vẻ mệt mỏi, anh nới lỏng cà vạt ra rồi đi tới bàn làm việc, tìm kiếm gì đó. Trông anh hình như có vẻ rất vội.
- Nửa tiếng nữa con phải lên xe đến Hạ Long rồi, có gì thì mẹ nói đi.
Mai nhìn Khả, trong chị như có hơi lạnh toả ra khi chị rét buốt. Anh nói sao? Hạ Long? Đó chẳng phải là nơi mà Thư đến sao? Anh sẽ đến đó để công tác thật chứ! Mắt Mai mờ cả đi, chị nhìn Khả trong sự mờ nhạt đó. Từ khi gặp lại anh chị đã biết chị không nên hy vọng gì cả, nhưng anh vẫn gieo vào lòng chị những kỳ vọng đó. Chị chưa bao giờ thấy anh xa vời như thế này.
Chị sợ rằng, anh và Thư sẽ gặp nhau ở đó. Số phận, nhất định sẽ để họ gặp được nhau. Nên chị phải ngăn anh lại.
Theo eva.vn
Người tình của anh rể (Phần 18)
Bộ dáng ấy giống hệt với hôm anh đuổi cô ra khỏi công ty. Hồi ấy cô chỉ mặc một bộ quần áo đồng phục, da mặt trắng xanh đi vì lạnh, ngước đôi mắt ấy lên nhìn anh. Khả chưa từng thấy đôi mắt nào vừa dịu dàng lại vừa lẳng lơ như vậy. Nghe nói Hồ Ly tinh luôn quyến rũ đàn ông chỉ bởi một ánh nhìn.
Hành lang bên ngoài phòng cấp cứu chìm ngập trong một sự im lặng đáng sợ. Thư ngồi trên ghế chờ, đôi chân cô rung lên bởi căng thẳng. Trong đầu Thư giờ đây chỉ có những lời cầu xin, nhưng không rõ là cầu xin ai. Hãy để mẹ ở lại với cô, cô chỉ mới có mẹ được một lúc, cô không muốn bà lại rời bỏ cô một lần nữa.
Chị Mai và Khả hết ngồi rồi lại đứng, họ đi đi lại lại tạo ra những âm thanh trong màn đêm trống vắng. Thi thoảng lại có y tá từ trong phòng cấp cứu mở cửa chạy vụt ra, nhưng họ sẽ không bao giờ trả lời cho người nhà bệnh nhân yên tâm bởi vì chính họ cũng không thể biết được tình hình. Bỗng nhiên một buổi tối vui vẻ lại trở thành thảm kịch.
- Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi - Khả an ủi Mai.
- Em hy vọng là vậy.
Khả quay mặt ra nhìn Thư, thấy cô đang ngồi run rẩy ở một chỗ. Lần đầu tiên anh thấy cô ta có dáng vẻ như thế này, bình thường cô ta hung hăng lắm cơ mà. Anh còn tưởng cô ta trời không sợ, đất không sợ và càng không sợ cái chết chứ! Khả bước đến trước mặt Thư, anh lấy đôi găng tay của mình đưa về phía cô:
- Dùng đi, trông cô có vẻ lạnh đấy.
Mai im lặng nhìn Khả, chị không ngăn anh lại mà chỉ âm thầm quan sát. Chị cũng không hiểu được cảm xúc khi Khả làm như vậy, ghen tuông, không đành, nhưng một phần đâu đó cũng lại là dửng dưng.
Thư ngước đôi mắt lên ướt át lên nhìn Khả, nếu có thể, cô muốn tựa lên vai ai đó lúc này. Nhưng cô biết mình sẽ không làm thế, bởi vì anh không thuộc về cô và đã từ lâu, cô cất đi những sự yếu đuối của mình. Thư luôn cho rằng cô không nên để người khác nhìn thấy nỗi buồn nào, họ sẽ chỉ trao cho cô một sự thương hại đấy mà thôi. Thư không cần sự thương hại.
Nhưng cuối cùng, Thư vẫn cầm lấy đôi găng tay của Khả. Cô không thèm cảm ơn anh mà rất tự nhiên xỏ bàn tay lạnh ngắt của mình vào đó. Dù sao thì cô cũng chẳng cần phải giữ ý với anh ta làm gì.
Khả nói:
- Nếu mệt thì cứ nằm xuống mà ngủ, lúc nào bác sĩ ra tôi sẽ gọi.
Cô lắc đầu đáp:
- Không có tâm trạng để ngủ.
Mai dựa người vào tường, chị không còn nhìn cả hai người nữa. Trong một khoảnh khắc, đột nhiên chị cảm thấy giữa anh và chị là một khoảng cách xa vời vợi. Giống như ngay lúc này chị không dành cho anh và anh cũng vậy. Thật đáng ghét, tại sao chị lại nghĩ như thế chứ. Đó là suy nghĩ thua cuộc. Một lần nữa trước em gái của mình. Trong Mai trào lên một đợt sóng mạnh mẽ. Chị sẽ không bao giờ để Khả rơi vào tay Thư, không bao giờ cả.
Một giờ sau thì bác sĩ mới bước ra ngoài, Thư vội vàng chạy đến giữ lấy ông ta:
- Mẹ tôi sẽ không sao chứ?
Bác sĩ đã gặp nhiều trường hợp như thế này, còn có nhiều trường hợp xấu hơn nữa, cho nên sắc mặt của ông hoàn toàn bình thản. Ông là bác sĩ cứu người, lúc nào cũng sống trong sự căng thẳng vì phải giành giật sự sống, khuôn mặt ông sớm đã bị tôi luyện đến mức khó có thể bộc lộ cảm xúc.
- Chậm một chút nữa là mọi chuyện sẽ không đơn giản như thế này đâu. Ở tuổi này phải luôn để ý đến người già, mẹ cô còn có tiền sử huyết áp cao nữa nên tai biến là điều luôn rình rập.
Thư không chịu nổi áp lực, cô quỵ xuống nhưng rất nhanh chóng Khả đã đỡ lấy cô. Cô đẩy nhẹ anh ra, lắc đầu và nói:
- Tôi không sao cả.
Trong lúc này, Mai lại có vẻ bình tĩnh hơn. Chị hỏi:
- Vậy bà ấy đã qua cơn nguy kịch rồi đúng không?
- Đúng vậy, nhưng sau khi tỉnh dậy bà ấy có phản ứng hơi chậm hoặc nói không được nhanh nhạy như bình thường thì cũng đừng hốt hoảng. Đó là điều thường xảy ra với bệnh nhân tai biến.
Thư cảm thấy như mình đã có thể thở dễ dàng hơn. Phổi của cô nở ra và trái tim đang ấm dần lên. Chỉ cần mẹ còn sống là được, chỉ cần bà không bỏ cô đi một lần nữa là được. Cô sẽ luôn kiên nhẫn với mẹ dù mẹ có chậm chạp ra sao, bởi vì cô biết mình cần phải ở bên bà, yêu thương và bảo vệ bà. Điều mà ngày xưa cô đã không làm được.
Thư luôn cho rằng cô không nên để người khác nhìn thấy nỗi buồn nào, họ sẽ chỉ trao cho cô một sự thương hại đấy mà thôi. (Ảnh minh hoạ)
Mẹ vẫn chưa tỉnh lại, khắp người bà cắm vài dây dợ như thể bà là một người máy đang cần sạc điện. Tiếng của điện tâm đồ kêu tít tít liên hồi, nhưng điều đó chỉ khiến cho căn phòng nhỏ càng thêm vắng lặng. Thư nắm chặt bàn tay mẹ, cô gục đầu xuống bàn tay đó.
Bên cạnh cô là chị Mai và Khả, Mai cũng cảm thấy rất sợ hãi. Chị đã từng ghét mẹ, và điều ấy khiến chị xa cách với bà. Nhưng khi nhìn thấy bà nằm sõng soài trên nền đất, chị đã tưởng như trái tim mình nổ tung. Trong khoảng thời gian mẹ rời đi, có lần chị còn cầu nguyện ông trời đừng bao giờ để mẹ trở lại. Bởi chị sợ lúc mẹ trở về. Thà là chị đừng có mẹ, còn hơn có mẹ mà căm giận bà.
Khả im lặng nhìn cả hai chị em, anh ra một cái ghế ngay đằng sau ngồi, ánh mắt anh dừng lại ở chỗ Thư. Chính anh cũng không ngờ được Thư lại là một người yếu lòng như thế, vừa rồi nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô lại giống như một con mèo ướt mưa. Bộ dáng ấy giống hệt với hôm anh đuổi cô ra khỏi công ty. Hồi ấy cô chỉ mặc một bộ quần áo đồng phục, da mặt trắng xanh đi vì lạnh, ngước đôi mắt ấy lên nhìn anh. Khả chưa từng thấy đôi mắt nào vừa dịu dàng lại vừa lẳng lơ như vậy. Nghe nói Hồ Ly tinh luôn quyến rũ đàn ông chỉ bởi một ánh nhìn.
Mai đột nhiên quay đầu lại, chị phát hiện ra Khả đang nhìn Thư. Khả vội vàng chuyển hướng nhìn, điều ấy khiến lòng chị thốt lên một tiếng. Anh đang nhìn nó sao? Ngay lúc này, anh lại đang nhìn trộm đứa em gái của chị. Chẳng lẽ anh phải lòng nó rồi ư? Mai tự phủ nhận điều đó. Mới chiều anh còn nói anh yêu chị, chắc đó chỉ là một khoảnh khắc lơ đãng của anh thôi.
- Anh về đi, mai còn đi làm nữa. - Mai nhắc.
- Anh muốn ở đây cùng em.
Khi hai người ra ngoài, Khả lại tỏ ra nũng nịu như đứa trẻ. Mai đã định nói ra sự hồ nghi vừa rồi trong lòng mình nhưng nghĩ sao lại thôi:
- Anh không thể ở đây cả đêm được, em với Thư sẽ lo cho mẹ.
Khả nhìn vào bên trong, thấy Thư đang vuốt lại tóc cho mẹ. Thôi vậy, có lẽ anh ở đây cũng chỉ làm vướng chân họ thôi. Khả thở dài, anh nắm lấy tay Mai và nói:
- Nếu có gì khó khăn cứ bảo anh nhé, anh muốn được giúp em.
Mai mỉm cười, gật đầu:
- Được, anh là chỗ dựa của em mà.
Câu nói này của Mai không giống như một lời bình thường, hình như nó còn có một ý nhắc nhở nào đó khác, nhưng Khả không thể nào phát hiện ra được.
Mai tiễn Khả đến tận khi dáng anh không còn trong tầm mắt nữa, nụ cười trên môi chị tắt dần, chị quay gót đi vào bên trong. Thật ra chị không muốn anh ở lại cũng một phần vì có Thư ở đây. Ánh mắt vừa rồi của anh nhìn Thư chị vẫn nhớ, hình như anh đang thương hại cho con bé.
- Chị cũng về nghỉ đi, giờ đây chỉ có em là dỗi việc thôi. Em sẽ chăm sóc cho mẹ chu đáo.
Mai khoanh tay lại, chị ngồi xuống cái ghế cạnh đó và bảo:
- Mày có định rời khỏi đây nữa không.
Thư quay ra nhìn chị, thật không thể tin được là trong hoàn cảnh này chị ấy vẫn có thể nói ra những lời đó được. Chị không có tình người ư? Trái tim chị làm bằng sắt đá sao? Bây giờ mẹ vẫn chưa tỉnh lại, mà chị không một lời an ủi, không một lời hỏi thăm, chị chỉ quan tâm đến chuyện khi nào thì cô rời đi thôi.
Không thấy Thư trả lời, Mai nói tiếp:
- Mày đừng có nghĩ có thể lấy lý do này để ở lại.
Thư tức giận, cô đứng dậy nhìn Mai:
- Nếu chị đã không thể nói được một câu hỏi thăm mẹ thì cũng đừng có mở miệng ra nữa.
Mai cười nhạt, cô đáp lại ánh nhìn của Thư bằng một sự khiêu khích:
- Sao hả? Giờ thì mày có thể lên mặt với tao được rồi chứ gì? Mày không muốn rời đi đúng không?
Chị làm cho Thư muốn đánh chị, nhưng cô không thể làm thế. Cô chỉ có thể nói trong một sự kìm nén tột cùng:
- Tôi sẽ đi, nhưng không phải bây giờ.
- Vậy thì là lúc nào?
- Ngay khi mẹ tỉnh lại và an toàn.
- Mày yên tâm đi, tao sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.
Thư thở dài, nhiều khi cô cũng muốn hỏi chị Mai rằng vì cớ gì chị phải sợ cô cướp đi người đàn ông của chị đến vậy? Chẳng phải cô đã nói nếu đàn ông đã hết tình cảm, thì họ đâu cần lý do để ra đi hay sao?
- Nếu em yêu Khả, em sẽ không bao giờ từ bỏ như thế này, chị hiểu không? Chị không cần phải sợ hãi.
Lần đầu tiên Mai nhìn thấy sự cứng rắn thế này trong đôi mắt Thư, nó như đang muốn khẳng định quyền thế của mình trong tình yêu vậy. Nó nhìn xuống chị bằng vẻ coi thường, giống như chị không phải là yếu tố khiến nó để mắt. Người đàn ông chị đang cố giữ gìn, chính là kẻ mà nó không để vào trong mắt. Nếu như nó để ý đến người đó, chị có giữ thế nào cũng không được.
Khả chưa từng thấy đôi mắt nào vừa dịu dàng lại vừa lẳng lơ như vậy. (Ảnh minh hoạ)
Mai cười nhạt:
- Vậy sao?
Thư giữ nguyên thái độ, đáp:
- Phải, chị sẽ không bao giờ thắng em được đâu Mai. Chỉ là em muốn hay không. Nhưng chị biết đấy, em chưa bao giờ muốn cả. Chị yêu ai, và họ yêu ai, em đều không quan tâm.
- Mày nói thế có nghĩa là nếu mày cần Khả, mày sẽ khiến anh ta yêu mày được?
- Sự thật là thế.
Mai bật cười, hay thật, giờ đây nó còn thách thức cả sự kiên nhẫn và tự tôn của chị nữa. Nó không hiểu sao? Khả đã yêu chị mười năm. Nếu như anh phải lòng đó, thì ngay từ lần đầu tiên đã chạy theo nó rồi. Khả không giống với những người đàn ông khác.
Nhưng Mai không nói ra điều đó.
- Hy vọng rằng mày hiểu được thứ gì là của mình.
- Chẳng có thứ gì là của mình được đâu Mai. Con người không phải là món đồ, mong chị hiểu được điều đó.
Thư nói đúng, nhưng người chị yêu có thể không yêu chị, hoặc có thể yêu bất cứ ai. Ngoại trừ Thư.
...
Ba tuần sau mẹ xuất viện, lễ cưới của Mai và Khả cũng bắt đầu rục rịch được tổ chức. Nghe đâu mẹ của Khả không muốn anh cưới xin chớp nhoáng như vậy, bởi bà đã chọn được vị hôn phu phù hợp cho Khả. Song cuối cùng, trước sự cứng rắn của anh bà đã phải xuôi thuận.
Thư nhét vội đống quần áo vào trong va li, xe taxi đang đợi ở bên ngoài. Mẹ ngồi trên ghế và nhìn cô chạy đi chạy lại kiếm đồ mà cũng sốt ruột theo. Hôm nay là ngày Thư rời khỏi đây. Nghe đâu con bé xin được vào một nhà máy đóng gói thực phẩm, lương cơ bản và đủ sống, được nghỉ thứ bảy, chủ nhật.
- Con sẽ về nhà chứ? - Mẹ hỏi.
Thư dừng lại, mỉm cười với mẹ:
- Đương nhiên ạ, con sẽ về nhà vào cuối tuần mà.
- Nhưng tại sao con nhất định phải rời khỏi đây?
Thư định sẽ không trả lời mẹ, nhưng bà vẫn nhìn theo cô như đang chờ đợi. Cuối cùng cô đành phải nói:
- Vì ở đây con không thể phát triển được - Thư biết nói dối là không tốt - Mẹ biết đấy, con gái mẹ...bị coi là Hồ Ly tinh mà. Ở đây thì nhiều người ghét con lắm.
- Em nói dối, là Mai ép em đi khỏi đây.
Từ ngoài cửa, Tuấn đột nhiên xuất hiện. Anh cúi đầu chào mẹ của Thư rồi đứng dựa người vào cửa vẻ lười biếng, mặc kệ Thư đang nhíu mày vẻ không hài lòng.
Tại sao anh ta luôn tự tiện đến đây thế nhỉ? Là cô đã quá tử tế với anh ta đúng không? Thư hùng hổ đi đến, đẩy Tuấn ra ngoài và định đóng cửa lại. Nhưng từ đằng sau lưng mẹ cô đã hỏi:
- Tại sao Mai lại phải ép con đi khỏi đây và tại sao con phải làm thế?
Thư nhắm hờ mắt lại, rồi cô mở ra nhìn Tuấn đầy căm ghét. Cuộc đời cô có lỗi lầm gì mà gặp phải một kẻ nhiều chuyện như thế này chứ? Đến bao giờ anh ta mới chịu buông tha cho cô?
Tuấn nhăn nhở vén tóc mai cho Thư, anh nhìn cô nhưng lại nói chuyện với mẹ:
- Cô không biết gì sao? Cô có hai người con gái, một người thì luôn luôn chiến thắng, một người thì lại luôn luôn thất bại. Nhưng đối thủ của cả hai lại là...
- Anh đừng nói nữa được không? - Thư gắt.
- Mai đã nhờ anh đến đây. Cô ta còn muốn anh giữ chân em bên đời anh. Nhưng anh không muốn làm thế, anh chỉ muốn công khai theo đuổi em.
Thư không đáp lại, cô đang cố đoán ý đồ lần này của Tuấn. nhưng không được.
- Anh sẽ luôn theo đuổi em như thế này. Bởi sự cố chấp, cứng rắn và ghét bỏ anh của em mới khiến em si mê. Tất cả đàn ông theo đuổi em đều vậy. Em chỉ là nữ thần khi em từ chối tình cảm của người khác thôi.
Thư hơi lùi lại, Tuấn tiến thêm, anh đi qua cô và bước đến chỗ va li và đống quần áo ngổn ngang:
- Vì vậy nên anh sẽ theo em. Chúng ta sẽ luôn đi cùng với nhau. Đó là cách duy nhất để che mắt được Mai.
- Anh đang nói tôi sẽ chống đối lại chị ấy à?
- Phải! Sớm muộn gì em cũng sẽ phải vùng lên thôi. Và anh chờ đón điều đó.
Theo afamily.vn
Người tình của anh rể (Phần 17) Mai không thể nói với Khả chuyện chính cô đã ép Thư rời đi. Cô không thể để lộ trái tim mong manh và tình yêu mang nhiều sợ hãi của mình cho anh biết. Cô ích kỷ, điều đó cô biết, cô không phải người tốt, điều đó cô cũng biết, nhưng bảo vệ những gì thuộc về mình là sai hay...





Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education", tôi bỗng bật khóc, ngộ ra một sai lầm khó cứu vãn: Tự tay đẩy hôn nhân rơi vào vực thẳm, khiến vợ bỏ nhà ra đi

Có nên nói thật quá khứ đã từng sống thử nhiều năm với chồng sắp cưới?

Một lần đến nhà chị gái, chứng kiến hành động trong phòng tắm của anh rể mà tôi sững sờ, chuyển từ ghét sang quý mến anh

Sáng nào con rể cũng dậy nấu cho mẹ vợ một bát phở bò thơm phức nhưng tôi chẳng thể nuốt trôi

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi bật khóc nhớ lại hồi ức đau thương 20 năm trước: Sự yếu đuối phải trả một cái giá quá đắt

Bố chồng có lương hưu 12 triệu/tháng nhưng chưa từng cho cháu một đồng, đến lúc hấp hối, ông chỉ vào nền nhà khiến mọi người rối trí

Tâm sự cay đắng của người đàn bà sống 2 cuộc đời

Tôi cảm thấy có lỗi với bồ nhiều hơn với vợ

Mẹ chồng bất ngờ hét ầm ĩ chỉ vì chồng tôi gọi con mới sinh bằng cái tên đã dự định từ trước

Mẹ chồng bất ngờ ngã quỵ khi lau nhà, tôi vội tìm dầu gió nhưng chết lặng trước bí mật giấu kín trong ngăn kéo

Mẹ chồng "hứa suông" trả lại vàng cưới, con dâu đi sinh mới vỡ lẽ sự thật phũ phàng

Một cuộc tranh luận gay gắt giữa vợ chồng tôi về số tiền 700 triệu tích cóp bỗng chốc chấm dứt khi mẹ chồng lên tiếng
Có thể bạn quan tâm

Uống nước đúng cách giúp giảm nguy cơ mắc nhiều bệnh lý
Sức khỏe
12:30:28 01/03/2025
Mặc đẹp với quần jeans và áo tank top, bộ đôi đơn giản mà sành điệu
Thời trang
12:24:19 01/03/2025
Bài văn tả chuyện ông nội 80 tuổi làm khi cả nhà ngủ của học sinh lớp 4 khiến cô giáo vội hỏi người mẹ: "Chuyện này thật không chị?"
Netizen
12:16:46 01/03/2025
Một điểm đến ở Việt Nam vào top 50 thành phố du lịch tốt nhất thế giới
Du lịch
12:13:24 01/03/2025
Hoa hậu Gen Z bị "quay lưng" vì 1 đoạn clip, rơi vào tình thế đáng lo sau quyết định gây chấn động
Sao việt
12:03:40 01/03/2025
8 loại thực phẩm được chuyên gia ví như 'Botox trên đĩa'
Làm đẹp
11:20:20 01/03/2025
Nàng WAG Chu Thanh Huyền "lên đồ" được khen xinh như hoa hậu nhưng 2 giây suýt té ở chốn đông người mới chiếm spotlight
Sao thể thao
11:19:34 01/03/2025
Nằm trong khu chung cư cũ nhưng căn hộ 23m này vẫn là niềm ước ao của nhiều người nhờ cách trang trí "đỉnh chóp"
Sáng tạo
11:02:48 01/03/2025
Phi công bị 'sinh vật lạ' cắn ngay trong buồng lái máy bay
Lạ vui
11:01:13 01/03/2025
3 con giáp càng chăm chỉ càng hút nhiều tài lộc, tuổi trung niên không lo thiếu nhà cửa, xe sang
Trắc nghiệm
10:51:08 01/03/2025