Người ta bảo nỗi đau thường hay đến từ những người ta tin tưởng nhất…
Em cuối cùng cũng đã chọn buông tay. Em không còn tự trách bản thân, không giận người sao không hiểu em, yêu em hơn một chút. Buông tay là hẫng hụt, là đau đớn vô cùng nhưng rồi có lẽ cũng như anh, tất cả sẽ lùi vào dĩ vãng.
21 tuổi, em thực sự có mối tình đầu, không kể đến những mối tình trẻ con, hoặc người ta đơn phương, hoặc em âm thầm mến mộ. Em đã nghĩ mình ” 1 đời 1 kiếp chỉ yêu mãi 1 người”. Nhưng không. Mối tình đầu ngây ngô khờ dại. Sau những giận hờn con,trẻ em và người đó xa nhau, chia tay dù trong lòng cả hai đau đớn lắm.
Hơn 1 năm, 24 tuổi em gặp anh, chàng trai yêu em từ cái nhìn đầu tiên ấy. Em thì vẫn vậy, vẫn thờ ơ lãnh đạm với mọi thứ xung quanh. Cuộc sống cứ thế không chậm không nhanh, mặc kệ anh bao lần khổ sở mà bày tỏ. Bạn bè vì thương cả em và anh mà bao lần mắng mỏ, nói em là đồ ngốc không biết trân quý tình cảm thật lòng.
Anh có biết không, em đâu phải là gỗ đá. Em biết những khi gặp nhau ánh mắt anh cười tươi rạng rỡ, dù em có cố ý cách xa anh. Em đọc hết những dòng tin nhắn chân tình mà anh lấy hết can đảm để gửi cho em – người nhận.
Em thương anh những buổi trưa hè nóng bức anh tranh thủ đường xa chỉ vì muốn tới để gặp em. Em thương anh vẫn lo lắng quan tâm, vẫn đợi chờ dù cho em đã bao lần nói em chưa quên người cũ. Em biết từng dòng nhắn nhủ anh gửi đều xuất phát tự đáy lòng.
Em phát mệt, phát bực vì được quan tâm, được nuông chiều che chở, đến độ em tự thấy mình ích kỷ, không xứng đáng với anh. Và em lặng im, chạy trốn. Rồi anh cũng tìm được, em khóc còn anh bất lực dỗ dành. Thế mà khi em biết mình đã bắt đầu yêu anh, thì anh lại âm thầm rời xa em từng chút từng chút một. Anh nói anh không biến mất, chỉ là em không còn là lựa chọn hàng đầu.
Em đau, em gọi cho anh, em khóc. Anh dỗ dành bất lực, nhưng kiên quyết đi về phía cô gái đã đợi chờ anh. Thì ra trong thế giới của em, có những gì, những ai em đều kể cho anh nghe hết. Còn anh thì khác, với em, anh chỉ là một biến X mà em tìm mãi không ra, cả thế giới của anh em đều không tường tận. Người ta bảo nỗi đau thường đến từ những người tin tưởng nhất. Như vậy đấy, mãi mãi em không thể nào quên.
Hai năm sau, cũng vào khoảng thời gian gặp anh như thế, em gặp người này. Đầu tiên em chẳng hề mảy may để ý, cũng nghĩ chỉ là người lạ bên đường, nào có nghĩ trái tim già cỗi này lại cần phải được yêu thương. Thế mà không đề phòng thành ra vết thương lâu ngày ngủ im nay bị đem ra chà lên rỉ máu.
Video đang HOT
Anh ạ, người ta không kiên nhẫn để chịu đựng những mè nheo giận dỗi nơi em, cũng không đủ kiên nhẫn đi tìm mỗi khi em muốn trốn một mình trong góc, người ta không đủ thời gian để lắng nghe em kêu than trách móc chuyện công việc chuyện học hành, cũng không thể chịu đựng được em cứ muốn quan tâm cuộc sống người ta nhiều quá… Thế là thêm một lần em vấp ngã, trên cái tấm thảm hồng nhung vẫn được gọi là Yêu. Em cuống quýt, em chạy theo, em đánh liều níu tay người ta ở lại. Nhưng mà tất cả im lặng, lạnh lùng.
Anh ạ, sau ngần ấy năm, hóa ra em vẫn là đứa trẻ già mà tâm hồn ngu ngơ khờ dại. Người ta bảo gặp đúng người nhưng sai thời điểm thì tình yêu sẽ chẳng thể thành. Còn anh, còn người cũ và cả người này, em không biết có phải đều sai thời điểm. Nhưng anh ạ, em cuối cùng cũng đã chọn buông tay. Em không còn tự trách bản thân, không giận người sao không hiểu em, yêu em hơn một chút. Buông tay là hẫng hụt, là đau đớn vô cùng nhưng rồi có lẽ cũng như anh, tất cả sẽ lùi vào dĩ vãng. Cũng như anh, chọn buông tay em đi theo hạnh phúc, xây nên tổ ấm của riêng mình. Em tin, rồi nhất định em cũng sẽ bình an, nhất định sẽ tìm được người kiên nhẫn hơn, xứng đáng vì em mà chịu đựng.
Và em biết, có thứ hạnh phúc bắt nguồn từ việc buông tay!
Theo PNO
Thế nào là yêu đúng người nhưng sai thời điểm?
Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được bạn yêu một người tới cỡ nào, cho tới khi bạn nhìn thấy người ấy ở bên cạnh một người khác.
1. Tiếc nuối nhất không phải là để lỡ mất người tốt nhất, mà là khi bạn gặp được một người tốt hơn, thì bạn cũng phát hiện ra mình đã dành hết những gì tốt đẹp nhất của bản thân cho người cũ.
2. Mới 20 tuổi thôi nhưng bạn đã bắt đầu lo rằng tương lai sẽ chẳng thể gặp được một người mà bạn yêu và người đó cũng yêu bạn.
3. Chỉ nghĩ tới việc rồi người ấy sẽ thuộc về một người khác, nước mắt đã đong đầy.
4. Giây trước thôi còn cảm thấy như vừa trút được một gánh nặng, giây tiếp theo tim đã đau như cắt.
5. Không sao cả, chỉ là em không có được may mắn ấy.
6. Tiến một bước chẳng thể yêu nhau, lùi một bước chẳng thể quên nhau.
7. Anh từng yêu em, yêu đến mức mọi khoảnh khắc trong tương lai anh đều có hình bóng em.
8. Hóa ra thứ tự xuất hiện trong đời người thật sự rất quan trọng.
9. Thật may mắn vì đã gặp anh, cũng thật hối hận vì đã gặp anh.
10. Bạn coi, rõ ràng người ấy nói yêu tôi, lại khiến tôi buồn như thế.
11. Người không thể ở bên bạn không phải người thuộc về bạn, người thuộc về bạn, bạn sẽ chẳng bao giờ mất đi người ấy.
12. Vậy anh nghĩ "Chúng mình chưa bao giờ ở bên nhau" và "Cuối cùng chúng mình chẳng thể ở bên nhau", cái nào đáng tiếc hơn? Em không có cỗ máy thời gian, em cũng không có siêu năng lực, em biết anh là cát, em chẳng thể nắm trong tay, nhưng xin anh, đừng khiến em phải mở mắt ra.
13. Em biết rồi sẽ có một ngày anh yêu em, chẳng qua hiện tại chưa đến lúc ấy. Em biết anh sẽ yêu em vào tháng thứ 13, sẽ yêu em vào ngày 32, sẽ yêu em vào ngày thứ 8 của tuần, sẽ yêu em ở giây thứ 61... Em có thể chờ, dù chờ không nổi, nhưng em vẫn yêu anh.
14. Thời gian không có đúng sai, sai là anh và em. Sở dĩ chúng ta đem tất cả sai lầm quy kết cho thời gian, là vì chúng ta không muốn phải thừa nhận xa nhau là lỗi của chúng ta. Thời gian chỉ an bài cho chúng ta gặp nhau. Chặng đường từ khi gặp nhau tới tương lai phía trước phải đi như thế nào, là do anh và em quyết định. Đi đúng, vậy đúng thời điểm. Đi sai, chỉ có thể nói là do chúng ta đã làm không tốt.
15. Em đừng cười nữa, nước mắt em rơi rồi.
16. 1/ Em nghe thấy tiếng đập cửa dồn dập. 2/ Em tỉnh giấc. 3/ Em mở cửa và thấy anh đang đứng ngoài/ 4/ Anh nói anh nhớ em, sau đó ôm em thật chặt. Rất tình đúng không? Nhưng những gì xảy ra với tôi lại theo trình tự 1-3-4-2.
17. Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được bạn yêu một người tới cỡ nào, cho tới khi bạn nhìn thấy người ấy ở bên cạnh một người khác.
18. Giống như hai đường thẳng song song, có thể tiếp cận đến vô hạn, lại mãi mãi chẳng thể cắt nhau.
19. Anh và em rõ ràng không chỉ như thế, mà cũng chỉ có thể như thế.
20. Vốn là không đúng người, sao lại đổ lỗi cho thời điểm?
Theo Phununews
Cho anh được phép yêu em Phần 9 -Mẹ ơi tết này mẹ con mình về thăm ba rồi ra ông ngoại ăn tết hả mẹ. Mai là con nghỉ tết rồi? Giọng cô hơi buồn, lần đầu tiên cô và mẹ đón tết vắng ba -Chắc con đi một mình thôi con ạ. Quản gia nói tết này ông bà chủ về nước nên mẹ không xin nghỉ được. Một...