Người tình bớt nồng nhiệt rồi mà tôi vẫn không quên được anh
Tôi đã chặn mọi liên lạc với anh nhưng mỗi khi nhớ anh cồn cào, tôi lại chủ động liên lạc.
Hình ảnh minh họa
Tôi ưa nhìn, 32 tuổi, có gia đình và một con gái, công việc tốt, lương cao. Tính tôi hơi nhút nhát, sống nội tâm, tình cảm nhưng rất lý trí. Chồng tôi từng ngoại tình 2 lần, tôi muốn chia tay nhưng anh hứa sẽ thay đổi. Hiện tại anh không còn liên lạc với ai nữa. Tôi có nhiều người theo đuổi, kể cả khi đã lập gia đình nhưng chưa bao giờ có tình ý với ai vì tôi biết mình đã có chồng, chỉ coi những người đó là bạn. Có người giờ là bạn thân, bạn tri kỷ của tôi.
Một ngày tôi gặp lại anh. Anh 38 tuổi, đã ly hôn, làm giám đốc chi nhánh ngân hàng, hiện sống một mình. Mới đầu chỉ coi nhau là anh em, chia sẻ buồn vui trong cuộc sống. Anh rất tâm lý, quan tâm tôi từng chút. Cảm giác đó thật khó diễn tả, chỉ biết mỗi lúc ở bên anh, mọi thứ như tan biến hết. Tôi không biết lúc đó lý trí ở đâu, chỉ biết mỗi khi gặp anh, tôi có cảm giác yên bình, ấm áp. Rồi chúng tôi đến với nhau. Anh bảo: “Anh không muốn em khó xử. Anh biết em còn có gia đình và chấp nhận là người đứng sau. Chỉ cần ở bên em, anh đã cảm thấy hạnh phúc”. Tôi như một chú thỏ ngoan ngoãn trong vòng tay anh. Chúng tôi tranh thủ gặp nhau bất cứ lúc nào có thể. Từ chỗ làm của anh đến chỗ làm của tôi không xa nên chủ yếu gặp nhau vào buổi trưa.
Có lúc tôi nói muốn chia tay vì không thể lừa dối mãi nhưng anh bảo chỉ yêu mình tôi, anh không phá gia đình tôi mà chỉ muốn bên tôi. Cả hai cứ vậy được 3 năm thì tôi bắt đầu thấy anh lạnh nhạt dần. Anh ít nhắn tin cho tôi, hỏi thì anh bảo bận, nhiều lúc tôi nhắn nhưng anh không trả lời. Tôi có cảm giác anh không còn nồng nhiệt nữa. Tôi tự nhủ quên anh đi, nhưng càng muốn quên lại càng thấy nhớ. Tôi không nghĩ đã yêu anh nhiều như thế. Tôi muốn quên anh, muốn quay về toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình nhưng dù đi đâu, làm gì, anh vẫn hiện hữu trong tâm trí tôi. Tôi đã chặn mọi liên lạc với anh nhưng mỗi khi nhớ anh cồn cào, tôi lại chủ động liên lạc. Mọi người sẽ ghê tởm tôi khi đọc câu chuyện này. Tôi không biện minh cho hành động sai trái của mình, nhưng cảm xúc là thứ quá khó để diễn đạt hay nói ra. Mong mọi người đừng lên án vì tôi biết mình quá sai. Mong chuyên gia và mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi chân thành cảm ơn.
Hương
Chuyên gia tham vấn tâm lý Phong Nguyên gợi ý:
Video đang HOT
Chào Hương,
Trước khi bắt đầu việc chính, tôi xin phép bày tỏ quan điểm cá nhân một chút, bản thân tôi, chưa một giây nào nghĩ bạn là người không tốt. Đúng như bạn nói, cảm xúc là thứ quá khó để diễn đạt hay nói ra, cũng là thứ không phải dễ dàng điều chỉnh. Cảm xúc đến, mang cho ta nhiều hạnh phúc, nhưng đôi khi đến mãi mà lúc cần chẳng chịu đi, như trường hợp của bạn sẽ mang lại rất nhiều buồn bực và khó chịu.
Việc bạn nhận ra hành động của mình là sai trái và quyết định bằng lý trí rằng toàn tâm toàn ý quay về với gia đình là điều đáng hoan nghênh. Nó cho thấy bạn đã hiểu được vấn đề của mình, xác định được trong cuộc sống của bản thân, điều gì thực sự quan trọng và không thể đánh mất. Có vẻ bạn đã tha thứ cho chồng khi anh ấy thay đổi và trở về với gia đình. Bây giờ bạn cần làm điều tương tự là tha thứ cho bản thân để phần cảm xúc có thể yên tâm đồng hành cùng phần lý trí, phần minh mẫn trong con người bạn, giúp giải quyết triệt để mối quan hệ với người đàn ông kia.
Sau khi đã tha thứ cho bản thân, bạn hãy bình tâm và suy nghĩ thật kỹ về mối quan hệ với người đàn ông đó. Thực sự điều gì đã diễn ra giữa hai người trong 3 năm qua? Là tình cảm thật sự hay bạn và người đó đến với nhau khi cả hai đang cảm thấy thiếu thốn, nhàm chán trong cuộc sống riêng của mỗi người? Anh ta có thật sự yêu bạn như những gì anh ta đã nói, đã hứa hẹn?… Tôi tin khi tìm được hết câu trả lời, bạn sẽ tự tin, lý trí hơn để đưa ra quyết định dứt khoát.
Đừng nóng vội và hy vọng mình có thể quên anh ta ngày một ngày hai. 3 năm không phải là ngắn và cảm xúc vẫn có lý lẽ của riêng nó. Hãy bình tĩnh, tập trung làm thật tốt công việc hiện tại, kiên định với lựa chọn đã đưa ra, đến một ngày cảm xúc sẽ lại trở về trong tầm kiểm soát của bạn.
Chúc bạn vui và hạnh phúc.
Theo vnexpress.net
Hãy xích lại gần nhau để tìm tiếng nói chung
Vốn dĩ trước khi cưới nhau, hai người là hai cá thể riêng biệt, tính cách thói quen, sở thích không giống nhau, những mâu thuẫn và tranh luận có thể dẫn tới sự rạn nứt trong tình cảm gia đình. Làm sao để hai vợ chồng có tiếng nói chung?
Những tưởng tình yêu sâu đậm của họ là sự đảm bảo cho cuộc sống vợ chồng hạnh phúc bền lâu của Huy và Loan. Thế nhưng, cưới nhau xong bao nhiêu bộn bề, thiếu thốn bày ra trước mặt: không có nhà phải đi ở nhờ, tiền lương của hai vợ chồng đều ít ỏi mà có biết bao thứ phải sắm sửa, chi tiêu... Do vậy, tháng nào cũng thiếu trước hụt sau. Trước thực tế đời thường khắc nghiệt, cả hai vợ chồng đều không có kinh nghiệm sống nên rất hoang mang và thất vọng về nhau.
Những mâu thuẫn bất hòa vụn vặt giữa hai vợ chồng không được giải tỏa nên cứ tích tụ dồn nén trong lòng đã trở thành bức tường ngăn cách đôi bên. Ngọn lửa tình yêu bừng cháy năm xưa nay chỉ còn leo lét...
Sự cách biệt về trình độ, công việc, địa vị xã hội không phải là vấn đề trong đời sống vợ chồng...
Huy là người dễ nản lòng. Trước tình cảnh khó khăn về kinh tế, anh không biết xoay xở để có thêm thu nhập mà còn sinh tật rượu chè để quên nỗi buồn. Số tiền mà anh quẳng vào các cuộc nhậu cũng do anh xà xẻo từ đồng lương, nên khi đưa tiền về cho vợ cũng chẳng còn là bao. Thỉnh thoảng nhậu say mèm, Huy lại gây gổ với vợ. Loan phần thì lo về bệnh tật của con, phần thì buồn vì không biết xoay đâu ra tiền, phần thì chán nản khi phải nghe chồng lè nhè chửi bới, chị buồn bã ôm con về nhà cha mẹ ruột.
Không có vợ ở nhà nên Huy càng tự do nhậu nhẹt. Chiều hết giờ làm là anh đến thẳng quán nhậu quen thuộc. Về đến nhà là lăn ra ngủ quên hết sự đời. Huy cũng không nghĩ đến việc đón vợ con về vì cho rằng cô ấy có chân đi thì có chân về. Loan không ngờ chồng mình thay đổi nhanh như vậy. Chị quyết định đơn phương xin ly hôn. Huy cũng chẳng hề thức tỉnh níu kéo. Thế là cuộc hôn nhân của họ nhanh chóng đổ vỡ sau hai năm chung sống và sáu năm yêu nhau say đắm.
Chuyện đứa con bệnh tật và chuyện thiếu hụt tiền bạc không phải là nguyên nhân chính khiến cuộc hôn nhân đổ vỡ. Nguyên nhân chính là Huy và Loan sớm đánh mất tình yêu dành cho nhau. Họ không chịu ngồi lại cùng nhau, sát cánh bên nhau để tìm một tiếng nói chung, cùng hợp sức vượt qua giai đoạn khó khăn. Họ chưa thấy sóng cả đã ngã tay chèo, nhanh chóng rời bỏ con thuyền, mỗi người một ngả.
Trường hợp của Hoa thì khác. Hoa là một cô gái thông minh hoạt bát, tính tình vui vẻ, thích giao du, là trưởng phòng kinh doanh của một công ty. Trong khi Dũng, chồng cô là người trầm tính, sống nội tâm. Vì nhà nghèo nên anh chỉ học hết trung học cơ sở. Nghề nghiệp của Dũng là nhận gia công in ấn tại nhà.
Là vợ chồng hãy xích lại gần nhau để tìm tiếng nói chung
Sự cách biệt về trình độ, công việc, địa vị xã hội không phải là vấn đề trong đời sống vợ chồng của họ. Sau hơn mười năm, vợ chồng Hoa vẫn hạnh phúc bên cậu con trai tám tuổi.
Có lần tôi hỏi Hoa bí quyết giữ hạnh phúc gia đình. Hoa cười, đôi mắt lấp lánh niềm vui: "Chẳng có bí quyết gì đâu. Điều quan trọng là phải biết tôn trọng nhau. Mỗi khi đi làm về em không bao giờ kể về công việc ở cơ quan mà chỉ hỏi việc làm ăn của chồng và chuyện học hành của con. Biết chồng có tài nấu ăn ngon nên ngày nghỉ cuối tuần em hay đòi anh ấy dạy cho cách chế biến một món ăn mới. Thấy vợ vui vẻ hào hứng làm học trò của mình, nên anh ấy cũng không ngại ngần nhờ em chỉ dẫn cách sử dụng máy tính, chẳng bao lâu đã thành thạo. Bạn bè đến chơi đều ngạc nhiên khi thấy ông xã em ở nhà mà chuyện thời sự, chính trị, thể thao... đều rành rẽ. Thật ra vì yêu vợ và không muốn vợ mặc cảm với bạn bè nên anh tự trang bị cho mình kiến thức để nâng cao hiểu biết. Em rất hài lòng với cuộc hôn nhân của mình".
Nhìn chung hiện nay tình yêu và hôn nhân đều dựa trên cơ sở tự nguyện, đó là nền tảng cho cuộc sống gia đình. Tình yêu rất cần thiết cho một cuộc hôn nhân nhưng chưa đủ để tạo thành một cuộc hôn nhân bền vững.
Nếu mỗi bên đều cố gắng xích lại gần nhau thì dần dần sẽ tìm được tiếng nói chung trong cuộc sống.
Để có được hạnh phúc trong hôn nhân cần có sự nỗ lực của cả hai vợ chồng. Phải biết tôn trọng nhau, cư xử với nhau đúng mực. Sự cảm thông chấp nhận nhau là điều rất quan trọng và cần thiết. Không nên áp đặt lấy mình làm chuẩn, bắt người kia phải sống theo ý mình.
Mỗi người cần tự điều chỉnh bản thân để thu hẹp sự khác biệt, chênh lệch về trình độ văn hóa, sở thích... Nếu mỗi bên đều cố gắng xích lại gần nhau thì dần dần sẽ tìm được tiếng nói chung trong cuộc sống.
Theo thegioitiepthi.vn
Bí kíp chống FA: Lựa chọn đối tượng tán tỉnh cho đàn ông mới tập yêu Lao đầu vào cưa cẩm thiếu chọn lọc thì còn ôm hận dài dài, lựa chọn đối tượng tán tỉnh cho đàn ông mới tập yêu là rất quan trọng. Đời không như là mơ các ông ạ. Đối với đàn ông FA lâu năm mong muốn nếm trải cảm giác yêu và được yêu mà toàn gặp phải mấy nàng khó nhằn...