Người phụ nữ thích phiêu lưu ái tình
Lén lút yêu đương, cái cảm giác ấy thỏa mãn thú phiêu lưu của tôi và rõ ràng tình yêu phiêu lưu mới thật sự khiến tôi đê mê, ngây ngất.
“Rốt cuộc, không ai trong chúng tôi là người chiến thắng trong cuộc đua này. Tất cả đều là tổn thương, một cách đau đớn và dai dẳng”
Tôi và Lan là bạn học cùng Đại học. Hai đứa cùng ở miền Trung ra thủ đô này theo đuổi ước mơ cho tương lai và cùng gây dựng sự nghiệp. Chúng tôi thân nhau, ở cùng nhà trọ, cùng chung nhiều sở thích đặc biệt, tuy rằng tính tình hai đứa khác nhau một trời một vực. Trong khi Lan là một cô gái hiền lành, dịu dàng, thùy mị, ăn nói nhẹ nhàng và được không ít anh bạn cùng khu trọ sinh viên mê tít, thì tôi nghịch như quỷ sứ, mạnh mẽ, thẳng băng và cực kì ham chơi. Họ vẫn thường nói tôi và Lan là một cặp đôi hoàn hảo. Nếu để họ lựa chọn, họ sẽ chọn tôi làm người yêu và chọn Lan làm vợ. Bởi tôi quá phiêu lưu, vượt tầm ngưỡng của một người phụ nữ bó buộc trong gia đình, còn Lan mong manh như sương khói mùa thu, mới nhìn thôi đã muốn ôm vào lòng e ấp, nâng niu. Đó chỉ là câu nói trêu chọc của đám bạn sinh viên nghèo chúng tôi hồi đó, cả tôi và Lan đều không bận tâm nhiều.
Có lẽ vì tính nết ngược nhau nên khi ở chung lại dung hòa thành một cặp đôi rất ổn. Sở thích cùng lang thang ngóc ngách cà phê ở các xó xỉnh của Hà Nội, lê la cả ngày không biết chán ở hiệu sách có lẽ là điểm chung lớn nhất và cũng là thú vị nhất của hai đứa. Lan hiểu tôi và tôi hiểu cô ấy. Chỉ cần một trong hai đứa có chuyện gì đó bất ổn, không cần nói ra chỉ cần nhìn vào mắt nhau là có thể hiểu tất cả. Bởi thế, khi có bất cứ chuyện gì, chúng tôi chọn cho mình cách sẻ chia quan tâm bằng sự im lặng.
Vào năm thứ ba Đại học, Lan bắt đầu yêu. Cô ấy chẳng tâm sự với tôi nhưng tôi đọc được niềm hạnh phúc, hân hoan về một tình yêu mới nhú trong đôi mắt luôn lấp lánh nụ cười của Lan. Biết chắc thời gian Lan giành cho mình sẽ bị sẻ chia cho người yêu cô ấy nhưng đó là một tất yếu không thể khác của cuộc sống. Tôi mừng cho bạn.
Sau một thời gian hẹn hò, yêu đương, cuối cùng Lan cũng công khai chàng trai may mắn đó với hội chúng tôi. Chàng trai dáng người dong dỏng cao, đôi mắt lém lỉnh toát lên vẻ thông minh ẩn sau cặp kính trắng, hoạt ngôn và đặc biệt anh tỏ ra rất chiều chuộng, yêu thương Lan. Tất nhiên, Lan thật sự hãnh diện về người yêu mình.
Nghe Lan tâm sự, bạn trai cô làm trong lĩnh vực truyền hình, phụ trách bên bộ phận quay phim, cũng thường xuyên phải đi đây đi đó nên thời gian hai người ở bên nhau thiệt thòi hơn so với các cặp đôi uyên ương khác. Lan không lấy điều đó làm phiền lòng, trái lại, cô luôn biết cách trân trọng khoảng thời gian hai người ở bên nhau và cố gắng quan tâm anh mọi lúc có thể, đơn giản chỉ là những tin nhắn nhắc anh khoác thêm chiếc khăn ấm vào ngày đông giá rét, hoặc nhớ mang theo chiếc khăn mùi xoa vì anh vốn là người nhiều mồ hôi trộm vào những ngày hè đổ lửa.
Biết tôi thân với Lan nên thi thoảng anh gọi điện cho tôi, nhờ tôi chăm sóc Lan chu đáo bởi cô ấy mỏng manh và dễ ốm, chỉ cần thời tiết chuyển mùa một chút cũng dễ cảm cúm hay nhức đầu, chứ chẳng được dẻo dai đến ương bướng như tôi. Hai anh em nói chuyện bông đùa vu vơ, và sau mỗi cuộc điện thoại ấy, trong tôi có cảm giác rất lạ. Hình như tôi ghen tị với tình yêu của bạn mình. Tôi nhấn chìm suy nghĩ tội lỗi này xuống đáy lòng, cố tỏ ra bình thản đối diện với anh và Lan mỗi khi họ quấn quýt bên nhau. Nhưng cảm xúc trong tôi quá mạnh, đến độ tôi cũng không thể cắt nghĩa được. Nó cuộn trào như sóng, phá tan mọi nguyên tắc đóng băng cố hữu trong tâm khảm tôi, nó thôi thúc tôi làm một điều gì đó.
Tôi nhận ra rằng, hình như tôi “thích” người yêu Lan. Cái cảm giác này quay cuồng, đeo đẳng tôi trong suy nghĩ suốt ngày này qua ngày khác cho tới khi tôi nhận ra mình đã… yêu anh ấy. Tôi bỏ về quê nửa tháng. Tắt điện thoại. Tắt mọi nguồn liên hệ. Tôi biết Lan đảo điên lo lắng vì không biết tôi đi đâu, bạn bè cuống cuồng tìm kiếm tôi trong vô vọng. Nhưng họ cũng không dám gọi điện thoại về hỏi bố mẹ tôi, phòng tôi không về nhà mà bỏ đi đâu đó, ắt bố mẹ lo lắng và mọi chuyện càng trở nên rắc rối. Đúng khi họ quyết định liên lạc với gia đình thì tôi trở lại trong bộ dạng của một người mới bước qua cơn khủng hoảng tồi tệ nhất. Và sau nửa tháng chôn vùi trong mơ suy nghĩ bề bộn, ngột ngạt, tôi đã quyết định nói tất cả tình cảm của mình với anh.
Video đang HOT
Tôi và anh bí mật hẹn hò, bí mật đi chơi (Ảnh minh họa)
Tôi biết, đó là điều tội lỗi không bao giờ có thể chấp nhận được, song tôi trang bị cho mình một loạt những lời biện hộ tôi cho là sáng suốt và thấu đáo nhất. Lời yêu đôi khi không nhất thiết phải nói nhưng cảm giác cần nhau thì không thể không bày tỏ. Lần đầu tiên tôi có cảm xúc đặc biệt như vậy đối với một người khác giới nhưng trớ trêu thay đó lại là người yêu của cô bạn gái thân thiết của tôi. Và trong cơn giằng xé ấy, tôi, rất giống phần đông những con người chấp nhận sống đúng với con người mình, đã không chọn cách thay bằng việc làm tổn thương chính mình trong câm lặng. Có thể đó là cách lý giải biện hộ của một kẻ sai trái nhưng tôi không hối hận. Tôi đã nhủ lòng mình thế đó. Hẳn rồi, nếu không thổ lộ với anh ấy, khác nào tôi có lỗi với tuổi trẻ của chính mình và chắc chắn điều ấy sẽ khiến tôi ăn năn, day dứt suốt phần đời còn lại.
Anh thật sự bất ngờ trước từng lời nói của tôi, và anh đọc được trong mắt tôi sự chân thành, si mê ngây dại. Tôi cảm nhận được sự ngại ngùng của anh mỗi lần tới nhà trọ thăm Lan và giáp mặt tôi. Nhưng không muốn dừng ở đó, tôi âm thầm tấn công anh. Ban đầu là những tin nhắn hỏi han về công việc, giao tiếp hàng ngày, sau là những lời yêu đương quyết liệt. Và càng bất ngờ hơn, anh thú thật rằng, anh ấn tượng với tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Nhưng ở tôi toát lên một vẻ gì đó quá mạo hiểm, quá phiêu lưu khiến anh – một người đàn ông ưa thử thách cũng cảm thấy gờn gợn. Và anh chọn Lan – bạn thân của tôi, một cô gái hiền lành, thùy mị, hứa hẹn là một người vợ lý tưởng cho tương lai.
Sau cuộc trò chuyện đó, tôi biết anh cũng có cảm tình với tôi. Hạnh phúc chen lấn nỗi đau đan cài trong lòng. Tôi và anh bí mật hẹn hò, bí mật đi chơi vào những tối thứ sáu, bí mật yêu đương sau lưng người bạn tôi quý mến nhất. Tôi đã trải qua những ngày tháng tuyệt vời nhất trong cuộc đời, có lúc tưởng như mình đang mắc kẹt ở thiên đường hạnh phúc, chỉ muốn ở bên anh mãi mãi, rời xa Hà Nội ngột ngạt, rời xa cô bạn thân quen với nhịp điệu trầm trầm đều đều từ ngày này qua ngày khác. Lén lút yêu đương, cái cảm giác ấy thỏa mãn thú phiêu lưu của tôi và rõ ràng tình yêu phiêu lưu mới thật sự khiến tôi đê mê, ngây ngất.
Có lẽ bí mật ấy chẳng bao giờ bị bại lộ, tôi cũng mãi mãi chấp nhận danh phận một người yêu của anh lén lút sau lưng bạn tôi, nếu như không phải một ngày cô ấy bắt gặp ánh mắt lúng túng, tội lỗi của tôi và anh trong bữa cơm tối. Cô ấy âm thầm theo dõi và bắt gặp chúng tôi ôm eo nhau đầy tình tứ phóng vun vút trên xa lộ, chạy trốn ra ngoại thành. Với một người mong manh yếu đuối như Lan, cô thật sự suy sụp. Lan không thể ngờ người “đâm” sau lưng mình chẳng ai khác lại chính những người cô ấy tin tưởng nhất. Lan phải nhập viện cấp cứu trong tình trạng suy kiệt thể lực và tránh bất cứ cuộc viếng thăm, gặp gỡ của tôi và anh.
Rời viện, Lan về quê nghỉ ngơi một thời gian để lấy lại cân bằng sau cú sốc quá khủng khiếp. Tôi và anh vẫn hẹn hò nhưng mùi vị cuộc tình giờ đã khác. Nặng nề. U uẩn. Dằn vặt. Nỗi ân hận và sai trái đã đánh tan tình yêu phiêu lưu, bất tử nhưng chỉ tồn tại trong thời điểm hoặc khoảnh khắc của chúng tôi. Tình yêu ấy không bền lâu và chúng tôi chia tay nhau không lâu sau đó.
Lan tránh mặt tôi và anh, cũng như tôi chẳng có mặt mũi nào gặp lại bạn. Và tôi cũng cắt mọi liên lạc với anh. Tôi vào Đà Nẵng làm việc, Lan vào Sài Gòn, còn anh vẫn mải miệt theo những dự án truyền hình tận Tây Bắc. Ôm nỗi cô đơn, tôi mới thấm thía sự ích kỷ, tham lam đã lấy đi của tôi những thứ quý giá, đáng trân trọng nhất. Nước mắt chảy tràn đầy khóe mắt, mặn đáng…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người con gái dự bị
Có lẽ em không thể tiếp tục sống trong vai ""người con gái dự bị"" của anh thêm ngày nào nữa.
Dừng lại nhé những phút giây em nghẹn ngào trong nước mắt...
Dừng lại nhé những vết cắt hằn sâu trong trái tim bé nhỏ...
Dừng lại nhé những khoảnh khắc em bàng hoàng khi nhìn ra sự thật...
Dừng lại nhé trái tim thôi thổn thức, loạn nhịp khi mất đi yêu thương...
Dừng lại nhé những nụ hôn yêu không cảm giác...
Dừng lại nhé ánh mắt không còn hình bóng em...
Dừng lại nhé khi trái tim anh đã thuộc về bên một người khác...
Dừng lại nhé những đêm nằm gào khóc như một kẻ vô hồn mộng mị...
Dùng lại nhé những nỗi nhớ đầy vơi...
Dừng lại nhé những khoảng lặng vô hồn.....
Tình yêu đầu em yêu sắm đắm, yêu điên dại, cồn cào trong nỗi nhớ và nước mắt. Ánh mắt anh đã ngừng lại nơi trái tim em, và rồi tình cờ như duyên số định mệnh "em đã yêu anh". Yêu nụ cười trong trẻo, yêu ánh mắt đa tình, yêu bờ môi ngọt ngào đã bao lần siết chặt trái tim em, yêu cả sự quan tâm đến vô tình hờ hững, yêu cả cách anh nói lời " chia tay"... Em đã yêu anh quá nhiều, yêu hơn chính bản thân mình để rồi em tự chuốc lấy nỗi đau cho riêng mình em.
Vì em là con gái nên sẵn sàng trao đi tất cả, dâng hiến trọn vẹn trái tim mình nhưng em chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa mênh mông sa mạc, là giọt nước đơn độc trong biển cả bao la... Chẳng bao giờ em có được tình yêu thực sự nơi trái tim anh - Trái tim quá nhiều vách ngăn không dành cho riêng em.
Em phải buông tay để tập sống một cuộc sống mới... (Ảnh minh họa)
Vì em là con gái nên phải gắng gượng sau nỗi buồn, phải biết nuốt nước mắt vào trong vì anh nói "Khi anh đang ở cạnh cô ấy thì đừng có nhắn tin hay gọi điện cho anh, lúc đó cô ấy biết lại giận anh, xoăn ngốc của anh à". Câu nói này mâu thuẫn quá, anh có nhận ra không? Em thương mình mà cũng giận mình thật nhiều. Giá mà em đến trước thì có lẽ mọi chuyện đã khác nhưng vì em đến sau, vì em yêu anh nên sẵn sàng chấp nhận tất cả, chấp nhận làm kẻ dự bị trong trái tim anh. Anh gọi em là "xoăn ngốc của anh" nhưng lại nói sợ người ấy giận, vậy có khi nào anh hiểu cho trái tim em, cho nỗi đau làm kẻ đến sau không anh?
Vì em là con gái nên khi yêu thường ngốc nghếch mù quáng, làm tất cả chỉ để mong nhìn thấy nụ cười của anh nhưng rồi lại luôn mỉm cười và nhủ lòng phải cố gắng khi thấy anh gọi câu "vợ ơi" mà không hiểu rằng em sẽ chẳng bao giờ đứng ở vị trí đó đâu.
Khi nhìn thấy anh đi bên người con gái ấy, đôi bàn tay vẫn nắm chặt và ôm em bao ngày giờ lại nắm tay một người con gái khác, nhưng vẫn chỉ là thế thôi. Em không thay đổi được sự thật, em chỉ có thể cúi mặt bước ngang qua như một kẻ đi đường, những giọt nước mắt trực trào nơi khóe mắt như muốn nổ tung giữa nỗi đau và sự hờn ghen, thương cho trái tim mỏng manh yếu đuối, thương cho bản thân yêu anh mù quáng, thương cho chính mình - Một tình yêu điên dại bởi vì đơn giản em là con gái.
Khi một cuộc tình tan vỡ anh vội vàng đi tìm niềm hạnh phúc mới, niềm hạnh phúc bên cạnh người con gái khác, anh đến bên em khi anh buồn, khi anh cô đơn, khi anh và người ấy giận nhau... Em vẫn dang đôi tay bé nhỏ để ôm anh, vẫn luôn ở bên anh, để nuôi dưỡng những kỷ niệm về anh, những kỷ niệm chan đầy nước mắt, những kỷ niệm của một tình yêu dự bị. Còn em, khi một cuộc tình tan vỡ, em tìm đến niềm đau, niềm đau của bất tận.
Vì em là con gái nên chưa bao giờ em có đủ can đảm mạnh mẽ để nói hai từ "chia tay" khi mà trái tim em đã phải chịu quá nhiều tổn thương. Em vẫn rất yêu anh, ạnh ah! Nhưng em phải chia tay những thứ không thuộc về em, em phải buông tay để tập sống một cuộc sống mới, phải rời xa để anh được bình yên. Có lẽ anh cũng đã rất mệt mỏi và điều duy nhất em hiểu người con gái ấy nếu biết ra sự thật này cũng sẽ đau khổ, sẽ dằn vặt, sẽ lại giống em.
Vì em là con gái nên em chấp nhận dừng lại để anh được hạnh phúc, để tình yêu ấy mãi là bí mật của riêng anh và em, để mọi thứ dần lắng xuống theo nhịp điệu thời gian để tất cả chỉ còn là dấu chấm.
Và rồi vì em là con gái nên lúc nào lỗi cũng thuộc về em...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Kiểm tra anh ấy có ngoại tình bằng cách... Người bạn đời có những động thái đáng nghi ngờ nhưng bạn vẫn còn chưa chắc chắn về nguyên nhân khiến anh ấy trở nên "kỳ cục" như thế? Rất có thể là anh ấy đang ngoại tình. Từ ngày này qua ngày khác, sự khác biệt về thái độ của người bạn đời ngày càng trở nên rõ ràng. Mặc dù đã...