Người thứ ba vẫn muốn phá gia đình tôi dù anh đã quay về với vợ
Em ác với anh và chị là một chuyện nhưng có nghĩ con trẻ sẽ ra sao khi biết mình sinh ra để là vũ khí cho mẹ, để mẹ làm điêu đứng một gia đình khác?
Chào người thứ ba!
Một thời gian rồi ta biết nhau, hiểu về nhau chưa đủ nhiều cũng không quá ít, nhưng giờ chị biết em đang rối với những đau khổ, tức giận và chưa buông được. Chị tin, dù em đã làm điều nhẫn tâm với mẹ con chị nhưng bản thân cũng không muốn mình là người như thế. Em nghĩ lại xem, em đâu hình dung được chị và anh ấy đã yêu nhau từ khi nào, cùng vượt qua những khó khăn gì mới được sống bên nhau? Khi anh chị cùng chia nhau một ổ bánh mỳ, một chai nước lọc bên bờ sông để vợ vào lớp học còn chồng thì quanh quẩn đâu đó ngồi học bài chờ đón về. Những đêm vợ thức chép bài cho chồng, những lúc chạy tới chạy lui mới lo nổi học phí cho anh ấy, khi đó em ở đâu? Em đang vui vầy với chồng con của em, sao bây giờ khi thất bại trong hôn nhân rồi em lại có mặt quan tâm, lo lắng, xót xa chồng chị, người mà giờ đây đã thành một bác sĩ được nhiều người quý mến?
Rung động, yêu mến là điều người ta không thể tự chủ nhưng vì đạo lý mà không đi sai đường là điều mà người trưởng thành và có gia đình như em với anh ấy hoàn toàn tự chủ được; vậy mà… Khi gặp em lần đầu, chị gần như chỉ thấy thương cảm cho em và oán trách chồng mình đa tình gây khổ luỵ cho hai người phụ nữ . Giờ chị không dựa vào thân phận là vợ chính thức để ép buộc ai cả, vấn đề là anh phải quyết định sống với một người cho dứt khoát, nếu rời bỏ vợ thì chị sẽ không níu kéo, nếu anh chọn ở bên chị thì mong em sẽ để yên. Em cũng rất khẳng khái: Tuỳ anh ấy thôi. Anh đã nói, ba mặt một lời, chỉ có chị là gia đình, còn với em là chuyện sai trái phải ngừng lại, anh sẽ có trách nhiệm với con của hai người.
Video đang HOT
Chị không vẻ vang gì đâu em, đau lắm; nhưng anh là cha của con chị, giữa hai anh chị có biết bao nhiêu ân tình của 23 năm bên nhau. Anh lúc nào cũng nhường nhịn, chăm sóc chị như khi mới yêu, giờ anh rất hối hận và cần chị, gia đình chị cần nhau. Em thì sao? Em hận anh ấy phụ tình vì đã yêu anh thật lòng? Anh từng có tình cảm với em, để chuyện đến như vậy là anh quá sai nhưng nhận ra sai lầm rồi, anh đâu có lừa em điều gì, cả tiền lẫn tình, là do cả hai người đi quá giới hạn đó chứ, giờ anh muốn gìn giữ gia đình thì có gì không đúng? Nếu anh bỏ rơi vợ để theo em hoặc sống cùng lúc với hai người phụ nữ thì có còn là người đàng hoàng nữa không?
Em yêu anh bởi vì anh là mẫu đàn ông lý tưởng, nhưng có được anh rồi thì khi đó anh chỉ là kẻ phụ bạc mà thôi. Em nói yêu anh mà em muốn anh tiếp tục là người như vậy sao? Rồi em đã làm gì? Em “vô tình” tiết lộ những thông tin muốn chị đau lòng để phải buông, mặt khác em dùng con trẻ dày vò anh, rằng ba bỏ rơi con, em cũng làm căng về việc anh đón con em đi chơi cùng mẹ con chị. Vậy muốn anh em chúng được bên nhau thì chồng chị phải tách vợ ra?
Em vẫn muốn chia cắt vợ chồng người ta hả em? Đó là những điều ác, em rất hiểu mà. Ác với anh và chị là một chuyện nhưng em có nghĩ con trẻ sẽ ra sao khi biết mình sinh ra để làm vũ khí cho mẹ làm điêu đứng một gia đình khác hay không? Trong chuyện này không có người thắng, cả ba đều thua, vì ai cũng đau khổ hết. Vậy chúng ta hãy nghĩ cho con trẻ. Nếu em cứ như vậy có phải người thiệt thòi, tổn thương nhiều nhất là con em không? Hãy xem tình cảm kia là hồi ức đẹp, anh là người chỉ ghé qua cuộc đời em thôi, vì em cũng biết trước anh đã có vợ và vẫn thương yêu vợ. Hãy cho bọn trẻ được ở bên ba chúng vô điều kiện những lúc anh ấy có thể, hãy để anh ở bên những người mà anh muốn ở, có ép cũng không được, chỉ mệt mỏi cho nhau thôi. Mong em suy nghĩ lại.
Không phải chỉ với người thứ ba, với ai cũng vậy, tình đã qua thì xem như kỷ niệm, oán hận nhau chỉ phí hoài thời gian của chính mình. Em có tất cả, sức khoẻ, tiền bạc, người thân và nhất là em trẻ hơn chị, hãy nhìn về tương lai, đừng cứ căm ghét cái gia đình đã bị em làm cho tả tơi và đang cố hồi sinh này. Mong em sớm tìm được sự bình yên trong tâm hồn và niềm vui trong cuộc sống. Mong những trái tim mềm yếu đang hoặc sắp làm người thứ ba hãy mạnh mẽ sáng suốt để không tự đưa mình vào hoàn cảnh khó xử như chúng tôi.
Theo VNE
Anh trai tôi khổ vì quá lụy tình
Cô ấy trẻ đẹp, điều kiện lại tốt như thế, nếu gả cho anh đã tuổi toan về già thì thiệt thòi hơn. Tôi mong cô ấy hạnh phúc nhưng thấy tội anh trai mình.
ảnh minh họa
Anh hai tôi năm nay 45 tuổi rồi, kết hôn năm 30 tuổi theo sự sắp xếp của gia đình, đến 37 tuổi ly hôn vì anh không chịu đựng nổi chị dâu. Chị dâu rất đanh đá, kiểm soát và nóng tính. Có lẽ lý do lớn nhất là giữa họ không hề có tình yêu. Sau khi ly hôn, anh vào Nam sinh sống, chỉ tập trung cho sự nghiệp và kiếm tiền nuôi mẹ già, con nhỏ. Anh rất giỏi, hồi trẻ từng được học bổng đi du học ở Nga nên chỉ sau mấy năm đã có một vị trí tốt với mức lương mơ ước. Không quá khó để anh có thể tìm cho mình một người phụ nữ rồi cưới làm vợ, anh cũng được nhiều người để mắt tới lắm nhưng anh chẳng đáp lại tình cảm của ai hết. Đã có lúc tôi và em trai nghĩ hoặc anh đồng tính, hoặc yếu sinh lý khi cố giới thiệu bạn bè của mình cho anh, còn anh dửng dưng.
Cách đây 5 năm, anh tình cờ gặp một cô sinh viên mới ra trường. Họ quen nhau khi đi cùng chuyến bay từ Sài Gòn ra Hà Nội. Anh về thăm mẹ tôi và con, còn cô gái ấy vì tốt nghiệp đại học loại giỏi nên được ba mẹ thưởng cho đi Hà Nội chơi. Anh yêu cô gái đó ngay lần đầu tiên gặp mặt rồi quyết tâm chinh phục cô ấy. Anh thay đổi hẳn, yêu đời và vui vẻ lắm, đến nỗi mẹ tôi nghi ngờ anh bị người ta đó bỏ bùa. Tôi cũng nghĩ cô ấy đáp lại tình cảm của anh vì anh giàu, có địa vị xã hội.
Một lần tôi và em trai vào Sài Gòn chơi thăm anh, anh đưa cô ấy ra gặp mặt. Khác với những gì tôi nghĩ trước đó, cô ấy thật sự ngoan hiền, lễ phép, lại thông minh, học giỏi, gia đình ở Sài Gòn cũng rất khá giả. Em trai trước khi gặp mặt luôn bảo anh chỉ giỏi học, giỏi làm chứ yêu đương ngốc lắm, vậy mà gặp rồi lại bảo anh tốt số quá, đúng là ông trời không phụ anh. Tôi cũng mừng cho anh mình vì bản thân cũng rất thích cô ấy, ngay cả mẹ cũng ưng lắm, tiếc thay gia đình cô ấy nhất định không chấp nhận, ba mẹ bên đó phản ứng dữ dội lắm. Mẹ cô hết lời van xin, năn nỉ anh tôi buông tha vì cô ấy còn quá trẻ. Ba cô có lần tức giận mà nặng lời xúc phạm anh tôi. Người con gái đó có lần đòi tử tự nếu ba mẹ cứ phản đối, mẹ cô ấy bảo: "Nếu con muốn chết thì mẹ chết cùng con". Vậy là cô ấy lại thôi không áp lực với gia đình nữa, nói anh tôi ráng chờ vì: "Giờ em còn trẻ, ba mẹ vậy chứ vài năm nữa em 30 tuổi không ai thèm cưới ba mẹ sẽ đồng ý.
Anh tôi phạm phải một sai lầm trầm trọng ngay trong lúc ấy. Vì tự ái, rồi đau khổ khi bị gia đình cô ấy xem thường nên đã cặp bồ. Có lẽ anh muốn thỏa mãn cảm giác vẫn còn rất nhiều người muốn được làm bạn gái, làm vợ anh. Sau vài tuần tạm chia tay vì áp lực gia đình, cô ấy qua tìm anh thì bắt gặp cô bồ anh đang ở đó nên nhất quyết chia tay. Mặc anh tôi gọi điện, nhắn tin, cô ấy cũng không trả lời dù chỉ một lần. Họ chia tay nhau đã gần hai năm rồi, cô ấy giờ sắp lấy chồng, còn anh tôi sau đó lại về với cuộc sống chỉ biết có công việc, sống khép kín hơn trước.
Hôm trước vào thăm anh, mấy anh em đi nhậu về, trong lúc say anh khóc và nhắc cô ấy. Khi em tôi nói với anh rằng cô ấy sắp lấy chồng, anh bảo sẽ chờ, nếu người ta hạnh phúc thì thôi, còn không anh sẽ đến. Anh bảo đời con gái cô ấy trao cho anh, rất yêu anh, có lấy chồng chỉ là theo ý của ba mẹ thôi. Em trai bảo anh tôi hèn quá, là đàn ông mà lụy tình, để đàn bà con gái làm khổ ra thế này thì quá là nhục nhã, nhưng tôi là đàn bà lại thấy tội nghiệp anh. Ngẫm thì thấy ông trời luôn có sự sắp đặt hợp lý. Cô ấy trẻ đẹp, điều kiện lại tốt như thế, nếu gả cho anh đã tuổi toan về già thì thiệt thòi hơn. Tôi vẫn mong cô ấy sẽ được hạnh phúc trong cuộc sống nhưng tội anh trai mình. Chẳng biết phải làm sao giúp anh thay đổi tư tưởng.
Theo VNE
Hãy cứ yêu khi còn trẻ Bởi vì còn trẻ, nên suy nghĩ giản đơn, những cảm xúc nhẹ nhàng, thanh khiết nhất chính là quà tặng tuyệt vời nhất. Thời gian qua đi, những cảm xúc ấy không còn nguyên vẹn nữa, nó sẽ từ từ biến mất trong cát bụi cuộc đời. Nếu gặp một người có thể trao gửi cả tâm hồn, nếu gặp một người...