Người mẫu Hà Thành lộ nguyên hình bán dâm chuyên nghiệp
Cú trượt dài của Thùy chỉ dừng lại khi cô bị lực lượng chức năng bắt giữ trong lúc đang hành nghề bán dâm. Đến thời điểm này cô mới nhục nhã nhận ra rằng, mình đã là một cô gái hư hỏng, là một cô gái mà mọi người vẫn gọi là “cave”.
Chỉ trước đây vài tháng, “ Thùy bobo” (tên thật đã được đổi theo yêu cầu của nhân vật), vẫn còn là một cô gái đài các, xinh đẹp có tiếng trong làng thời trang và có tiếng tăm trong giới “chân dài” Hà Thành.
Nhưng bị lực lượng chức năng bắt quả tang khi đang thực hiện hành vi mua bán dâm, vỏ bọc hào nhoáng của Thùy đã bị lật tẩy.
Cô lộ nguyên hình là một gái bán dâm chuyên nghiệp. Trong bản khai cung, Thùy thừa nhận mình đã hành nghề “buôn phấn, bán hương” được vài năm kinh nghiệm.
Sau những ngày quăng quật trong vũng lầy tội lỗi, khi bước chân vào trung tâm phục hồi nhân phẩm, Thùy mới nhận ra rằng, cuộc đời của mình đã phạm phải quá nhiều sai lầm.
Tham vọng của một cô gái xinh đẹp
Phải chiều lòng những gã đàn ông không quen biết để lấy tiền, Thùy cảm thấy bản thân mình nhục nhã, ê chề.
Ngược lại thời gian khoảng 5 năm về trước, khi Thùy còn là sinh viên của một trường cao đẳng ngành du lịch ở Hà Nội, rất nhiều người khi thấy em vẫn tấm tắc khen ngợi về nhan sắc.
Sở hữu chiều cao lý tưởng cùng khuôn mặt rất khả ái, biết cách ăn mặc đúng thời trang mỗi khi đến trường, nhìn Thùy chẳng khác nào những cô “hot girl” con nhà giàu có.
Xuất thân ở một gia đình thuộc bậc trung lưu ở thành phố Hải Phòng, tuy không quá dư dả nhưng Thùy cũng khá thoải mái trong chuyện ăn tiêu với khoản hỗ trợ của bố mẹ gửi lên hàng tháng.
Với lợi thế ngoại hình của mình, Thùy thường xuất hiện nhiều ở các buổi dạ hội của trường rồi đi tham gia một số các chương trình biểu diễn thời trang không chuyên tổ chức tại những nhà văn hóa, văn nghệ.
Cứ dần dần như vậy, Thùy từng bước đi vào con đường của một cô người mẫu mà chẳng cần qua trường lớp đào tạo.
Tuy không xuất hiện nhiều trên báo chí, truyền hình nhưng trong giới biểu diễn thời trang, Thùy đã phần nào khẳng định được vị trí của mình. Thùy bắt đầu nhận được những lời mời biểu diễn ở các show thời trang lớn, danh giá của thành phố.
Khi kết thúc việc học tập tại trường, Thùy cũng chẳng suy nghĩ về vấn đề đi xin việc vì cô đã quá bận với những lịch diễn thời trang. Thùy bước vào thế giới người mẫu một cách đầy tự nhiên và đúng với sở thích của bản thân.
Dù chưa thực sự quá nổi tiếng nhưng Thùy luôn tự tin, đến một ngày nào đó, cô sẽ trở thành một “vơ đét” trong giới người mẫu Hà Nội và cũng là của Việt Nam.
Bước vào giới người mẫu, với rất nhiều mỗi quan hệ mới, Thùy có nhiều cơ hội kiếm tiền hơn. Tiền đi diễn tuy không quá nhiều nhưng cũng đủ đề cô trang trải cuộc sống nơi phố thị.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy những bạn diễn cùng mình có xe đẹp, quần áo hàng hiệu, có nhà cao cửa rộng, Thùy cảm thấy ấm ức vì “thua bạn kém bè”.
Cô bắt đầu hình thành một tư tưởng, phải kiếm thật nhiều tiền để thay đổi cuộc đời. Tuy tiền thù lao mỗi tối biểu diễn bao giờ cũng tiền triệu nhưng nó cũng chỉ đủ để Thùy trang trải chuyện thuê xe, mua quần áo, sinh hoạt thường nhật.
Ước mơ về một chiếc xe đẹp, một ngôi nhà rộng lớn dường như vẫn còn quá xa với đối với Thùy.
Video đang HOT
Trong số những mối quan hệ của Thùy, cô có quen với một người đàn ông khá đứng tuổi. Người này rất quan tâm đến cô nhưng không phải là ở chuyện tán tỉnh, bồ nhí. Sau một thời gian thân quen, người đàn ông này ngỏ lời với Thùy về việc giới thiệu cô với một số các đại gia giàu có.
Với suy nghĩ quen được những người đàn ông này, bản thân sẽ có nhiều cơ hội thăng tiến, Thùy chẳng hề mảy may suy nghĩ về tương lai bất định của mình phía trước. Cô làm quen hết người này đến người khác.
Những người đàn ông cô quen biết chủ yếu là những người giàu có, xe đẹp, nhà sang. Qua họ, Thùy cũng có được nhiều hơn những cơ hội kiếm tiền, đôi lúc chuyện những đại gia này cho đứt Thùy vài nghìn đô tiêu vặt cũng hết sức bình thường.
Có nhiều tiền, Thùy tha hồ xả láng cho các cuộc ăn chơi. Thùy sắm cho mình những bộ đồ hàng hiệu đắt tiền, lang thang mua sắm ở những trung tâm thương mại sang trọng bậc nhất Hà Nội cả ngày mà chẳng cần lo lắng về vấn đề tiền bạc.
Cứ như vậy, cuộc sống của Thùy trôi qua trong nhung lụa và với những mối quan hệ phức tạp, chồng chéo.
Tuy nhiên, bản thân Thùy lúc này cũng nhận ra một điều rằng, những người đàn ông đến với cô chủ yếu là vì nhu cầu xác thịt. Suy nghĩ được vậy nhưng Thùy chẳng thể dừng lại vì lúc cô quá tự tin bởi sắc đẹp của mình.
Thùy cho rằng, cô cũng chẳng có tình cảm gì với những người đàn ông kia, gặp nhau để lợi dụng nhau, cô cần tiền, còn họ cần cô vì mục đích gì thì mặc họ, miễn sao cả hai bên đều được vui.
Nghĩ vậy mà Thùy cứ triền miên với những gã đàn ông giàu có, mới lạ đến với cô một cách chóng vánh và sặc mùi nhục dục.
Bước trượt dài vào vũng lầy tội lỗi
Khi Thùy quen với lên giường với những người đàn ông lạ thì cô cũng quên luôn việc đi trình diễn thời trang của mình. Với Thùy lúc này, việc lên sàn diễn trở nên quá xa vời vì cô nghĩ đó là một việc làm mất quá nhiều thời gian.
Hơn nữa, số tiền Thùy kiếm được ở những lần đi làm người mẫu đó chẳng thấm tháp vào đâu so với việc cô “đi chơi” cùng với các đại gia. Khát vọng trở thành một người mẫu chuyên nghiệp cứ dần dần mai một trong suy nghĩ của Thùy.
Cô gái trẻ tràn trề tham vọng nổi tiếng ngày nào giờ đã chết chìm trong cuộc sống tiền bạc, nhục dục và mất phương hướng. Những bạn bè xung quanh Thùy cũng khuyên can cô rất nhiều, khuyên cô nên dừng lại việc chơi bời, sa đà, nhưng tất cả những lời nói đó chẳng hề đánh động được đến tư tưởng của cô.
Và khi, sắc đẹp, sự cuốn hút và chẳng còn vị đại gia nào ngó ngàng tới Thùy nữa thì cô bắt đầu nghĩ đến việc đi bán dâm để kiếm tiền sống qua ngày.
Với thân hình và sắc đẹp vốn có, Thùy thuộc diện “hàng cao cấp” với mức giá cao ngất ngưởng. Cô cũng chẳng phải bận tâm đến việc đi mồi chài khách hay ngồi phơi mặt ở các quán bar hay vũ trường.
Quen với một “tú ông” rất có tiếng, mỗi khi có vị khách nào lắm tiền, nhiều của, cần tận hưởng gái đẹp thì Thùy mới xuất hiện. Mỗi lần đi khách như vậy, số tiền Thùy kiếm được không dưới 5 triệu đồng.
Kiếm được nhiều lại tiêu nhiều, dù số tiền có hàng ngày lên đến vài triệu nhưng Thùy cũng chẳng tích cóp được tiền. Bán thân được bao nhiêu, Thùy lại đốt tất cả vào những cuộc ăn chơi tại nhà hàng, quán bar, tiệc tùng thâu đêm với những đám bạn hư đốn.
Kiếm tiền một cách dễ dàng và với suy nghĩ “chẳng còn gì để mất”, Thùy lao dốc không phanh. Cuộc sống của cô cứ triền miên trong những tháng ngày đi bán dâm, thời gian trôi đi và giá trị của cô cũng dần giảm xuống.
Chỉ cách đây vài năm, mỗi người đàn ông khi đến với Thùy phải nâng cô như một bông hoa, nhưng khi đã đi bán dâm chuyên nghiệp, cô gái xinh đẹp ngày nào giờ người khác rẻ rúm như những món hàng hóa.
Phải chiều lòng những gã đàn ông không quen biết để lấy tiền, đôi lúc Thùy cũng cảm thấy bản thân mình nhục nhã, ê chề. Tuy nhiên, nếu như dừng lại không đi tiếp khách nữa Thùy sẽ chẳng thể kiếm đâu được tiền để nuôi sống bản thân.
Cú trượt dài của Thùy chỉ dừng lại khi cô bị lực lượng chức năng bắt giữ trong lúc đang hành nghề bán dâm. Đến thời điểm này cô mới nhục nhã nhận ra rằng, mình đã là một cô gái hư hỏng, là một cô gái mà mọi người vẫn gọi là “cave”.
Cho đến khi phải vào trại phục hồi nhân phẩm, Thùy đã hiểu rằng, mình đã đi quá xa giới hạn cho phép. Ngoảnh lại nhìn những gì đã qua, Thùy cảm thấy một sự tiếc nuối và bất lực.
Khi đã có một thời gia suy nghĩ về những việc mình đã làm, Thùy cảm thấy ân hận và mong muốn một sự thứ tha của mọi người xung quanh. Cô chẳng trách cứ bất kỳ ai mà chỉ tự sỉ vả bản thân mình đã không đứng vững được trước những cám dỗ tiền bạc và nhục dục của cuộc đời.
Một tương lai sáng ngời, một sự nghiệp thời trang lừng lẫy có lẽ đã thuộc về Thùy nếu như cô không quá sa đà vào những mối quan hệ của các đại gia.
Và Thùy nghĩ, giá như mình khi học xong đi xin một công việc bình thường để làm, có lẽ lúc này cô đã có được một gia đình yên ấm và một cuộc sống ổn định. Tuy nhiên, tất cả những điều đó đều đã ở phía sau, trước mắt Thùy vẫn còn một tương lai mới, cuộc sống mới.
Ngẫm nghĩ về tất cả, Thùy chia sẻ: “Có lẽ em sẽ về quê, ở cùng với cha mẹ rồi mới có thể tìm ra hướng đi mới được. Muốn thoát khỏi cuộc sống ở nơi có quá nhiều cám dỗ này thì cách tốt nhất là em nên về với gia đình…”.
Theo Phunutoday
Nạn nhân hồi tưởng phút kinh hoàng vụ tai nạn ở đèo Na Hín
"Lúc đó chúng tôi nghĩ mọi người phen này chết hết rồi. Một hồi đánh vật với vô lăng, tài xế đành phải cho xe đâm vào mô đất cạnh vực sâu...", nạn nhân Lê Văn Hoàn người thoát chết trên chuyến xe định mệnh kể lại.
12 nạn nhân trên chuyến xe định mệnh đ qua cơn nguy kịch.
Chuyếi đầy trắc trở
Chiếc xe mang biển số Lào UN2-4099 do anh Đặng Danh Lộc (SN 1972, trúi phường Lê Mao, TP Vinh, Nghệ An) điều khiểi Viêng Chăn (Lào) xuất phát vào sáng 23/2/2012i TP Vinh. Trên xe có khoảng 50 hành khách, hầu hết là người lao động phổ thông đi làm xây dựng, buôn bán, đi thăm con cháu... Xe đi theo quốc lộ 8 (Hà Tĩnh) qua cửa khẩu Quốc tế Cầu Treo đi Lào.
Đến thị trấn Hương Sơn (Hà Tĩnh), chiếc xe cùng hành khách dừng lại ăn uống. Sau đó xe tiếp tục hành trình đi Lào nhưng chạy được ít km thì nhà xe quên một số hộ chiếu của hành khách nên quay lại lấy. Vừa quay đầu thì bỗng nhiên xe nổ lốp làm hành khách hốt hoảng. Sau gần 30 phút thay lốp, xe tiếp tục hành trình như dự định. Tuy nhiên, khi chiếc xe đi đến cầu Hà Tân thuộc địa bàn Hương Sơn lại hết dầu và chết máy.
Hành trình đầy trắc trở của chiếc xe vẫn chưa dừng lại ở đó. Sau khi thủ tục qua cửa khẩu đ êm xuôi, oái oăm thay, chiếc xe lăn bánh đếịa phận huyện Lạc Xao, tỉnh Xiêng Khoảng lại nổ lốp tiếp. Lúc này hành khách trên xe nhiều người cảm thấy bất an, nhưng đ lỡ chuyếành phải đi, không biết làm sao. Một số người đ muốnng để đi xe khác nhưng không có xe, đành phải tiếp tục hành trình với lời thầm cầu mong chuyến xe bình yên.
"Lúc đó, chúng tôi cảm thấy có điều gì bất an lắm, nhưng hành trình này chỉ có duy nhất chuyến xe này nên không thểng dọc đường. Và điều rủi ro đ xảy ra khi xe buộc phải đâm vào mô đất để tránh laong vực sâu. Thật khủng khiếp...", anh Lê Văn Hoàn - vừa là hành khách, vừa là người thân cận của nhà xe nhớ lại.
"Chúng tôi nghĩ mọi người chết hết..."
Anh Hoàn cũng kể thêm hành trình trên chiếc xe đầy trắc trở này. Khoảng 17 giờ 30 phút, khi xe leo lêỉnh đèo Na Hín, thuộc tỉnh Bô Ly Khăm Xay, cách Viêng Chăn khoảng 350km thì bất ngờ đứt phanh. Trong xe hành khách bắt đầu náo loạn, người thì cố đập kính vỡ, người thì bắt đầu chui ra và nhảyng khỏi xe. Theo anh Hoàn, những người chui qua cửa kính nhảy ra khỏi xe là những người chết đầu tiên.
Cũng theo anh Hoàn, nếu tài xế Lộc không vững tay lái thì nhiều khả năng xe sẽ laong vực sâu Na Hín và những người trên xe chắc đ chết hết. "Lúc đó tài xế Lộc không liều cho xe đâm vào mô đất thì sẽ laong vực và mọi người sẽ chết hết. Thung lũng Na Hín một bên là núi cao, một bên là vực sâu cả trăm mét và thật đáng sợ. Nếu xe rơing vực thì còn không thể tìm thấy xác nữa", anh Hoàn thoáng rùng mình.
Cú đâm mạnh vào mô đất cạnh vực sâu đ làm 3 người chếti chỗ (một lơ xe, 2 hành khách), 1 người sau khi đưa về cấp cứu An cũng tử vong. Như vậy đến thời điểm này đ có 4 người thiệt mạng trên chuyến hành trình khủng khiếp.
Anh Lê Văn Hoàn người rõ nhất về hành trình của chuyến xe tâm sự cùng PV.
Anh Nguyễn Quang Đề (ở Tường Sơn, huyện miền núi Anh Sơn, Nghệ An) người thoát chết nhưng đứt 3 ngón tay bàng hoàng nhớ lại: "Tôi đi làm ăn ở Lào được 4 năm nay rồi. Hôm qua (23/2) là một ngày đầy nước mắt và đáng sợ nhất trong đời. Mọi thứ dường như sụp đổ, đồ đạc cũng phải vứt hết, may mà còưa được người về đây. Khi chiếc xe mất phanh, chúng tôi cứ nghĩ mọi người thế là ra đi. Lúc đó tôi cũng đập vỡ kính định nhảy ra nhưng thấy chiếc xeng dốc chạy nhanh quá nên không dám nữa, nếu không lúc đó mà liều giờ cũng bỏ mạng rồi".
Cùng chung cảnh hoảng loạn trên chuyến xe định mệnh ấy, chị Lê Thịng (SN 1974, Hội Sơn, Anh Sơn, Nghệ An) giờ đang được cấp cứu An. Chị nằm bết trên giường bệnh, chưa hết sợ hi, cạnh giường bệnh là ba đứa con vẫang ngồi khóc. Chịng gy đốt sống lưng, đau đớn, nằm như bất động, chỉ nói được lí nhí. "Chiếc lên khỏi đèo bắt đầu chạy nhanh như ma đuổi, tôi nghĩ trong lòng là có chuyện chẳng lành, chưa kịp biết chuyện gì thì đ nghe cái sầm, chiếc xe bẹp dúm, tôi mọi người đè lên và gy cột sống, giờ đau đớn lắm...".
Các nạn nhâang được cấp cứu An.
Hiệni các nạn nhân trong vụ lật xe ở đèo Na Híang được cấp cứu An và có 13 người chấn thương sọ no. Các bệnh nhâ qua cơn nguy kịch.
Danh tính 12 nạn nhân thương đang cấp cứai khoa chấn thương chỉnh hình BVĐK Ba Lan:
1, Lê Văn Hoàn (SN 1966), TP Vinh, Nghệ An
2, Nguyễn Quang Đề (SN 1972), Tường Sơn, Anh Sơn, Nghệ An
3, Nguyễn Ngọc Tuấn (SN 1988), Xuân Lâm, Nam Đàn, Nghệ An
4, Phạm Văn Hóa (SN 1965), Nghi Xuân, Hà Tĩnh
5, Lê Thịng (SN 1974), Hội Sơn, Anh Sơn, Nghệ An
6, Nguyễn Văn Nam (SN 1958), Tường Sơn, Anh Sơn, Nghệ An
7, Anh Đàn (không rõ địa chỉ)
8, Lê Duy Tịnh (SN 1956), Can Lộc, Hà Tĩnh
9, Một phụ nữ ở trẻ không cho biết họ tên
10, Bùi Công Sơn (SN 1962), Tường Sơn, Anh Sơn, Nghệ An
11, Nguyễn Văn Bảo (SN 1946), phường Hồng Sơn, TP Vinh, Nghệ An
12, Đặng Danh Lộc (SN 1972) - tài xế cũng là chủ xe, Lê Mao, TP Vinh, Nghệ An
Theo Dân Trí
Ôtô đứt phanh lao vào núi, 4 nguời chết, 20 người bị thương Sau khi xuống dốc, chic ôtô mang bn số ngoại chở gần 50 hành khách đi từ Việt Nam sang Lào đ đâm vào núim 4 ngui cht và 20 ngi bị thơng. Những nạn may mắn sống sót với thơng tích đầy ngi. Vụn nói trên xảy ra lúc 17 gi 30 phút, chiều qua, 23/2/2012. Chic xe mang bn số Lào...