Người phụ nữ mắc căn bệnh đau đớn nhất thế giới
Kayla Hansen mắc căn bệnh mà nỗi đau của nó mang lại hơn cả khi sinh con, gãy xương hay hóa trị ung thư.
Cuộc sống của Kayla Hansen (sinh năm 1989), đến từ Arizona, Mỹ bắt đầu bị đảo lộn kể từ năm 2015 khi cô vô tình đ.ập tay vào cửa xe. Cô không ngờ tai nạn nhỏ lại khiến bản thân mang theo căn bệnh đau đớn, cơ thể l.ở l.oét và không thể tự làm nhiều thứ.
Kayla Hansen bị chấn thương hai tay trong một cú va đ.ập với ôtô. Một năm sau cơ thể cô xuất hiện những vết l.ở l.oét, chảy mủ đau đơn. Ảnh: Barcroft Images.
Tai nạn bất ngờ mang theo nỗi đau cả đời
Tháng 12/2015, Kayla bất ngờ bị đ.ập tay vào hai cánh cửa xe hơi. Chấn thương có thể xảy ra thường xuyên đó lại dẫn tới tình trạng nguy hiểm và không thể tưởng tượng được cho người phụ nữ này.
Một năm sau vụ chấn thương nói trên, cô đến bệnh viện kiểm tra vì tình trạng nóng rát “như bị thiêu đốt từ bên trong”. Theo Daily Mail, căn bệnh khiến mỗi hành động tiếp xúc của Kayla cũng trở thành một cơn đau thấu xương. Cô không thể lái xe, thậm chí rửa tay cũng làm làn da trở nên phồng rộp.
Ban đầu, các bác sĩ không tin, cho đến khi chứng kiến những tổn thương trên da của Kayla. Sau khi nghiên cứu, họ chẩn đoán cô mắc hội chứng đau khu vực phức tạp (CRPS). CRPS là tình trạng hệ thống thần kinh tấn công toàn bộ cơ thể của người bệnh.
Hầu hết người mắc đều phải trải qua cơn đau đớn toàn thân, cảm giác như bị bỏng, thiêu đốt từ bên trong hoặc bị ai đó đ.âm, cắt da thịt.
Tuy nhiên, các bác sĩ vẫn không thể giải thích được nguyên nhân kích hoạt căn bệnh là từ đâu. Cứ 4.000 người sẽ có 1 người bị CRPS tấn công ở một mức độ nào đó.
Các vết loét bắt đầu từ hai cánh tay sau đó lan rộng ra toàn cơ thể, thậm chí trên da đầu. Ảnh: NZ Herald.
Cuộc sống đảo lộn vì chứng bệnh lạ
Video đang HOT
Nói về thử thách tồi tệ nhất đời mình, Kayla chia sẻ với Barcroft TV trong một cuộc phỏng vấn: “Ở một số người, CRPS sẽ chỉ xuất hiện trên một cánh tay hoặc một chân nhưng tôi lại là trường hợp bị CRPS toàn thân”.
Hội chứng đau khu vực phức tạp được đ.ánh giá là căn bệnh đau đớn nhất thế giới. Nỗi đau của nó mang lại vượt xa cả nỗi đau khi sinh con, gãy xương hay hóa trị ung thư. CRPS còn có biệt danh là “bệnh t.ự t.ử” vì số lượng người tìm đến cái c.hết sau khi không chịu nổi nỗi đau cơ thể rất cao.
Nữ bệnh nhân miêu tả cảm giác đau đớn không thể tồi tệ hơn: “Từ đầu đến chân giống như ai đó đổ xăng vào và châm mồi lửa đốt, sau đó lại đưa vào máy nghiền rác”. Kayla đang ở giai đoạn 4 của bệnh – tình trạng nặng nhất của hội chứng đau khu vực phức tạp.
Nếu “chấm điểm” cho nỗi đau mà Kayla phải chịu đựng từ 1 đến 10 thì hầu hết cơn đau đều ở mức cao nhất. “May mắn một số ngày nỗi đau giảm xuống mức 9 hoặc 9,5 nhờ thuốc giảm đau. Nhưng không bao giờ nó xuống thấp hơn nữa”, cô kể.
Chỉ 2 năm sau khi mắc bệnh, tình trạng l.ở l.oét của Kayla đã lan từ cánh tay phải xuống đến bàn tay và toàn cơ thể, thậm chí cả da đầu. Cô sử dụng một loại kem giảm đau dành cho những người xạ trị để bôi, nhằm giảm thiểu mức độ đau đớn, dù không nhiều.
“Tôi không thể lái xe hay làm bất kỳ điều gì, thậm chí là rửa tay. Nó khiến tôi căng thẳng và lo lắng vì mình trở nên phụ thuộc vào người khác”, NZ Herald dẫn lời bệnh nhân.
Trước khi mắc bệnh, Kayla là quản lý một nhà hàng Italy. Từ khi phát hiện mắc CRPS, hình ảnh một người phụ nữ trẻ độc lập, hòa đồng không còn, thay vào đó, cô phải gắn chặt với chiếc giường và sống phụ thuộc vào mẹ, nhờ bà giúp đỡ những việc nhỏ nhất như tắm hay đi vệ sinh.
Kayla Hansen tìm nhiều cách để giảm bớt đau đớn do CRPS gây ra. Cô phải tự thích nghi và sống cùng nó cả đời. Ảnh: Daily Mail.
Tìm cách sống chung với căn bệnh đau đớn nhất thế giới
Mắc chứng bệnh lạ lùng và đau đớn nhưng Kayla vẫn tìm nhiều cách để thích nghi với nó. Nhiệt độ trung bình của Arizona khoảng 30 độ C.
Điều kiện thời tiết càng làm cho tình trạng bệnh của Kayla tồi tệ hơn. Trong những tháng hè, nhiệt độ vượt mốc 38 độc C, người phụ nữ này phải ở trong phòng ngủ và theo dõi cẩn thận. Điều hòa luôn mở ở 18 độ C để giữ cho các vết l.ở l.oét không bị kích thích.
CRPS không có cách chữa trị nhưng có thể thuyên giảm nhờ vào một số biện pháp. Chính vì vậy, trong suốt 5 năm mắc bệnh, cô luôn thử nhiều cách để kiểm soát mức độ đau đớn.
Nữ bệnh nhân chia sẻ: “Tôi đã trải qua một vài lần điều trị kể từ khi mắc CRPS như tiêm truyền ketamine – loại dược phẩm cho những người đau mạn tính nghiêm trọng hay gây mê 10-15 dây thần kinh cảm giác”. Tuy nhiên, tất cả cách đó đều không hiệu quả.
“Lúc đầu, tôi rất thất vọng vì thử biện pháp nào cũng thất bại. Nhưng qua khỏi cảm giác buồn bã, tôi đã chấp nhận nó và sống chung như một phần của đời mình”, Kayla nói thêm.
Theo Versus Arthritis, hội chứng đau khu vực phức tạp (CRPS) là một tình trạng khó chịu, đau đớn sau chấn thương nào đó (chẳng hạn như gãy xương, bong gân…). CRPS thường chỉ ảnh hưởng đến một cánh tay hoặc chân. Một nghiên cứu cho biết ở Anh có khoảng 3.800 người mắc hội chứng này mỗi năm. Tại Mỹ, cứ 100.000 người thì có 5,5 – 26,2 người mắc/năm.
Nguyên nhân gây CRPS vẫn chưa có kết luận cụ thể nhưng được cho là các dây thần kinh ở khu vực bị ảnh hưởng trở nên nhạy cảm hơn.
Cô gái ung thư m.áu: 'Chỉ có một con đường là chiến đấu'
Ung thư ập đến quá nhanh. Chỉ trong vòng ba ngày Trinh ra m.áu chân răng không thể cầm, đi khám, nhập viện cấp cứu, nguy cơ t.ử v.ong do xuất huyết não.
Ba ngày mà xoay vòng cả một số phận. Khi ấy là tháng 9/2019, chị Đinh Thị Tuyết Trinh, 28 t.uổi, biết mình bị bệnh bạch cầu cấp dòng lympho B - ung thư m.áu cấp.
Bác sĩ tư vấn bệnh của Trinh nếu không chữa, tiên lượng sống chỉ 4 tháng. Nếu chọn điều trị, chi phí ít nhất vài tỷ đồng. Tuy nhiên, bệnh nhân có đáp ứng thuốc và kéo dài được sự sống hay không, bác sĩ không dám hứa.
Trinh sốc, ôm chồng khóc mấy tiếng đồng hồ ở hành lang bệnh viện. Công việc đang trên đà thăng tiến, hai vợ chồng đã sẵn sàng có em bé, Trinh không chấp nhận để cuộc sống trôi tuột qua lãng xẹt như thế.
"Tôi không muốn c.hết. Tôi còn quá trẻ, tôi còn người chồng tuyệt vời muốn chung sống suốt đời, còn cha mẹ, hai em gái. Tôi không thể buông xuôi", Trinh nói.
Khát khao sống mãnh liệt đã vực Trinh dậy. Chị xin nghỉ việc marketing lương cao, ổn định, để tập trung chiến đấu với ung thư. Trước khi vào Bệnh viện Huyết học và Truyền m.áu TP HCM hóa trị, Trinh luôn tin mình sẽ khỏi. Chị động viên bố mẹ: "Bệnh của con chữa được, đừng lo".
Trinh bảo chị tin tưởng hoàn toàn vào phác đồ điều trị của bác sĩ. Tình yêu thương, động viên của gia đình cũng giúp chị mạnh mẽ hơn.
Bức ảnh này Trinh tự chụp ngay sau khi bị sốc thuốc, để tự động viên mình vừa bước qua cửa tử. Ảnh: Nhân vật cung cấp
Trinh chủ động tìm đọc các tài liệu y khoa và hỏi thông tin từ những người bạn bác sĩ về bệnh tình. Chị biết các giai đoạn hóa trị tác động như thế nào đến cơ thể, từ đó chuẩn bị tinh thần để không hoang mang nếu sốc thuốc, hay suy kiệt.
Chị hiểu bệnh mình nan y, không khỏi hoàn toàn và phải chung sống suốt đời. Thậm chí, chị sẽ phải đối mặt với cái c.hết bất cứ lúc nào.
"Nhưng tôi chỉ có một con đường là chiến đấu. Vì thế tôi sẵn sàng đón nhận mọi kết quả", người phụ nữ chia sẻ.
Phác đồ của Trinh trong 9 tháng gồm 5 đợt hóa trị, mỗi đợt dài 45 ngày. Vòng đau đớn từ ngấm hóa chất, suy nhược, sốt, ói, truyền kháng sinh, hồi phục... lập đi lập lại khiến chị bận đến mức chẳng còn thời gian nghĩ đến chuyện tiêu cực. Thay vì than thở, Trinh cười nhiều, pha trò, rủ cả phòng bệnh cùng hát karaoke, xem phim, cổ vũ bóng đá. Không khí bệnh tật vì thế đôi khi cũng biến mất đi.
Trinh (mũ đỏ) cùng các bệnh nhân chung phòng chụp ảnh kỷ niệm ăn Tết trong bệnh viện. Ảnh: Nhân vật cung cấp
Bên cạnh đó, Trinh thực hiện chế độ sinh hoạt khoa học, luôn ngủ trước 22h để cơ thể phục hồi, dậy sớm để thiền, tập vẩy tay. Vì hệ miễn dịch yếu ớt như một em bé sinh non, Trinh tuyệt đối ăn chín, uống nước sôi để nguội. Thói quen ăn hàng quán hay la cà khắp nơi cũng từ bỏ.
Ở Khoa Ghép tế bào Viện Huyết học và Truyền m.áu TP HCM, Trinh là một trong những bệnh nhân nặng, nhưng là người lạc quan nhất "nhà". Lê Minh Thiện, người bạn thân đồng bệnh với Trinh, đang điều trị tại khoa vẫn nhắc mãi về cô gái.
Ngày đầu vào viện, Thiện hay buồn rồi khóc, các bệnh nhân khác chỉ nhìn anh với ánh mắt thông cảm. Trinh thì khác. "Chị ấy xách luôn cây truyền nước biển trên tay, xăm xăm đến giường em rồi hỏi han đủ chuyện. Nếu không có cái đầu trọc đặc trưng, em nghĩ chị ấy là hoạt náo viên cơ", Thiện kể.
Thiện cho biết, nhìn Trinh, "em nghĩ, biết đâu mình cũng sẽ sống, sẽ được ra viện với kết quả đẹp giống chị. Ủ dột cũng bệnh, chi bằng mình lạc quan".
Thế là hai chị em thành một "cạ". Cứ đỡ đau, hai chị em lại ngồi tâm sự. Ngày nào bạch cầu tăng, thì cùng nhau đặt đồ ăn về phòng tự thưởng cho mình đã chiến đấu kiên cường. Dần dần, Thiện quen và chấp nhận căn bệnh.
Hiện tại tế bào ung thư m.áu ác tính trong cơ thể Trinh đã âm tính. Để phòng ngừa sự xâm lấn của tế bào ung thư lên não, tuần tới Trinh sẽ xạ trị ngoại trú 9 ngày. Bác sĩ thông báo "cuộc chiến này Trinh đã chiến thắng". Giai đoạn tới cô chỉ cần duy trì, tái khám.
Nhìn lại quãng đường đã qua, Trinh tự hào vì đã chiến đấu hết mình. Chị biết ơn các y bác sĩ đã tận tình chăm sóc cứu chữa, và cảm ơn chồng, gia đình đã sát cánh suốt những ngày cận tử.
Vượt qua được cái c.hết, Trinh lập quỹ "Win team" hỗ trợ một phần tài chính cho bệnh nhân ung thư có hoàn cảnh khó khăn. Chị mong quỹ ngày càng phát triển để có thể giúp đỡ được nhiều bệnh nhân, đặc biệt là các bệnh nhi cơ hội được chữa trị đầy đủ theo đúng liệu trình.
"Bị ung thư là điều không ai muốn nhưng đã vào tình thế không thể thay đổi, hãy chọn lạc quan để giúp cơ thể vận hành cơ chế "tự chữa lành". Hãy mạnh mẽ chiến đấu, hãy nhìn nhận đúng đắn về cái c.hết, một khi không sợ c.hết nữa, bạn sẽ chẳng sợ gì cả", Trinh nhắn nhủ.
Làm gì khi trong nhà có 2 người mắc loại ung thư gặp nhiều nhất ở hai giới? Cháu có bố 56 t.uổi bị ung thư đại trực tràng giai đoạn 3, sau phẫu thuật đang được điều trị hoá chất. Chị gái cháu mới đây đi khám cũng phát hiện ung thư đại trực tràng dù không có biểu hiện gì. Cháu rất lo lắng, không hiểu căn nguyên bệnh do đâu, tiên lượng điều trị như thế nào? Việc...