Người mẹ cầu xin “ông trời” đừng cướp nốt đứa con cuối cùng
Nằm trong vòng tay mẹ, đứ.a b.é khò khè thở từng hơi yếu ớt. Thi thoảng lại nhăn mặt lại vì đa.u đớ.n. Người mẹ trẻ rớt nước mắt, bởi chị bất lực nhìn con bị hàn.h h.ạ. Vì hoàn cảnh quá nghèo không đủ tiề.n phẫu thuật căn bệnh tim bẩm sinh cho con.
Trong chuyến đi công tác, tôi nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ, từ bên kia đường dây là tiếng khóc nức nở của người phụ nữ xin cứu giúp đứa con mình bị tim bẩm sinh, do hoàn cảnh quá khó khăn, gia đình không có tiề.n để phẫu thuật. Lần theo thông tin người phụ nữ cung cấp, tôi tìm đến nhà chị Nguyễn Thị Hải (SN 1988), trú tại thôn Dư Nhân, xã Thanh Phong, huyện Thanh Liêm.
Hơn 1 tuổ.i, nhưng bé Linh phải chịu bao đa.u đớ.n vì bị căn bệnh tim.
Tôi chạnh lòng khi nghe chị nói về gia cảnh đáng thương của gia đình mình. Năm 2008, chị Hải và anh Cao Văn Toản (SN 1984), hai phận nghèo bén duyên với nhau về sống trong căn nhà ngói cấp 4 lụp xụp.
Dù đói khổ, khó khăn, nhưng bù lại vợ chồng chị lại hết mực yêu thương nhau, chăm lo làm ăn. Năm 2010, hai vợ chồng vui mừng chào đón đứa con đầu đời là cháu Cao Thành Doanh. Niềm vui ấy càng nhân lên khi năm 2012, chị Hải sinh thêm một b.é gá.i là Cao Nguyễn Khánh Linh.
Nỗi đau của gia đình nhỏ hiện dần qua mỗi lời kể nghẹn ngào của người vợ, người mẹ trẻ. Đầu năm 2013, cháu Doanh do sơ ý ngã xuống ao nước sau nhà rồi mất. Từ khi cháu Doanh mất, cháu Linh đột nhiên trở nên ốm yếu, cứ khóc thét suốt ngày, mặt mũi chân tay tím tái. Thấy con có biểu hiện bất thường chị Hải bàn với chồng đưa con đi khám. Chưa kịp đứng vững sau sự ra đi đột ngột của đứa con đầu, hai vợ chồng bàng hoàng khi nhận kết quả từ bác sỹ, cháu Linh bị tim bẩm sinh phức tạp.ư
Thi thoảng bé Linh lại nhăn mặt vì đa.u đớ.n.
Biết bệnh tình của cháu rất nguy hiểm nên anh chị đã đưa con lên bệnh viện E Hà Nội để khám lại, sau khi khám các bác sĩ cho biết cần phải mổ ngay lần đầu để kịp cứu chữa cho cháu. Gia đình nghèo khó, chỉ dựa vào hai sào ruộng, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời chỉ đủ sống, bây giờ không biết kiếm đâu ra tiề.n để lo viện phí.
Video đang HOT
Về nhà, anh Toản bán sạch những đồ đạc có giá trị trong gia đình, chạy vạy, vay mượn khắp nơi để lo tiề.n viện phí cho cả mổ lần đầu. Mừng vì ca mổ thành công, nhưng cái lo của đôi vợ chồng vẫn ngổn ngang trăm bề. Còn đó tiề.n vay nợ, tiề.n thuốc thang, bố mẹ nào chả thương con, đã lo con ca mổ đầu, nên về nhà hai vợ chồng lao vào công việc, bất kể ngày đêm.
Cũng vì lao lực quá nhiều để lo làm ăn, kiế.m tiề.n lo trả nợ và tiề.n cho ca mổ tiếp theo, mà anh Toản từ một người khỏe mạnh chỉ trong vòng mấy tháng biến thành một người teo tóp, từ 60kg anh giờ chỉ còn gần 48kg. Thi thoảng bé Linh lại phát bệnh, hai vợ chồng lại phải đưa đi viện, lên đến viện được các bác sỹ chăm sóc thì sức khỏe cháu lại ổn, nhưng cứ về nhà điều trị là lại phát bệnh.
Người mẹ trẻ chỉ biết khóc vì thương con, bởi chị bất lực vì gia cảnh quá nghèo.
Nhìn cháu Linh quặn người khóc thét, thân người tím tái khò khè từng tiếng thở, hình ảnh của người mẹ trẻ ôm con khóc nức nở không biết cách nào để xoa dịu nỗi đau cho con đành bất lực nhìn con mà nghẹn lời khiến người chứng kiến không khỏi xót thương.
Chị Hải nghẹn ngào: “Sinh con ra ai chẳng mong con mình lớn khôn khỏe mạnh, nhìn con thoi thóp, gầy guộc xanh xao mà đa.u đớ.n, nếu được đán.h đổi lại thì tôi sẽ hứng chịu nỗi đau đó để mong cho con được khỏe mạnh như bao đứ.a tr.ẻ khác. Tôi đã mất một đứa rồi, giờ sao ông trời còn nỡ muốn cướp đi đứa nữa. Cái gì bán thì đã bán được rồi, bây giờ gia đình tôi lấy đâu ra tiề.n nữa”.
Ông Cao Viết Dũng, Phó chủ tịch xã Thanh Phong cho biết: “Gia đình chị Hải là một trong những gia đình đặc biệt khó khăn của xã. Biết hoàn cảnh của gia đình, nên địa phương chúng tôi cũng đã nhiều lần đứng ra kêu gọi bà con thôn xóm hỗ trợ. Nhưng xã còn nghèo nên hỗ trợ cũng chẳng đáng được bao nhiêu cả”.
Ra về lúc trời chạng vạng tối, câu nói của ông Phó chủ tịch xã Thanh Phong cứ lởn vởn với chúng tôi: “Nhà chị Hải mất một đứa rồi, gia cảnh lại khó khăn, giờ thêm đứa bị tim bẩm sinh, thật đúng là, nếu không có tiề.n thì gia đình nuôi được ngày nào hay ngày ấy, mà bậc làm cha làm mẹ sao nỡ… UBND xã cũng rất mong các tấm lòng thơm thảo cả nước hỗ trợ giúp gia đình chị Hải để cứu lấy đứa con”.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: Chị Nguyễn Thị Hải: Thôn Dư Nhân, xã Thanh Phong, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam. ĐT: 0984367297
Theo Dân trí
Ngôi mộ phát ra năng lượng chữa bách bệnh ở Thanh Oai, Hà Nội
Thời gian gần đây, thông tin về một ngôi mộ có "phép màu", phát ra năng lượng kỳ lạ có khả năng chữa bách bệnh được lan truyền khắp nơi.
Hàng nghìn người đã kéo đến đây với mong muốn được hấp thu nguồn năng lượng kỳ diệu này
Chỉ cần ngồi thiền cạnh mộ
Từ Hà Đông (Hà Nội), xuôi theo Quốc lộ 21B, chúng tôi tìm về xã Thanh Mai, huyện Thanh Oai. Không khó để tìm thấy ngôi mộ, vì nó được xây dựng khá lạ, trên một mảnh đất rộng tới 300m2 giữa cánh đồng với những hàng cau thẳng tắp và cây cối um tùm. Khi chúng tôi đến, một buổi sáng giữa tuần đã thấy một hàng dài ô tô, taxi đỗ trên đường dẫn vào khu mộ. Gia chủ của ngôi mộ kỳ lạ này là bà Bùi Thị Sinh, và người nằm dưới mộ chính là thân sinh của bà - cụ Trưởng Cần (Nguyễn Đức Cần). Bà Sinh là người đã trông nom, hương khói cho ngôi mộ cụ Cần suốt ba chục năm qua. Theo bà Sinh, sinh thời, cụ Trưởng Cần tham gia hoạt động cách mạng và chữa bệnh từ thiện cho người dân. Khi cụ Cần qua đời vào năm 1983, chính những người bệnh nhân từng được cụ Cần chữa khỏi đã cùng nhau đóng góp hàng trăm triệu đồng đưa linh cữu của cụ Cần về an táng vĩnh cửu tại đây.
Lý giải về việc nhiều người tới đây cúng lễ, ngồi thiền xung quanh mộ phần của cụ Cần, bà Sinh cho biết: "Từ khi cụ nhà tôi về yên nghỉ tại đây, gia đình vẫn hàng ngày chăm nom ngôi mộ cẩn thận, mùng 1, ngày rằm đều ra thắp hương, cúng lễ. Riêng những người tới đây là vì mến mộ tài đức của cụ tôi, có người là bệnh nhân cũ, có người là bệnh nhân ở tứ xứ về đây để chữa bệnh. Gia đình không cấm đoán, ngăn cản người tới tế lễ. Đó là tấm lòng của người đã khuất với người còn sống. Giờ đây, hàng ngày chúng tôi đều có mặt để hướng dẫn họ vào tế lễ". Bà cũng giải thích, do hôm nay là ngày thường nên số người đến còn ít, chứ vào những ngày cuối tuần thì khách đến thắp hương, thiền cả trăm người, chật cả khuôn viên.
Khi chúng tôi có mặt thì ngay trong khuôn viên ngôi mộ, hơn chục người vẫn quây xung quanh, hướng về phía mộ phần trong tư thế ngồi thiền. Có người chắp tay khấn vái, mắt lim dim như thể đang tiếp nhận nguồn năng lượng "kỳ lạ" từ ngôi mộ. Một người đàn bà trung tuổ.i ở tận Nha Trang cất công ra tận Hà Nội để được ngồi trước mộ cụ Trưởng Cần nói với chúng tôi: Do có người quen đã từng đến thuê nhà ở đây, hàng ngày ra thiền tại mộ cụ thấy sức khỏe rất tốt nên bà cũng tranh thủ đến thăm mộ cụ. Bà còn bảo: "Lúc ngồi thiền, tôi thấy một vầng màu đỏ cam cứ nở bung ra như những bông hoa ấy". Sống cách ngôi một không xa, bà Nguyễn Thị Hải (xã Tam Hưng, Thanh Oai, Hà Nội) cho biết, bà bị tiểu đường, tim mạch, khớp... vẫn đang dùng thuố.c của bệnh viện nhưng cũng tới đây để cúng lễ với mong muốn bệnh nhanh khỏi. "Cứ lúc nào đồng áng rảnh rỗi, chúng tôi lại tới đây cúng lễ, trước để tỏ lòng thành kính với tiề.n nhân, nhưng cũng là để thử xem bệnh tình có thuyên giảm. Chưa biết hiệu quả hay không nhưng ai cũng cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên". Tương tự, bà Bạch Tuyết (Đống Đa, Hà Nội) cũng cho biết, mình bị ung thư phổi đang điều trị tây y. Từ khi nghe tin về ngôi mộ cụ Trưởng Cần có khả năng chữa bệnh, tháng vài ba lần bà lên đây. "Chưa biết mộ cụ có chữa bệnh được không, nhưng về đây, không khí trong lành cũng đã rất tốt cho sức khỏe rồi. Tôi chưa đi khám xét lại xem thật ra bệnh của mình có đỡ thật hay không, nhưng khách quan mà nói thì tôi thấy mình có khỏe hơn" - bà Tuyết cho biết.
Trong khuôn viên ngôi mộ, một hình ảnh "lạ" cũng đậ.p vào mắt chúng tôi, đó là một chiếc lều được căng ngay cạnh ngôi mộ, trong lều là một cô gái trẻ được mọi người cho rằng bị bệnh "lạnh suốt ngày". Những người thường xuyên có mặt tại ngôi mộ cho biết, cô này không phải người ở đây mà nghe đâu ở tận tỉnh ngoài dù mùa đông hay mùa hè đều cảm thấy rất lạnh và phải mặc áo rét nên bố mẹ phải đưa đến đây thuê trọ, ngày ra nằm cạnh mộ đến giờ ăn uống và ngủ thì lại về nhà trọ. Tuy nhiên khi tìm hiểu kỹ, chúng tôi được biết cô bé thực ra bị bệnh tâm thần, với biểu hiện là "sợ gió, sợ lạnh". Gia đình cũng từng cho điều trị tại nhiều bệnh viện nhưng khi nghe đến ngôi mộ thì đã bỏ cả việc điều trị để đến đây khoảng 1 tháng nay.
Người nằm dưới mộ là ai?
Theo tài liệu mà chúng tôi tìm hiểu được, cụ Trưởng Cần tên thật là Nguyễn Đức Cần, sinh năm 1909, được biết đến như một nhà văn hóa, nhà tâm linh nổi tiếng. Nhiều tài liệu cho rằng cụ có khả năng chữa bệnh tài tình mà không dùng đến thuố.c, chỉ cần truyền năng lượng cho bệnh nhân là bách bệnh tiêu tán. Theo cuốn sách của nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, cụ Nguyễn Đức Cần chữa bệnh bằng phương pháp rất kỳ lạ như chữa bệnh từ xa mà không cần dùng đến thuố.c. Nhờ phương pháp chữa bệnh này đã có hàng trăm, hàng nghìn người khỏi bệnh mà không tốn bất kỳ một đồng nào. Cuộc đời và thân thế của ông cũng ẩn chứa nhiều điều bí ẩn đến nay vẫn chưa có lời giải thích thỏa đáng.
Cụ Trưởng Cần sinh nhằm đúng vào đêm 30 Tết năm 1909 tại làng Đại Yên (nay thuộc Ngọc Hà, Ba Đình, Hà Nội) trong một gia đình nhà nho giàu lòng yêu nước. Lên 8 tuổ.i, cụ được gia đình gửi vào học tại trường Albert Sarraut Hà Nội, 12 tuổ.i thì cưới vợ, và chỉ mấy ngày sau người vợ cụ đã quay về nhà ngoại ở. Đúng lúc này thì công việc làm ăn của gia đình bắt đầu thua lỗ, rơi vào kiện cáo, bố cụ đổ bệnh, chạy chữa khắp nơi không khỏi. Sau này, gia đình cụ mời được một thầy lang về chữa. Chẳng biết thầy lang đó chữa bằng cách nào, nhưng chỉ vài ngày thì bố của cụ khỏi bệnh. Không những thế, thầy lang đó bảo chỉ chữa bệnh làm phúc và không nhận tiề.n bạc thù lao của gia đình. Sau này thầy lang đã nhận cụ Cần theo truyền dạy phương pháp chữa bệnh, tu luyện tại đỉnh Mẫu (nay thuộc huyện Ba Vì, Hà Nội). Theo thầy lang kia thì đây là nơi "linh khí Việt Nam hội tụ", rất tốt cho việc tu luyện thần nhãn, hấp thụ dương quang và truyền dạy tuệ quang...
Trước năm 1945, cụ tham gia hoạt động cách mạng tại Chiến khu Việt Bắc. Để yên tâm hoạt động cách mạng, khi lên Việt Bắc, cụ đã gửi con gái út là Bùi Thị Sinh làm con nuôi cho gia đình ông Bùi Văn Hồ ở thôn My Hạ, xã Thanh Mai. Năm 1955 từ Việt Bắc trở về, cụ sinh sống tại Ngọc Hà, Ba Đình (Hà Nội) và làm nghề trồng hoa. Khoảng những năm 1940, cụ Cần bắt đầu chữa bệnh. Đầu tiên là những người trong họ tộc thân quen, sau mở rộng ra cho những ai có nhu cầu. Theo những lời lưu truyền lại thì cách chữa bệnh của cụ rất đặc biệt: Người bệnh hoặc người nhà bệnh nhân đến gặp cụ, nếu được cụ nhận lời, cụ cho một mảnh giấy có chữ ký của cụ mang về thì bệnh có thể khỏi. Có người đến, cụ bảo cứ về đi, thế là bệnh cũng tự khỏi. Có người thì cụ còn xé nhỏ những mảnh giấy rồi truyền năng lượng vào, đưa cho người bệnh về nhà đốt lên uống hoặc đặt lên những chỗ bị đau. Những năm đó, người bệnh từ khắp nơi đổ về xin cụ chữa. Đặc biệt, cụ chữa bệnh mà không hề lấy tiề.n hay quà cáp của bất cứ ai.
Ngày 30/4/1974 các cơ quan chức năng đã tiến hành quay phim hai ca chữa bệnh của cụ với sự phản biện của các bác sỹ công nhận việc chữa bệnh của cụ đã cho kết quả ban đầu. Tuy nhiên, ngày 18/5/1974, Sở Y tế Hà Nội lại ra thông báo về việc chữa bệnh của cụ Cần và cho rằng phương pháp chữa bệnh đó là lừa bịp, mê tín dị đoan. Họ yêu cầu cụ muốn chữa bệnh phải có giấy phép. Mãi lâu sau, cụ mới quay lại chữa bệnh cho mọi người. Đến ngày 4/6/1983, sau khi chữa bệnh cho hai bệnh nhân xong, cụ nói rằng: "Công việc của tôi đến nay đã xong. Đó là công việc trị bệnh giúp đời ở cõi trần gian này. Nhưng, công việc cứu nhân độ thế của tôi mới được 50% thôi, tôi còn phải làm nốt công việc đó (trong cõi vô hình) thì mới trọn lời thề nguyện ấy, để triệu dân vui thỏa...", rồi qua đời một cách nhẹ nhàng.
Có thật ngôi mộ biết chữa bệnh?
Có mặt ở khuôn viên mộ cụ Trưởng Cần không lâu nhưng chúng tôi được nghe rất nhiều lời "truyền miệng" kỳ lạ về người nằm dưới mộ. Bà Nguyễn Thị Sinh cho rằng cụ Trưởng Cần không phải người thường, mà là thần, Phật hạ phàm để giúp đời, cụ chính là Thánh đời thứ hai. "Thế nên khi gặp các bậc Thần, Phật, cụ chỉ gọi là anh, chị mà thôi" - bà khẳng định. Bà cũng kể, trước khi cụ đi 11 năm đã dặn dò con cháu chọn vị trí này để hấp thu tinh khí đất trời, để lại nguồn năng lượng vĩnh hằng giúp cho hậu thế. Bởi thế rất nhiều người đến đây đã chữa khỏi bệnh. Rất tiếc chúng tôi chưa có cơ hội tiếp xúc với những người được cho là đã chữa khỏi bệnh, vì theo bà Sinh thì họ không để lại liên lạc.
Được biết trước đây thường chỉ ngày rằm, mùng 1 mới có người đến thắp hương tại mộ cụ. Tuy nhiên khoảng 6 tháng trở lại đây, thì khách thập phương trong Nam ngoài Bắc mới kéo đến ngày một đông. Gia đình bà Nguyễn Thị Sinh cũng dựng luôn một căn nhà nhỏ cạnh mộ để bán đồ lễ, rau củ. Bà Sinh cũng phô tô những bài báo nói về cụ Trưởng Cần và khả năng chữa bệnh của ngôi mộ bán với giá 10.000 đồng. Khi chúng tôi xin phép chụp ảnh, bà Sinh cho biết đã nhiều người đến chụp nhưng cụ không cho phép nên không ai chụp được mà bị cháy hết phim. Bản thân nhà báo viết bài báo trên đang bị đau đầu dữ dội, khi thắp hương xin phép cụ thì lập tức hết đau đầu (!?).
Theo tìm hiểu của chúng tôi thì trước đây, có một nhóm "nhà nghiên cứu về cảm xạ học" đã đến khu mộ cụ Trưởng Cần đo đếm rồi đưa ra kết luận rằng, chỉ số năng lượng địa sinh (Bovis) tại đây rất cao, lên tới 16.000 đơn vị. Nhóm nghiên cứu này khẳng định, nếu đúng khu mộ này có chỉ số năng lượng địa sinh cao như thế thì sẽ rất tốt cho sức khỏe. Bởi, theo một số nghiên cứu gần đây thì đa số những người mắc bệnh hiểm nghèo là do họ sống tại một địa điểm có chỉ số Bovis dưới 3.000 đơn vị trong một thời gian dài.
Được biết, chỉ số Bovis được lấy theo tên nhà vật lý Pháp Antoine Bovis. Ông đã đưa ra chỉ số này trong khi tiến hành khảo sát kim tự tháp Ai Cập trong những năm 30 của thế kỷ trước. Chỉ số Bovis dùng để đo "sức khỏe", "sức sống" tự nhiên của vật thể hữu cơ, đo năng lượng tự nhiên, sóng dao động của quả đất. Thứ năng lượng này là cần thiết để duy trì sự sống trên quả đất. Tuy nhiên thì cho đến nay chưa có máy móc gì để đo chính xác chỉ số Bovis, ở Việt Nam cũng chưa có công trình nghiên cứu chính thống nào được công bố về chỉ số Bovis. Trên thực tế, trong y học cũng đã công nhận phương pháp tác động bằng năng lượng địa sinh học (gọi là y học bổ sung) nhằm hỗ trợ cho y học chính thống. Nhiều người sống trong môi trường chật chội, ồn ào, ô nhiễm của thành phố thì sức khỏe rất kém, nhưng khi đến một vùng quê thanh bình, không khí trong lành sẽ thấy khỏe hơn, thoải mái hơn. Hay ngay việc ngồi thiền, cũng là một cách để con người tĩnh tâm, điều hòa khí huyết, rất tốt cho sức khỏe. Tuy nhiên nếu khẳng định ngôi mộ có khả năng chữa bệnh hay không thì cần thiết phải có các cuộc điều tra, kiểm chứng bằng các phương pháp khoa học.
Được biết một nhóm của Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người đã về đây để nghiên cứu về địa từ trường nhằm tìm ra câu trả lời ngôi mộ trên có khả năng chữa bệnh hay không nhưng vẫn chưa có kết quả. Nói như lời TS.KTS Vũ Thế Khanh - Tổng Giám đốc Liên hiệp Khoa học Công nghệ Tin học Ứng dụng (UIA), để đưa ra được kết luận cần phải được kiểm chứng bằng thực nghiệm, bằng khoa học. Như vậy, cho đến thời điểm này vẫn chưa có bất cứ một nghiên cứu nào khẳng định, ngôi mộ trên có thể khả năng chữa bệnh.
Theo Xahoi
Mất 300 nghìn đồng, n.ữ sin.h phát điên Hai năm qua gia đinh ba Nguyên Thi Hai ơ Vu Thư, Thai Binh đưa cô con gai xinh đep cua ho đên bênh viên tâm thân trung ương chưa căn bênh rôi loan tâm thân chỉ vì mất 300 nghìn đồng ngày đầu tiên nhập học. Mât ngu vi rơi 300 nghin đông Nhin hai me con ba Hai đang điêu tri...