Người mẹ chồng mẫu mực của tôi muốn tái giá
Khi tôi ra sức động viên, chúc mừng mẹ chồng thì chồng tôi giận dữ hét lên: “Mẹ nghĩ cái gì vậy hả? Mẹ đã hai thứ tóc trên đầu còn bày vẽ chuyện tái giá làm gì để thiên hạ họ cười vào mặt tụi con đây này”.
Tôi lấy chồng đã được hai năm. Chồng tôi là con trai út của gia đình, trên có 2 chị gái hiện đã đi lấy chồng xa. Từ nhỏ khi sinh ra, anh đã không may mắn vì thiếu đi bàn tay chăm sóc của người cha. Có lẽ vì thế mà mọi người trong nhà đã dồn hết tình yêu thương cho anh, đặc biệt là mẹ.
Đối với tôi, mẹ chồng là người tâm lý, biết quan tâm và yêu thương nàng dâu. Kể từ ngày lấy anh, tôi xem mẹ chồng như người mẹ thứ hai của mình. Vì bà là người sâu sắc, biết quan tâm và sẻ chia cùng con dâu. Tôi cũng rất thương và quý trọng bà. Thậm chí, tôi xem bà như một tấm gương vì đức hi sinh cao cả mà không phải người người phụ nữ nào ở hoàn cảnh như bà cũng có thể làm được. Chắc vì thế mà khu phố hễ cứ muốn nhắc nhở hay giáo dục gia đình nào thì bác tổ trưởng lại cứ đem quan hệ mẹ chồng nàng dâu của chúng tôi ra để nói.
Cho đến một dạo nọ, tôi cùng chồng đi siêu thị thì nghe mấy bác ở khu phố cứ nhìn chúng tôi rồi thì thầm cười với nhau. Lúc đầu, tôi cứ nghĩ chắc họ đang bàn tán về chuyện tôi đã kết hôn lâu mà chưa có con nhưng không phải. Một bác gọi tôi lại và còn hỏi tôi rằng mẹ chồng cháu đã nói chuyện gì với cả nhà chưa? Tôi và chồng đều ngạc nhiên trả lời không biết.
Sau khi tôi thắc mắc thì mới biết họ hỏi chuyện mẹ chồng tôi tái giá. Tôi thì lớ ngớ không tin thật. Trong khi đó, chồng tôi lại nổi giận đùng đùng quát tháo mấy bác đó bịa chuyện bôi nhọ mẹ anh. Anh còn khẳng định là không bao giờ xảy ra việc ấy vì mẹ đã ngoài 60 t.uổi rồi.
Kể từ ngày lấy anh, tôi xem mẹ chồng như người mẹ thứ hai của mình. (Ảnh minh họa)
Sau khi về đến nhà thấy mẹ chồng, tôi liền hỏi thì mẹ ậm ừ nói việc đó là có thật và đang định nói với hai đứa nhưng nhiều lần ngập ngừng không muốn. Tôi thấy mặt mẹ đỏ bừng có chút ngại ngùng, e thẹn. Tôi rối rít chúc mừng mẹ vì ở t.uổi của mẹ dù đã già nhưng cũng cần có một người đàn ông bên cạnh để bầu bạn tâm sự hàn huyên. Tôi nghe mẹ bảo đó là bác Minh, thợ sửa xe của khu phố bên và cũng có hoàn cảnh giống như mẹ.
Ai chứ bác ấy thì tôi biết vì bác cũng có tiếng ở xóm, là người đàn ông hiền lành, tốt bụng, một tay nuôi hai con trưởng thành, thành đạt.
Video đang HOT
Khi tôi ra sức động viên mẹ thì chồng tôi giận dữ hét lên: “Mẹ nghĩ cái gì vậy hả? Mẹ đã hai thứ tóc trên đầu còn bày vẽ chuyện tái giá làm gì để thiên hạ họ cười vào mặt tụi con đây này”.
Nghe anh bảo vậy, mẹ chồng cúi mặt không nói gì cả nhưng trông bà có vẻ rất buồn. Sau đó, bà âm thầm bỏ lên phòng khóa trái cửa mà không xuống ăn cơm trưa. Tôi phải lên gọi hai ba lần nhưng bà không chịu mở, nghe có tiếng khóc ở bên trong, tôi không gõ cửa nữa và đi xuống. Tôi nghĩ bây giờ bà cần có một khoảng thời gian yên tĩnh để suy nghĩ.
Bữa cơm trưa chỉ có hai vợ chồng ăn, tôi cố gắng giải thích cho anh hiểu chuyện mẹ quyết định đi bước nữa cũng là chuyện bình thường thôi. Người đời đã có câu “con chăm cha không bằng bà chăm ông” huống hồ mẹ tuy hơn 60 t.uổi nhưng trông còn rất khỏe mạnh và hồng hào. Mẹ chồng cũng cần có một chỗ dựa lúc về già bên cạnh chứ.
Anh cấm tôi không được nhắc đến chuyện nhảm nhí ấy thêm một lần nào nữa trong căn nhà này. (Ảnh minh họa)
Nói một hồi chồng tôi im lặng, tôi cứ tưởng anh đã thông suốt đầu óc rồi và sẽ đồng ý chuyện của mẹ. Ai dè, chồng tôi với vẻ mặt hằm hằm đứng dậy rồi quát lớn vào mặt tôi. Anh bảo chuyện này làm anh thấy xấu hổ, nhục nhã vô cùng. Anh cấm tôi không được nhắc đến chuyện nhảm nhí ấy thêm một lần nào nữa trong căn nhà này. Anh nói rằng mẹ già rồi, sớm chẳng lấy chồng, giờ lại đòi tái giá thì chẳng ra làm sao. Sau đó, anh bỏ đũa không ăn cơm nữa và lên phòng đóng rầm cửa lại.
Hai chị gái của anh nghe được tin thì chị cả đang trong Sài Gòn gọi điện về bảo rằng đồng ý để mẹ đi bước nữa cho đỡ cô đơn. Chị hai cũng về và nói nếu mẹ vui thì các con cũng không nên ngăn cản. Riêng chồng tôi vẫn một mực không đồng ý và bảo nếu bà nhất quyết tái giá thì đừng nhìn mặt anh nữa.
Vài ngày sau đó, hai anh con trai bác Minh cũng từng qua nhà tôi một lần, đề cập tới nguyện vọng đón mẹ chồng tôi về bên đó. Họ rất nhiệt tình và hỏi nếu chúng tôi cần gì thì cứ bảo để bên đó lo. Nhưng chồng tôi nổi nóng đuổi hết mọi người về. Mẹ chồng tôi thì buồn bã, mấy hôm nay chỉ ăn có một ít cơm, cũng không nói gì. Nhìn bà như vậy tôi thương quá, tôi phải làm sao để chồng hiểu và thông cảm với bà bây giờ?
Theo Afamily
Quên ghi chép số t.iền 19 ngàn đồng, chị mình bị anh rể đ.ánh đ.ập chửi rủa
19 ngàn quên không ghi vào sổ mà anh rể lôi chị mình ra vừa đ.ánh vừa mắng vì tội có đồng t.iền cũng không biết giữ...
Chào các chị em ở mục tâm sự mình bức xúc quá nên phải lên đây xả stress ạ. Mình năm nay hơn 25 t.uổi chưa lập gia đình. Nhưng nhìn cảnh chị gái ruột của mình có gia đình mà không hề có hạnh phúc khiến mình chán nản và chẳng muốn tin vào thứ gọi là tình yêu và hạnh phúc gia đình.
Chị mình năm nay 29 t.uổi, đã có hai cháu, một gái một trai, khỏe mạnh và xinh xắn. Chị mình cũng đâu phải dạng cù lần ở nhà ăn bám chồng cho cam. Chị có việc làm đàng hoàng, là kế toán của một công ty xuất nhập khẩu, luôn hòa đồng và biết cách quan tâm đến mọi người. Thế nhưng anh rể mình lại luôn coi thường chị ra mặt. Anh ta khinh chị mình vì xuất thân từ tỉnh lẻ mặc dù gia đình mình khá giả.
Anh ta chưa bao giờ quan tâm đến gia đình mà phó thác tất cả mọi việc cho chị. Thay vì việc lo lắng xem vợ con sống như thế nào, thì anh rể chỉ toàn quát mắng, dọa nạt, làm vợ con cứ co ro cúm rúm, căn nhà rất hiếm khi có tiếng cười đùa.
Có lần chị gái mình bận đi công tác một tuần nhưng anh ta lại không hề đi đến đón con ở trường. Đến lúc mình đến nơi thì thấy cháu gái ngồi giữa ngã ba đường khóc bảo đợi mãi mà bố không đến đón. Đến con anh ta mà anh ta còn vô trách nhiệm như vậy thì thử hỏi anh ta còn quan tâm được đến ai? Do hai đứa cháu của mình ngày một thiếu thốn tình cảm và sự uốn nắn của người cha nên gần đây thỉnh thoảng cãi bướng và rất có thể chuẩn bị trở nên xấu tính và lì lợm khiến mình và chị gái rất lo lắng.
Chị gái mình luôn phải nhún nhường và cố gắng giữ hạnh phúc gia đình mà không được. (Ảnh minh họa)
Anh ta bỏ mặc người đàn bà anh ta gọi là vợ không một chút quan tâm hay hỏi han khi chị mình ốm đau. Ở trong gia đình, chị mình còn không được quyền cười nói hay mua sắm cho bản thân bất cứ thứ gì. Chỉ cần chị mình mua một cái áo mới thôi là anh ta sẽ ca một bài dài về sự tiết kiệm và nỗi khó nhọc kiếm ra đồng t.iền của bản thân. Trong khi hàng ngày, anh ta vui chơi giải trí và rèn luyện sức khỏe ở phòng tập gym. Anh ta tâm đắc với tủ giày thể thao và những chiếc áo hàng hiệu của riêng mình. Trong khi chị mình và con cái phải mặc những chiếc áo hàng chợ rẻ t.iền.
Mỗi một tháng anh rể chỉ lo khoản đóng học phí cho con thế là trọn trách nhiệm làm cha. Còn các khoản chi tiêu ăn uống hay mua sắm trong gia đình anh đều phó mặc cho đồng lương có hạn của vợ. Có những tháng thiếu t.iền chị phải vay tạm mình để trả nợ t.iền điện nước nếu không sẽ bị cắt điện.
Thế mà ra ngoài anh ta luôn đóng vai một anh chồng tội nghiệp. Anh bảo chị mình bao nhiêu năm qua chưa bao giờ đóng góp được cho gia đình đồng nào thế mà suốt ngày đi làm từ sáng tới chiều coi cái nhà như chỗ trọ. Thế anh ta nghĩ hai đứa con anh ta tự sinh ra, tự lớn lên và khỏe mạnh, thông minh như vậy sao?
Có lần chị mình bảo anh ta đưa thêm t.iền chi dùng cho gia đình. Anh ta nói thẳng vào mặt chị gái mình: "Tao kiếm c.hảy m.áu mắt ra mới được vài đồng t.iền lương đó, không thể đưa cho mày tiêu được. Mà không hiểu mày tiêu những gì mà hết 100 nghìn một ngày. Cả ngày bố con tao chỉ ăn của mày 1 bữa tối. Hết thế nào được 100 ngàn?". Rồi anh ta bắt chị gái mình từ giờ chi tiêu bất cứ khoản gì cũng phải ghi lại báo cho anh. Nghe chị gái ấm ức kể lại mà mình sôi m.áu chỉ muốn cho anh rể một bài học.
Giờ 2 chị em mình chẳng biết phải làm sao nữa. (Ảnh minh họa)
Sáng hôm thứ 3 vừa rồi đi chợ, chị chẳng may quên không ghi số t.iền 19 ngàn đồng mua chai nước mắm. Thế là anh ta hùng hổ vừa c.hửi vừa đ.ánh chị mình thâm tím mặt vì cái tội làm mất t.iền, có đồng t.iền cũng không biết giữ cẩn thận.
Không thể chịu đựng được nữa nên dưới tác động của mình, chị mình quyết định li hôn. Nào ngờ anh ta tuyên bố thẳng thừng có chia tay cũng nhất định sẽ giành phần nuôi con và bảo: "Đừng hòng ăn được cái nhà này của tao, nhà là của tổ tiên tao cho, nên mày có ra đi cũng trắng tay thôi". Rồi sau đó anh ta gọi điện thoại cho mẹ mình bảo bà dạy lại con gái, đừng có để con cái vô học, vô đạo đức như thế, khiến mình cảm thấy kinh tởm vô cùng.
Giờ chị mình và các cháu đang sống cùng mình. Nhưng anh ta ngày nào cũng nhắn tin gọi điện thoại đe dọa chị em mình. Hắn nói đã thuê luật sư giỏi và đòi bằng được quyền nuôi con, đến lúc đó chị mình muốn gặp con cũng đừng mong. Tính anh ta rất côn đồ lại cực đoan nên chị gái mình đang rất sợ. Mình cũng chưa biết làm cách nào bây giờ. Mọi người có thể cho chị em mình lời khuyên lúc này được không?
Theo Afamily
Cơn bão nghiêng đêm… Trái tim em nguội lạnh không phải vì hết yêu anh mà là cảm giác của một người bệnh nhưng không được chữa đúng thuốc nên cứ thế kiệt quệ. Anh à! Ngày mai, em là cô dâu đấy. Nhưng... người đàn ông đi bên cạnh cuộc đời em lại không phải là anh mà là một người khác. Nghe có vẻ kỳ...